Quan Tài Con Người
-
Chương 31
Long Linh thở dài rồi bỏ đi, để lại ba chúng tôi chỉ biết nhìn nhau.
1
Trương Thiên Nhất trầm tư một hồi, nói với tôi: "Tôi đã hứa với cô ấy sẽ làm quan tài ma cho xác chết đứng này. Nếu việc hóa giải bí thuật quá rắc rối thì để chúng tôi làm, xong xuôi cô chỉ cần trượng hồn lượng thi, làm quan tài là được. Tôi của bảy năm trước tôi rất lấy làm tiếc, lần này cũng để cô phải gặp nguy hiểm. Nhưng nếu đã hứa với Long Linh thì tôi phải giữ lời."
"Hừ!" Mặc U hừ một tiếng, ngẩng đầu nhìn thiên mạc đã biến mất ở nơi nào đó trong không trung.
Trương Thiên Nhất được nhà họ Trương nuôi dạy để trở thành người thừa kế, tính cách cương trực, ra tay cũng hào phóng.
Tôi hỏi Mặc U: "Anh thấy sao?"
Nếu không đoán được Cửu Lão dám có ý đồ với quan tài người của nhà họ Trương, một khi Trương Thiên Nhất mở lời, tôi sẽ dám đánh cược.
Nhưng bây giờ...
Cửu Lão dám khiêu khích nhà họ Trương, biến đội trưởng Tần chỉ còn một lớp da, tôi có cảm giác bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng cho kế hoạch.
Nếu có Mặc U tham gia thì sẽ càng an toàn hơn.
"Bản quân phải xem bọn họ rốt cuộc sẽ dùng thủ đoạn gì để quấy rối giới u minh, thậm chí tấn công người dưới quyền của bản quân!" Mặc U lạnh giọng, sau đó anh nói với tôi, "Cô không muốn biết còn bí thuật nào khác sử dụng trên xác chết này sao? Cứ coi như là để mở mang kiến thức đi, hơn nữa cô cũng chưa bao giờ chế tạo quan tài ma, cứ thử với cô ta xem. Nếu gặp vấn đề gì, tôi sẽ chắn trước mặt cô."
Mặc U cười khẩy rồi thản nhiên nói: "Dù sao giữ cô ta ở giới u minh cũng vô dụng, nếu họ tiếp tục gây rối, tôi sẽ biến u minh thành hư không!"
Trương Thiên Nhất vội khuyên: "Mặc U quân bớt giận."
Nhớ tới tình hình ở dưới u minh, tôi biết anh có năng lực này, vì thế tiếp tục công việc trong tay.
Đầu tiên tôi dùng thước đo vị trí của từng xương sườn, sau đó cầm bút tre vẽ lên lớp dưới da để tạm thời triệt tiêu các phù văn.
Về phần cổ trùng, Mặc U không cần ra tay.
Trương Thiên Nhất dùng một bàn chải đặc biệt làm bằng cỏ thi nhúng vào phương thuốc bí truyền của nhà họ Trương, vuốt nhẹ lên thi thể, cổ trùng lập tức như sợi chỉ đen bịt rút ra ngoài, quấn lấy đầu bàn chải.
Sau đó Trương Thiên Nhất gọi cổ sư tới, dùng tằm vàng kiểm tra lại, xác nhận không còn cổ trùng.
Tằm vàng trông như một con sâu béo ú, trên đầu có hai xúc tu có thể thu vào và cuộn tròn, trông khá đáng yêu.
Nó có vẻ sợ phần dưới của xác chết đứng nên chỉ di chuyển trên phần ngực.
Vừa đến phần bụng thi thể, nó lập tức ngẩng đầu nhìn cổ sư, kêu lên, ngay cả hai xúc tu khi tiếp xúc với phần bụng cũng co lại thành quả bóng.
"Thai nhi trong bụng có huyết mạch cường kinh khiến tằm vàng sợ hãi." Cổ sư dắt tằm vàng về, lo lắng, "Tương Tây có thuật cản thi (*), Giang Bắc có thuật tạo súc, cổ thuật cũng đến từ Tương Tây. Tằm vàng sợ như vậy chứng tỏ thai nhi trong bụng có thân phận rất lớn, nếu không đã không thể ở trong thi thể mong manh này."
(*) Cản thi là thuật đưa thi thể những người chết ở nơi đất khách về quê nhà. Người thực hiện thuật cản thi phải khỏe mạnh, dương khí thịnh để áp chế âm khí của thi thể, ngoài ra phải càng xấu càng tốt vì theo quen niệm xưa bộ dạng xấu xí có thể trừ tà, yêu ma quỷ quái sẽ không dám tới gần. Đêm trước khi về nhà, thi thể sẽ báo mộng cho gia đình chuẩn bị quan tài, áo liệm. Khi người cản thi đưa thi thể về nhà thì sẽ dựng thẳng thi thể cạnh quan tài, rắc bát nước có niệm chú xuống đất, thi thể sẽ lập tức ngã xuống. Khi đó cần tẩm liệm ngay, nếu không thi thể sẽ biến đổi và phân hủy cực nhanh. Ngoài ra thuật cản thi có ba nguyên tắc "3 cản, 3 không cản", nghĩa là sẽ cản thi với ba kiểu chết do bị chém đầu, án treo cổ và chết vì hình phạt lồng đứng, tương truyền vì họ bị ép phải chết, chết vẫn còn nhớ nhung người thân nên có thể dùng pháp câu hồn, dùng bùa chú trấn trong cơ thể sau đó đưa họ về quê hương; 3 không cản là chết do sấm sét đánh trúng, do nhảy sông và bệnh tật, người chết do bệnh đã bị Diêm Vương câu hồn đi, không thể gọi về Quỷ Môn Quan, còn người nhảy sông thì bị kéo làm vật thay thế, nếu gọi về sẽ ảnh hưởng đến việc đầu thai của hồn cũ, còn người bị sét đánh chết là do nghiệp chướng nặng, bị lửa thiêu chết thì da thịt không lành lặn, không thể cản.
Nữ thi có khả năng qua lại giữa ma, tích, hi, di, thai nhi đi theo cô ta đương nhiên không phải bào thai phàm trần.
Tôi gật đầu với Mặc U và Trương Thiên Nhất, cầm dụng cụ bắt đầu giải phẫu thi thể.
Khi mở phần lồng ngực ra, bên trong không hề hôi thối mà có hương thơm kỳ lạ khó tả.
Lúc quan tài người của nhà họ Trương được đóng, tôi cũng đã ngửi thấy mùi này.
Sau khi xương sườn bị cắt, tôi thấy phổi của tử thi cháy đen như đã bị xông hơi.
Cổ sư bật thốt lên: "Là hồi hồn hương (*)."
(*) Hồi hồn hương: là hương làm cho hồn trở về, mùi thơm của nó có khả năng giúp người chết sống lại
Dùng hồi hồn hương giam giữ linh hồn trong thể xác.
Mọi việc càng lúc càng nằm ngoài sức tưởng tượng.
2
Phổi của xác chết đứng đã bị xông hồi hồn hương khiến linh hồn không thể siêu thoát.
Vấn đề này phải giải quyết trước, vì thế Trương Thiên Nhất lập tức gọi Mã bà bà tới.
Đó là một người phụ nữ đã ngoài sáu mươi, mặc áo màu xanh lá, tóc được búi cẩn thận, sắc mặt u ám.
Sau khi đến, bà ta không nói gì mà chỉ nghiêm túc nhìn tôi từ trên xuống dưới, có điều ánh mắt ấy rất dịu dàng, không hề có ác ý, giống như là... Dò xét thì phải?
Mặc U nhìn Trương Thiên Nhất, cười lạnh, hơi xoay người để chặn tầm nhìn của Mã bà bà.
"Xin lỗi."
Mã bà bà bình tĩnh rời mắt đi, cúi người về phía tôi và Mặc U sau đó lấy hai con chuột đen trong túi to hơn cả mèo cho vào quan tài sắt. Hai con chuột vừa được đặt xuống, chúng lập tức ăn lá phổi đã bị cháy đen.
"Đây là Mã bà bà tẩu âm (*), đám chuột bà ấy nuôi ăn mấy thứ này có thể gia tăng pháp lực. Ngoài ra chuột đen có thuộc tính âm, khi ăn sẽ không ảnh hưởng tới linh hồn của xác chết." Trương Thiên Nhất giới thiệu với tôi, nhưng anh ta lại ngại ngùng nhìn Mã bà bà, lắc đầu.
(*) Tẩu âm (走阴): nghĩa là đi từ dương gian đi xuống âm phủ. Những người tẩu âm sẽ buộc sợi chỉ đỏ vào cổ chân, chân trái trái là âm, chân phải là dương, sau dùng vật âm dẫn đường đến quỷ môn quan, báo cáo mục đích tới rồi vào cõi âm, một khi xuống âm giới thì không được ở lại lâu, nếu không sẽ mãi mãi không quay về được. Thường thì mục đích của tẩu âm là để xuống địa phủ kiểm tra tuổi thọ cho những người muốn hỏi vận mệnh tốt xấu.
Mã bà bà bật cười, trên khuôn mặt u ám hiện toát lên sự hiền lành của người lớn khi nhìn thấu suy nghĩ của con cháu.
Tôi cuối cùng cũng hiểu tại sao Mã bà bà lại nhìn mình như vậy.
"Đúng là nhiều nhân tài dị sĩ. Tôi vội chuyển đề tài, đi xem tằm vàng của cổ sư.
"Ở thời đại này mọi người tụ họp lại để cùng sinh tồn mà thôi." Trương Thiên Nhất khiêm tốn.
Sau khi hai con chuột ăn cả hồi hồn hương, xác định linh hồn của xác chết đứng không bị cưỡng chế kéo về, tôi cẩn thận dùng gạo nếp trộn với máu chó mực trong dạ dày của thi thể ra để âm hồn không bị tổn thương.
Mã bà bà là người trong nghề, bà ấy hỗ trợ lấy gỗ đào, móng lừa, phù chú, chu sa ra khỏi thi thể.
Động tác của bà ấy nhanh lẹ, khi thực hiện đến bước nào, bà ấy đều biết cách đề phòng sự cố.
Thoạt nhìn Mã bà bà rất có kinh nghiệm, thảo nào Trương Thiên Nhất lại đưa bà ấy tới đây.
Xong xuôi, mọi người nhìn cái bụng hơi phồng lên của nữ thi.
Ai cũng biết bên trong là thai nhi, nhưng thai nhi chưa chào đời, không có ngày sinh tháng đẻ, hơn nữa còn chưa mở mắt, không dễ lấy ra điều tra, thế nên lúc ở chỗ Long Linh, Trương Thiên Nhất không mổ bụng kiểm tra thai nhi bên trong.
Cho dù đã lấy hết pháp khí trên người nữ thi, đừng nói là tằm vàng, ngay cả chúng tôi cũng cảm nhận được sự cực âm của bào thai này.
Như thể trong bụng không phải thai nhi mà là thứ gì đó khiến người ta không thể xem nhẹ.
Giống như việc bước vào nhà vào buổi, không cần bật đèn cũng có thể cảm nhận được mọi thứ xung quanh.
Tôi phải xem "tôi" trong mắt Cửu Lão sẽ mang thai huyết mạch của ai.
1
Trương Thiên Nhất trầm tư một hồi, nói với tôi: "Tôi đã hứa với cô ấy sẽ làm quan tài ma cho xác chết đứng này. Nếu việc hóa giải bí thuật quá rắc rối thì để chúng tôi làm, xong xuôi cô chỉ cần trượng hồn lượng thi, làm quan tài là được. Tôi của bảy năm trước tôi rất lấy làm tiếc, lần này cũng để cô phải gặp nguy hiểm. Nhưng nếu đã hứa với Long Linh thì tôi phải giữ lời."
"Hừ!" Mặc U hừ một tiếng, ngẩng đầu nhìn thiên mạc đã biến mất ở nơi nào đó trong không trung.
Trương Thiên Nhất được nhà họ Trương nuôi dạy để trở thành người thừa kế, tính cách cương trực, ra tay cũng hào phóng.
Tôi hỏi Mặc U: "Anh thấy sao?"
Nếu không đoán được Cửu Lão dám có ý đồ với quan tài người của nhà họ Trương, một khi Trương Thiên Nhất mở lời, tôi sẽ dám đánh cược.
Nhưng bây giờ...
Cửu Lão dám khiêu khích nhà họ Trương, biến đội trưởng Tần chỉ còn một lớp da, tôi có cảm giác bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng cho kế hoạch.
Nếu có Mặc U tham gia thì sẽ càng an toàn hơn.
"Bản quân phải xem bọn họ rốt cuộc sẽ dùng thủ đoạn gì để quấy rối giới u minh, thậm chí tấn công người dưới quyền của bản quân!" Mặc U lạnh giọng, sau đó anh nói với tôi, "Cô không muốn biết còn bí thuật nào khác sử dụng trên xác chết này sao? Cứ coi như là để mở mang kiến thức đi, hơn nữa cô cũng chưa bao giờ chế tạo quan tài ma, cứ thử với cô ta xem. Nếu gặp vấn đề gì, tôi sẽ chắn trước mặt cô."
Mặc U cười khẩy rồi thản nhiên nói: "Dù sao giữ cô ta ở giới u minh cũng vô dụng, nếu họ tiếp tục gây rối, tôi sẽ biến u minh thành hư không!"
Trương Thiên Nhất vội khuyên: "Mặc U quân bớt giận."
Nhớ tới tình hình ở dưới u minh, tôi biết anh có năng lực này, vì thế tiếp tục công việc trong tay.
Đầu tiên tôi dùng thước đo vị trí của từng xương sườn, sau đó cầm bút tre vẽ lên lớp dưới da để tạm thời triệt tiêu các phù văn.
Về phần cổ trùng, Mặc U không cần ra tay.
Trương Thiên Nhất dùng một bàn chải đặc biệt làm bằng cỏ thi nhúng vào phương thuốc bí truyền của nhà họ Trương, vuốt nhẹ lên thi thể, cổ trùng lập tức như sợi chỉ đen bịt rút ra ngoài, quấn lấy đầu bàn chải.
Sau đó Trương Thiên Nhất gọi cổ sư tới, dùng tằm vàng kiểm tra lại, xác nhận không còn cổ trùng.
Tằm vàng trông như một con sâu béo ú, trên đầu có hai xúc tu có thể thu vào và cuộn tròn, trông khá đáng yêu.
Nó có vẻ sợ phần dưới của xác chết đứng nên chỉ di chuyển trên phần ngực.
Vừa đến phần bụng thi thể, nó lập tức ngẩng đầu nhìn cổ sư, kêu lên, ngay cả hai xúc tu khi tiếp xúc với phần bụng cũng co lại thành quả bóng.
"Thai nhi trong bụng có huyết mạch cường kinh khiến tằm vàng sợ hãi." Cổ sư dắt tằm vàng về, lo lắng, "Tương Tây có thuật cản thi (*), Giang Bắc có thuật tạo súc, cổ thuật cũng đến từ Tương Tây. Tằm vàng sợ như vậy chứng tỏ thai nhi trong bụng có thân phận rất lớn, nếu không đã không thể ở trong thi thể mong manh này."
(*) Cản thi là thuật đưa thi thể những người chết ở nơi đất khách về quê nhà. Người thực hiện thuật cản thi phải khỏe mạnh, dương khí thịnh để áp chế âm khí của thi thể, ngoài ra phải càng xấu càng tốt vì theo quen niệm xưa bộ dạng xấu xí có thể trừ tà, yêu ma quỷ quái sẽ không dám tới gần. Đêm trước khi về nhà, thi thể sẽ báo mộng cho gia đình chuẩn bị quan tài, áo liệm. Khi người cản thi đưa thi thể về nhà thì sẽ dựng thẳng thi thể cạnh quan tài, rắc bát nước có niệm chú xuống đất, thi thể sẽ lập tức ngã xuống. Khi đó cần tẩm liệm ngay, nếu không thi thể sẽ biến đổi và phân hủy cực nhanh. Ngoài ra thuật cản thi có ba nguyên tắc "3 cản, 3 không cản", nghĩa là sẽ cản thi với ba kiểu chết do bị chém đầu, án treo cổ và chết vì hình phạt lồng đứng, tương truyền vì họ bị ép phải chết, chết vẫn còn nhớ nhung người thân nên có thể dùng pháp câu hồn, dùng bùa chú trấn trong cơ thể sau đó đưa họ về quê hương; 3 không cản là chết do sấm sét đánh trúng, do nhảy sông và bệnh tật, người chết do bệnh đã bị Diêm Vương câu hồn đi, không thể gọi về Quỷ Môn Quan, còn người nhảy sông thì bị kéo làm vật thay thế, nếu gọi về sẽ ảnh hưởng đến việc đầu thai của hồn cũ, còn người bị sét đánh chết là do nghiệp chướng nặng, bị lửa thiêu chết thì da thịt không lành lặn, không thể cản.
Nữ thi có khả năng qua lại giữa ma, tích, hi, di, thai nhi đi theo cô ta đương nhiên không phải bào thai phàm trần.
Tôi gật đầu với Mặc U và Trương Thiên Nhất, cầm dụng cụ bắt đầu giải phẫu thi thể.
Khi mở phần lồng ngực ra, bên trong không hề hôi thối mà có hương thơm kỳ lạ khó tả.
Lúc quan tài người của nhà họ Trương được đóng, tôi cũng đã ngửi thấy mùi này.
Sau khi xương sườn bị cắt, tôi thấy phổi của tử thi cháy đen như đã bị xông hơi.
Cổ sư bật thốt lên: "Là hồi hồn hương (*)."
(*) Hồi hồn hương: là hương làm cho hồn trở về, mùi thơm của nó có khả năng giúp người chết sống lại
Dùng hồi hồn hương giam giữ linh hồn trong thể xác.
Mọi việc càng lúc càng nằm ngoài sức tưởng tượng.
2
Phổi của xác chết đứng đã bị xông hồi hồn hương khiến linh hồn không thể siêu thoát.
Vấn đề này phải giải quyết trước, vì thế Trương Thiên Nhất lập tức gọi Mã bà bà tới.
Đó là một người phụ nữ đã ngoài sáu mươi, mặc áo màu xanh lá, tóc được búi cẩn thận, sắc mặt u ám.
Sau khi đến, bà ta không nói gì mà chỉ nghiêm túc nhìn tôi từ trên xuống dưới, có điều ánh mắt ấy rất dịu dàng, không hề có ác ý, giống như là... Dò xét thì phải?
Mặc U nhìn Trương Thiên Nhất, cười lạnh, hơi xoay người để chặn tầm nhìn của Mã bà bà.
"Xin lỗi."
Mã bà bà bình tĩnh rời mắt đi, cúi người về phía tôi và Mặc U sau đó lấy hai con chuột đen trong túi to hơn cả mèo cho vào quan tài sắt. Hai con chuột vừa được đặt xuống, chúng lập tức ăn lá phổi đã bị cháy đen.
"Đây là Mã bà bà tẩu âm (*), đám chuột bà ấy nuôi ăn mấy thứ này có thể gia tăng pháp lực. Ngoài ra chuột đen có thuộc tính âm, khi ăn sẽ không ảnh hưởng tới linh hồn của xác chết." Trương Thiên Nhất giới thiệu với tôi, nhưng anh ta lại ngại ngùng nhìn Mã bà bà, lắc đầu.
(*) Tẩu âm (走阴): nghĩa là đi từ dương gian đi xuống âm phủ. Những người tẩu âm sẽ buộc sợi chỉ đỏ vào cổ chân, chân trái trái là âm, chân phải là dương, sau dùng vật âm dẫn đường đến quỷ môn quan, báo cáo mục đích tới rồi vào cõi âm, một khi xuống âm giới thì không được ở lại lâu, nếu không sẽ mãi mãi không quay về được. Thường thì mục đích của tẩu âm là để xuống địa phủ kiểm tra tuổi thọ cho những người muốn hỏi vận mệnh tốt xấu.
Mã bà bà bật cười, trên khuôn mặt u ám hiện toát lên sự hiền lành của người lớn khi nhìn thấu suy nghĩ của con cháu.
Tôi cuối cùng cũng hiểu tại sao Mã bà bà lại nhìn mình như vậy.
"Đúng là nhiều nhân tài dị sĩ. Tôi vội chuyển đề tài, đi xem tằm vàng của cổ sư.
"Ở thời đại này mọi người tụ họp lại để cùng sinh tồn mà thôi." Trương Thiên Nhất khiêm tốn.
Sau khi hai con chuột ăn cả hồi hồn hương, xác định linh hồn của xác chết đứng không bị cưỡng chế kéo về, tôi cẩn thận dùng gạo nếp trộn với máu chó mực trong dạ dày của thi thể ra để âm hồn không bị tổn thương.
Mã bà bà là người trong nghề, bà ấy hỗ trợ lấy gỗ đào, móng lừa, phù chú, chu sa ra khỏi thi thể.
Động tác của bà ấy nhanh lẹ, khi thực hiện đến bước nào, bà ấy đều biết cách đề phòng sự cố.
Thoạt nhìn Mã bà bà rất có kinh nghiệm, thảo nào Trương Thiên Nhất lại đưa bà ấy tới đây.
Xong xuôi, mọi người nhìn cái bụng hơi phồng lên của nữ thi.
Ai cũng biết bên trong là thai nhi, nhưng thai nhi chưa chào đời, không có ngày sinh tháng đẻ, hơn nữa còn chưa mở mắt, không dễ lấy ra điều tra, thế nên lúc ở chỗ Long Linh, Trương Thiên Nhất không mổ bụng kiểm tra thai nhi bên trong.
Cho dù đã lấy hết pháp khí trên người nữ thi, đừng nói là tằm vàng, ngay cả chúng tôi cũng cảm nhận được sự cực âm của bào thai này.
Như thể trong bụng không phải thai nhi mà là thứ gì đó khiến người ta không thể xem nhẹ.
Giống như việc bước vào nhà vào buổi, không cần bật đèn cũng có thể cảm nhận được mọi thứ xung quanh.
Tôi phải xem "tôi" trong mắt Cửu Lão sẽ mang thai huyết mạch của ai.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook