Nhóm dịch: Thất Liên Hoa"Sớm thôi, nghe nương của ta nói năm đó bà ấy chỉ tùy tiện nói vậy với nương của ả mập đó thôi, trừ cái này ra thì bọn ta thậm chí còn không trao vật định tình.

Chỉ cần ta ra ngoài nói với mọi người rằng là ả mập đó không biết xấu hổ mà cứ bám riết theo ta thì mọi người chắc chắn sẽ tin ta thôi.

""Vậy khi nào chàng mới đến nhà muội để hỏi hôn?""Chờ tới khi xong kì thi hương, ta sẽ bàn với cha mẹ ta đến nhà nàng để hỏi hôn.

""Tử Hùng ca ca, chàng thật tốt.

""Thu Nguyệt, nàng thật xinh đẹp!"Tô Khuynh Nhan không ngờ rằng nàng chỉ muốn về nhà thôi mà vẫn còn bị đút cho một màn cẩu lương kém chất lượng như vậy, cũng không biết ăn vào rồi có bị đau bụng không nữa.

Hai người đang ríu rít bên đầm sen đó, một người là Lâm Tử Hùng, vị hôn phu của nàng ấy, còn người kia là Vương Thu Nguyệt, con gái của Vương Ma Tử, "ả béo đó" mà bọn họ đang nói tới chính là nàng, Tô Khuynh Nhan.


Tô Khuynh Nhan khi nghe thấy những lời này thì cũng không thấy có gì phải tức tối, ngược lại, nàng còn hy vọng Lâm Tử Hùng sẽ nói rõ với mọi người càng sớm càng tốt, bằng không, thử nghĩ nếu sau này nàng có một vị hôn phu lăng nhăng như vậy, ban đêm nàng sẽ ghê tởm tới mức không ngủ nổi mất.

Nhưng Tô Cẩn Du bên cạnh nàng thì không như vậy.

Tô Cẩn Du biết người mà Lâm Tử Hùng và Vương Thu Nguyệt đang nhắc tới chính là tỷ tỷ của nhóc, nhóc tức giận nắm chặt nắm đấm, rít từng hơi thở khó khăn nói: "Tỷ tỷ, tỷ yên tâm, đệ sẽ giúp tỷ dạy cho bọn họ một bài học.

"Dứt lời, tên nhóc với đôi cánh tay mảnh khảnh và bắp chân nhỏ bé đi về phía Lâm Tử Hùng và Vương Thu Nguyệt.

Sở dĩ Lâm Tử Hùng và Vương Thu Nguyệt dám nói chuyện ở đây vào lúc này là vì bọn họ biết lúc này mặt trời đang chói chang nhất, dân làng đều sẽ nằm ở nhà nghỉ ngơi và không ai có thể phát hiện ra họ.

Hai người bọn họ nói chuyện và hành động mà không hề có chút kiêng dè nào.


Phía sau nơi bọn họ đang đứng là một cánh đồng lau sậy, sau khi nói chuyện khen ngợi nhau xong, bọn họ ôm nhau một cách tự nhiên rồi đi vào phía bên trong cánh đồng lau sậy, dường như bọn họ sắp làm một điều gì đó không thể tưởng tượng được.

"Quay lại đây.

" Vì để tránh Tô Cẩn Du nhìn thấy thứ không nên thấy, Tô Khuynh Nhan vội vàng nhỏ giọng kéo nó lại.

Tô Cẩn Du khó hiểu nhìn Tô Khuynh Nhan: "Tỷ tỷ, bọn họ đang nói xấu tỷ đó, sao không để đệ đánh bọn họ một trận chứ?"Tô Khuynh Nhan xoa xoa mái tóc có phần xơ xác của Tô Cẩn Du, mỉm cười nói: "Tiểu Du bây giờ còn gầy và nhỏ quá, đánh bọn họ cũng chỉ làm lãng phí sức lực của mình mà thôi, bọn họ cũng sẽ chẳng thấy hề hấn gì đâu, vậy cũng tốt, chỉ bằng đợi Tiểu Du ăn nhiều hơn một chút, trở nên cao lớn khỏe mạnh rồi đánh cho bọn họ một trận nhừ tử nhớ đời luôn được không?"Không sai, không phải là không đánh được, mà là hiện giờ có đánh bọn họ cũng chẳng thấy đau, vậy nên không thể lãng phí sức lực được.

Đợi sau này khi đã có thể làm đau người rồi mới đi trả thù cũng chưa muộn.

Chỉ riêng câu "ả béo đó" thôi đã không thể bỏ qua dễ dàng được rồi.

Tô Cẩn Du trợn ngược mắt lên, như thể đang suy nghĩ về lời nói của Tô Khuynh Nhan, một lúc sau nó mới gật đầu, "Tỷ tỷ nói rất có lý, đệ nên nghe lời tỷ tỷ.

".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương