Quang Chi Tử
Quyển 2 - Chương 27: Vô định phong ba

"Mau nói đi, sao lại như thế."

"Chính là thế này, chúng ta ai cũng nghĩ Ác Khắc chắc thắng nhưng mà vừa mới lên trên đài thì nữ sinh lớp D kia liền dùng ngay một thủy hệ ma pháp mà chúng ta chưa ai từng nhìn thấy. Giống như là phong ấn vậy. Ác Khắc bị trùng trùng điệp điệp lam quyển vây quanh, hắn làm thế nào cũng chạy không thoát, nữ sinh lớp D kia rất dễ dàng dùng một thủy đạn đã đánh Ác Khắc ngã xuống luôn. Theo như ta quan sát, Ác Khắc dường như là bị lam quyển kia chế trụ, không phát huy được ma pháp nên mới thua, thua thật là oan uổng."

"Tà thế a!" ta trong lòng cũng không khỏi tự hỏi"

"Trường Cung,ngày mai ngươi nhất định không thể thua đấy, lớp A chúng ta không thể để lớp D qua mặt đoạt quán quân được."

"Các ngươi cứ yên ta ta nhất định sẽ thắng."

Mặc dù ngoài miệng nói như vậy nhưngđối với trong lòng ta cũng không nắm chắc, không được, ta phải mau chóng tìm Địch sư phụ để hỏi mới được.

Ta lấy cớ đi ra ngoài vòng vòng một đoạn rồi tới chỗ của Địch sư phụ. Ông đang xem ma pháp sư, thấy ta tới liền mỉm cười: "Ta biết là khi con biết Ác Khắc thua sẽ tới tìm ta mà."

"Nguời nói xem sao Ác Khắc lại thua như vậy a. Con làm thế nào để không bị bao trụ lại?"

Địch sư phụ thở dài. "Con ngày mai nhận thua đi!". Lời Địch sư phụ như một viên tạc đạn ( nếu có ) bắn trúng vào mông ta.

"Cô gái kia mạnh như vậy sao?"

"Cũng không nói như vậy, chỉ có thể nói gia tộc của cô ấy mạnh mà thôi.Ta hôm nay cũng vừa mới biết. Nữ hài tử này là tiểu muội muội của Hải Nhật, tên là Hải Thủy Tinh. Con có thể không biết - Nhật - Nguyệt - Tinh là ba gia tộc từ xa xưa của Ngải Hạ vương quốc chúng ta. Mỗi gia tộc đều có một ít ma pháp di truyền. Cái gọi là ma pháp di truyền chính là được kế thừa trực tiếp ma pháp từ tổ tiên. Như ma pháp hôm đó Hải Thủy dùng chính là thủy hệ phong ấn ma pháp tối thần bí của Tinh gia tộc - Vô Định Phong Ba. Ma pháp phong ấn này rất kỳ quái. Mỗi một người sở hữu nó bất luận ma pháp lực mạnh thế nào thì khi sử dụng ma pháp này sẽ tiêu hao 1/3 ma pháp lực của người sử dụng, nói cách khác một ngày chỉ có thể dùng 3 lần mà thôi. Nhưng để dùng trong trận đấu thì như vậy là đủ rồi."

Nguyên lai lại còn nhiều chuyện xưa ngoắt nghéo như vậy. "Chẳng lẽ ngay của người cũng không thể phá giải ma pháp phong ấn này sao ạ?"

"Không phải là không thể, ta muốn phá giải nó cũng chỉ có thể dùng ma pháp công kích cấp 8 đối chiến, Nếu không thì dùng phòng ngự ma pháp chống đỡ . Con có thể dùng ma pháp công kích cấp 8 được sao? Trong lúc đối thủ bị phong ấn thì cô ta còn có thể dùng công kích ma pháp. Mà đối thủ chỉ có thể chịu đòn mà thôi. Nếu con ngày mai muốn thắng trừ phi con có thể khiến ma pháp lực của nàng ta tiêu hao sạch sẽ. Nhưng mà cái này không có khả năng xảy ra. Vì từ lúc con bị phong ấn ma pháp thì phòng ngự ma pháp của con sẽ tiêu hao phi thường nhanh. Một khi bị vô định phong ba trực tiếp đánh trúng thì trong một ngày không thể sử dụng ma pháp. Ta không coi thường con, cũng muốn con chiến thắng nhưng không chỉ riêng gì con, ở trong học viện chỉ cần cô ta dùng vô định phong ba sẽ không có đệ tử nào có thể phá giải cả."

Từ chỗ Địch sư phụ đi ra, trong đầu ta chỉ còn ma pháp vô định phong ba này nữa mà thôi. Mặc kệ vậy dù có thua ngày mai ta cũng phải thử cái đã. Nói không chừng có thể có kỳ tích xảy ra.

Trở lại ký túc xá, ta suy nghĩ nửa ngày cũng không có biện pháp đối phó với vô định phong ba, cuối cùng mơ mơ màng màng ngủ mất. Khi tỉnh lại mặt trời đã lên cao rồi, cũng là Lục Mao lay tỉnh.

"Trường Cung, mau tỉnh dậy nào, một lát nữa là tới trận đấu rồi."

Ta cố gắng đẩy cái kẻ đang lay tỉnh mình ra: "A! để làm gì a! để ta ngủ thêm một lát."

"Tới trận đấu rồi, không dậy nhanh sẽ không kịp đâu." Lục Mao tại bên tai ta lớn tiếng hô.

Dọa ta tỉnh cả người. "A! đúng rồi, hôm nay còn phải thi đấu." Ta rất nhanh từ trên giường nhảy dựng lên, nhanh chóng mặc quần áo rồi phi ra ngoài, vừa chạy vừa nói: "Cám ơn ngươi, Lục Mao, ta đi trước đây."

Lục Mao lại không chạy theo. Nhìn bóng lưng của ta mà lầu bầu: "Hắn vậy mà nói cám ơn với ta, Trường Cung, lớn thế này cũng là lần đầu tiên có người cảm ơn ta. Xem gia giúp người cũng có cái hay sao?" Nói xong chính mình ngây ngốc nở nụ cười. Ta không biết chính mình chỉ vô ý nói một câu cũng có thể thay đổi cả cuộc sống của một con người.

Ta chạy rất nhanh tới sân trung ương. Nhìn thấy đầu tiên là Long Đắc Ngạn và Thủy Dương Minh. Bọn chúng thấy ta mới thở phào, đi tới bên ta chào. "Trường Cung ngươi như thế nào tới bây giờ mới đến vậy a."

Ta mơ hồ trả lời: "Ngủ muộn, may là Lục Mao đánh thức ta."

"tốt lắm, không nói nữa, mau chóng lên đài đi, trận đấu phải bắt đầu rồi."

Ta đi lên đài nhìn lại. Quả nhiên ban giảm khảo sư phụ và mộttuyển thủ đã đứng chờ sẵn. Ta dùng "Di chuyển tức thời" hiện ngay ở trên đài. Trước tiên chào hỏi ban giám khảo sau đối bắt đầu đánh giá đối thủ của mình.

Là một tiểu cô nương rất đáng yêu a. Xem ra chính là Hải Thủy Tinh rồi. Quả nhiên có chút tương tự với Hải Nguyệt nhưng có phần đáng yêu hơn một chút cũng thiếu một ít trầm ổn. Thấy ta đang nhìn mình, cô ta cũng tò mò nhìn lại.

Học sinh của các lớp năm hai cũng đều đã tới đông đủ, ngay cả Địch sư phụ cũng ở đã ở trong hàng ghế danh dự rồi. Mặ dùông không có hy vọng nhiều ở ta nhưng cũng vẫn tới.

"Tốt,song phương đều tới đầy đủ rồi. Ta tuyên bố trận đấu bắt đầu." Giám khảo sư phụ nói xong liền đi xuống thang. Vì biết thực lực tuyển thủ hôm nay rất mạnh mẽ nên phòng ngự kết giới hôm nay do5 giám khảo sư phụ duy trì.

Ta cùng Hải Thủy thi lễ với 4 giám khảo bốn phía, sau đó hướng địch thủ của mình chào hỏi: "Ngươi chính là Hải Thủy Tinh đúng không, Xin chào, ta là Trường Cung."

"Xin chào" Vẫn còn là tiểu cô nương, khuôn mặt có chút đỏ lên. Ma lực ba động trên người cô ấy vẫn còn kém ta một đoạn, xem ra chỉ có thể đánh trước mà thôi.

"Ta biết ngươi có ma pháp đặc thù, hãy để chúng ta hôm nay phân cao thấp xem sao." Nhìn thấycô ta từ từ gật đầu, ý bảo ta có thể lập tức sử dụng ma pháp công kích rồi.

Vì ta biết quá trình sử dụng vô định phong ba của cô ta rất nhanh nên ta không dám dùng cao cấp ma pháp công kích ( thời gian ngâm xướng lâu ) ta trước tiên dùng Di chuyển tức thời chuyển di tới phía sau lưng cô ta, phóng tới một đạo Tiễn Quang ( Tiễn Quang cua ta đã được gia cường, lực công kích không dưới trung cấp ma pháp )

Cô ta dường như có chút hoảng hốt nhưng phản ứng rất nhanh, dùng thủy thuẫn ngăn trở công kích. Bây giờ ta không thể cho cô ấy có cơ hội đánh trả được, nếu không ta sẽ xong đời. Ta bắt đầu dùng siêu tốc công kích, chỉ dùng ma pháp có tốc độ ngâm xướng thấp nhất -Tiễn Quang, vì chỉ có nó mới có thể nhanh hơn tốc độ dùng vô định phong ba của Hải Thủy, không thể để cô ta có cơ hội ngưng tụ ma pháp lực phong ấn a được.

Dưới đài mọi người nhìn ta bay khắp nơi, lúc trái lúc phải, lúc trước lúc sau. Mỗi một vị trí là một lần phóng TIễn Quang công kích, nhất thời khiến cho Hải Thủy luống cuống tay chân khó khăn ứng phó. Dưới đài Địch sư phụ lộ ra ánh mắt tán thưởng, đáng tiếc ta không nhìn thấy.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương