Quốc Bảo Thiên Hạ: Cẩm Đế Phi
-
Chương 10: Đấu cờ (2)
Cẩm Vân hiện tại cũng đang làm mưa làm gió trong Long Phụng lầu.Mới xuất hiên đã gây chú ý bởi vẻ đẹp yêu nghiệt kia,giờ lại gây chấn đông bởi tài đánh của nàng. Cẩm Vân liên tiếp đánh bại 12 cao thủ chơi cờ trên cả nước,giờ cũng đã tiến vào vòng chung kết.
Mộng Y xem nãy giờ cũng hoa cả mắt,quên luôn việc nhắc nhở chủ tử bên cạnh nàng cổ vũ rất hăng hái. Cũng may ngày trước vì nghiên cứu binh pháp cổ,nên nàng mới phải đi học chơi cờ,không ngờ hôm nay lại phải bất đắc dĩ phải dùng tới. Cũng không tốn công nàng mất cả bàn cờ bằng ngọc trắng cổ để bái sư.
-Lục công tử thắng.- kết quả vừa được công bố,bầu không khí hồi hộp phía dưới như được giải toả,ai cũng thán phục nhìn nàng "trẻ tuổi tài cao".
Trên lầu,Quân Lâm Uyển ngồi sau tấm màn lụa mỏng theo rõi,bên cạnh còn có thừa tướng đang hết sức kinh ngạc nhìn xuống chỗ Cẩm Vân.
- Thiên Cẩm Vân này xem ra không chỉ có cái danh quốc bảo thiên hạ,mà cũng là một thiên tài binh pháp nhỉ,nhìn từng nước cờ mà nàng đi rất vững chắc muốn hạ thất sự rất khó.
Quân Lâm Uyển nói 1 cách lạnh nhạt,trên tay phe phẩy chiếc quạt xếp thượng phẩm,ánh mắt vẫn không rời khỏi trận cờ của nàng.
-Có gì đó rất lạ,lão phu thực sự không biết Vân nhi lại tài giỏi như vậy- Thừa tướng nói xong trên môi hắn liền hiện lên y cười,ngay cả ông cũng nói vậy xem ra hắn nhìn không sai. Thiên Cẩm Vân đang ở trước mặt hắn một là đã thay đổi,còn hai thì là kẻ giả mạo, việc này xem ra cũng thú vị đấy chứ.
Cẩm Vân chợt cảm thấy như có một luồng khí lạnh chay qua sống lưng,liền ngước nhìn lên chỗ quan giám khảo ngồi,nhéo mắt như muốn cố nhìn thấy mặt hắn. Trên đó có gì đó rất lạ,nàng cảm thấy như có người theo dõi minh vậy.
Trận cuối
-Thành Bích đệ nhất cao thủ đấu với Lục công tử -trọng tài vừa hô lên trận đấu liền được bắt đầu. Bên dưới liền có tiếng bàn tán sôi nổi.
-trận này quả thật để chung ta mong trờ.
-Theo tôi Thành Bích công tử sẽ thắng dù gì thì bốn năm qua công tử vẫn luôn giữ vững danh đệ nhất cao thủ cờ của Bắc Tề mà.
-Chưa thể chắc được vì vị Lục công tử kia cũng tài giỏi không kém...
-Tốt nhất là chờ xem kết quả sẽ biết ngay thôi........
Hết tới hai canh giờ vẫn chưa thể phân thắng bại,nếu cứ tiếp tục thì nàng sẽ lập tức mất thế.Chỉ còn cách là liều mạng ra một đòn quyết định, ai nhìn thế cờ của Cẩm Vâm đều thất vọng xem ra vị Lục công tử này không thể thắng rồi.Chỉ còn một nước cuối nàng liền bình tĩnh nhớ lại những gì thầy đã từng nói,rồi nhanh nhót một quân cờ.
-Dường như nàng đã có đáp án rồi -Quân Lâm Uyển nói thừa tướng liền tập chung nhìn bàn tay nàng hạ quân cờ xuống.
-lục công tử thắng,đệ nhất cao thủ năm nay thuộc về lục công tử.
Một màn áp đảo ngoại mục,Cẩm Vân chuyển bại thành thắng,Thành bích khâm phục cúi đầu trước nàng. tiếng hô hào vang lên khắp nơi,Quân Lâm Uyển cười một cách vui vẻ,nàng qua đúng không làm hắn thất vong.Giờ hắn phải làm sao với nàng đây:
-Thiên Cẩm Vân rốt cục nàng còn bao nhiêu thứ ta chưa biết đây...
Mộng Y xem nãy giờ cũng hoa cả mắt,quên luôn việc nhắc nhở chủ tử bên cạnh nàng cổ vũ rất hăng hái. Cũng may ngày trước vì nghiên cứu binh pháp cổ,nên nàng mới phải đi học chơi cờ,không ngờ hôm nay lại phải bất đắc dĩ phải dùng tới. Cũng không tốn công nàng mất cả bàn cờ bằng ngọc trắng cổ để bái sư.
-Lục công tử thắng.- kết quả vừa được công bố,bầu không khí hồi hộp phía dưới như được giải toả,ai cũng thán phục nhìn nàng "trẻ tuổi tài cao".
Trên lầu,Quân Lâm Uyển ngồi sau tấm màn lụa mỏng theo rõi,bên cạnh còn có thừa tướng đang hết sức kinh ngạc nhìn xuống chỗ Cẩm Vân.
- Thiên Cẩm Vân này xem ra không chỉ có cái danh quốc bảo thiên hạ,mà cũng là một thiên tài binh pháp nhỉ,nhìn từng nước cờ mà nàng đi rất vững chắc muốn hạ thất sự rất khó.
Quân Lâm Uyển nói 1 cách lạnh nhạt,trên tay phe phẩy chiếc quạt xếp thượng phẩm,ánh mắt vẫn không rời khỏi trận cờ của nàng.
-Có gì đó rất lạ,lão phu thực sự không biết Vân nhi lại tài giỏi như vậy- Thừa tướng nói xong trên môi hắn liền hiện lên y cười,ngay cả ông cũng nói vậy xem ra hắn nhìn không sai. Thiên Cẩm Vân đang ở trước mặt hắn một là đã thay đổi,còn hai thì là kẻ giả mạo, việc này xem ra cũng thú vị đấy chứ.
Cẩm Vân chợt cảm thấy như có một luồng khí lạnh chay qua sống lưng,liền ngước nhìn lên chỗ quan giám khảo ngồi,nhéo mắt như muốn cố nhìn thấy mặt hắn. Trên đó có gì đó rất lạ,nàng cảm thấy như có người theo dõi minh vậy.
Trận cuối
-Thành Bích đệ nhất cao thủ đấu với Lục công tử -trọng tài vừa hô lên trận đấu liền được bắt đầu. Bên dưới liền có tiếng bàn tán sôi nổi.
-trận này quả thật để chung ta mong trờ.
-Theo tôi Thành Bích công tử sẽ thắng dù gì thì bốn năm qua công tử vẫn luôn giữ vững danh đệ nhất cao thủ cờ của Bắc Tề mà.
-Chưa thể chắc được vì vị Lục công tử kia cũng tài giỏi không kém...
-Tốt nhất là chờ xem kết quả sẽ biết ngay thôi........
Hết tới hai canh giờ vẫn chưa thể phân thắng bại,nếu cứ tiếp tục thì nàng sẽ lập tức mất thế.Chỉ còn cách là liều mạng ra một đòn quyết định, ai nhìn thế cờ của Cẩm Vâm đều thất vọng xem ra vị Lục công tử này không thể thắng rồi.Chỉ còn một nước cuối nàng liền bình tĩnh nhớ lại những gì thầy đã từng nói,rồi nhanh nhót một quân cờ.
-Dường như nàng đã có đáp án rồi -Quân Lâm Uyển nói thừa tướng liền tập chung nhìn bàn tay nàng hạ quân cờ xuống.
-lục công tử thắng,đệ nhất cao thủ năm nay thuộc về lục công tử.
Một màn áp đảo ngoại mục,Cẩm Vân chuyển bại thành thắng,Thành bích khâm phục cúi đầu trước nàng. tiếng hô hào vang lên khắp nơi,Quân Lâm Uyển cười một cách vui vẻ,nàng qua đúng không làm hắn thất vong.Giờ hắn phải làm sao với nàng đây:
-Thiên Cẩm Vân rốt cục nàng còn bao nhiêu thứ ta chưa biết đây...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook