Quan Lộ Thương Đồ
Chương 1413: Chuyến lưu diễn của Giang Đại Nhi

Nếu như nói gần đây có chuyện gì khiến thanh thiếu niên nam nữ Kiến Nghiệp, thậm chí là cả tỉnh Đông Hải đều kiễng chân mong đợi từ lâu, đó chính là "chuyến lưu diễn vòng quanh đất nước của Giang Đại Nhi", trạm đầu tiên là thành phố Kiến Nghiệp.

Là ngôi trường Giang Đại Nhi từng học, không khí Đh Đông Hải càng nhiệt liệt, cả trường đều vào không khí sôi động của mùa hè.

Tin tức về buổi liveshow dán khắp ngóc ngách trường Đh Đông Hải, trên diễn đàn trường toàn tin tức tình hình gần đây nhất của Giang Đại Nhi, thậm chí cập nhật ví trí của cô từng ngày một, đi qua một đám đông trong trường, hết chín phần mười là bàn luận về buổi liveshow và Giang Đại Nhi. Nội dung thì đủ mọi thể loại, từ con đường thành danh của sư tỷ, cho tới các tin đồn trong sự nghiệp biểu diễn của Giang Đại Nhi, cùng suy đoán một nửa còn lại của Giang Đại Nhi.

Không thể không nói, trí tưởng tượng và trí nhớ siêu cường của tuổi trẻ, sự kiện hoa hồng quảng trường mấy năm trước cũng bị người ta lật lại, không ít người suy đoán Giang Đại Nhi và nam sinh kia giờ ra sao? Vẫn ngầm duy trì liên hệ, hay là bị cô sau khi thành danh đá đít mất rồi, người ủng hộ quan điểm sau nếu nói ra thế nào cũng bị một trận phê phán, rồi gạch đá trứng thối và tiếng kêu là xin tha vang lên.

- Loại người dám xỉ nhục thần tượng trong lòng tao như mày, không xẻo xxx là khách khí lắm rồi. Một fan hâm mộ của Giang Đại Nhi sau khi hùa vào đấm đá vài cái xả hận, tâm tình cực tốt, chỉ là nhớ ra mình còn chưa có vé vào cửa buổi biểu diễn của thần tượng, liền hô to: - Mua vé giá cao đây, mua vé giá cao đây, bán máu mua vé buổi biểu diễn của Đại Nhi đây, nếu không cần tiền mà cần thân cũng có thể thương lượng.

Cuối cùng chẳng biết có ai máu hay thân của anh chàng gầy gò đó không, nhưng chuyện như thế ở Đh Đông Hải thời gian gần đây chẳng có gì lạ nữa, vì trên diễn đàn Đông Hải tràn ngập chuyện kỳ quái thật giả lẫn lộn, trong đó làm người ta phải vỗ đùi khen hay là một vụ trộm.

Một nam sinh viện thiết kế khóa XX, sau khi biết bạn nữ cùng lớp của mình có vé tham gia liveshow, liền nhân nhân lúc có tiết học, kiếm được bộ tóc giả và y phục con gái, đống giả trà trộn vào KTX nữ, lẻn vào phòng cô bạn gái kia lấy vé. Kế hoạch vô cùng thuận lợi, nhưng tên ngốc đó rời đi với tâm nguyện được thỏa mãn, nhất thời nổi hứng thấy cơ hội thế này thật hiếm có, nảy ra ý muốn vào nhà vệ sinh nữ tham quan một chút, nhưng dù sao cũng có tật giật mình, trước khi vào nhà vệ sinh nữ lấm lén nhìn trước ngó sau, hành vi khác thường bị nhận ra, cuối cùng bị một đám nữ tướng nhốt vào bể nước nhà vệ sinh.

Chuyện này lan truyền đi, nam sinh khắp các trường xung quanh Yến Quy Hồ cơ ngợi không ngớt, đa phần bội phục hắn dám nghĩ dám làm, tiếc là đoạn cuối không xử lý tốt, nếu không tuyệt đối xứng đáng đi vào những huyền thoại của Đh Đông Hải.

- Ài! Đáng tiếc, không nhìn thấy gì trong nhà vệ sinh nữ. Mười nam sinh có chín than thở như thế, chỉ có một vờ tỏ ra nghiêm chỉnh.

Bên nữ sinh thì nhất trí lên án, để người ta dễ dàng trà trộn vào KTX nữ như thế, sau này an toàn của mình ở đâu, nhao nhao yêu cầu trừng phạt nghiêm khắc kẻ có tội.

- Không trừng phạt, làm ban đêm bà đây ngủ ngon được. Mười nữ sinh thì chín hò hét, trong đó một hét quá nhiều khản cổ.

Xét thấy nam sinh kia mặc dù lẻn vào phòng nữ sinh, nhưng khi lấy mất tấm vé cũng để lại số tiền tương đương, chỉ có thể nói là hành vi ép bán, vì quá thích Giang Đại Nhi, còn về hành vi "tham quan" sau đó, chưa tạo thành hậu quả nghiêm trọng, cho nên cuối cùng trường học chỉ cảnh cáo nghiêm khắc ghi học bạ, đồng thời tuyên bố sau này nếu có nam sinh lẻn vào KTX nữ, đình chỉ học tập, thậm chí đuổi học.

Cuối cùng sự kiện này được một tờ báo đăng lên, ban tổ chức buổi biểu diễn sau khi biết tin đặc biệt cung cấp cho ĐH Đông Hải và các trường xung quanh 200 vé, nhưng sư nhiều cháo ít, chừng đó làm sao đủ chia. Anh chàng nam sinh viện thiết kế kia được ban tổ chức đặc biệt cho một vé vào cửa, làm hắn không kìm được nắm vé la lớn: - Đáng, xứng đáng!

Buổi biểu diễn bắt đầu lúc 8 giờ, Trương Khác tới hôm đó mới từ cảng Đông Sơn trở về, tới Kiến Nghiệp thời gian không còn nhiều nữa, bảo Phó Tuấn trực tiếp lái xe tới buổi biểu diễn.

Đến nơi chỉ còn nửa tiếng nữa là bắt đầu buổi biểu diễn rồi, người có vé sớm đã vào hết, dân phe vé đa phần cũng đã bán hết vé rời i, nhưng ngoài nhà thi đấu vẫn còn rất nhiều fan hâm mộ quanh quẩn, đa phần đang mong đợi hoặc nguyền rủa người trong đó vì gia đình có chuyện mà phải bỏ về, nhường vé cho mình.

- Xem tình hình này, sức hiệu triệu và sức ảnh hưởng của Đại Nhi không kém gì những minh tinh siêu cấp nữa. Trương Khác ngồi trong xe ngồi trong xe, nhìn đám đông không chịu rời đi, nói với Phó Tuấn đang lái xe: - Nếu tôi không có vé, cũng sẵn sàng đợi ở đây...

Nói tới đò thì ngưng bặt vì trong đám đông, Trương Khác nhìn thấy một bóng dáng mảnh mai quen thuộc.

- Dừng một chút. Xe sắp rẽ, Trương Khác im lặng vài giây rồi đột nhiên nói:

Phó Tuấn đỗ xe lại, ngạc nhiên quay đầu thấy Trương Khác chỉ ngoài cửa sổ: - Anh nhớ lấy mấy cô gái kia, à, còn cả cậu con trai ngơ ngác đứng bên cạnh kia nữa. Lát nữa anh và người ban tổ chúc đưa họ vào, đừng nói là ý của tôi.

Phó Tuấn nhìn theo hướng Trương Khác chỉ, tức thì nhận ra một cô gái trong đó, chính là cô gái mấy năm trước Trương Khác buộc dép hộ trong chiều mưa Tân Vu, là cô gái khiến Trương Khác mấy lần va chạm với Tào Hổ, chỉ gật đầu: - Được, tôi đưa cậu vào rồi ra đón họ.

Đi vào trong hậu trường buổi biểu diễn, Phó Tuấn gọi nhân viên công tác rồi cùng hắn đi ra ngoài.

Lúc này cách buổi biểu diễn còn chừng mười mấy phút nữa, tuyệt đại đa số nhân viên đã vào vị trí công tác của mình, cả gian phòng rộng không còn mấy người.

Trương Khác đi vào phòng, từ xa đã thấy Giang Đại Nhi trang phục lộng lấy ngồi một mình ở góc tường, ánh mắt xuất thần nhìn mặt đất, không biết đang nghĩ gì?

- Mẹ Đại Nhi đâu rồi? Trước kia chưa bao giờ thấy cô ấy không ở bên cạnh Đại Nhi vào những lúc thế này. Trương Khác đi tới, ngồi xuống đối diện Giang Đại Nhi.

- A... Anh tới rồi. Thấy Trương Khác đột nhiên xuất hiện, đôi mắt như nước của Giang Đại Nhi ánh lên niềm vui không kìm nén được, lại vội che chiếc miệng đỏ thắm, nhìn xung quanh rồi mới nói: - Vì chuyến lưu diễn này sẽ liên tục bay tới vài thành phố, cho nên mẹ tôi tranh thủ về nhà một chuyến trước, chỉ có Lâm Băng ở cạnh tôi thôi.

Hứa Duy hiện lên vị trí quản lý cao hơn, chỉ xác định phương hướng lớn, không đi theo sát Giang Đại Nhi như trước, thay vị trí của Hứa Duy là Lâm Băng, Lâm Băng đã làm việc được mấy tháng, cũng đã quen công tác, hơn nữa có đội ngũ hoàn thiện ăn ý lâu năm do Tôn Tĩnh Hương và Hứa Duy rèn lên, nên không khó khăn gì.

- Đại Nhi tới Kiến Nghiệp biểu diễn, làm sao anh không tham gia cho được, có điều buổi biểu diễn sắp bắt đầu, sao còn ngồi một mình ở đây, vừa rồi nghĩ gì mà xuất thần như vậy? Giang Đại Nhi trang điểm vô cùng lộng lẫy, lại vẫn giữ động tác nhỏ như cô nữ sinh năm nào, làm Trương Khác nhìn mà lòng vui mừng.

Mặc dù có thể gọi là công thành doanh toại, hào quang chói lòa, nhưng Giang Đại Nhi trước mắt, vẫn là cô nữ sinh đáng yêu hay xấu hổ, trong giới nghệ sĩ cuồng quay bởi muôn vàn thứ phù phiếm xa hoa và cám dỗ, giữ được được mình khó khăn biết nhường nào, cũng vì thế phải trả giá rất nhiều. Cho dù sau lưng Giang Đại Nhi có Thế Kỷ Hoa Âm, có Cẩm Hồ, nhưng cô không bị ánh đèn rực rỡ làm mất phương hướng, vẫn giữ được trái tim thuần khiết nhất.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương