Pokemon Master
-
Chương 38: Trang phục người mẫu đại diện
"Cứ từ từ nghe ta nói đã, câu triết lý ta tổng kết ra này nghe rất lợi hại đúng không? Nó cũng ảnh hưởng sâu sắc tới ta đó."
"Thế nhưng ngươi biết mà, con người đó, cuối cùng vẫn chạy không khỏi quy luật tình yêu."
Lưu Nhạc cảm khái nói.
"Nói nhảm nhiều như vậy, ngươi chỉ là muốn nói chuyện yêu đương thôi à? Nói rõ đi, tìm ta làm gì?" Phương Duyên nói.
"Có điều ta muốn nhắc nhở ngươi, yêu sớm là không tốt, hiện tại vẫn là nên lấy việc học làm chủ, chờ lên đại học rồi bàn lại cũng không muộn."
"Còn chưa tới một bước kia!" Lưu Nhạc nói.
"Để ta nói cho ngươi nghe, ta...ta có cảm giác cái bạn ngồi cùng bàn kia có hảo cảm với ta. . . Cô ấy không giống với những nữ sinh khác."
Giả đấy, đó là một trong tam đại ảo giác của nhân sinh.
Phương Duyên và Eevee mặt không đổi sắc nghe Lưu Nhạc tiếp tục nói.
"Có chút ngượng ngùng. . . Tóm lại là không biết từ lúc nào, ta đột nhiên phát hiện ta có chút để ý nàng. . . Cho nên ta liền muốn làm một số chuyện để nàng cao hứng."
"Chuyện gì, có quan hệ với ta à?"
"Cần ngươi hỗ trợ."
"Trên thực tế là thế này, mẹ của nàng là nhà thiết kế thời trang, nàng tương lai cũng muốn trở thành một chuyên gia thiết kế thời trang. . ."
"Lúc trước, nàng đã thiết kế ra được mấy bộ trang phục, ta lúc nói chuyện trên trời dưới đất với nàng có thể cảm giác được, nàng phi thường ao ước những bộ trang phục này được tán thành."
"Ý ta là, ngươi không phải muốn tham gia cúp tiểu Ho-Oh sao? Ta tra rồi, cái sự kiện kia có danh tiếng cũng không tệ lắm, chỉ cần là Huấn Luyện Gia vào được top 16, đến lúc đó sẽ được đài truyền hình Bình Thành phát sóng trực tiếp quá trình đối chiến, mà điểm trọng yếu nhất, là sẽ còn có phóng viên chuyên môn tới tiến hành phỏng vấn đối với tuyển thủ."
"Ngươi xem. . . có thể hay không làm người mẫu đại diện cho trang phục nàng thiết kế? Ta tin tưởng tuyệt đối thực lực của ngươi, quán quân không nói tới, chí ít top 8 không có vấn đề chứ nhỉ?"
"Ta thế nhưng biết, ngươi vẫn một mực tiến hành huấn luyện điên cuồng trong clb."
"Đến lúc đó ta sẽ đưa tin tới, lại tìm truyền thông lăng xê một chút, trang phục sẽ liền nổi tiếng, nàng chắc chắn cũng sẽ cao hứng."
Phương Duyên: ". . ."
Ai nói kẻ đang yêu IQ toàn bằng không, tên mập mạp này còn khôn khéo hơn so với bất kỳ ai nha.
"Khụ khụ. . ."
"I vy. . ."
Nhìn thấy biểu lộ nghiêm túc của Phương Duyên và Eevee, Lưu Nhạc không hiểu lắm, đây là muốn làm gì.
"Nói ra ngươi có khả năng không tin, ta và Eevee là hướng tới chiến thắng cuối cùng." Phương Duyên nói.
Lưu Nhạc trừng to hai mắt, vô địch đương nhiên càng tốt hơn, nhưng mà sao nghe có chút không thực tế, hắn cảm thấy tiến vào được Top 16, được phát sóng trực tiếp trên truyền hình và Internet đã là không tệ.
"Cho nên, có thể giúp tiểu đệ một chút không?" Lưu Nhạc xoa xoa tay.
"Coi như nể mặt ta và Munchlax làm bao cát cho các ngươi mấy hôm nay. . ."
Phương Duyên nói: "Xác thực không phải là chuyện gì lớn, cũng chỉ là trong trận đấu mặc trang phục nàng thiết kế đúng không, cái này còn không phải đơn giản à."
"Bất quá ngươi vì sao không tự mình làm."
"Ngươi nhìn cái hình thể này của ta đi. . . Cho dù ta nguyện ý, nàng cũng không nguyện ý nha, với lại ta căn bản không có niềm tin chắc chắn gì. . ." Lưu Nhạc cười khổ nói.
"Trọng yếu nhất là. . ."
"Ngươi trông rất đẹp trai."
Phương Duyên nghe xong, nhất thời ý cười đầy mặt.
Hắn rất thích giao tiếp với người thật thà nha.
"Ha ha. . . Hai ta cũng không cần khách khí, chuyện này ta sẽ giúp ngươi."
"I vý?"
Eevee kinh dị nhìn Phương Duyên một cái, tiết tháo của ông ở đâu!
"Khụ khụ, bất quá nói đi cũng phải nói lại, ngươi dù sao cũng cho ta xem một chút trang phục trông thế nào chứ, chứ nếu mà nàng thiết kế cho to một cái váy, thì cho dù ngươi cho ta một trăm vạn ta cũng không mặc." Phương Duyên nghiêm mặt nói.
"Dĩ nhiên là không rồi." Lưu Nhạc vội vàng lấy điện thoại di động ra, đưa cho Phương Duyên xem.
"Trong album ảnh này đều là kiểu dáng nàng thiết kế, ngươi xem một chút, ta cảm thấy đều rất khá nha."
"Để ta xem một chút."
Eevee từ chỗ ngồi nhảy đến bả vai Phương Duyên, cùng Phương Duyên xem ảnh.
Ấn mở album ảnh, từ trái đều là hình ảnh trang phục đủ kiểu dáng, Phương Duyên nhìn kỹ một chút, phát hiện thật đúng là rất đẹp, xem ra đúng là nhân tài nha.
"Được chứ?"
"Tạm được."
Phương Duyên tiếp tục kéo xuống dưới xem, có điều đột nhiên, ánh mắt của hắn dừng lại. . .
Đây là một bộ đồ có 4 món.
Áo khoác ngắn tay, áo lót trong, quần, mũ, tạo thành nguyên một bộ trang phục.
Áo khoác cùng mũ chủ yếu là màu đỏ cùng màu trắng đan xen, áo trong là màu đen, quần là màu lam nhạt.
Đây. . . Đây không phải là trang phục đại nhân vật chính Red trong series game Pokemon Gen 1 sao? !
"Lại thêm một đôi giầy thể thao đỏ trắng là hoàn mỹ. . ." Phương Duyên lẩm bẩm nói.
"Cái gì?" Lưu Nhạc nghe nghe không rõ lắm.
"Ta cảm thấy bộ này không tệ, thật sự không tệ." Phương Duyên chỉ bộ trang phục này nói.
Red là ai?
11 tuổi đánh tan Đội Rockets, chiến thắng Tứ Đại Thiên Vương trở thành Quán Quân (Champion) của liên minh, 14 tuổi trèo lên đỉnh núi Silver, về sau càng trở thành truyền kỳ đối chiến ở Alola, có thể nói là Huấn Luyện Gia thần cấp bên trong series Pokemon.
Đồng thời, nhân vật chính Ash Ketchum trong anime lấy nguyên mẫu từ Red cũng là nhân vật Phương Duyên yêu thích nhất.
Red cùng trang phục của Red, Phương Duyên cảm thấy vô cùng thích hợp làm mục tiêu theo đuổi của chính mình. . .
Vốn dĩ Phương Duyên còn muốn cò kè mặc cả một phen với Lưu Nhạc, bất quá bây giờ miễn luôn.
Nếu như COSPLAY Red đi tranh tài, hắn cảm thấy mình nếu không cầm được chức vô địch thì quá có lỗi với bộ trang phục này.
"Cứ chốt vậy nhé?" Lưu Nhạc hỏi.
Phương Duyên gật đầu.
"Hắc hắc. . . Đa tạ đa tạ, vậy chúng ta ăn cơm trước. . . Đậu xanh, Munchlax ngươi ra lúc nào vậy, để lại cho Eevee một miếng!"
"Í vý? !"
. . .
Lúc tối, Lưu Nhạc điên cuồng gửi tin tức cho Phương Duyên.
Lưu Nhạc: Ok rồi Ok rồi, ta đã nói với nàng ngươi là một Huấn Luyện Gia vô cùng lợi hại, nhất định có thể tuyên truyền tốt bộ trang phục tại cúp Tiểu Ho-Oh, lão đại à, ngài nhất định phải một đường chiến thắng nha.
Phương Duyên: Đừng gây áp lực cho ta. . . Ta tuyệt đối muốn đoạt chức vô địch hơn so với ngươi.
Lưu Nhạc: Hiểu rồi! Ta yên tâm rồi, đúng rồi, lão đại, gửi qua đây số đo chiều cao và cân nặng đi, số liệu càng kỹ càng tốt, làm y phục phải dùng tới.
Lưu Nhạc: Tóm lại. . . Hạnh phúc tương lai của ta toàn bộ nhờ vào lão đại đó! Cái khác không nói, về sau lão đại và Eevee tới nhà ta ăn cơm ta sẽ cho miễn phí luôn!
Phương Duyên: OK, ngươi chờ một lát.
Sau khi kiếm một cái thước dây trong nhà để đo thân thể, Phương Duyên gửi số đo cho Lưu Nhạc.
Sau khi làm xong mấy cái này, Phương Duyên phát hiện hôm nay tiểu Eevee vậy mà không có luyện tập Tung Cát (Sand Attack), mà là đang nghiêm túc nhìn cái bóng của mình, không khỏi có chút kỳ quái.
"Phân thân (Double Team) hẳn là không phải luyện tập như thế chứ. . ."
Eevee lắc đầu, nó chẳng qua là cảm thấy cái chiêu thức mới này chơi có chút vui a.
"Vậy em nhớ đừng chơi quá lâu, nhớ luyện tập Tung Cát đó."
"I vy!"
Hiện tại, Eevee đã có thể thao túng hạt cát xoay tròn trong bình.
Tổng cộng tốn hết thời gian một tuần, bất quá tốc độ xoay tròn cũng không nhanh, mà nó còn nhất định phải tập trung tinh thần, hiển nhiên còn kém mục tiêu cuối cùng rất xa.
Trong thời gian nửa tháng còn lại này. . . Phương Duyên cũng không biết đặc huấn Counter Shield có thể tiến hành tới trình độ nào, chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook