Buổi chiều là lớp của Trần phu tử, nói đến Công Tôn Huyền Ninh vẫn là không thích vị phu tử này, hắn mưu cầu lợi ích, xử sự cũng không quang minh chính đại, lại còn có chê nghèo yêu giàu, phẩm hạnh cũng không quá tốt, nhưng cái khó chính là hắn là phu tử được triều đình phái xuống mà học vấn cũng không được tốt, Công Tôn Huyền Ninh không nhịn được vỗ trán than nhẹ: Trần phu tử này cũng là một kỳ tài hiếm gặp trong giới phu tử.

Một buổi chiều nghe Trần phu tử giảng dạy《 Trung Dung 》, nghe tới mức Huyền Ninh lung lay sắp đổ, lại đột nhiên bị người chọc tỉnh.

“Làm gì vậy?” Công Tôn HuyềnnNinh bừng tỉnh, nghiêng đầu nhìn Mã Văn Tài đang cật lực đè thấp thanh âm.

Mã Văn Tài nhàn nhạt liếc mắt nhìn nàng một cái: “Ngươi chảy nước miếng rồi kìa.



Đầu ngón tay Công Tôn Huyền Ninh chấm chấm khóe miệng, nào có gì, nàng ngồi thẳng dậy bắt đầu nghe giảng bài, một ánh mắt cũng không hề để ý tới Mã Văn Tài, Mã Văn Tài cũng vui vẻ, liếc mắt nhìn bộ dáng nghiêm trang của Huyền Ninh, khóe miệng bất giác lại cong lên một độ cong khó thấy.

Cái tên con nhà giàu này thật đúng là…
Công Tôn Huyền Ninh nhìn chằm chằm Trần phu tử nhưng suy nghĩ lại bay đi xa: Từ sau khi tới Ni Sơn Thư Viện gặp được Mã Văn Tài , mỗi ngày đều nằm mơ nhưng tuyệt nhiên không gặp lại giấc mộng kia, nhưng thật ra những cảnh tượng trong đó lại càng khiến nàng ấn tượng, đặc biệt là cảm giác bất lực của Mã Văn Tài khi Chúc Anh Đài đâm vào mộ Lương Sơn Bá và ánh mắt tuyệt vọng của Mã Văn Tài thường xuyên quanh quẩn trước mắt nàng.

Nàng vẫn luôn biết rõ, Mã Văn Tài sau này sẽ yêu Chúc Anh Đài, mà Chúc Anh Đài dù chết cũng muốn cùng bên nhau với Lương Sơn Bá, nàng cũng không thể nói rõ nguyên nhân rốt cuộc là từ đâu, nàng muốn cho Mã Văn Tài có một kết quả tốt, có lẽ là cảm giác tuyệt vọng kia đã khắc sâu trong lòng nàng, hoặc là bộ dáng Mã Văn Tài hao tổn tinh thần, làm nàng không thể nói rõ.


Nhưng cuối cùng, điều nàng muốn cũng chỉ là Mã Văn Tài hạnh phúc! Cũng coi là niềm an ủi của nàng trong thời gian ở chung với hắn đi.

Ba ngày nhanh chóng qua đi, sơn trưởng báo tin hôm nay Tạ Đạo Uẩn sẽ tới, cửa thư viện bị đám người vậy quanh từ lúc giữa trưa, ngay cả Tô đại nương ở nhà ăn cùng với các đại nương ở phòng giặt cũng tới, nói Tạ Đạo Uẩn là niềm kiêu ngạo của nữ nhân các nàng.

Nghe Chúc Anh Đài nói lỡ miệng, về sau cũng muốn như Tạ Đạo Uẩn.

Lời nói làm cho Công Tôn Huyền Ninh không nhịn được mà bật cười
“Thế nào, Công Tôn công tử cũng cảm thấy việc này buồn cười sao?” Tần Kinh Sinh đúng lúc thấy Công Tôn Huyền Ninh bật cười, lại hiểu nhầm là nàng đồng ý với lời hắn nói, không khỏi có chút vui sướng.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương