Ngày hôm sau lúc rời giường, Trương Bác Văn cảm thấy bệnh trĩ của mình nghiêm trọng hơn rồi…

Lần này vô cùng nghiêm trọng, bởi vì Trương Bác Văn cảm giác cả người mình đều đau, cứ như đêm qua đã làm hoạt động kịch liệt gì vậy…

Cậu không khỏi nghĩ thầm, chẳng lẽ tại mình quay tay nhiều quá, đây là hậu di chứng?

Khóe miệng giật giật, Trương Bác Văn lắc đầu hất văng suy nghĩ này ra khỏi óc.

Trên đường cẩn thận từng chút đi đến trường, cậu nghênh đón một đòn công kích từ Từ Minh – bị tay Từ Minh vỗ bốp một cái: “Người anh em làm sao thế? Thoạt nhìn như hết hơi vậy?”

Trương Bác Văn lắc đầu: “Không sao, bị đâm vào thôi.”

Từ Minh sững sờ: “Nghiêm trọng không?”

Trương Bác Văn: “… Nghiêm trọng thì ông không nhìn thấy tui nữa rồi.”

Từ Minh: “Khụ, đúng rồi người anh em, mấy thằng trong phòng tui hôm qua thấy acc của tui, nói game Thịnh Thế làm không tệ nên cũng muốn chơi, ông xem…”

Trương Bác Văn: “… Vậy đến đi.”

Từ Minh ngoác miệng cười: “Vậy thì tốt rồi, tui còn sợ ông thấy bọn tui phiền.”

Trương Bác Văn không nói gì.

Cậu nghĩ thầm, sớm biết vậy lúc trước không thèm để ý tới mi.

Thế là người nào đó luôn luôn độc hành cuối cùng có thêm bốn người bạn mới. Sau khi tan học, cậu mới ngớ người phát hiện, một tiết học chỉ lo nói chuyện với bọn họ chẳng nghe được gì…

Trương Bác Văn cảm thấy xấu hổ với cái tên của mình.

Khuya về nhà, Trương Bác Văn nhìn bốn bé loli đi sau mông Bé Ngốc Nghếch, yên lặng thở dài đi chế tạo quần áo.

Lúc bốn người họ chọn chức nghiệp rõ ràng đã cân nhắc kỹ, ngoài lang trung của Từ Minh, ba người khác theo thứ tự là thư sinh, hiệp khách cùng cung tiễn thủ, một tank một vú em ba DPS.

Bốn bé loli chọn đi theo, năm loli xếp thành một hàng, hùng dũng, khí phách hiên ngang xuất phát ra ngoại thành.

Tiếp đó là thời gian xoát quái cực kỳ không vui vẻ.

Phải hoạt động chỉ có Bé Ngốc Nghếch của Trương Bác Văn cùng Người Ta Là Bé Loli của Từ Minh, hai người một cố gắng đánh quái một ngẫu nhiên tăng máu, phối hợp coi như ăn ý – tuy quái cấp thấp hoàn toàn không cần ăn ý như vậy.

【 đội ngũ 】 Nhào Zô Đây, Anh Zai: các anh em, cả ngày mai chúng ta đều không có tiết, ra quán net đi?

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: được! Mấy người ngồi cạnh nhau chơi game mới có không khí!

【 đội ngũ 】 Bé Ngốc Nghếch: tui không đi.

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: tại sao? Ngày mai ông có chuyện quan trọng gì à?

【 đội ngũ 】 Bé Ngốc Nghếch: không có chuyện quan trọng gì, chỉ là đi quán net tốn tiền.

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: …

【 đội ngũ 】 Nhào Zô Đây, Anh Zai: …

【 đội ngũ 】 Hành Mặc Chỉ Thủy: →_→ quá không thân thiện rồi.

【 đội ngũ 】 Tiện Nhất Thiên Hạ: … Lầu trên phá hỏng đội hình, kéo ra ngoài xử bắn năm phút.

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: bọn tui chủ yếu là muốn cảm nhận hào khí của game online! Chỉ có nhiều người quen, lúc cùng chơi mới có hào khí! Biết không? Trọng điểm là hào khí! Khụ, mặc kệ thế nào, đã quyết định rồi, ngày mai gặp trước cổng trường! Tất cả tiền net của mấy ông tui đều bao hết! Không cần khách sáo với tui! Nếu đến lúc đó không thấy mấy ông…

【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: vậy đừng trách tui không khách khí!

Trương Bác Văn: “…” Cậu càng thêm hối hận, sớm biết vậy lúc trước không thèm trả lời Từ Minh…

Nhưng bất đắc dĩ thế nào, sáng thứ hai Trương Bác Văn vẫn phải dậy đến cổng trường tập hợp, thần kỳ là ban đêm cậu không tái phát bệnh trĩ, hôm sau cũng thấy tinh thần sảng khoái…



Trương Bác Văn đi đến cổng trường, gặp mặt ba người cùng phòng với Từ Minh, bọn họ theo thứ tự là Triệu Hạo Vũ, Mạnh Sảng và Trương Khải Siêu.

Tài khoản trong game của Triệu Hạo Vũ là thư sinh, chính là acc tên Hành Mặc Chỉ Thủy kia. Mạnh Sảng là cung tiễn thủ, gọi Nhào Zô Đây, Anh Zai; mà Trương Khải Siêu là hiệp khách, tên là Tiện Nhất Thiên Hạ.

Lần đầu tới quán net Trương Bác Văn cảm thấy áp lực ghê gớm, ví dụ như quét thẻ cậu cũng không biết.

Sau đó lúc chơi game, năm người bọn họ ngồi liền nhau, vừa nghiêng đầu là có thể thấy ai đang làm gì, quả thật cũng khá hay ho. Trương Bác Văn từ tốn gặm quái, tỏ vẻ những thứ này chỉ là một bữa sáng.

Đúng lúc này, chính giữa màn hình xuất hiện một tin tức, Trương Bác Văn tiện tay click vào.

【 hệ thống 】 người chơi Bạch Cảnh Tịch yêu cầu thêm bạn làm hảo hữu, đồng ý hoặc không?

Tim Trương Bác Văn thịch một cái chậm đi một nhịp, tay không nhịn được run bắn lên, Từ Minh ngồi bên cạnh cậu lập tức hét lên: “Sao lại dừng đánh! A! Tui sắp chết rồi – tui chết rồi!!”

Trương Bác Văn: “…”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương