Quốc Sắc Thiên Hương
-
Chương 49: Cậu bị Yến Lẫm hôn
Edited by Cigar.
Mặc Lý chưa từng bị người khác hôn, cũng chưa từng hôn người khác, bởi vậy tâm trí rối như mớ bòng bong của cậu hiện tại bị chậm tiêu một khắc, sau đó mới dần dà tìm về lại phản ứng.
Cậu bị người ta hôn.
Cậu bị một người con trai hôn.
Cậu bị Yến Lẫm hôn.
Cậu không còn thuần khiết trinh trắng nữa, huhu…… Ba, sư ca ——
Mặc Lý từ trong cơn ngây ngốc hoàn hồn lại, bắt đầu kịch liệt mạnh mẽ giãy dụa.
Yến Lẫm theo danh sư học võ, một thân công phu bất hiển sơn bất lộ thủy (1) ở thời khắc này phát huy trọn vẹn tác dụng.
Hắn chặt chẽ ngăn chặn sự giãy dụa của người trong lồng ngực, thậm chí bởi vì sự ủy khuất và không tình nguyện của cậu mà tâm tình càng thêm tàn nhẫn và hưng phấn.
Không phải là em chỉ biết có đại sư ca của em sao? Không phải là em vẫn luôn hờ hững với anh sao?
Nhìn hiện tại xem, em đang ở trong lồng ngực của ai, là ai đang hôn em.
Đầu lưỡi hơi dùng sức tách mở đôi môi ngọt ngào, hàm răng đều tăm tắp thoáng trượt qua.
Cả người Mặc Lý run lên, nuốt thành tiếng, gắt gao mím chặt môi, liên tục lắc đầu.
Tất cả oán hận và không cam lòng của Yến Lẫm đều tại nụ hôn như chuồn chuồn lướt này tan thành mây khói. Khát vọng mãnh liệt từ thời niên thiếu theo thời gian từng chút từng chút chồng chất mà nhiều lên, hiện giờ đã sớm cắm rễ thật sâu không thể rút ra, ở giữa sự thân mật trao đổi hô hấp tựa như nắng hạn gặp mưa rào mà bình phục trở lại.
Lòng của hắn đột nhiên trở nên an ổn.
Nụ hôn của Yến Lẫm không có quá phận, chỉ có vài giây ngắn ngủi.
Hắn thay đổi tư thế, hai tay khóa chặt thiếu niên trong lòng, gắt gao ôm siết cậu vào trong ngực, cúi đầu nhìn ngắm hai gò má hồng hồng của Mặc Lý.
“A Ly, tôi thích em.”
Màn thổ lộ đột nhiên mà đến, ngây ngô hệt như một cậu học sinh trung học thông thường. Nhưng là ngoại trừ một câu ngắn gọn mộc mạc như thế, đầu óc đó giờ vẫn luôn nhanh nhẹn của Yến Lẫm đã muốn không nghĩ ra được lời ngon tiếng ngọt động lòng người nào khác.
Khoảnh khắc tình yêu trở nên nồng cháy là khi, mọi lời ngon tiếng ngọt chỉ như vật trang sức, đều là dư thừa.
“Tôi thích em, A Ly.” Yến Lẫm ở bên tai của Mặc Lý nhỏ giọng lặp lại lời yêu một lần nữa.
“Yến Lẫm anh là đồ biến thái!” Mặc Lý giãy dụa không ra, chỉ có thể giằng co ở trong lồng ngực của Yến Lẫm, trừng lớn đôi mắt phiếm hồng. “Tôi là con trai!”
“Tôi từ trước đến nay chưa từng xem em là con gái.”
“Anh…….. Vô liêm sỉ, biến thái!” Mặc Lý tới lui cũng chỉ có thể mắng ra mấy từ này.
Trong mắt Yến Lẫm hiện lên bi thương.
Mặc Lý là mối tình đầu của hắn, Mặc Lý là nơi hắn ký thác hết thảy tình cảm và ái mộ, Mặc Lý là sắc ấm rực rỡ duy nhất vĩnh viễn không đổi trong cuộc đời tựa bức tranh màu xám lạnh của hắn.
“Đừng nói như vậy, A Ly, tôi chỉ là rất thích em.” Yến Lẫm thật cẩn thận ghé sát vào, cùng cậu trán tựa trán, mũi chạm mũi, mềm nhẹ cọ cọ.
Chỉ nhìn mỗi vẻ mặt của hắn thì thật sự là cũng đủ đáng thương, nhưng là sức mạnh hắn dùng để giam cầm cậu thì lại giống như kìm sắt, không chút lưu tình ngăn chặn mọi sự giãy dụa dù chỉ là nhỏ nhoi của cậu, Mặc Lý tức giận đến mức nghiến chặt hàm răng.
“Tôi càng muốn nói, đại biến thái!” Cậu cảm thấy bàn tay đang siết lấy eo cậu càng thêm dùng sức.
Mặc Lý biết mấy từ ngữ mắng chửi cằn cỗi của bản thân có thể tổn thương cái tên tự tiện cướp đi nụ hôn đầu tiên của cậu này, nhất thời có vài phần đắc ý.
“Ghê tởm!”
“Vô liêm sỉ!”
“….. Biến thái!”
Cậu thật sự là không nghĩ ra từ nào khác.
Bàn tay nắm thắt lưng của cậu mạnh đến mức tựa như muốn siết cậu đến vụn vỡ, Mặc Lý vừa dùng sức tránh né vừa tiếp tục phun ra mấy câu ác độc mà cậu biết.
“Vô……. Ưm!”
Lại bị hôn.
Mặc Lý khó thở lung tung lắc đầu, Yến Lẫm lại dành ra một bàn tay nắm lấy cằm của cậu không cho cậu trốn, hắn cúi mặt xuống, gặm cắn đôi môi non mềm, đầu lưỡi bá đạo ở trong miệng cậu xằng bậy, nụ hôn mang theo lửa giận khiến cậu sắp bị hòa tan.
“Còn mắng nữa không?” Yến Lẫm dán tại bên môi cậu thở gấp, nhỏ giọng nói.
Hai mắt đỏ bừng của Mặc Lý sũng nước lấp lánh ánh sáng.
“Ô…. Biến thái……”
Đôi môi phun ra lời độc ác lại bị ngăn chặn.
“Còn mắng nữa không?”
“Anh là đồ vô liêm sỉ…. Ưm!”
“Còn muốn mắng nữa không?”
“Yến Lẫm, tôi ghét anh….. Ưm.”
“Còn mắng nữa không?”
“Không mắng, không mắng nữa. Ưm!………..”
………
Nước mắt chảy ra khỏi khoé mắt, đôi môi hơi sưng đỏ của Mặc Lý trở nên run rẩy, giống như một con tiểu hồ ly bị kinh hách: “Tôi đã nói là không mắng nữa rồi, tại sao anh vẫn còn hôn tôi?”
“Thực xin lỗi.” Yến Lẫm mềm nhẹ vỗ về hai má của cậu, cuối cùng cũng buông lỏng sự kiềm chế với thân thể cậu.
Mặc Lý cũng không dám lộn xộn.
Cậu thật sự sợ Yến Lẫm, sự dịu dàng trên gương mặt lẫn sự bá đạo trong động tác tay chân của người con trai này đều làm cậu cảm thấy sợ hãi.
Tình yêu nóng bỏng dâng trào như núi lửa của hắn càng làm cậu không biết phải làm sao.
Cậu có thể nhìn ra được sự mê luyến dành cho cậu từ trong ánh mắt của Yến Lẫm, có cố chấp có khắc sâu, lộ ra cả sự điên cuồng.
Sự si mê như vậy thật đáng sợ, cậu cũng không dám lại trêu chọc Yến Lẫm.
Sự thuận theo của cậu tựa hồ cũng lấy lòng vị thiếu gia hào môn này, Yến Lẫm rốt cuộc không tiếp tục giam cầm cậu nữa, mềm nhẹ kéo cổ tay của cậu, xoa xoa vết đỏ hằn trên làn da.
“Đau không?”
Mặc Lý rũ mắt gật đầu: “Đau.”
Yến Lẫm quả nhiên đau lòng vô cùng.
Mặc Lý cũng không muốn làm nũng với Yến Lẫm, nhưng mà nũng nịu vì được sủng ái giống như là bản năng của cậu vậy.
Yến Lẫm cúi đầu nhẹ nhàng vuốt ve cổ tay trắng ngần của cậu, lông mi thật dài che khuất đôi mắt màu hổ phách của hắn.
“Tôi vốn không định bức em, A Ly. Chính là em lại không chừa cho tôi một chút hy vọng nào, đã nhiều năm như vậy rồi……”
Đã nhiều năm như vậy trôi qua nhưng sự nỗ lực và tình yêu của hắn vẫn không đạt được hồi báo, Yến Lẫm đã muốn nhẫn tới điểm cực hạn.
Mặc Lý cảm thấy thật tủi thân. Cậu và Yến Lẫm căn bản không quen, nhiều nhất từng gặp vài lần, cậu căn bản không biết “nhiều năm như vậy” trong lời nói của Yến Lẫm là chuyện gì xảy ra.
“Em có còn nhớ Lẫm Đông không?” Yến Lẫm nghiêm mặt bình tĩnh nói.
Mặc Lý lại bị hắn làm cho kinh ngạc. Cậu vốn không phải là người chậm hiểu, Yến Lẫm lúc này nhắc tới Lẫm Đông, cậu sao có thể không hiểu ý của hắn.
“Là anh?!” Cậu cả kinh nói.
Trách không được, trách không được cậu ngay từ đầu nhìn người bạn mạng này còn có điểm không vừa mắt. Sau đó Lẫm Đông vì cậu mà làm rất nhiều chuyện, cậu mới đồng ý cùng người này làm bạn bè.
Trách không được thời điểm Yến Lẫm ân cần đăng reply hồi âm và thả like cho reply của cậu, cậu có một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu.
Ở cái năm mà xã giao trên mạng không hề phát triển, Lẫm Đông có thể liên tục vài năm gửi tin nhắn tới cái tài khoản mà cậu cực kì ít sử dụng, ở thời điểm mà cậu ngẫu nhiên hồi âm lại cư nhiên chỉ tốn một giây đã đáp lại. Sự ân cần không có sai biệt này, làm cho Yến Lẫm và Lẫm Đông ở trên mạng dần dần dung hợp trong đầu của cậu, tất cả đều biến thành bộ dáng của Yến Lẫm đang đứng ở trước mặt.
Yến Lẫm trước mắt lúc này đang mặc một bộ tây trang màu đen, chiếc cài cổ tay áo làm bằng kim cương lóe sáng lấp lánh, hoàn toàn là một dáng vẻ nhân sĩ tinh anh khó gần, lại làm ra chuyện cùng khí chất của hắn hoàn toàn tương phản.
“Có biết tôi tương tư em đã bao nhiêu năm rồi không?” Yến Lẫm cúi đầu hôn lên mu bàn tay của cậu, nâng mắt, dưới hàng mi là một đôi đồng tử thấu triệt trong suốt, ánh mắt sắc bén bao phủ lấy cậu, Mặc Lý không dám đối diện với hắn.
Tiếng chuông điện thoại lại đột ngột vang lên, đánh gãy giằng co không lộ ra giữa hai người.
Mặc Lý vội vàng rút tay về, Yến Lẫm lúc này đây cũng không tiếp tục cầm chặt tay cậu không buông nữa.
Hắn thậm chí còn hảo tâm lấy hộ điện thoại từ trong túi áo khoác ra đưa cho Mặc Lý.
“Em nghe đi.”
Mặc Lý tiếp nhận di động, thần sắc phức tạp nhìn thoáng qua Yến Lẫm vẫn ung dung đứng ở tại chỗ hoàn toàn không có dấu hiệu rời đi, cuối cùng cậu vẫn là quay lưng về phía hắn nhận cuộc gọi, áp điện thoại lên tai.
“A Ly? Sao vậy? Tại sao phải mất thời gian lâu như vậy mới tiếp điện thoại?” Giọng nói chứa sự lo lắng của Lý Thiếu Thiên truyền ra.
Mặc Lý tâm loạn như ma, lại hết sức ủy khuất, hít hít cái mũi, hô một tiếng: “Sư ca.”
“Sao giọng em lại rầu rĩ như vậy?” Lý Thiếu Thiên thực khẩn trương. “Có phải có người bắt nạt em không? Anh giờ đi đón em liền, em không cần tự mình bắt xe về.”
“Em không sao.” Mặc Lý quay đầu lại liếc nhìn Yến Lẫm một cái. “Vừa rồi điện thoại của em bị rơi vào nước, có thể là tính năng thu âm gặp vấn đề.”
Cậu cư nhiên dối gạt sư ca, quả thật giống như là đã ngầm đồng ý chuyện Yến Lẫm làm với cậu.
Yến Lẫm cùng cậu tầm mắt chạm nhau, dùng khẩu hình miệng phát âm: “Tôi chở em về.”
“Sư ca anh không cần tới đây, em gọi xe rồi, giờ em về ngay.”
Ahuhu, cậu rốt cuộc là đang làm gì vậy….
Yến Lẫm không tiếp tục khiến cậu khó xử, cầm lấy kính râm và khẩu trang của cậu, cẩn thận săn sóc đeo cho Mặc Lý.
Động tác của hắn rất chậm, ngón tay thon dài lướt qua hai má, còn có vành tai, làm lông tơ trên mặt Mặc Lý dựng thẳng lên.
Yến Lẫm ở phút cuối cách lớp khẩu trang hôn hôn cậu, kéo tay Mặc Lý: “Đi thôi, tôi đưa em về nhà.”
Mặc Lý trong trạng thái đần độn về tới nhà, kính râm cũng không thèm tháo, trực tiếp tiến vào phòng vệ sinh.
Cậu tháo khẩu trang và kính râm xuống, người trong gương khuôn mặt đỏ bừng, môi hơi sưng, ánh mắt ngập nước, chính xác là dáng vẻ vừa bị người khác “tưới mát”….
Cậu mở vòi nước, hứng mấy vốc nước lạnh chà chà mặt đôi ba lần, chân tay bủn rủn ngồi xổm trên sàn nhà, vùi mặt vào hai tay.
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra….”
Tâm loạn như ma, tìm không ra manh mối.
Từ đó về sau, Yến Lẫm vốn trước kia không thế nào gặp được tựa hồ ở trong cuộc sống của cậu xuất hiện ở tất cả các góc.
Hắn dùng tài khoản Lẫm Đông tán tỉnh cậu.
Mặc Lý hồi trước nhận định sự tồn tại của Lẫm Đông là tiền bối, là thầy giáo dạy nhân sinh của cậu. Hắn không nói chuyện nhiều lắm, lại luôn ở thời điểm cậu mờ mịt nhất xuất hiện, kiên nhẫn khuyên cậu, dùng sự thông minh của hắn chỉ dạy cho cậu.
Hiện giờ cậu lại lâm vào mê mang, chính là cái ảnh đại diện quen thuộc kia cũng không còn cho cậu lời khuyên nữa, hắn chỉ biết nói với cậu những lời buồn nôn không có chút nghiêm túc tự trọng nào, cảm giác cấm kỵ không hiểu sao làm Mặc Lý càng cảm thấy thẹn thêm.
Yến Lẫm rõ ràng là cố ý. Mặc Lý trong lòng biết rõ ràng, lại vô kế khả thi.
Tin Lý Thiếu Thiên chở cậu đến buổi lễ ra mắt chương trình đã sớm phát tán trên internet, cư dân mạng qua đường soi mói, fan only của hai người đao kiếm đầy trời, fan CP nơi nơi cuồng hoan, trên internet là một vùng trời náo nhiệt.
Video quay cậu ở trong buổi lễ ra mắt chương trình cũng được công bố, hành động ở phút cuối “nạt” cư dân mạng và “giáo huấn” các phóng viên của Mặc Lý nhất thời rước lấy rất nhiều công kích giữa fan và antifan.
Mặc Lý không biết chính mình làm sai chỗ nào, cũng căn bản không có như người nào đó nhận xét cậu là đang “tưởng mình là nhất mà thích làm gì thì làm”, đại đa số cư dân mạng vẫn là tán thành cậu, chứng minh không phải chỉ có một mình cậu là cảm thấy thế.
Chính là antifan của cậu có cảm giác tồn tại cao nhất, trên internet ngập tràn bình luận mắng cậu “tưởng mình là hay”, làm OO tạo XX, những lời đánh giá ác ý như chó tâm cơ vân vân bay đầy trời.
Cậu cảm thấy các cư dân mạng luôn theo dõi quan hệ giữa cậu và Lý Thiếu Thiên, nhìn chằm chằm vào ân oán ngày xưa của Lý Thiếu Thiên và gánh hát Mặc gia không buông thật sự đúng là nhàm chán, những người đó nói chính cậu tung tin, tự mình giật dây điều khiển dư luận còn giả vờ làm bạch liên hoa.
Quả thật là nếu đã muốn ghép tội ai thì không sợ không tìm thấy lý do, Mặc Lý cũng không biết bản thân khi nào thì giật dây điều khiển dư luận. Lại nhìn thấy những người đó dùng bài đăng weibo cậu tag Lý Thiếu Thiên làm chứng cớ, Mặc Lý thật sự là nghẹn một ngụm máu độc không nôn ra được, cuối cùng tự biến thành nội thương.
Chỉ có thể trách bản thân rất khờ dại, trao nhược điểm vào tay người khác. Chu Phi chưa nói sai, cậu hiện tại thật sự là không đỏ trước đen.
Mặc Lý không hiểu những người đó cách một tầng internet diss cậu hắc cậu ngày qua ngày rốt cuộc là có ý nghĩa gì, thật sự ghét cậu đến như vậy sao?
Chuyện cậu không biết chính là Phương Lâm và Lý Thiếu Thiên cũng cãi nhau một trận.
Tin Lý Thiếu Thiên tự mình chở Mặc Lý bị lan truyền phát tán, thậm chí còn có người bóc được chuyện cậu hiện tại đang sống ở trong nhà của Lý Thiếu Thiên, hai người bọn họ ở trước mặt công chúng tương đương hoàn toàn bị cột lại vào cùng nhau.
Phương Lâm biết một cái định luật chưa bao giờ sai trong cái giới này, hot bị cột với flop, vĩnh viễn là hot bị mất đi nhân khí, còn có thể gặp phải chuyện khiến hot phải lao đao.
Hiện giờ tình huống của Lý Thiếu Thiên tám chín phần mười là như thế. Biểu hiện của Mặc Lý ở buổi ra mắt chương trình càng làm cho trái tim của Phương Lâm bị nhấc lên cao, hết thảy đều đúng như cô dự đoán. Lý Thiếu Thiên sẽ bị Mặc Lý kéo vào lốc xoáy dư luận trên mạng, không thể thoát thân.
Người như Mặc Lý, có bao nhiêu người điên cuồng mà yêu cậu, thì cũng sẽ có bấy nhiêu người điên cuồng mà hận cậu. Năm đó ánh mắt đầu tiên Phương Lâm nhìn thấy Mặc Lý, cô đã biết thiếu niên này thật sự có khả năng đó, cho dù là yêu hay hận cũng đều làm cho người ta điên cuồng.
Cho nên cô cật lực phản đối Lý Thiếu Thiên và Mặc Lý có sự qua lại thân mật.
Lý Thiếu Thiên thật vất vả mới thông qua sự nâng đỡ của La Khởi Vân và tài hoa của bản thân tìm về lại chỗ đứng ở trong giới, Phương Lâm hy vọng hắn nương theo đà này mà phát triển, đừng có lâm vào thị phi phân tranh.
Có lẽ có một vài người cần sự phân tranh như vậy để duy trì độ nổi tiếng, nhưng là thứ này không thích hợp với Lý Thiếu Thiên.
Kết quả cô vẫn là không phòng được.
Sau khi hai người cãi nhau một trận lớn, Phương Lâm mặt lạnh quăng vào mặt Lý Thiếu Thiên một câu cuối cùng: “Tôi chờ xem cậu có bao nhiêu máu để có thể tùy ý sư đệ tốt của cậu tiêu xài!”
Lý Thiếu Thiên trở nên khư khư cố chấp, cũng cố chấp đến mức làm người ta đau đầu.
Cãi nhau, chiến tranh lạnh, cũng không chút nào có thể ảnh hưởng đến việc hắn đối xử thật tốt với Mặc Lý không kiêng nể gì.
Đã muốn có một số ít fan bắt đầu bất mãn với hành vi của hắn. Giống như việc hắn đối xử với Mặc Lý thật là tốt, không chỉ là khẳng định hai người bọn họ có quan hệ mờ ám, mà là không kiêng nể gì đánh vào thể diện của các fan.
Các cô có thể chấp nhận La Khởi Vân địa vị cao cả như thiên tiên, lại không thể tiếp nhận Mặc Lý là sư đệ đồng môn của Lý Thiếu Thiên.
Cái đó không liên quan đến vấn đề nam nữ, đây là ý thức cạnh tranh không gì sánh kịp mà fan dành cho thần tượng mà mình yêu mến ở trong giới giải trí, các fan hy vọng thần tượng vĩnh viễn cao cao tại thượng, có lẽ còn bao hàm một ít dục vọng độc chiếm không thể nói ra.
Có lẽ tương lai sẽ có một ngày nào đó La Khởi Vân cũng sẽ làm cho một số fan của Lý Thiếu Thiên bất mãn, nhưng ít ra tại thời điểm hiện tại, ở dưới sự phụ trợ của Mặc Lý, La Khởi Vân ở trong fandom của Lý Thiếu Thiên có một danh tiếng hoàn mỹ và địa vị siêu thoát.
(1) bất hiển sơn bất lộ thủy: giấu giếm không bộc lộ tài năng.
Mặc Lý chưa từng bị người khác hôn, cũng chưa từng hôn người khác, bởi vậy tâm trí rối như mớ bòng bong của cậu hiện tại bị chậm tiêu một khắc, sau đó mới dần dà tìm về lại phản ứng.
Cậu bị người ta hôn.
Cậu bị một người con trai hôn.
Cậu bị Yến Lẫm hôn.
Cậu không còn thuần khiết trinh trắng nữa, huhu…… Ba, sư ca ——
Mặc Lý từ trong cơn ngây ngốc hoàn hồn lại, bắt đầu kịch liệt mạnh mẽ giãy dụa.
Yến Lẫm theo danh sư học võ, một thân công phu bất hiển sơn bất lộ thủy (1) ở thời khắc này phát huy trọn vẹn tác dụng.
Hắn chặt chẽ ngăn chặn sự giãy dụa của người trong lồng ngực, thậm chí bởi vì sự ủy khuất và không tình nguyện của cậu mà tâm tình càng thêm tàn nhẫn và hưng phấn.
Không phải là em chỉ biết có đại sư ca của em sao? Không phải là em vẫn luôn hờ hững với anh sao?
Nhìn hiện tại xem, em đang ở trong lồng ngực của ai, là ai đang hôn em.
Đầu lưỡi hơi dùng sức tách mở đôi môi ngọt ngào, hàm răng đều tăm tắp thoáng trượt qua.
Cả người Mặc Lý run lên, nuốt thành tiếng, gắt gao mím chặt môi, liên tục lắc đầu.
Tất cả oán hận và không cam lòng của Yến Lẫm đều tại nụ hôn như chuồn chuồn lướt này tan thành mây khói. Khát vọng mãnh liệt từ thời niên thiếu theo thời gian từng chút từng chút chồng chất mà nhiều lên, hiện giờ đã sớm cắm rễ thật sâu không thể rút ra, ở giữa sự thân mật trao đổi hô hấp tựa như nắng hạn gặp mưa rào mà bình phục trở lại.
Lòng của hắn đột nhiên trở nên an ổn.
Nụ hôn của Yến Lẫm không có quá phận, chỉ có vài giây ngắn ngủi.
Hắn thay đổi tư thế, hai tay khóa chặt thiếu niên trong lòng, gắt gao ôm siết cậu vào trong ngực, cúi đầu nhìn ngắm hai gò má hồng hồng của Mặc Lý.
“A Ly, tôi thích em.”
Màn thổ lộ đột nhiên mà đến, ngây ngô hệt như một cậu học sinh trung học thông thường. Nhưng là ngoại trừ một câu ngắn gọn mộc mạc như thế, đầu óc đó giờ vẫn luôn nhanh nhẹn của Yến Lẫm đã muốn không nghĩ ra được lời ngon tiếng ngọt động lòng người nào khác.
Khoảnh khắc tình yêu trở nên nồng cháy là khi, mọi lời ngon tiếng ngọt chỉ như vật trang sức, đều là dư thừa.
“Tôi thích em, A Ly.” Yến Lẫm ở bên tai của Mặc Lý nhỏ giọng lặp lại lời yêu một lần nữa.
“Yến Lẫm anh là đồ biến thái!” Mặc Lý giãy dụa không ra, chỉ có thể giằng co ở trong lồng ngực của Yến Lẫm, trừng lớn đôi mắt phiếm hồng. “Tôi là con trai!”
“Tôi từ trước đến nay chưa từng xem em là con gái.”
“Anh…….. Vô liêm sỉ, biến thái!” Mặc Lý tới lui cũng chỉ có thể mắng ra mấy từ này.
Trong mắt Yến Lẫm hiện lên bi thương.
Mặc Lý là mối tình đầu của hắn, Mặc Lý là nơi hắn ký thác hết thảy tình cảm và ái mộ, Mặc Lý là sắc ấm rực rỡ duy nhất vĩnh viễn không đổi trong cuộc đời tựa bức tranh màu xám lạnh của hắn.
“Đừng nói như vậy, A Ly, tôi chỉ là rất thích em.” Yến Lẫm thật cẩn thận ghé sát vào, cùng cậu trán tựa trán, mũi chạm mũi, mềm nhẹ cọ cọ.
Chỉ nhìn mỗi vẻ mặt của hắn thì thật sự là cũng đủ đáng thương, nhưng là sức mạnh hắn dùng để giam cầm cậu thì lại giống như kìm sắt, không chút lưu tình ngăn chặn mọi sự giãy dụa dù chỉ là nhỏ nhoi của cậu, Mặc Lý tức giận đến mức nghiến chặt hàm răng.
“Tôi càng muốn nói, đại biến thái!” Cậu cảm thấy bàn tay đang siết lấy eo cậu càng thêm dùng sức.
Mặc Lý biết mấy từ ngữ mắng chửi cằn cỗi của bản thân có thể tổn thương cái tên tự tiện cướp đi nụ hôn đầu tiên của cậu này, nhất thời có vài phần đắc ý.
“Ghê tởm!”
“Vô liêm sỉ!”
“….. Biến thái!”
Cậu thật sự là không nghĩ ra từ nào khác.
Bàn tay nắm thắt lưng của cậu mạnh đến mức tựa như muốn siết cậu đến vụn vỡ, Mặc Lý vừa dùng sức tránh né vừa tiếp tục phun ra mấy câu ác độc mà cậu biết.
“Vô……. Ưm!”
Lại bị hôn.
Mặc Lý khó thở lung tung lắc đầu, Yến Lẫm lại dành ra một bàn tay nắm lấy cằm của cậu không cho cậu trốn, hắn cúi mặt xuống, gặm cắn đôi môi non mềm, đầu lưỡi bá đạo ở trong miệng cậu xằng bậy, nụ hôn mang theo lửa giận khiến cậu sắp bị hòa tan.
“Còn mắng nữa không?” Yến Lẫm dán tại bên môi cậu thở gấp, nhỏ giọng nói.
Hai mắt đỏ bừng của Mặc Lý sũng nước lấp lánh ánh sáng.
“Ô…. Biến thái……”
Đôi môi phun ra lời độc ác lại bị ngăn chặn.
“Còn mắng nữa không?”
“Anh là đồ vô liêm sỉ…. Ưm!”
“Còn muốn mắng nữa không?”
“Yến Lẫm, tôi ghét anh….. Ưm.”
“Còn mắng nữa không?”
“Không mắng, không mắng nữa. Ưm!………..”
………
Nước mắt chảy ra khỏi khoé mắt, đôi môi hơi sưng đỏ của Mặc Lý trở nên run rẩy, giống như một con tiểu hồ ly bị kinh hách: “Tôi đã nói là không mắng nữa rồi, tại sao anh vẫn còn hôn tôi?”
“Thực xin lỗi.” Yến Lẫm mềm nhẹ vỗ về hai má của cậu, cuối cùng cũng buông lỏng sự kiềm chế với thân thể cậu.
Mặc Lý cũng không dám lộn xộn.
Cậu thật sự sợ Yến Lẫm, sự dịu dàng trên gương mặt lẫn sự bá đạo trong động tác tay chân của người con trai này đều làm cậu cảm thấy sợ hãi.
Tình yêu nóng bỏng dâng trào như núi lửa của hắn càng làm cậu không biết phải làm sao.
Cậu có thể nhìn ra được sự mê luyến dành cho cậu từ trong ánh mắt của Yến Lẫm, có cố chấp có khắc sâu, lộ ra cả sự điên cuồng.
Sự si mê như vậy thật đáng sợ, cậu cũng không dám lại trêu chọc Yến Lẫm.
Sự thuận theo của cậu tựa hồ cũng lấy lòng vị thiếu gia hào môn này, Yến Lẫm rốt cuộc không tiếp tục giam cầm cậu nữa, mềm nhẹ kéo cổ tay của cậu, xoa xoa vết đỏ hằn trên làn da.
“Đau không?”
Mặc Lý rũ mắt gật đầu: “Đau.”
Yến Lẫm quả nhiên đau lòng vô cùng.
Mặc Lý cũng không muốn làm nũng với Yến Lẫm, nhưng mà nũng nịu vì được sủng ái giống như là bản năng của cậu vậy.
Yến Lẫm cúi đầu nhẹ nhàng vuốt ve cổ tay trắng ngần của cậu, lông mi thật dài che khuất đôi mắt màu hổ phách của hắn.
“Tôi vốn không định bức em, A Ly. Chính là em lại không chừa cho tôi một chút hy vọng nào, đã nhiều năm như vậy rồi……”
Đã nhiều năm như vậy trôi qua nhưng sự nỗ lực và tình yêu của hắn vẫn không đạt được hồi báo, Yến Lẫm đã muốn nhẫn tới điểm cực hạn.
Mặc Lý cảm thấy thật tủi thân. Cậu và Yến Lẫm căn bản không quen, nhiều nhất từng gặp vài lần, cậu căn bản không biết “nhiều năm như vậy” trong lời nói của Yến Lẫm là chuyện gì xảy ra.
“Em có còn nhớ Lẫm Đông không?” Yến Lẫm nghiêm mặt bình tĩnh nói.
Mặc Lý lại bị hắn làm cho kinh ngạc. Cậu vốn không phải là người chậm hiểu, Yến Lẫm lúc này nhắc tới Lẫm Đông, cậu sao có thể không hiểu ý của hắn.
“Là anh?!” Cậu cả kinh nói.
Trách không được, trách không được cậu ngay từ đầu nhìn người bạn mạng này còn có điểm không vừa mắt. Sau đó Lẫm Đông vì cậu mà làm rất nhiều chuyện, cậu mới đồng ý cùng người này làm bạn bè.
Trách không được thời điểm Yến Lẫm ân cần đăng reply hồi âm và thả like cho reply của cậu, cậu có một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu.
Ở cái năm mà xã giao trên mạng không hề phát triển, Lẫm Đông có thể liên tục vài năm gửi tin nhắn tới cái tài khoản mà cậu cực kì ít sử dụng, ở thời điểm mà cậu ngẫu nhiên hồi âm lại cư nhiên chỉ tốn một giây đã đáp lại. Sự ân cần không có sai biệt này, làm cho Yến Lẫm và Lẫm Đông ở trên mạng dần dần dung hợp trong đầu của cậu, tất cả đều biến thành bộ dáng của Yến Lẫm đang đứng ở trước mặt.
Yến Lẫm trước mắt lúc này đang mặc một bộ tây trang màu đen, chiếc cài cổ tay áo làm bằng kim cương lóe sáng lấp lánh, hoàn toàn là một dáng vẻ nhân sĩ tinh anh khó gần, lại làm ra chuyện cùng khí chất của hắn hoàn toàn tương phản.
“Có biết tôi tương tư em đã bao nhiêu năm rồi không?” Yến Lẫm cúi đầu hôn lên mu bàn tay của cậu, nâng mắt, dưới hàng mi là một đôi đồng tử thấu triệt trong suốt, ánh mắt sắc bén bao phủ lấy cậu, Mặc Lý không dám đối diện với hắn.
Tiếng chuông điện thoại lại đột ngột vang lên, đánh gãy giằng co không lộ ra giữa hai người.
Mặc Lý vội vàng rút tay về, Yến Lẫm lúc này đây cũng không tiếp tục cầm chặt tay cậu không buông nữa.
Hắn thậm chí còn hảo tâm lấy hộ điện thoại từ trong túi áo khoác ra đưa cho Mặc Lý.
“Em nghe đi.”
Mặc Lý tiếp nhận di động, thần sắc phức tạp nhìn thoáng qua Yến Lẫm vẫn ung dung đứng ở tại chỗ hoàn toàn không có dấu hiệu rời đi, cuối cùng cậu vẫn là quay lưng về phía hắn nhận cuộc gọi, áp điện thoại lên tai.
“A Ly? Sao vậy? Tại sao phải mất thời gian lâu như vậy mới tiếp điện thoại?” Giọng nói chứa sự lo lắng của Lý Thiếu Thiên truyền ra.
Mặc Lý tâm loạn như ma, lại hết sức ủy khuất, hít hít cái mũi, hô một tiếng: “Sư ca.”
“Sao giọng em lại rầu rĩ như vậy?” Lý Thiếu Thiên thực khẩn trương. “Có phải có người bắt nạt em không? Anh giờ đi đón em liền, em không cần tự mình bắt xe về.”
“Em không sao.” Mặc Lý quay đầu lại liếc nhìn Yến Lẫm một cái. “Vừa rồi điện thoại của em bị rơi vào nước, có thể là tính năng thu âm gặp vấn đề.”
Cậu cư nhiên dối gạt sư ca, quả thật giống như là đã ngầm đồng ý chuyện Yến Lẫm làm với cậu.
Yến Lẫm cùng cậu tầm mắt chạm nhau, dùng khẩu hình miệng phát âm: “Tôi chở em về.”
“Sư ca anh không cần tới đây, em gọi xe rồi, giờ em về ngay.”
Ahuhu, cậu rốt cuộc là đang làm gì vậy….
Yến Lẫm không tiếp tục khiến cậu khó xử, cầm lấy kính râm và khẩu trang của cậu, cẩn thận săn sóc đeo cho Mặc Lý.
Động tác của hắn rất chậm, ngón tay thon dài lướt qua hai má, còn có vành tai, làm lông tơ trên mặt Mặc Lý dựng thẳng lên.
Yến Lẫm ở phút cuối cách lớp khẩu trang hôn hôn cậu, kéo tay Mặc Lý: “Đi thôi, tôi đưa em về nhà.”
Mặc Lý trong trạng thái đần độn về tới nhà, kính râm cũng không thèm tháo, trực tiếp tiến vào phòng vệ sinh.
Cậu tháo khẩu trang và kính râm xuống, người trong gương khuôn mặt đỏ bừng, môi hơi sưng, ánh mắt ngập nước, chính xác là dáng vẻ vừa bị người khác “tưới mát”….
Cậu mở vòi nước, hứng mấy vốc nước lạnh chà chà mặt đôi ba lần, chân tay bủn rủn ngồi xổm trên sàn nhà, vùi mặt vào hai tay.
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra….”
Tâm loạn như ma, tìm không ra manh mối.
Từ đó về sau, Yến Lẫm vốn trước kia không thế nào gặp được tựa hồ ở trong cuộc sống của cậu xuất hiện ở tất cả các góc.
Hắn dùng tài khoản Lẫm Đông tán tỉnh cậu.
Mặc Lý hồi trước nhận định sự tồn tại của Lẫm Đông là tiền bối, là thầy giáo dạy nhân sinh của cậu. Hắn không nói chuyện nhiều lắm, lại luôn ở thời điểm cậu mờ mịt nhất xuất hiện, kiên nhẫn khuyên cậu, dùng sự thông minh của hắn chỉ dạy cho cậu.
Hiện giờ cậu lại lâm vào mê mang, chính là cái ảnh đại diện quen thuộc kia cũng không còn cho cậu lời khuyên nữa, hắn chỉ biết nói với cậu những lời buồn nôn không có chút nghiêm túc tự trọng nào, cảm giác cấm kỵ không hiểu sao làm Mặc Lý càng cảm thấy thẹn thêm.
Yến Lẫm rõ ràng là cố ý. Mặc Lý trong lòng biết rõ ràng, lại vô kế khả thi.
Tin Lý Thiếu Thiên chở cậu đến buổi lễ ra mắt chương trình đã sớm phát tán trên internet, cư dân mạng qua đường soi mói, fan only của hai người đao kiếm đầy trời, fan CP nơi nơi cuồng hoan, trên internet là một vùng trời náo nhiệt.
Video quay cậu ở trong buổi lễ ra mắt chương trình cũng được công bố, hành động ở phút cuối “nạt” cư dân mạng và “giáo huấn” các phóng viên của Mặc Lý nhất thời rước lấy rất nhiều công kích giữa fan và antifan.
Mặc Lý không biết chính mình làm sai chỗ nào, cũng căn bản không có như người nào đó nhận xét cậu là đang “tưởng mình là nhất mà thích làm gì thì làm”, đại đa số cư dân mạng vẫn là tán thành cậu, chứng minh không phải chỉ có một mình cậu là cảm thấy thế.
Chính là antifan của cậu có cảm giác tồn tại cao nhất, trên internet ngập tràn bình luận mắng cậu “tưởng mình là hay”, làm OO tạo XX, những lời đánh giá ác ý như chó tâm cơ vân vân bay đầy trời.
Cậu cảm thấy các cư dân mạng luôn theo dõi quan hệ giữa cậu và Lý Thiếu Thiên, nhìn chằm chằm vào ân oán ngày xưa của Lý Thiếu Thiên và gánh hát Mặc gia không buông thật sự đúng là nhàm chán, những người đó nói chính cậu tung tin, tự mình giật dây điều khiển dư luận còn giả vờ làm bạch liên hoa.
Quả thật là nếu đã muốn ghép tội ai thì không sợ không tìm thấy lý do, Mặc Lý cũng không biết bản thân khi nào thì giật dây điều khiển dư luận. Lại nhìn thấy những người đó dùng bài đăng weibo cậu tag Lý Thiếu Thiên làm chứng cớ, Mặc Lý thật sự là nghẹn một ngụm máu độc không nôn ra được, cuối cùng tự biến thành nội thương.
Chỉ có thể trách bản thân rất khờ dại, trao nhược điểm vào tay người khác. Chu Phi chưa nói sai, cậu hiện tại thật sự là không đỏ trước đen.
Mặc Lý không hiểu những người đó cách một tầng internet diss cậu hắc cậu ngày qua ngày rốt cuộc là có ý nghĩa gì, thật sự ghét cậu đến như vậy sao?
Chuyện cậu không biết chính là Phương Lâm và Lý Thiếu Thiên cũng cãi nhau một trận.
Tin Lý Thiếu Thiên tự mình chở Mặc Lý bị lan truyền phát tán, thậm chí còn có người bóc được chuyện cậu hiện tại đang sống ở trong nhà của Lý Thiếu Thiên, hai người bọn họ ở trước mặt công chúng tương đương hoàn toàn bị cột lại vào cùng nhau.
Phương Lâm biết một cái định luật chưa bao giờ sai trong cái giới này, hot bị cột với flop, vĩnh viễn là hot bị mất đi nhân khí, còn có thể gặp phải chuyện khiến hot phải lao đao.
Hiện giờ tình huống của Lý Thiếu Thiên tám chín phần mười là như thế. Biểu hiện của Mặc Lý ở buổi ra mắt chương trình càng làm cho trái tim của Phương Lâm bị nhấc lên cao, hết thảy đều đúng như cô dự đoán. Lý Thiếu Thiên sẽ bị Mặc Lý kéo vào lốc xoáy dư luận trên mạng, không thể thoát thân.
Người như Mặc Lý, có bao nhiêu người điên cuồng mà yêu cậu, thì cũng sẽ có bấy nhiêu người điên cuồng mà hận cậu. Năm đó ánh mắt đầu tiên Phương Lâm nhìn thấy Mặc Lý, cô đã biết thiếu niên này thật sự có khả năng đó, cho dù là yêu hay hận cũng đều làm cho người ta điên cuồng.
Cho nên cô cật lực phản đối Lý Thiếu Thiên và Mặc Lý có sự qua lại thân mật.
Lý Thiếu Thiên thật vất vả mới thông qua sự nâng đỡ của La Khởi Vân và tài hoa của bản thân tìm về lại chỗ đứng ở trong giới, Phương Lâm hy vọng hắn nương theo đà này mà phát triển, đừng có lâm vào thị phi phân tranh.
Có lẽ có một vài người cần sự phân tranh như vậy để duy trì độ nổi tiếng, nhưng là thứ này không thích hợp với Lý Thiếu Thiên.
Kết quả cô vẫn là không phòng được.
Sau khi hai người cãi nhau một trận lớn, Phương Lâm mặt lạnh quăng vào mặt Lý Thiếu Thiên một câu cuối cùng: “Tôi chờ xem cậu có bao nhiêu máu để có thể tùy ý sư đệ tốt của cậu tiêu xài!”
Lý Thiếu Thiên trở nên khư khư cố chấp, cũng cố chấp đến mức làm người ta đau đầu.
Cãi nhau, chiến tranh lạnh, cũng không chút nào có thể ảnh hưởng đến việc hắn đối xử thật tốt với Mặc Lý không kiêng nể gì.
Đã muốn có một số ít fan bắt đầu bất mãn với hành vi của hắn. Giống như việc hắn đối xử với Mặc Lý thật là tốt, không chỉ là khẳng định hai người bọn họ có quan hệ mờ ám, mà là không kiêng nể gì đánh vào thể diện của các fan.
Các cô có thể chấp nhận La Khởi Vân địa vị cao cả như thiên tiên, lại không thể tiếp nhận Mặc Lý là sư đệ đồng môn của Lý Thiếu Thiên.
Cái đó không liên quan đến vấn đề nam nữ, đây là ý thức cạnh tranh không gì sánh kịp mà fan dành cho thần tượng mà mình yêu mến ở trong giới giải trí, các fan hy vọng thần tượng vĩnh viễn cao cao tại thượng, có lẽ còn bao hàm một ít dục vọng độc chiếm không thể nói ra.
Có lẽ tương lai sẽ có một ngày nào đó La Khởi Vân cũng sẽ làm cho một số fan của Lý Thiếu Thiên bất mãn, nhưng ít ra tại thời điểm hiện tại, ở dưới sự phụ trợ của Mặc Lý, La Khởi Vân ở trong fandom của Lý Thiếu Thiên có một danh tiếng hoàn mỹ và địa vị siêu thoát.
(1) bất hiển sơn bất lộ thủy: giấu giếm không bộc lộ tài năng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook