Edited by Cigar.

Tan nhậu, Yến Lẫm vẫn còn duy trì vài phần thanh tỉnh, không say mèm tưởng chết như mấy lần trước. Những người khác còn muốn đi karaoke, Yến Lẫm từ chối, bắt taxi về nhà.

Hắn ngồi ở ghế sau nhắm mắt dưỡng thần, tiếng chuông điện thoại của tài xế đang lái xe đột nhiên vang lên.

“Tôi nghe thấy tiếng mưa rơi xuống cỏ xanh ——”

Lông mày của Yến Lẫm hơi hơi nhăn lại.

Tài xế nhìn sắc mặt đoán tâm trạng, biết khách hàng say rượu váng đầu, có thể không thích tạp âm, vội vàng nhấn từ chối cuộc gọi.

Chẳng được bao lâu tiếng chuông lại vang lên.

“Tôi nghe thấy tiếng mưa rơi xuống cỏ xanh ——”

Tài xế vội vàng tiếp tục nhấn từ chối cuộc gọi.

Vài giây sau.

“Tôi nghe thấy tiếng mưa rơi xuống cỏ xanh ——”

Thái dương của Yến Lẫm nhịn không được nổi mấy cái gân xanh.

Hắn hiện tại ghét cực kì tất cả mọi thứ liên quan đến màu xanh.

Tài xế bị khuôn mặt đen sì của khách hàng làm cho nơm nớp lo sợ, rõ ràng trực tiếp chuyển điện thoại sang chế độ im lặng. Yến Lẫm duy trì tâm tình tối tăm áp suất thấp cả một đường, rốt cuộc quay về chỗ ở.

Mới vừa cởi áo khoác, di động liền vang lên, mở ra xem, là video call từ Mặc Lý.

Video call vừa kết nối, gương mặt đẹp tuyệt trần làm cho nhịp tim của người ta phải gia tốc xuất hiện giữa màn hình, Yến Lẫm không nhịn được nâng tay ôm lấy trái tim đang đập loạn trong lồng ngực.

Ưm, A Ly thật sự là… hành hung hắn bằng sắc đẹp.

“Lẫm ca, anh lại uống rượu?” Mặc Lý dí sát khuôn mặt vào màn hình, cái mũi cau lại, giống như cậu có thể ngửi được mùi rượu trên người Yến Lẫm.

Yến Lẫm nằm lên sofa, thở ra một hơi, cười nói: “Anh không sao, anh không uống nhiều lắm. Hiện tại công ty đã đi vào quỹ đạo, xã giao không có nhiều như trước kia nữa.”

Mặc Lý thở dài một hơi, đầu ngón tay gõ gõ màn hình. “Anh cố ý làm lòng em đau phải không, nào nào, lại đây để em muaz muaz một cái ôm ôm một cái.”

Bạn cùng phòng học bá từ phía sau đi ngang qua, bị giọng điệu ngọt nị sến súa ra vẻ của cậu khiến cho nổi da gà toàn thân.

Thật sự là, bọn có người yêu thời khắc nào cũng phải tản ra vị chua tình ái khiến cho người ta buồn nôn, vì sao cứ phải chen vào không gian sinh tồn của những chú chó FA bọn họ?!

Yến Lẫm cũng không cảm thấy Mặc Lý sến súa hay ra vẻ, rất là hưởng thụ cái hôn gió muaz muaz cách màn hình của Mặc Lý, suýt nữa quăng chuyện làm hắn ngột ngạt hôm nay ra sau đầu.

Cũng may hắn đúng lúc khôi phục thanh tỉnh, nhớ lại sự kiện kia.

“Đúng rồi A Ly, cái scandal trên mạng là sao? Vì sao lại ghép đôi em và Yến Thâm cùng nhau?!” Yến Lẫm nhíu mày tìm hiểu nội tình.

Yến Lẫm cực kì chua, trước kia lúc hắn chưa quen Mặc Lý thì cư dân mạng suốt ngày ghép Mặc Lý và Lý Thiếu Thiên thành một đôi, cái này còn chưa tính, sau đó hắn thành công ôm được Mặc Lý về nhà, mấy cư dân mạng không biết tên vẫn tiếp tục ghép đôi Mặc Lý và Lý Thiếu Thiên, hoàn toàn không nhìn thấy chính chủ là hắn, tương tác trên mạng của hắn và Mặc Lý cũng không kích nổi một gợn sóng.

Nếu chính là bởi vì hắn họ Yến nên mọi người mới bỏ qua hắn, hiện giờ lại trực tiếp lướt qua hắn ghép Mặc Lý và Yến Thâm lại với nhau thì phải giải thích như thế nào, đám antifan lẫn fan não tàn này có để yên cho hắn không?!

“Em cũng không biết.” Mặc Lý thập phần vô tội. “Em mấy ngày nay chỉ tập trung ôn bài để bảo vệ luận văn thôi, phỏng chừng là do anh họ anh giở trò quỷ. Để lát nữa em gọi điện thoại chất vấn anh ta ——”

Yến Lẫm nhất thời mùi rượu dâng lên, giống như một kẻ say rượu thứ thiệt bắt đầu càn quấy.

“Em còn có thể gọi điện thoại cho anh ta?! Em có số điện thoại của anh ta?! Hai người còn lưu số của nhau?!”

Mặc Lý cả kinh, tuy rằng không rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng một tia dục vọng cầu sinh không rõ dâng lên khiến cho cậu lựa chọn một câu trả lời ổn thỏa.

“Oạch, em đương nhiên không có, nhưng là anh có. Anh cho em số điện thoại của anh ta, em gọi điện thoại qua mắng anh ta!”

“Miễn.” Yến Lẫm đánh gãy cậu, hầm hừ kéo lỏng cà vạt siết hắn khó chịu. “Anh sẽ tự mình gọi cho Yến Thâm, về phần em, em bảo vệ luận văn xong rồi phải không? Ngày mấy em về, anh đi đón em.”

Mặc Lý đã mua xong vé máy bay chiều về, đồng thời kiên trì không cho Yến Lẫm tới đón, Yến Lẫm cũng chỉ có thể từ bỏ.

Hắn cuối cùng còn không quên cường điệu lệnh cấm chừng với Mặc Lý.

“Đừng quên lời của anh, em nhất định phải cách Yến Thâm xa thật xa! Anh ta không phải là thứ tốt.”

Mặc Lý liên tục gật đầu, vẻ mặt nhu thuận, cuối cùng cũng làm Yến Lẫm cảm thấy mỹ mãn.

Cúp điện thoại, Mặc Lý rất nhanh thu thập hành lý, lưu luyến chia tay nhóm bạn cùng phòng học bá, sau đó võ trang kín mít xuất phát.

Vốn là cậu không tính toán quay trở về thành phố S sớm như vậy, nhưng “Mạt đại phong vân” phải bắt đầu tuyên truyền, vai phụ quan trọng như cậu không thể vắng mặt.

Đoàn làm phim thực săn sóc, không có an bài cậu và Tống Văn đứng cạnh nhau. Tống Văn bởi vì scandal mà gần đây trải qua không tốt lắm, cô đã rất lâu chưa xuất hiện trước mặt công chúng.

Một lần nữa xuất hiện sau một thời gian lặn mất tăm, tất cả mọi người đều đặt mắt lên bụng của cô.

Eo nhỏ nhắn, một mảnh bằng phẳng, đâu có giống dáng vẻ bầu được mấy tháng.

Nữ minh tinh mang thai công kích tiểu tam trong scandal đâu?! Tất cả mọi người có điểm ngơ ngác, không hẹn mà cùng tụ tập quanh Tống Văn.

Nam chính Trần Uy đi đến cạnh Mặc Lý, nhìn thấy Tống Văn ở phía trước bị phóng viên vây quanh nhưng vẫn còn thành thạo ứng đối không khỏi có chút chua.

“Đúng là một người phụ nữ lợi hại, có thể biến buổi tuyên truyền phim thành buổi phỏng vấn cá nhân của cô ta.”

Dựa vào trạng thái mấy ngày trước, hắn đoán rằng Tống Văn đại khái phải hoàn toàn tàn, không nghĩ tới người ta không chỉ không có flop mà còn cao thêm một cấp bậc. Trần Uy có điểm ghen tỵ, nói với Mặc Lý: “Cậu có tin cô ta sẽ nói với các phóng viên là không có chuyện gì xảy ra, tất cả đều là do có người bịa đặt không. Khẳng định là do chính cô ta tung tin mua thủy quân, bằng không ai có thể có lòng tốt như vậy thay cô ta bất bình.”

Mặc Lý nhìn hắn một cái, Trần Uy đang hứng khởi diss đột nhiên nhớ tới, nhân vật phản diện tiểu tam trong scandal chính là Mặc Lý.

Hắn lập tức câm miệng, hướng về phía Mặc Lý chắp tay, vẻ mặt thông minh cầu khoan dung. Mặc Lý cũng không để ý đến hắn, Tống Văn bị phóng viên vây quanh đang trả lời đủ loại câu hỏi nhàm chán, thỉnh thoảng còn có thể nhớ đến cậu, một đôi mắt đẹp lâu lâu lại phóng tầm mắt sắc bén lại đây, làm cho người ta đứng ngồi không yên.

“Tôi đi ra ngoài một lát.” Mặc Lý có điểm chịu không nổi sự hận thù rõ ràng và sự nhằm vào vi diệu từ Tống Văn, xoay người lén lút rời khỏi hội trường.

Đoàn làm phim chọn một cái khách sạn năm sao để làm địa điểm tổ chức tuyên truyền phim, Mặc Lý rời khỏi đại sảnh hội nghị, lần theo bảng hướng dẫn bắt đầu tìm toilet, rất nhanh đã tìm được một gian toilet cho nam được trang hoàng rất sang trọng.

Cậu chậm rãi bước vào trong, suy nghĩ hay là cứ dứt khoát ở trong này chờ tới khi buổi tuyên truyền kết thúc? Dù sao cậu không quá muốn quay về đại sảnh, bầu không khí thật sự rất kì quái, phương thức mọi người đối đãi cậu và Tống Văn giống như là cậu thật sự chen chân vào mối quan hệ của Tống Văn, song cậu lại còn không thể giải thích, dù sao không có ai nhắc tới, ngay cả Tống Văn cũng thay cậu làm sáng tỏ scandal. Đáng tiếc người nghe đã muốn có phán đoán của riêng mình, đối với lời trần thuật của đương sự cũng chỉ lễ phép đón hùa một chút.

“Ài, nghẹn khuất.” Mặc Lý đi đến bồn rửa tay, hứng một vốc nước lạnh vỗ vỗ lên mặt, cảm khái lẩm bẩm.

Một thân ảnh cao lớn từ trong buồng đi ra, đứng cách Mặc Lý hai cái vòi nước, xắn tay áo tháo đồng hồ, vươn tay hứng nước từ vòi cảm ứng.

Mặc Lý không yên lòng liếc nhìn người đang đứng bên cạnh một cái, đối phương cũng đang dò xét cậu qua gương, tầm mắt của hai người cứ như vậy không hẹn mà gặp ở trong gương.

Mặc Lý ngẩn ra, đối phương hiển nhiên cũng có chút kinh ngạc, hàng lông mày anh tuấn hơi hơi nâng lên.

“A, Mặc Lý.”

“Yến Thâm! Vì sao anh lại ở đây?!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương