Quốc Sắc Kiều Phi
-
Chương 139: Chương 139: Cô Nãi Nãi Thả Lưới
CHƯƠNG 138: CÔ NÃI NÃI THẢ LƯỚI
Editor: Luna Wong – Hôm nay là một ngày đặc biệt với ta nên mỗi truyện ta lên 1 chương, mọi người cùng vui với ta nhé. Và đừng quên cái hẹn tại noveltown.com nha
Ma thành trong truyền thuyết, nên là dạng gì?
Nhận thấy được thần sắc củaTần Minh Triết biến hóa, tiếu ý trong mắt Tề quản sự càng thêm đặc hơn: “Tần công tử, cũng không phải là Thẩm gia ta cố ý hét giá lên , mà là hôm nay giá của rau xanh mỗi ngày một dạng, rau xanh trong noãn bằng còn có hai ba ngày nữa mới có thể hoàn toàn no đủ, hai tam ngày sau là dạng trạng huống gì, thực tại là không dễ nói nha.”
Tiếu ý trên mặt Tần Minh Triết càng phát nhạt nhẽo: “Tề quản sự, mặc dù nói mỗi tiết này, rau xanh cũng sẽ lên chút giá, thế nhưng khí trời càng ngày càng nóng, nói không chính xác ngày nào đó giá sẽ giảm xuống cũng là có khả năng, hiện ở giá tiền này đã cao hơn năm rồi không ít. . .”
“Vậy hai ngày nữa chúng ta bàn lại cuộc mua bán này đi.” Tề quản sự cười đến nhàn nhã, nói xong liền đứng dậy chuẩn bị đi ra phía ngoài.
“Tề quản sự dừng chân, có việc thương lượng tốt, đàm buôn bán, từ trước đều là ngươi tới ta đi, người nói thế nào?” Tần Minh Triết liền vội vàng đứng lên lưu người.
Tề quản sự cười cười, như không có chuyện gì xảy ra ngồi xuống lại: “Tần công tử muốn thương lượng như thế nào?”
“Tề quản sự, trong thời gian ta ở kinh thành thật sự là không nhiều lắm, hơn nữa xảy ra chuyện của Chu gia, nếu không phải ký kết khế thư, trong lòng của ta thế nào đều cảm thấy không thực tế, người ở chính giữa thêm giúp một tay, sau khi chuyện thành công, ta cho người số này làm thù lao, thế nào?”
Lúc nói chuyện Tần Minh Triết, vươn một ngón tay ở trước mặt Tề quản sự vẽ một cái.
Trong lòng Tề quản sự khẽ động, tiếu ý trên mặt đặc hơn: “Ta là hạ nhân, làm việc cho chủ tử nhà mình, sao có thể mưu tư lợi cho bản thân được?”
Tần Minh Triết âm thầm cắn răng, sau đó sẽ vươn một ngón tay thứ hai: “Tề quản sự giơ cao đánh khẽ, nhiều hơn nữa, Tần mỗ thật sự là không thể ra sức.”
“Tần công tử một mảnh thành tâm, thật làm người khác động dung, như vậy đi, hôm nay ta trở về hồi bẩm sự tình cho phu nhân biết, nếu là nàng đồng ý, ngày mai chúng ta ở chỗ này ký khế ước.”
“Đây. . .”
Tề quản sự đứng dậy, trực tiếp đi ra ngoài.
“Tề quản sự, Tề quản sự. . .” Tần Minh Triết lo lắng muốn lưu người, thế nhưng lúc này đây, bước chân của Tề quản sự lại không có chút dừng lại nào, trực tiếp đi xuống lầu.
Đợi được Tề quản sự ra khỏi tửu lâu này, Tần Oanh Tư mới từ bên ngoài tiến đến, một mắt liền thấy được Tần Minh Triết ngồi ở bên cửa sổ nhàn nhã uống trà, lúc này hắn mang nụ cười nhàn nhạt trên mặt, đâu còn có vẻ lo lắng mới vừa rồi: “Đại ca, thế nào?”
“Hứa cô nương thả mồi rất là đúng lúc, vừa câu hắn đã nuốt hơn phân nửa, đợi Thẩm gia hoàn toàn nuốt hết mồi này, coi như là muốn nôn ra, cũng không nôn ra được.”
Tần Oanh Tư ngồi xuống dùng trà trản sạch sẽ rót ly trà, rất là hào sảng uống một hớp lớn: “Cô nãi nãi quả thật là bất phàm!”
Tần Minh Triết quét Tần Oanh Tư một mắt, khóe môi hơi vung lên: “Mới gặp qua không tới mấy lần, từ Hứa cô nương đổi giọng gọi cô nãi nãi?”
Tần Oanh Tư liếc mắt một cái: “Hiện tại đều không có người ngoài, ngươi còn trang cái gì? Đêm qua, là ai ôm một xấp ngân phiếu dày, đếm một đêm?”
“Khụ khụ. . .” Đạm nhiên và thong dong trên mặt Tần Minh Triết, tiêu thất trong một sát na, “Nói chuyện với đại ca ngươi thế sao?”
“Nói ngươi thì sao, chờ ngươi gặp được Hứa cô nương, tin tưởng đổi giọng còn thống khoái hơn ta nữa, ngươi chính là một người thấy tiền sáng mắt.”
noveltown.com
“Né qua một bên.” Tần Minh Triết buông trà trản, cầm lấy đũa liền bắt đầu ăn thức ăn trên bàn, tốc độ ăn cực nhanh, thế nhưng động tác cũng không xấu xí, “Mau ăn đi, phí chút bạc rồi, ném ở chỗ này thật lãng phí.”
Tần Oanh Tư yên lặng bĩu môi: “Trong tay ngươi đều siết bốn vạn lượng bạc rồi, chút tiền lẻ này còn để vào mắt, ngươi đừng tên Tần Minh Triết nữa, ngươi đổi tên thành Tần Keo Kiệt được rồi.”
“Bạc luôn luôn sẽ có ngày tiêu hết, nhưng nếu ngươi liều mạng tiết kiệm, ngày này có thể chậm lại hồi lâu mới đến. Cần kiệm quản gia, đây chính là tổ huấn của Tần gia chúng ta.”
“Ta sẽ không nên nói những thứ này với ngươi, được rồi, nhị ca ở trong phủ Chu gia không có sao chứ?”
Bọn họ gài bẫy Chu gia một khoản, tuy rằng Chu gia cũng không biết thân phận chân thật của Tần U Tố, nhưng khó tránh sẽ không giận chó đánh mèo, trong phủ đệ của quan lớn, người xấu rất nhiều.
“Bản lĩnh của nhị ca ngươi, ngươi còn không biết sao? Hắn đều có thể lừa người què chạy, lừa một vòng tới không nói chơi, nếu là không có hắn hỗ trợ, phần khế thư trước đây ký kết cũng sẽ không thuận lợi như vậy.”
Tần Oanh Tư quả quyết cầm lấy đũa bắt đầu ăn đồ, theo bọn họ lăn lộn nhiều năm như vậy, cái khác không học được, chỉ học được lúc ăn cơm kiên quyết không nói nhiều, nói hơn hai câu, cơm nước sẽ bị đại ca keo kiệt nhà nàng ăn sạch.
Hứa Vân Noãn bên kia tiếp tục tăng thêm lợi thế, rau xanh trong Tứ Quý các bán ra càng ngày càng ít, thậm chí truyền ra lời đồn đãi, nói là rau xanh mới mẻ đã không còn hơn phân nửa.
Đinh Sơn đau lòng đều sắp rỉ máu, mỗi ngày đều có rất nhiều người cầm bạc tặng đến trước mặt, nhưng là dựa theo cô nãi nãi phân phó, hắn phải giảm thiểu lượng rau xanh không thể bán, thật đúng là nhìn bạc bay ra khỏi tầm mắt.
noveltown.com
Vu thị rất nhanh thì từ chỗ Tề quản sự nghe được tin tức, chỉ là ở phát giác giá rau trong kinh đô tăng lên không ngừng, trong lòng ít nhiều nổi lên chút tham niệm.
Thị nữ Lâm Hoa cẩn thận cầm châu sai lên, vẻ mặt nụ cười phủng đến trước mặt của Vu thị: “Phu nhân người xem, đây là mẫu mới đầu xuân mới ra, không thiếu phu nhân đều đang tranh đoạt, vẫn là người là người thứ nhất có được.”
Vu thị từ trong hộp cầm châu sai lên, nhìn thấy ấn ký nho nhỏ bên trên, nhãn thần không khỏi giật giật: “Còn là từ trong Nhuận Ngọc các?”
“Vâng.” Lâm Hoa cẩn thận cười, “Phu nhân cũng biết, Nhuận Ngọc các là cửa hiệu ngọc khí châu bảo lớn nhất kinh thành, hơn nữa từ lễ mừng năm mới, liền không ngừng đẩy các mẫu mơi ra tiêu thụ, châu sai chế ra chính là đẹp hơn những địa phương khác, dẫn tới rất nhiều phu nhân, các tiểu thư trong kinh thành thư đến mua, thật sự là không có biện pháp.”
“Dù cho biết rõ Nhuận Ngọc các là sản nghiệp của Hứa Vân Noãn, nhưng là nhìn thấy mẫu của châu sai này, như cũ cảm thấy trong lòng thích, mà thôi, thu đi, quá hai ngày thay thời trang mùa xuân vừa lúc có thể đeo.”
“Vâng.”
“Trong kinh thành này, nhất cử nhất động phải hao phí đều là bạc, đừng nhìn một phủ đệ quan lớn sáng bóng sáng hoa lệ, nhưng trên thực tế, không biết có bao nhiêu nhà hủy tường phía đông bổ tây tường.”
Vu thị nâng chung trà lên nhấp một miếng, sau đó đặt ở một bên: “Cũng tỷ như nói uống hớp trà này, trong phủ người khác đều uống trà mới năm nay, nếu là ngươi còn uống trà năm trước, dù cho khoác vàng mang bạc trên người, người khác cũng sẽ nói ngươi giả nghèo kiết hủ lậu. Há chẳng biết, trà này từ phía nam vận đến, giá trị tăng gấp mấy lần, bản thân chính là vật quý trọng, càng để người uống không nổi.”
“Người khác có lẽ là có phiền não như vậy, nhưng là Thẩm gia có phu nhân ở, tự nhiên không cần nơi chốn tính toán chi li như vậy.” Lâm Hoa ở bên cạnh tán thưởng.
“Nhiều năm như vậy, vẫn luôn là cẩn trọng chịu đựng như vậy, có thể cảm nhận được phần dụng tâm này của ta lại không có bao nhiêu người.”
“Phu nhân nói đi đâu rồi, lão gia vẫn kính trọng có thừa với người, công tử và đại tiểu thư phá lệ tri kỷ hiếu thuận, người người trong phủ đều có thể cảm nhận được người dụng tâm.”
Trên mặt của Vu thị lúc này mới sinh ra vài phần tiếu ý: “Ngươi chính là miệng dẻo, được rồi, truyền lời cho Tề quản sự, bút buôn bán với Tần gia, phải cẩn thận tự định giá rõ ràng, giá rau mỗi ngày một dạng, cũng không thể biết rõ sẽ thua thiệt, còn lao đầu vào. Nếu là Tần Minh Triết thật sự là sốt ruột không chờ được, cuộc mua bán này không đàm nữa, phản chính, biết làm ăn cũng không chỉ một mình hắn.”
“Vâng.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook