Ăn cùng Long Thiên một bữa cơm, Tiểu Tiềm cảm thấy hai người cũng được coi là có chút tình cảm qua lại, lần này hắn không làm quá nhiều chuyện rườm rà, chỉ gọi điện cho Long Thiên.

Trong điện thoại, hắn dùng từ vô cùng uyển chuyển: "Thầy Long à, tôi là Tiểu Tiền đây, chuyện mà hôm qua tôi nói thầy nghĩ thế nào rồi?"

Long Thiên đang xem các giáo viên khác giảng bài thế nào, nghe thấy liền bĩnh tĩnh nói: "Đã suy nghĩ kỹ, không từ chức."

"Thế..." Tiểu Tiền ở đầu dây bên kia hơi trù trừ một chút, "Thế thầy có hứng thú thay đổi hoàn cảnh làm việc không?"

"Tại sao?" Long Thiên bình tĩnh hỏi.

Nghe thế Tiểu Tiền ở bên kia thở dài: "Thầy Long à, thầy làm người chính trực, không nên ở ngôi trường này, lần trước..."

Tiểu Tiền bên kia điện thoại nói nhỏ: "Lần trước thầy không để học sinh mình ra ngoài, bị người ta ghim, hắn ta tạo áp lực cho trường, để trường sa thải thầy. Tôi rất phục thầy, nhưng bây giờ bên trên của Lâm Thủy có ý kiến với thầy, thầy xem thầy chuyển công tác sang chỗ khác có được không? Như thế thì thầy có thể dạy học tiếp, hơn nữa miệng của trường cũng được ngăn."

"Ừ." Long Thiên nhàn nhạt đáp lại một tiếng, "Tôi biết rồi."

Nghe thấy Long Thiên vẫn sử dụng loại giọng điệu ôn hòa nhã nhặn, Tiểu Tiền cũng thấy sốt ruột thay cho hắn, chỉ sợ vị giáo viên này không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng dạy sách thánh hiền, liền nói ngay: "Thầy Long, chắc thầy không tưởng tượng được sự nghiêm trọng của sự việc lần này đúng không, đây chính là tập đoàn Kim Vũ đó?"

"Tập đoàn Kim Vũ giàu nứt đố đổ vách?" Long Thiên nở nụ cười, "Bọn họ thật là rảnh, quản đến cả một giáo viên."

Như là không nghe thấy giọng trào phúng trong lời nói của Long Thiên, Tiểu Tiền nói: "Thầy Long, thầy cứ suy nghĩ thêm chút đi."

"Tôi sẽ cân nhắc." Long Thiên hiểu vị Tiền trợ lý này là quan tâm hắn thực lòng thực dạ, nói bổ sung: "Yên tâm, sẽ không khiến cậu phải khó xử."

Tiểu Tiền thở phào nhẹ nhõm, liền không tự chủ được mà lo lắng cho Long Thiên, liệu vị giáo viên họ Long này có thông suốt thật không?

Nghe điện thoại xong, Long Thiên để giáo án xuống, đi đến phòng học xem xét tình hình.

Bây giờ là tiết ngữ văn, là cô Tống ngồi bàn sát cạnh hắn dạy, đang kể chuyện trời nam đất bắc cho các bạn học.

Kỷ luật trong lớp không có vấn đề gì, Long Thiên cảm thấy học sinh của mình rất tuyệt.

Trên đường từ phòng học về văn phòng, Long Thiên ôm người quản lý của thế giới này, cũng chính là Chủ Thần, hỏi.

Long Thiên: "Thế giới sửa chữa xong chưa?"

Chủ Thần: "Đây là mảnh vụn của thế giới bị vỡ, không thể sửa chữa."

Long Thiên; "Hay tôi giúp anh hủy diệt hết những thứ bị lỗi đi nhé."

Chủ Thần: "Theo tính toán, chuyện này có xác suất xảy ra khá nhỏ trong cuộc sống, mong người luân hồi cố gắng nghĩ cách giải quyết."

Long Thiên suy nghĩ một lúc: "Được thôi."

Cấp trên trực tiếp của Tiểu Tiền là Chu hiệu phó, Long Thiên chỉ cần nghĩ chút thôi là có thể hiểu gần như toàn bộ. Long Thiên cảm thấy nhiệm vụ chính của mình vẫn là đọc sách dạy trò, chuyện thế này không cần quá để ý, vì thế đêm hôm đó hắn lượn qua phòng làm việc của phó hiệu trưởng một vòng, xong liền gọi điện thoại cho Bộ giáo dục, tố cáo Chu hiệu phó tham ô ăn hối lộ, những thứ đã ăn được gửi trực tiếp vào hòm thư của Bộ.

Chứng cứ Long Thiên lấy được đều là thật cả, Chu hiệu phó bị điều tra, rớt đài cực nhanh, một nhân vật nhỏ nhoi như Long Thiên đã bị lãng quên ngay sau đó, còn chuyện sa thải một giáo viên, Chu hiệu phó đi, Tiểu Tiền cũng không nhắc, tất nhiên là cũng không ai thèm đề cập đến.

Không còn Tiểu Tiền quấy rầy mỗi ngày, Long Thiên cảm thấy mấy ngày này vô cùng thoải mái, hắn lại có thể nghiêm túc chuẩn bị bài giảng.

Cấp trên mới đến, Tiểu Tiền vẫn làm trợ lý, vẫn bận trước bận sau một khoảng thời gian rất lâu, sau một tuần, mới mời Long Thiên đi ăn cơm.

Long Thiên không từ chối, cười đáp ứng.

Vẫn là món cá nhúng dầu ớt ngày trước, Tiểu Tiền đặc biệt chọn cuối tuần, để không cho Long Thiên có cơ hội từ chối uống bia.

Chờ đồ nhắm đem lên hết, Tiểu Tiền nói rằng: "Ăn cá nhúng dầu ớt uống thêm bia đá, đây mới là hưởng thụ cuộc sống."

Long Thiên cười cười, không tiếp lời, quanh năm suốt tháng lăn lộn giữa lằn ranh sống chết, đối với hắn mà nói, cuộc sống giờ đây mới chính là hưởng thụ.

"Lại đây, tôi mời anh một ly." Tiểu Tiền rót cho hắn một cốc bia, "Số anh thật may."

Chuyện Chu hiệu đột nhiên bị điều tra, Tiểu Tiền không hề nghĩ chuyện sẽ có liên quan đến Long Thiên, vị thầy giáo họ Long này là một người hết sức chính trực, một lòng một dạ muốn giáo dục học sinh, chuyện đấu tranh nội bộ giữa các phe phái tất nhiên là không có liên quan. Chuyện lần này trùng hợp như thế, hắn chỉ cảm thấy là do Long Thiên may mắn.

Long Thiên cùng hắn cụng ly một cái, cũng uống.

Tiểu Tiền uống một hơi thấy đáy, nhìn Long Thiên chỉ uống một hớp cũng không nói gì, dù sao Long Thiên là một giáo viên nghiêm túc, những chuyện có vẻ không nhã nhặn như uống say này, không làm là phải.

Uống hết một ly, Tiểu Tiền lại rót thêm cho mình ly nữa, nói: "Không ngờ rằng chứng cứ Chu hiệu phó tham ô lại có người lấy được, ngay cả kẻ theo bên người ngày ngày như tôi cũng không biết, quả nhiên lợi hại."

Nói hai câu, Tiểu Tiền lại uống hết thêm một ly, sau đó lại rót thêm ly nữa, bây giờ đã có ba phần say, nói chuyện cũng không biết lựa lời: "Nhưng mà hắn ta thế cũng đáng, thầy giáo tốt như anh cũng muốn đuổi, bây giờ thì thành hắn bị đuổi, ha ha ha ha."

Long Thiên nhìn hắn uống bia, cũng uống hai ly, thân thể hắn đã được cường hóa, bia rượu không hề có bất cứ một tác động nào lên cơ thể hắn, cơ bản chỉ mà một loại đồ uống có vị mà thôi.

Quá ba tuần bia, Tiểu Tiền thay cấp trên, bị sai sử một tuần, e chừng là trong lòng có nỗi niềm, uống nhiều thêm chút, bấy giờ mới nhìn về phía Long Thiên, chỉ cảm thấy sao người thầy giáo như thế này lại tốt thế, ngay cả sau khi uống bia rồi, cũng vẫn cứ đẹp.

"Thầy Long, thầy có bạn gái không?" Ma xui quỷ khiến, Tiểu Tiền hỏi một câu như vậy.

Long Thiên có chút mất tập trung, hắn dùng tinh thần lực bám lên người các học sinh của mình, dùng không nhiều, không phải dùng để giám sát, mà khi học sinh của hắn có chuyện gì bất trắc, hắn có thể phát hiện kịp thời.

Lúc này sợi tinh thần lực bám lên Từ Du Du có chút động tĩnh, rung động vô cùng mạnh, bây giờ Tiểu Tiền vẫn đang uống bia, hắn lại tiếp tục chuyển sự chú ý sang cho sợi tinh thần lực kia.

"Hả?" Long Thiên cầm ly bia, không nhìn Tiểu Tiền, "Không có, sao vậy?"

"Thầy Long ưu tú như thế mà cũng không có bạn gái." Tiểu Tiền giấu đầu hở đuôi, "Tôi đột nhiên thấy yên lòng, xem ra tôi độc thân cũng chẳng phải chuyện gì quá mức nghiêm trọng."

Long Thiên nở nụ cười mỉm, "Chuyện tình cảm không nên gấp gáp."

Tiểu Tiền nhìn nụ cười của hắn, đột nhiên có chút say – đây gọi là không say rượu lại say người.

Thế nhưng mà thầy Long là một giáo viên ưu tú thuần khiết, sao hắn có thể có ý xấu được!

Nghĩ như vậy, Tiểu Tiền lập tức tỉnh lại, nhưng trong lòng lại thấy khổ sở, liền rót thêm mấy ly nữa, lần này là say thật.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương