Tên thị vệ dẫn Không Yên đến một đan phòng được làm bằng gỗ hương, một loại linh mộc có công năng tự động hấp thụ linh khí xung quanh và tỏa ra mùi hương dễ chịu, làm cho tâm cảnh người hít phải thanh tĩnh lại, thích hợp cho việc luyện đan.

Tên thị vệ tiến lên, lấy tay gỏ cửa phòng, thái độ cung kính, nói nhẹ: “Nguyễn Thanh đường chủ, có người cầu kiến.”

Lập tức, từ trong đan phòng truyền ra thanh âm: ‘’Vào đi.’’

Tên thị vệ nhẹ nhàng mở ra cửa phòng, cung kính nói ra: “Thuộc hạ xin phép lui xuống.”

Tên thị vệ nói xong, quay đầu rời đi, Không Yên tiến lên quan sát, phát hiện trong đan phòng này có bốn người, một nam ba nữ, trong đó một nam hai nữ đều ở tuổi thiếu niên, một người nữ ở tuổi trưởng thành.

Người phụ nữ kia mặc một bộ pháp bào phi phàm, là một bộ pháp khí phòng ngự, Không Yên nhìn thấy thái độ cung kinh của ba người thiếu niên, thiếu nữ kia liền biết người còn lại là Nguyễn Thanh đường chủ.

Giờ phút này, Nguyễn Thanh ngồi trên một cái ghế, trước mặt Nguyễn Thanh là một cái đan lô to bằng cái chậu, trên đó còn tản ra từng đợt hương khí chưa tan, chắc hẳn vừa có đan dược mới luyện chế xong.

Không Yên tiến vào, hắn nhìn thấy trên cái bàn bên cạnh Nguyễn Thanh là một hộp ngọc, trong đó có hai viên đan dược màu xanh lục, hắn biết đây là Trúc Cơ đan, chắc hẳn vị này vừa luyện chế xong, Không Yên cả kinh, không ngờ một lần luyện chế lại ra hai viên Trúc Cơ đan, phải biết chỉ có vị Hội Trưởng công hội Luyện Đan sư ở Vương Thành mới có thực lực như vậy.

Không Yên tiến lên, tư thái bình tĩnh: “Gặp qua Nguyễn Thanh đường chủ.”

Nguyễn Thanh quan sát Không Yên, nhìn thấy thông tin của hắn, cô không dám thất lễ, đứng lên cười nói: ‘’Gặp qua Không thành chủ, không biết Không thành chủ tới đây có việc gì?”

Không Yên biết rằng đối phương không có nhiều thời gian tiêu hao, hắn sảng khoái nói: “Tại hạ đến đây xin nhờ Nguyễn Thanh đường chủ luyện chế vài lô Trúc Cơ đan.’’

Không Yên xuất ra một đống dược liệu đã được phân chia thành từng nhóm đặt trên bàn, Nguyễn Thanh quan sát phát hiện có tới mười lăm phần tài liệu luyện chế Trúc Cơ đan, chắc hẳn vị thành chủ này đã góp tất cả tài nguyên của Không Yên thành đã tích trữ đi.

Không Yên thành chủ nói tiếp: ‘’Không biết Nguyễn Thanh đường chủ có thể luyện chế được bao nhiêu viên Trúc Cơ đan?”

Nguyễn Thanh nhìn hắn một chút, biết rằng đối phương đã cắn răng cho mình chém một dao, mười lăm phần tài luyện, bằng thực lực của cô có thể luyện chế ra hơn ba mươi viên Trúc Cơ đan, dù sao đối phương cũng thuộc phe mình, không thế chém quá ác, cô cười nói ra: “Hẳn là có thể luyện chế ra hai mươi viên Trúc Cơ đan đi, bảy ngày sau ta sẽ phái ngươi đưa cho Không thành chủ.”

Không Yên thở dài một hơi, mặc dù biết đối phương luyện một phần tài liệu ra hai viên Trúc Cơ đan, nhưng hắn cũng không dám nói gì, cái giá này quá công đạo, đỡ hơn những luyện đan sư ở Vương Thành, ba phần tài liệu mới luyện chế được một viên, mà còn có hạn chế số lần luyện chế.

Không Yên gật đầu nói ra: “Vậy thì nhờ Nguyễn Thanh đường chủ.’’

Hắn từ trong túi trữ vật lấy ra ba cái đan lô, đưa cho ba tên thiếu niên đang đứng bên cạnh, nói ra: “Lần đầu tiên gặp, ta có một phần lễ vật nho nhỏ.”

Ba tên thiếu niên, thiếu nữ đưa mắt nhìn Nguyễn Thấy, thấy được Nguyễn Thanh gật đầu, họ mới vui vẻ nhận lấy, không quên cám ơn một câu: “Đa tạ Không thành chủ.”

Không Yên gật đầu cười, nhưng trong lòng đang nhỏ máu, hắn thu thập đan lô để biếu tặng luyện đan sư, biết rằng luyện đan là một nghề đốt tiền, số lượng đan lô bị nổ rất nhiều cho nên hắn chuyên môn thu thập, mặc dù ba cái đan lô này không đạt đến Nhất tinh, nhưng giá cả rất mắc bằng một phần tài liệu Trúc Cơ đan.

Không Yên cười nói: ‘’Tại hạ còn có việc tại thân, xin cáo từ.’’

Nguyễn Thanh gật đầu, bước đến đưa tiễn Không Yên ra khỏi phòng nói ra: ‘’Không thành chủ đi thong thả, nếu có đan dược nào cần luyện chế cứ việc liên hệ ta.”

Không Yên gật đầu, cười nói: ‘’Vậy thì xin cảm ơn Nguyễn Thanh đường chủ, cáo từ.”

Nguyễn Thanh nhìn Không Yên đi mất, cô trở lại phòng, điều chỉnh tâm cảnh chuẩn bị luyện chế Trúc Cơ đan, bảy ngày luyện chế mười lăm phần Trúc Cơ đan cũng không phải công việc dễ dàng gì.

“Tốt, nhìn ta luyện chế Trúc Cơ đan, các ngươi hãy xem cho thật kỹ.” Nguyễn Thành điều chỉnh tâm cảnh xong, lấy lên đan lô luyện chế Trúc Cơ đan, ba người thanh niên, thiếu nữ lập tức phấn chấn, hai mắt nhìn Nguyễn Thanh, không bỏ sót một chút chi tiết nào.

Đây là ba người có thiên phú đan đạo cao nhất, thiếu niên tên là Minh Trí, hai người thiếu nữ lần lượt tên là Yên Hà và Hồng Vân, Nguyễn Thanh tự tay chỉ dạy họ luyện chế đan dược, mặc dù cách Nhất tinh đan sư còn xa, nhưng nhìn thấy Nhất tinh đan sư luyện chế sẽ để họ bước đi trên con đường đan đạo càng xa hơn.

Bởi vì Luyện Đan sư ấn ký chỉ có thể mua được một lần sau đó không thể mua được, cho nên Thanh Vũ không thể tạo ra hàng loạt Nhất tinh đan sư, ngẫm nghĩ lại khả năng này quá khủng bố, cho nên Hệ Thống không cho phép nó tồn tại.

Không Yên rời khỏi Ngôi Làng, bay về Không Yên thành, một đường đi không có chuyện gì xảy ra, hắn phải tuyển chọn người trở thành thân tín của h3gbGDb mình, hắn tính toán tạo ra một nhóm thế lực để củng cố địa vị của mình trong Quang Minh Giáo Đình, việc bồi dưỡng cường giả là việc phải làm đầu tiên, đương nhiên những cường giả đó phải là Tín Sứ trở lên mới có thể gia nhập Giáo Đình.

Lâm Phong đấm ra một quyền đánh về phía một con Hắc Viên,, Hắc Viên hưng phấn đón đỡ, nó dùng thân thể của mình để ngạnh tiếp một quyền này và không quên đáp trả lại một quyền.

Ầm! Ầm!

Quyền phong va chạm tạo ra những luồn sóng không khí mạnh mẽ thổi ra, có nhiều Hắc Viên tộc đang hưng phấn reo hò xung quanh họ, những con Hắc Viên bị luồn không khí này thổi bay, nhưng trong mắt những con Hắc Viên hiện lên vẻ cuồng nhiệt, đây là trận đấu giữa hai tên mạnh nhất mà chúng nó từng thấy.

“Đến!’’ Lâm Phong thét dài, xông đến tấn công trực diện với Tiểu Hắc, hắn dùng thuần túy thân thể đánh nhau với Tiểu Hắc.

Ầm!

Tiểu Hắc đón đỡ, nó và Lâm Phong đã đại chiến không biết bao nhiêu lần, lần nào thì nhiệt huyết của nó cũng bị kích hoạt, từ khi kích hoạt huyết mạch nó đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, bây giờ nó đã có thể chính diện chống lại Lâm Phong mà không rơi xuống hạ phong.

Quyền ảnh giao nhau, thuần túy thân thể va chạm, bạo lực cực kỳ, không có một chiêu thức hoa mỹ nào, nó thuần túy là chém giết, những chiêu thức sát phát quyết đoán, hai người giao thủ, chỉ thấy tàn ảnh hiện lên.

Từ lúc nửa tháng trước, Lâm Phong cảm thấy mình tu luyện cũng không có tiến bộ bao nhiêu, cho nên hắn đi tìm Tiểu Hắc để chiến đấu, không ngờ Tiểu Hắc mạnh mẽ vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn, cả hai đã đánh gần trăm trận, có thắng có thua, nhưng hòa nhiều hơn.

Tốc độ Tiểu Hắc đột nhiên tăng cao, Lâm Phong nhìn thấy cảnh này, biết rằng Tiểu Hắc muốn xuất đại chiêu, kỹ năng cuồng nộ, Lâm Phong kích hoạt thể chất đánh tới, cả hai lùi về sau vài bước.

Xuy--! Xuy--!

Lưởi dao gió hiện lên xung quanh Lâm Phong, bắn tới Tiểu Hắc, xung quanh Tiểu Hắc hiện lên một lớp phòng hộ, trên nắm đấm của nó có những tia sáng bao bọc, một quyền đánh về hướng Lâm Phong.

“Thập trọng quyền!’’

Lâm Phong thấy thế, một quyền đấm ra, hai quyền giao nhau trên hư không, sau đó cả hai đều bị bắn ra xa, trên nắm đấm chảy ra từng tia máu tươi.

‘’Lại là hòa.’’

Tiểu Hắc đứng dậy, nó gãi gãi đầu nói ra.

Lâm Phong bắn người lên, cười ha ha nói ra: ‘’Đến, chúng ta đi uống rượu, lần này ta sẽ không gục trước ngươi nữa.’’

Tiểu Hắc gãi đầu, từ nửa tháng trước nó đã bị Lâm Phong dụ dỗ bước vào con đường uống rượu, đương nhiên Lâm Phong không ngờ rằng mình lại bị một con Viên tộc chuốc say, từ đó về sau Lâm Phong không cam lòng, muốn tái đấu với Tiểu Hắc, Tiểu Hắc nhìn thấy hắn như vậy, cảm động bắt đầu uống với hắn, đương nhiên Tiểu Hắc luôn là người đứng vững sau cùng.

Nếu Thanh Vũ biết một con Viên mà uống rượu hắn sẽ có cảm tưởng gì đâu? Chắc hẳn hắn sẽ kêu con Viên kia chế tạo Hầu Nhi tửu a? Không được! Một đám khỉ tối ngày uống rượu còn ra thể thống gì? Bộ mặt của Giáo Đình sẽ mất hết, nếu Thanh Vũ mà biết Lâm Phong là kẻ bày đầu, hẳn là Lâm Phong sẽ rất thảm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương