Quan Môn
Chương 71: Tiểu tử này tuyệt đối là một nhân vật

- Miệng thật khoác lác!

Sở lão gia tử hầm hừ vỗ bàn mắng.

Theo đạo lý mà nói, Sở lão gia tử sinh tại vùng sông nước Giang Nam, dáng người hơi có vẻ nhỏ gầy, so sánh với đàn ông phương bắc cao lớn vạm vỡ như thái tổ có vẻ khác biệt rất lớn, ngược lại mang theo phong phạm của tài tử Giang Nam chính thống.

Người Giang Nam luôn chú ý khí độ phong nhã, cũng giống như tổng bí thư tiền nhiệm, nhấc tay nhấc chân tiêu sái tự nhiên, lộ ra cỗ lực lượng tự tin mà ổn định, mặc dù ở trong hoàn cảnh ác liệt nhất vẫn có thể trấn định tự nhiên, mang đến lòng tin tưởng tràn đầy cho cấp dưới.

Tính cách của Sở lão gia tử có chút giống tổng bí thư tiền nhiệm, nghiêm túc kỷ luật, đối đãi người rộng rãi, tình cảnh vỗ bàn trừng mắt như hôm nay trong lịch sử thật hiếm thấy cực kỳ, đoán chừng trong thời kỳ cách mạng văn hóa biến động năm xưa cũng chỉ có thái độ như vậy được vài lần.

Sở Vân Tùng nhìn phụ thân đột nhiên nổi giận trong lòng có chút kinh ngạc, thật không nghĩ tới lão gia tử lại có phản ứng lớn đến như vậy.

Lúc này người của Diệp gia rời khỏi đã lâu, nhưng không nghĩ tới phụ thân vẫn còn canh cánh trong lòng, Diệp gia Diệp Khai quả nhiên là có chút tài năng!

- Ông nội đừng nóng giận, một đứa con nít nói lung tung mà thôi, làm gì phải cùng hắn chấp nhặt chứ!

Một cô gái ngồi bên cạnh Sở lão gia tử vô cùng ân cần dùng tay đấm nhẹ sau lưng hắn, chính là hòn ngọc quý trên tay Sở gia, con gái Sở Vân Tùng, Sở Tĩnh Huyên.

Tuy Sở lão gia tử không phát tác ngay tại chỗ, nhưng sau khi nghe Diệp Khai nói như vậy, kể cả Diệp lão gia tử bên trong, thần sắc mọi người đều lộ ra vẻ phi thường khiếp sợ, hiển nhiên không ngờ Diệp Khai có thể tuôn ra lời nói mạnh mẽ như thế, thật nghe rợn cả người!

Loại vấn đề nhắc tới việc cải cách thể chế chính trị là một đứa con nít có thể tùy tiện nói ra hay sao? Mặc dù là đồng chí Phương Hòa luôn dùng mọi sức lực thúc đẩy cải cách nên nổi tiếng mà xem, đó cũng là một vấn đề phi thường nghiêm túc, không dám đơn giản thực hiện.

Nhưng Diệp Khai đã nói thật rõ ràng, việc cải cách thể chế kinh tế nếu như không kèm theo việc cải cách thể chế chính trị, kết quả sẽ chỉ phát sinh thêm tập đoàn lợi ích mới mà đối với đất nước đối với nhân dân cũng không có được bao nhiêu chỗ tốt.

- Tiểu tử Diệp gia, lá gan thật lớn!

Sở lão gia tử vẫn có chút tức giận quở trách.

Sở Tĩnh Huyên lộ vẻ vui sướng, Diệp Khai chọc giận Sở lão gia tử, lần này kế hoạch quan hệ thông gia đoán chừng là không thành rồi, không cần làm những động tác đi thân cận này nọ, nàng tự nhiên cảm thấy vô cùng vui vẻ, vì vậy liền nói:

- Mọi người đều nói tiểu tử Diệp gia thế nào thế nào, bây giờ nhìn lại chỉ là một đứa con nít nói năng bốc phét mà thôi, may mắn ông nội thật sáng suốt, không đáp ứng, nếu không người không may chính là cháu rồi.

- Thật sự là tức chết ông đây!

Sở lão gia tử vỗ vỗ bắp đùi mình, vẫn còn có chút canh cánh trong lòng nói.

Ngược lại Sở Vân Tùng có chút nhíu mày, cảm thấy Sở lão gia tử xưa nay vô cùng cơ trí, thủ đoạn chính trị thật cao minh nhưng hôm nay biểu hiện bề ngoài tựa hồ có chút hơi quá mức, thật không biết trong lòng lão nhân gia đang suy nghĩ thế nào đây?

Bình tĩnh mà xem xét, Sở Vân Tùng đối với người thiếu niên Diệp Khai kia lại thật tán thưởng.

Vẻn vẹn tính theo độ tuổi của hắn mà nói trong những con cháu thế gia tại thủ đô, có thể vượt qua được Diệp Khai thật sự là rải rác không có mấy ai, mặc dù có một ít người nhưng đều đã là chính phủ quan viên ngoài ba mươi lăm tuổi mất rồi.

Diệp Khai tâm tính trầm ổn, ánh mắt nhạy cảm, lời nói sắc bén, nhìn vào vấn đề rất chuẩn, đây là điểm mà Sở Vân Tùng tán thưởng hắn, mà vẻ thành thục vượt qua tuổi tác của Diệp Khai càng làm cho Sở Vân Tùng có cảm giác khi nói chuyện với hắn làm mình quên mất đó chỉ là một thiếu niên.

Chỉ có điều thật có một chút tiếc nuối, Diệp Khai không nên ở trước mặt mấy vị lão gia tử bàn luận về vấn đề cải cách thể chế chính trị, vấn đề này thật sự quá mức nặng nề, vượt xa sức lực một thiếu niên trẻ tuổi có thể tham dự.

- Vân Tùng, con thấy thế nào?

Sở lão gia tử bỗng nhiên dò hỏi Sở Vân Tùng.

Sở Tĩnh Huyên vừa nghe, lập tức cảm thấy tình huống có chút không ổn, dựa theo sự hiểu biết của nàng đối với ông nội, nếu như Sở lão gia tử hoàn toàn chướng mắt đối với một người, tuyệt đối sẽ không hỏi thăm ý kiến của người khác, hôm nay lão nhân gia bị Diệp Khai chọc tức đến như vậy mà vẫn còn muốn hỏi phụ thân Sở Vân Tùng có cách nhìn thế nào với Diệp Khai, chuyện này thật lộ vẻ cổ quái.

Quả nhiên Sở Vân Tùng thoáng lộ vẻ do dự, liền đáp:

- Cha, con cảm thấy được người trẻ tuổi kia tương đối đáng tin cậy.

- A…nói nghe thử xem.

Nghe cách nhìn khẳng định của con trai đối với Diệp Khai, Sở lão gia tử cũng không lộ vẻ giận dữ tím mặt, lại tỉnh táo hỏi tiếp.

- Bình tĩnh cơ trí, nhìn vấn đề rất chuẩn, năng lực tổng kết khái quát mạnh mẽ, tâm chí kiên định, không dễ bị người điều khiển, ít nhất so sánh với những người cùng tuổi thậm chí lớn hơn hắn mười mấy tuổi, con còn chưa từng thấy qua có ai vượt qua được hắn!

Sở Vân Tùng không chút do dự nói ra cách nhìn của chính mình ngay trước mặt con gái Sở Tĩnh Huyên.

- Cha…

Sở Tĩnh Huyên nghe xong, lập tức có chút bối rối:

- Cha không phải thu được chỗ tốt gì của hắn đi, tại sao lại nói lời hữu ích cho hắn? Chẳng lẽ muốn đem con gái bán đi hay sao?

- Con gái ngốc, cha làm sao có thể đem con bán đi đây?

Sở Vân Tùng có chút cưng chiều nhìn con gái nói.

- Đã là thời đại gì rồi mà mọi người còn muốn ép duyên, thân là người lãnh đạo của Đảng cùng quốc gia, có xấu hổ hay không chứ?

Sở Tĩnh Huyên có chút tức giận nói.

Sở lão gia tử cười cười, không nói gì. xem tại qtruyen.net

Sở Vân Tùng lắc đầu, có chút bất đắc dĩ nói:

- Nha đầu, con phải biết rằng sinh trong gia đình như chúng ta cho dù muốn có được sinh hoạt như bình dân cũng không có khả năng, mặc dù có thể con cho rằng đó là tự do cùng tình yêu, nhưng vẫn có thể trở thành hoàn mỹ bề ngoài cùng lừa gạt nói dối. Hôn nhân không cùng một giai tầng nhất định sẽ kết thúc bằng bi kịch. Ví dụ như vậy thật sự có nhiều lắm, cha không thể nhìn thấy con bị lâm vào vòng lẩn quẩn như vậy. Gia đình chỉ muốn tìm kiếm cho con một vị hôn phu trong số những thế gia hào phú ít nhất có thể bảo hộ cho con, cho con không đến mức vì những chuyện vặt lâm mình vào khốn đốn, không vì vẻ xinh đẹp của con mà làm con bị người tổn thương. Nói tóm lại, cha không khả năng làm ra chuyện gây tổn thương cho con, con hiểu chưa?

- Thế nhưng cho để cho con cùng một đứa con nít nhỏ tuổi hơn mình nói chuyện cảm tình, không phải cảm thấy kỳ cục sao! Nếu chuyện này bị người khác biết được, còn không để cho người ta cười chết?

Sau khi Sở Tĩnh Huyên tỉnh táo lại, có chút đau đầu nói, nàng để ý nhất vẫn là tuổi tác chênh lệch, là nàng muốn tìm chồng hay em trai đây.

- Kỳ thật tuổi tác hai đứa chênh lệch nếu nói theo tuổi ta thì mới là ba tuổi, nhưng luận năm tháng thực tế còn chưa đầy hai năm, cũng không có chuyện gì lớn lao.

Sở lão gia tử bỗng nhiên chen miệng nói.

- Ông nội, ông không cảm thấy hắn nói chuyện rất quá mức sao?

Sở Tĩnh Huyên cảm thấy tình huống có chút không ổn.

- Hắc, tiểu tử kia, tuyệt đối là một nhân vật!

Sở lão gia tử cũng không nói gì thêm, chỉ khẳng định một câu như thế.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương