Quan Thanh
-
Chương 668: Tân Uỷ Viên Thường Trực Phó Chủ Tịch Thành Phố (phần 1)
Buổi sáng hôm sau, Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Hạ Hầu Danh đoàn người đúng giờ chạy đến thành phố Phòng Sơn.
Mặc dù là Chủ tịch của một tỉnh, nhưng ở tỉnh Đông Sơn, ông hoàn toàn xứng danh là nhân vật số hai quyền cao chức trọng. Chủ tịch tỉnh xuất hành tất nhiên là phải có người đi theo. Mặc dù Hám Tân Dân làm việc khá khiêm tốn, nhưng lần này đến Phòng Sơn, cùng với Trưởng ban thư ký UBND tỉnh kiêm Chánh văn phòng Mã Minh Tài, còn có Giám đốc sở Giáo dục Trương Kim Ái và một số người. Hơn nữa, Hạ Hầu Danh cùng với người của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, tổng cộng hơn mười người, trong đó có mấy người là thư ký.
Sở Công an tỉnh phái xe cảnh sát mở đường. Sau khi xe Hám Tân Dân tiến vào Phòng Sơn thì quay trở về, Đương nhiên, khi đó xe của Cục công an Phòng Sơn xe mở đường và bảo vệ. Dù sao thì cũng là hai lãnh đạo tỉnh đến, Hám Tân Dân mặc dù khiêm tốn nhưng cảnh vệ tất yếu là không thể thiếu.
Mà An Tại Đào cho dù là chán ghét quy cũ nghênh đón rườm rà của quan trường, nhưng cũng không thể thay đổi. Đó chính là sự nể mặt. Chủ tịch tỉnh và Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy đến, quy cách đương nhiên là phải cao. Nếu để cho hai vị lãnh đạo chủ chốt xảy ra vấn đề thì cho dù là An Tại Đào cũng không thể tha thứ được.
Chủ tịch thành phố Dương Hoa đích thân mang xe dẫn đường, từ đường cao tốc trở về tòa nhà Thành ủy. Suốt dọc đường, xe cảnh sát giao thông trước tiên khai thông xe cộ, rất nhiều xe đã tránh qua một bên. Còn An Tại Đào thì cùng với Hám Tân Dân và Hạ Hầu Danh ngồi cùng một chiếc xe.
Đây là lần đầu tiên Hám Tân Dân đến Phòng Sơn sau khi nhậm chức tại Đông Sơn. Ông ta rất có hứng thú nhìn qua cửa kính xe quan sát cảnh tượng thành phố Phòng Sơn. Hiển nhiên, đối với những gì trước mắt, ông cảm thấy có chút giật mình và không ngờ. Trong suy nghĩ của Hám Tân Dân, thành phố Phòng Sơn là một căn cứ công nghiệp có tiếng của tỉnh Đông Sơn. Tuy rằng cải cách mở cửa đã lâu, nhưng sau khi cải cách thì trong thập niên 80 và 90, nền kinh tế phát triển rất chậm, xếp hạng gần cuối ở tỉnh. Ngay cả những năm gần đây mặc dù đã có sự phát triển nhưng cũng không nhanh.
Nhà cao tầng san sát nhau, đường cái mở rộng, toàn bộ bố cục thành phố rất đẹp, cách thức mới mẻ, nhất là việc xanh hóa thành phố đã bao trùm hết thảy. Một hơi thở đô thị hiện đại đập vào trước mũi. Nguồn: http://qtruyen.net
Hám Tân Dân cười ha hả, quay đầu lại nhìn An Tại Đào, cất cao giọng nói:
- Đồng chí Tại Đào, nghiêm khắc mà nói, đây là lần thứ hai tôi đến Phòng Sơn. Lần đầu tiên là mười năm về trước. Nói thật, tôi rất giật mình. Thật không ngờ, một thành phố công nghiệp lâu đời như vậy chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã thay đổi diện mạo. Không tồi, không tồi. Có thể nhìn ra được, mấy năm qua, các đồng chí ở Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn làm công tác rất tốt.
Hạ Hầu Danh ngồi bên cạnh cũng chen vào nói:
- Chủ tịch tỉnh Dân, tôi đã nói rồi, hiện tại Phòng Sơn không thua gì những thành phố vùng duyên hải. Tôi đã đến Phòng Sơn hai lần, lưu lại ấn tượng sâu đậm nhất cho tôi chính là sự xanh hóa của thành phố. Có thể nhìn thấy công viên phía trước thì biết. Bí thư Tiểu An, công trình xanh hóa của thành phố các người làm không tồi đấy.
- Đoạn đường phồn hoa nhất của trung tâm thành phố, không hề có sự buôn bán hay trung tâm thương mại gì cả, mà chỉ là một quảng trường xanh mát. Chủ tịch tỉnh Dân, đây chính là sự khác biệt của Phòng Sơn so với các thành phố cấp địa khác. Không thể không nói, Bí thư Tiểu An của chúng ta rất có tư tưởng, rất quyết đoán, và cũng rất có ý thức vì dân.
Hạ Hầu Danh khen An Tại Đào không dứt miệng. Ông ta là dòng chính tâm phúc của Lý Đại Niên. An Tại Đào quan hệ như thế nào với Lý Đại Niên, ông ta trong lòng đều biết. Ông ta cũng là một chiến hữu cùng chung chiến hào với An Tại Đào. Trong những trường hợp như thế này, tất nhiên là không tiếc nước miếng để ca ngơi hắn.
- Ừ, không tồi, không tồi, đích thật là rất đặc sắc. Đồng chí Tại Đào, tôi nghĩ, lát nữa cậu hãy an bài một chút, để chúng tôi đi thăm công trình xanh hóa của thành phố mọi người.
Hám Tân Dân nhìn An Tại Đào, khẽ cười nói.
An Tại Đào kính cẩn cười:
- Chủ tịch tỉnh Hám và Trưởng ban Hạ Hầu đã khen ngợi như vậy, tôi cảm thấy rất có áp lực. Chủ tịch tỉnh Hám, chúng tôi vẫn còn làm chưa thật đúng chỗ, công tác còn có rất nhiều chỗ cần phải hoàn thiện.
- Xin lãnh đạo hãy chỉ ra chỗ sai.
- Thành công thì tất phải được khen ngợi và khẳng định. Đồng chí Tại Đào không cần phải khiêm tốn như vậy, thành tích chính là thành tích, ai cùng đều không thể phủ nhận. Sau khi trở về, cũng nên khiến các đồng chí ở các thành phố khác đến học hỏi Phòng Sơn để lấy kinh nghiệm. Mặc dù là cùng phát triển, nhưng sự phát triển của Phòng Sơn rất có nội hàm, rất có hương vị.
An Tại Đào khoát tay nói.
- Sau khi ăn cơm trưa xong, tôi sẽ dẫn các vị lãnh đạo đến thăm công trình xanh hóa lớn nhất ở trung tâm thành phố Phòng Sơn mà chúng tôi vừa mới hoàn thành.
An Tại Đào chỉ ra ngoài cửa sổ, cười nói:
- Hai vị lãnh đạo, Phòng Sơn là một thành phố công nghiệp lâu đời, sau khi cải cách mở cửa, kết cấu kinh tế vẫn còn cổ xưa. Hơn nữa, bởi vì có nhiều xí nghiệp công nghiệp nặng, khắp nơi đều nhả ra khói, nên tạo thành ô nhiễm khá nghiêm trọng. Mấy năm trước, thời điểm nghiêm trọng nhất, có những cư dân buổi sáng cũng không dám mở cửa sổ bởi vì tro bụi trong không khí quá nhiều. Trải qua mấy năm cố gắng cải tạo, di dời những căn cứ công nghiệp nặng ở phía Tây và khu hóa chất ở phía đông, phải nói là diện mạo của thành phố Phòng Sơn có sự cải thiện rất lớn, hoàn cảnh không khí cũng khác biệt so với lúc xưa.
- Hãy nói các người thực hiện cụ thể như thế nào.
Hám Tân Dân lại gật đầu, rồi quay đầu ra ngoài cửa sổ, đột nhiên nói.
- Tôi nghe nói hệ thống giao thông công cộng và xe taxi ở đây đều chạy bằng khí? Toàn bộ thành phố tìm không ra một chiếc xe chạy bằng xăng, có phải vậy hay không?
- Vâng, là như vậy, thưa Chủ tịch tỉnh Hám. Việc thực hiện giao thông công cộng chạy bằng khí đã được thực hiện trong hai năm. Sở dĩ làm như vậy thì chúng tôi có hai phương diện suy xét. Thứ nhất là suy xét đến tính chất công ích của giao thông công cộng và xe taxi. Sau khi sử dụng khí, phí tổn mà bọn họ vận hành cũng giảm xuống, rất có lợi cho sự phát triển của ngành sản xuất, và cũng có lợi cho sự phát triển giao thông công cộng. Trong hai năm, giao thông công cộng vẫn được ưu tiên, hiện tại bước đầu đã có những kết quả khả quan.
- Thứ hai, vì đề bảo vệ môi trường. Khí gas được hóa lỏng so với xăng thì có ưu thế hơn nhiều. Lượng khí thải ra không cao.
- Hóa lỏng gas? Hệ số an toàn thế nào?
- An toàn không có vấn đề gì. Công trình của chúng tôi được một tổ chuyên gia của một trường đại học ở Yên Kinh đến trợ giúp. Tổ chuyên gia đã toàn diện chứng thực khoa học và tiến hành chỉ đạo, trải qua mấy năm vận hành, sự thật chứng minh độ an toàn rất đáng tin cậy.
- Ồ!
Hám Tân Dân trầm ngâm một chút:
- Đồng chí Tại Đào, các người có suy xét đến việc dẫn xây dựng ống dẫn khí thiên nhiên hay không? Trước đây, ở tỉnh cũng đã thương lượng với tập đoàn Thạch Hóa ở trung ương, Bí thư Niên cũng đã nhắc đến vấn đề này. Trong toàn thành phố cấp địa ở tỉnh, trước mắt chỉ có Phòng Sơn và một số ít các thành phố khác là dùng đến khí thiên nhiên.
- Chủ tịch tỉnh Hám, chúng tôi nằm mơ cũng muốn có thể dẫn được khí thiên nhiên vào. Khí thiên nhiên có giá trị rất cao trong việc bảo vệ môi trường. Nhưng vì vị trí địa lý của Phòng Sơn, các tuyến ống ở trên đều cách chúng tôi quá xa, dẫn khí thiên nhiên vào phí tổn rất cao. Đo lường tính toán, vận chuyển đến nhà dân thì phí tổn là không thể tính. Như vậy thì tất sẽ phải tăng giá, mà như thế thì sẽ mang đến cho người dân thành phố một gánh nặng rất lớn.
Hám Tân Dân mỉm cười:
- Từ từ rồi sẽ được. Bước tiếp theo, ở tỉnh sẽ tiếp tục đàm phán với tập đoàn Thạch Hóa ở trung ương, xem có thể mở một lỗ hổng ở vùng phụ cận Phòng Sơn hay không. Chúng tôi có thể cho các người tranh thủ một chút.
An Tại Đào mừng như điên, liên tục gật đầu cảm ơn:
- Cám ơn lãnh đạo tỉnh, tôi xin đại diện cho Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn cùng với hơn bốn triệu nhân dân Phòng Sơn, cảm ơn sự quan tâm của lãnh đạo tỉnh đối với sự phát triển kinh tế xã hội ở Phòng Sơn.
Hám Tân Dân và Hạ Hầu Danh nhìn nhau cười:
- Tôi nói rồi, Trưởng ban Hạ Hầu à, vị Bí thư Tiểu An này của chúng ta thật đúng là một người tinh ranh, tận dụng mọi thứ để có thể tranh thủ người khác. Được rồi, đồng chí Tại Đào, tôi chỉ là nói lén thôi, chứ không đảm bảo được. Nếu chuyện không xảy ra thì tôi đảm đương không nổi đâu.
Haha! An Tại Đào cũng cười, không nói vấn đề này nữa. An Tại Đào xem ra, việc dẫn khí thiên nhiên phí tổn rất cao. Hắn cũng không nghĩ chuyện này sẽ thành. Đương nhiên, nếu ở tỉnh mạnh mẽ đồng ý, thì hắn cũng vui vẻ mà hưởng thôi. Chỉ có điều hắn biết rõ khó khăn quá lớn, sợ Hám Tân Dân chỉ là ngẫu nhiên mà nói thôi.
Mặc dù là Chủ tịch của một tỉnh, nhưng ở tỉnh Đông Sơn, ông hoàn toàn xứng danh là nhân vật số hai quyền cao chức trọng. Chủ tịch tỉnh xuất hành tất nhiên là phải có người đi theo. Mặc dù Hám Tân Dân làm việc khá khiêm tốn, nhưng lần này đến Phòng Sơn, cùng với Trưởng ban thư ký UBND tỉnh kiêm Chánh văn phòng Mã Minh Tài, còn có Giám đốc sở Giáo dục Trương Kim Ái và một số người. Hơn nữa, Hạ Hầu Danh cùng với người của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, tổng cộng hơn mười người, trong đó có mấy người là thư ký.
Sở Công an tỉnh phái xe cảnh sát mở đường. Sau khi xe Hám Tân Dân tiến vào Phòng Sơn thì quay trở về, Đương nhiên, khi đó xe của Cục công an Phòng Sơn xe mở đường và bảo vệ. Dù sao thì cũng là hai lãnh đạo tỉnh đến, Hám Tân Dân mặc dù khiêm tốn nhưng cảnh vệ tất yếu là không thể thiếu.
Mà An Tại Đào cho dù là chán ghét quy cũ nghênh đón rườm rà của quan trường, nhưng cũng không thể thay đổi. Đó chính là sự nể mặt. Chủ tịch tỉnh và Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy đến, quy cách đương nhiên là phải cao. Nếu để cho hai vị lãnh đạo chủ chốt xảy ra vấn đề thì cho dù là An Tại Đào cũng không thể tha thứ được.
Chủ tịch thành phố Dương Hoa đích thân mang xe dẫn đường, từ đường cao tốc trở về tòa nhà Thành ủy. Suốt dọc đường, xe cảnh sát giao thông trước tiên khai thông xe cộ, rất nhiều xe đã tránh qua một bên. Còn An Tại Đào thì cùng với Hám Tân Dân và Hạ Hầu Danh ngồi cùng một chiếc xe.
Đây là lần đầu tiên Hám Tân Dân đến Phòng Sơn sau khi nhậm chức tại Đông Sơn. Ông ta rất có hứng thú nhìn qua cửa kính xe quan sát cảnh tượng thành phố Phòng Sơn. Hiển nhiên, đối với những gì trước mắt, ông cảm thấy có chút giật mình và không ngờ. Trong suy nghĩ của Hám Tân Dân, thành phố Phòng Sơn là một căn cứ công nghiệp có tiếng của tỉnh Đông Sơn. Tuy rằng cải cách mở cửa đã lâu, nhưng sau khi cải cách thì trong thập niên 80 và 90, nền kinh tế phát triển rất chậm, xếp hạng gần cuối ở tỉnh. Ngay cả những năm gần đây mặc dù đã có sự phát triển nhưng cũng không nhanh.
Nhà cao tầng san sát nhau, đường cái mở rộng, toàn bộ bố cục thành phố rất đẹp, cách thức mới mẻ, nhất là việc xanh hóa thành phố đã bao trùm hết thảy. Một hơi thở đô thị hiện đại đập vào trước mũi. Nguồn: http://qtruyen.net
Hám Tân Dân cười ha hả, quay đầu lại nhìn An Tại Đào, cất cao giọng nói:
- Đồng chí Tại Đào, nghiêm khắc mà nói, đây là lần thứ hai tôi đến Phòng Sơn. Lần đầu tiên là mười năm về trước. Nói thật, tôi rất giật mình. Thật không ngờ, một thành phố công nghiệp lâu đời như vậy chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã thay đổi diện mạo. Không tồi, không tồi. Có thể nhìn ra được, mấy năm qua, các đồng chí ở Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn làm công tác rất tốt.
Hạ Hầu Danh ngồi bên cạnh cũng chen vào nói:
- Chủ tịch tỉnh Dân, tôi đã nói rồi, hiện tại Phòng Sơn không thua gì những thành phố vùng duyên hải. Tôi đã đến Phòng Sơn hai lần, lưu lại ấn tượng sâu đậm nhất cho tôi chính là sự xanh hóa của thành phố. Có thể nhìn thấy công viên phía trước thì biết. Bí thư Tiểu An, công trình xanh hóa của thành phố các người làm không tồi đấy.
- Đoạn đường phồn hoa nhất của trung tâm thành phố, không hề có sự buôn bán hay trung tâm thương mại gì cả, mà chỉ là một quảng trường xanh mát. Chủ tịch tỉnh Dân, đây chính là sự khác biệt của Phòng Sơn so với các thành phố cấp địa khác. Không thể không nói, Bí thư Tiểu An của chúng ta rất có tư tưởng, rất quyết đoán, và cũng rất có ý thức vì dân.
Hạ Hầu Danh khen An Tại Đào không dứt miệng. Ông ta là dòng chính tâm phúc của Lý Đại Niên. An Tại Đào quan hệ như thế nào với Lý Đại Niên, ông ta trong lòng đều biết. Ông ta cũng là một chiến hữu cùng chung chiến hào với An Tại Đào. Trong những trường hợp như thế này, tất nhiên là không tiếc nước miếng để ca ngơi hắn.
- Ừ, không tồi, không tồi, đích thật là rất đặc sắc. Đồng chí Tại Đào, tôi nghĩ, lát nữa cậu hãy an bài một chút, để chúng tôi đi thăm công trình xanh hóa của thành phố mọi người.
Hám Tân Dân nhìn An Tại Đào, khẽ cười nói.
An Tại Đào kính cẩn cười:
- Chủ tịch tỉnh Hám và Trưởng ban Hạ Hầu đã khen ngợi như vậy, tôi cảm thấy rất có áp lực. Chủ tịch tỉnh Hám, chúng tôi vẫn còn làm chưa thật đúng chỗ, công tác còn có rất nhiều chỗ cần phải hoàn thiện.
- Xin lãnh đạo hãy chỉ ra chỗ sai.
- Thành công thì tất phải được khen ngợi và khẳng định. Đồng chí Tại Đào không cần phải khiêm tốn như vậy, thành tích chính là thành tích, ai cùng đều không thể phủ nhận. Sau khi trở về, cũng nên khiến các đồng chí ở các thành phố khác đến học hỏi Phòng Sơn để lấy kinh nghiệm. Mặc dù là cùng phát triển, nhưng sự phát triển của Phòng Sơn rất có nội hàm, rất có hương vị.
An Tại Đào khoát tay nói.
- Sau khi ăn cơm trưa xong, tôi sẽ dẫn các vị lãnh đạo đến thăm công trình xanh hóa lớn nhất ở trung tâm thành phố Phòng Sơn mà chúng tôi vừa mới hoàn thành.
An Tại Đào chỉ ra ngoài cửa sổ, cười nói:
- Hai vị lãnh đạo, Phòng Sơn là một thành phố công nghiệp lâu đời, sau khi cải cách mở cửa, kết cấu kinh tế vẫn còn cổ xưa. Hơn nữa, bởi vì có nhiều xí nghiệp công nghiệp nặng, khắp nơi đều nhả ra khói, nên tạo thành ô nhiễm khá nghiêm trọng. Mấy năm trước, thời điểm nghiêm trọng nhất, có những cư dân buổi sáng cũng không dám mở cửa sổ bởi vì tro bụi trong không khí quá nhiều. Trải qua mấy năm cố gắng cải tạo, di dời những căn cứ công nghiệp nặng ở phía Tây và khu hóa chất ở phía đông, phải nói là diện mạo của thành phố Phòng Sơn có sự cải thiện rất lớn, hoàn cảnh không khí cũng khác biệt so với lúc xưa.
- Hãy nói các người thực hiện cụ thể như thế nào.
Hám Tân Dân lại gật đầu, rồi quay đầu ra ngoài cửa sổ, đột nhiên nói.
- Tôi nghe nói hệ thống giao thông công cộng và xe taxi ở đây đều chạy bằng khí? Toàn bộ thành phố tìm không ra một chiếc xe chạy bằng xăng, có phải vậy hay không?
- Vâng, là như vậy, thưa Chủ tịch tỉnh Hám. Việc thực hiện giao thông công cộng chạy bằng khí đã được thực hiện trong hai năm. Sở dĩ làm như vậy thì chúng tôi có hai phương diện suy xét. Thứ nhất là suy xét đến tính chất công ích của giao thông công cộng và xe taxi. Sau khi sử dụng khí, phí tổn mà bọn họ vận hành cũng giảm xuống, rất có lợi cho sự phát triển của ngành sản xuất, và cũng có lợi cho sự phát triển giao thông công cộng. Trong hai năm, giao thông công cộng vẫn được ưu tiên, hiện tại bước đầu đã có những kết quả khả quan.
- Thứ hai, vì đề bảo vệ môi trường. Khí gas được hóa lỏng so với xăng thì có ưu thế hơn nhiều. Lượng khí thải ra không cao.
- Hóa lỏng gas? Hệ số an toàn thế nào?
- An toàn không có vấn đề gì. Công trình của chúng tôi được một tổ chuyên gia của một trường đại học ở Yên Kinh đến trợ giúp. Tổ chuyên gia đã toàn diện chứng thực khoa học và tiến hành chỉ đạo, trải qua mấy năm vận hành, sự thật chứng minh độ an toàn rất đáng tin cậy.
- Ồ!
Hám Tân Dân trầm ngâm một chút:
- Đồng chí Tại Đào, các người có suy xét đến việc dẫn xây dựng ống dẫn khí thiên nhiên hay không? Trước đây, ở tỉnh cũng đã thương lượng với tập đoàn Thạch Hóa ở trung ương, Bí thư Niên cũng đã nhắc đến vấn đề này. Trong toàn thành phố cấp địa ở tỉnh, trước mắt chỉ có Phòng Sơn và một số ít các thành phố khác là dùng đến khí thiên nhiên.
- Chủ tịch tỉnh Hám, chúng tôi nằm mơ cũng muốn có thể dẫn được khí thiên nhiên vào. Khí thiên nhiên có giá trị rất cao trong việc bảo vệ môi trường. Nhưng vì vị trí địa lý của Phòng Sơn, các tuyến ống ở trên đều cách chúng tôi quá xa, dẫn khí thiên nhiên vào phí tổn rất cao. Đo lường tính toán, vận chuyển đến nhà dân thì phí tổn là không thể tính. Như vậy thì tất sẽ phải tăng giá, mà như thế thì sẽ mang đến cho người dân thành phố một gánh nặng rất lớn.
Hám Tân Dân mỉm cười:
- Từ từ rồi sẽ được. Bước tiếp theo, ở tỉnh sẽ tiếp tục đàm phán với tập đoàn Thạch Hóa ở trung ương, xem có thể mở một lỗ hổng ở vùng phụ cận Phòng Sơn hay không. Chúng tôi có thể cho các người tranh thủ một chút.
An Tại Đào mừng như điên, liên tục gật đầu cảm ơn:
- Cám ơn lãnh đạo tỉnh, tôi xin đại diện cho Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn cùng với hơn bốn triệu nhân dân Phòng Sơn, cảm ơn sự quan tâm của lãnh đạo tỉnh đối với sự phát triển kinh tế xã hội ở Phòng Sơn.
Hám Tân Dân và Hạ Hầu Danh nhìn nhau cười:
- Tôi nói rồi, Trưởng ban Hạ Hầu à, vị Bí thư Tiểu An này của chúng ta thật đúng là một người tinh ranh, tận dụng mọi thứ để có thể tranh thủ người khác. Được rồi, đồng chí Tại Đào, tôi chỉ là nói lén thôi, chứ không đảm bảo được. Nếu chuyện không xảy ra thì tôi đảm đương không nổi đâu.
Haha! An Tại Đào cũng cười, không nói vấn đề này nữa. An Tại Đào xem ra, việc dẫn khí thiên nhiên phí tổn rất cao. Hắn cũng không nghĩ chuyện này sẽ thành. Đương nhiên, nếu ở tỉnh mạnh mẽ đồng ý, thì hắn cũng vui vẻ mà hưởng thôi. Chỉ có điều hắn biết rõ khó khăn quá lớn, sợ Hám Tân Dân chỉ là ngẫu nhiên mà nói thôi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook