Quán Ăn Vặt Nhà Họ Lâm Mỹ Thực
-
Chương 104
Lâm Hoài Hạ nghiên cứu công thức nấu ăn của nhà họ Lâm, phát hiện mình đã học được hơn hai mươi món chính trong đó, mở cửa kinh doanh hẳn là không thành vấn đề.
Lâm Hoài Hạ đến bàn bạc với anh cả, hỏi anh cả có muốn tiếp tục làm đầu bếp không. Hai anh em bọn họ sẽ mở rộng quán ăn vặt nhà họ Lâm.
Chị dâu vội vàng nói: “Được, chị đồng ý thay anh cả em!”
Cô ấy hiểu anh ấy nhất, tuy tài nấu nướng của anh ấy không phải đỉnh cao, nhưng anh ấy vẫn luôn có niềm đam mê đứng bếp.
Lâm Tùy Tâm gõ bàn: “Anh cả, muốn đi thì cứ đi đi, nhà máy đã đi vào quỹ đạo nên sẽ rất bận. Hơn nữa, Lâm Hoài Hạ là một đứa lười biếng, dù có bán bữa chính cũng không bắt anh làm việc từ sáng tới muộn đâu, anh có thời gian cũng có thể tới nhà máy xem xét.”
Lâm Hoài Hạ không vui: “Anh biết cái gì?”
“Hừ, nói về kế hoạch của em trước đi.”
Hina
Lâm Hoài Hạ hắng giọng: “Đại khái cũng giống lời anh hai nói, về sau vẫn phải đặt trước, mỗi ngày đặt năm bàn.”
“Thấy chưa, nói có sai đâu?”
“Hừ, để anh nói hết thì không cho anh cả nói chắc?”
Lâm Hoài Hạ, Lâm Tùy Tâm và Tưởng Đình đều nhìn anh ấy, Lâm Diên Đông nói: “Được, đúng là anh vẫn muốn làm đầu bếp, nếu không thường xuyên nấu ăn, anh sợ sau này sẽ bị thụt lùi quá nhiều.”
Lâm Hoài Hạ gật đầu: “Vậy chuyện này quyết định vậy đi.”
Xác định thời gian, bắt đầu từ thứ hai tuần sau, Quán ăn vặt nhà họ Lâm sẽ chính thức mở cửa, đồng thời bắt đầu mở đặt trước bữa chính.
Nhưng việc đặt trước bữa chính không được quảng bá ở thị trấn Liễu Giang, bởi vì giá cả bữa chính quá đắt, về cơ bản chỉ dành cho những người có tiền kia!
Để thu hút đợt khách hàng đầu tiên, Lâm Hoài Hạ đã yêu cầu siêu thị thực phẩm tươi sống đếm top mười khách hàng có mức chi tiêu cao nhất năm nay, mười khách hàng này có thể đưa gia đình đến Quán ăn vặt nhà họ Lâm dùng bữa miễn phí vào bất kỳ ngày nào trong tuần tới.
Có chuyện tốt như vậy?
Sau những ồn ào hai tháng qua, ai cũng biết chủ Quán ăn vặt nhà họ Lâm là con gái út nhà họ Tô, cũng là người sở hữu nông trường Bé tươi xanh.
Đến đó ăn cơm, có phải sẽ được ăn rau củ nông trường Bé tươi xanh trồng? Có phải sẽ được ăn gia cầm nông trường Bé tươi xanh nuôi?
Lâm Hoài Hạ đưa ra câu trả lời khẳng định, chắc chắn là như vậy rồi!
Heo nuôi cũng đã lớn, cô dự định tuần sau sẽ thịt một con đãi khách.
Oa oa, bọn họ chưa được ăn thịt heo của Bé tươi xanh, phải đến nếm thử.
Đúng như kế hoạch của Lâm Hoài Hạ, đến giờ ăn sáng thứ hai, khách hàng chật kín, chuẩn bị nguyên liệu gấp đôi trước khi đóng cửa quán ăn cũng không đủ, chưa đến mười giờ đã bán hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/chuong-104.html.]
Tiễn khách ăn sáng xong, mọi người nghỉ ngơi một chút rồi chuẩn bị đón khách ăn trưa.
Tô Viễn Thần được Lâm Hoài Hạ đào tạo nấu nướng mệt mỏi ngồi phịch xuống ghế sofa, làm việc mệt mỏi quá đi.
Lâm Hoài Hạ: “Đừng có nằm, vào bếp ngồi nghỉ ngơi tiện thể xem anh cả nấu nướng thế nào đi.”
Đối diện sân trước nhà họ Lâm là phòng ăn, bên trái là phòng bếp.
Phòng bếp mở cửa sổ lớn nhìn ra sân, lúc này một đám nhóc con háu ăn chạy tới đứng dựa vào cửa sổ nhìn vào trong bếp.
Hít hít, thơm quá đi!
“Chị Hoài Hạ, em muốn ăn thịt thịt.”
Hôm nay người nhà họ Điền cũng tới, bạn nhỏ Tử Tử đáng yêu nóng vội không thôi.
Lâm Hoài Hạ bưng một bát thịt heo chiên giòn đặt lên bàn nhỏ, theo sau là một đám trẻ con bám đuôi cô.
“Không được tranh giành, phải chia sẻ ăn cùng nhau.”
Tử Tử hiểu chuyện gật đầu: “Em sẽ chia cho bọn họ.”
Lâm Hoài Hạ xoa đầu đứa bé, ngoan quá!
Ngày mở cửa đầu tiên, không chỉ có người nhà họ Điền mà còn có cả nhà Từ Thanh Trúc và Lục Nghiễn đưa ông cụ Lục tới. Bọn họ không được tính vào năm bàn khách hôm nay.
Không cần phải nói, thức ăn hôm nay đã giành được sự ưu ái của mọi người, những vị khách kia còn chưa rời khỏi bàn đã đặt trước chỗ cho lần sau.
Lâm Hoài Hạ cười tủm tỉm nói: “Xin vui lòng xếp hàng ở quầy để đặt lịch.”
Quán ăn vặt nhà họ Lâm có vị thế đặc biệt ở thị trấn Liễu Giang, mọi người rất nhanh đã biết có rất nhiều khách hàng đến Quán ăn vặt nhà họ Lâm ăn trưa.
Quán ăn vặt nhà họ Lâm bán bữa chính, tuyệt vời, bọn họ cũng muốn đi ăn.
Nếu phải đặt trước, năm bàn một ngày thì không thành vấn đề, bọn họ sống ở thị trấn Liễu Giang, chẳng lẽ còn sợ bị người ngoài cướp?
Nhưng giá cả không thân thiện lắm, một bàn bắt đầu từ năm con số.
Vậy... cái giá này, hình như đúng là không ăn được rồi!
Hu hu hu~ Vẫn là giá bữa sáng phải chăng!
Sau khi quán ăn vặt nhà họ Lâm bắt đầu phục vụ bữa chính cao cấp, danh tiếng không còn giới hạn ở thị trấn Liễu Giang và trên mạng nữa mà còn trở nên nổi tiếng trong giới thượng lưu, nếu không phải vị trí nằm hơi xa khu trung tâm thành phố, chắc chắn sẽ là sự lựa chọn hàng đầu để mọi người đãi khách.
Lâm Hoài Hạ đến bàn bạc với anh cả, hỏi anh cả có muốn tiếp tục làm đầu bếp không. Hai anh em bọn họ sẽ mở rộng quán ăn vặt nhà họ Lâm.
Chị dâu vội vàng nói: “Được, chị đồng ý thay anh cả em!”
Cô ấy hiểu anh ấy nhất, tuy tài nấu nướng của anh ấy không phải đỉnh cao, nhưng anh ấy vẫn luôn có niềm đam mê đứng bếp.
Lâm Tùy Tâm gõ bàn: “Anh cả, muốn đi thì cứ đi đi, nhà máy đã đi vào quỹ đạo nên sẽ rất bận. Hơn nữa, Lâm Hoài Hạ là một đứa lười biếng, dù có bán bữa chính cũng không bắt anh làm việc từ sáng tới muộn đâu, anh có thời gian cũng có thể tới nhà máy xem xét.”
Lâm Hoài Hạ không vui: “Anh biết cái gì?”
“Hừ, nói về kế hoạch của em trước đi.”
Hina
Lâm Hoài Hạ hắng giọng: “Đại khái cũng giống lời anh hai nói, về sau vẫn phải đặt trước, mỗi ngày đặt năm bàn.”
“Thấy chưa, nói có sai đâu?”
“Hừ, để anh nói hết thì không cho anh cả nói chắc?”
Lâm Hoài Hạ, Lâm Tùy Tâm và Tưởng Đình đều nhìn anh ấy, Lâm Diên Đông nói: “Được, đúng là anh vẫn muốn làm đầu bếp, nếu không thường xuyên nấu ăn, anh sợ sau này sẽ bị thụt lùi quá nhiều.”
Lâm Hoài Hạ gật đầu: “Vậy chuyện này quyết định vậy đi.”
Xác định thời gian, bắt đầu từ thứ hai tuần sau, Quán ăn vặt nhà họ Lâm sẽ chính thức mở cửa, đồng thời bắt đầu mở đặt trước bữa chính.
Nhưng việc đặt trước bữa chính không được quảng bá ở thị trấn Liễu Giang, bởi vì giá cả bữa chính quá đắt, về cơ bản chỉ dành cho những người có tiền kia!
Để thu hút đợt khách hàng đầu tiên, Lâm Hoài Hạ đã yêu cầu siêu thị thực phẩm tươi sống đếm top mười khách hàng có mức chi tiêu cao nhất năm nay, mười khách hàng này có thể đưa gia đình đến Quán ăn vặt nhà họ Lâm dùng bữa miễn phí vào bất kỳ ngày nào trong tuần tới.
Có chuyện tốt như vậy?
Sau những ồn ào hai tháng qua, ai cũng biết chủ Quán ăn vặt nhà họ Lâm là con gái út nhà họ Tô, cũng là người sở hữu nông trường Bé tươi xanh.
Đến đó ăn cơm, có phải sẽ được ăn rau củ nông trường Bé tươi xanh trồng? Có phải sẽ được ăn gia cầm nông trường Bé tươi xanh nuôi?
Lâm Hoài Hạ đưa ra câu trả lời khẳng định, chắc chắn là như vậy rồi!
Heo nuôi cũng đã lớn, cô dự định tuần sau sẽ thịt một con đãi khách.
Oa oa, bọn họ chưa được ăn thịt heo của Bé tươi xanh, phải đến nếm thử.
Đúng như kế hoạch của Lâm Hoài Hạ, đến giờ ăn sáng thứ hai, khách hàng chật kín, chuẩn bị nguyên liệu gấp đôi trước khi đóng cửa quán ăn cũng không đủ, chưa đến mười giờ đã bán hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/chuong-104.html.]
Tiễn khách ăn sáng xong, mọi người nghỉ ngơi một chút rồi chuẩn bị đón khách ăn trưa.
Tô Viễn Thần được Lâm Hoài Hạ đào tạo nấu nướng mệt mỏi ngồi phịch xuống ghế sofa, làm việc mệt mỏi quá đi.
Lâm Hoài Hạ: “Đừng có nằm, vào bếp ngồi nghỉ ngơi tiện thể xem anh cả nấu nướng thế nào đi.”
Đối diện sân trước nhà họ Lâm là phòng ăn, bên trái là phòng bếp.
Phòng bếp mở cửa sổ lớn nhìn ra sân, lúc này một đám nhóc con háu ăn chạy tới đứng dựa vào cửa sổ nhìn vào trong bếp.
Hít hít, thơm quá đi!
“Chị Hoài Hạ, em muốn ăn thịt thịt.”
Hôm nay người nhà họ Điền cũng tới, bạn nhỏ Tử Tử đáng yêu nóng vội không thôi.
Lâm Hoài Hạ bưng một bát thịt heo chiên giòn đặt lên bàn nhỏ, theo sau là một đám trẻ con bám đuôi cô.
“Không được tranh giành, phải chia sẻ ăn cùng nhau.”
Tử Tử hiểu chuyện gật đầu: “Em sẽ chia cho bọn họ.”
Lâm Hoài Hạ xoa đầu đứa bé, ngoan quá!
Ngày mở cửa đầu tiên, không chỉ có người nhà họ Điền mà còn có cả nhà Từ Thanh Trúc và Lục Nghiễn đưa ông cụ Lục tới. Bọn họ không được tính vào năm bàn khách hôm nay.
Không cần phải nói, thức ăn hôm nay đã giành được sự ưu ái của mọi người, những vị khách kia còn chưa rời khỏi bàn đã đặt trước chỗ cho lần sau.
Lâm Hoài Hạ cười tủm tỉm nói: “Xin vui lòng xếp hàng ở quầy để đặt lịch.”
Quán ăn vặt nhà họ Lâm có vị thế đặc biệt ở thị trấn Liễu Giang, mọi người rất nhanh đã biết có rất nhiều khách hàng đến Quán ăn vặt nhà họ Lâm ăn trưa.
Quán ăn vặt nhà họ Lâm bán bữa chính, tuyệt vời, bọn họ cũng muốn đi ăn.
Nếu phải đặt trước, năm bàn một ngày thì không thành vấn đề, bọn họ sống ở thị trấn Liễu Giang, chẳng lẽ còn sợ bị người ngoài cướp?
Nhưng giá cả không thân thiện lắm, một bàn bắt đầu từ năm con số.
Vậy... cái giá này, hình như đúng là không ăn được rồi!
Hu hu hu~ Vẫn là giá bữa sáng phải chăng!
Sau khi quán ăn vặt nhà họ Lâm bắt đầu phục vụ bữa chính cao cấp, danh tiếng không còn giới hạn ở thị trấn Liễu Giang và trên mạng nữa mà còn trở nên nổi tiếng trong giới thượng lưu, nếu không phải vị trí nằm hơi xa khu trung tâm thành phố, chắc chắn sẽ là sự lựa chọn hàng đầu để mọi người đãi khách.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook