Pick Me Up! Gacha Vô Hạn
Chapter 19: Loại nhiệm vụ - Sinh tồn (3)

Chương 19: Loại nhiệm vụ - Sinh tồn (3)

“Zeeth (★) đang chảy máu. Sức chịu đựng của anh ta đang giảm đều.”

"Đổi chỗ!"

“Zeeth, cậu ổn chứ?!”

“Tôi nói đổi chỗ mà! Đừng lo lắng về cậu ấy! Hãy chặn lũ yêu tinh đó lại!”

"Nhưng…"

Lối đi bên trái của tôi bị chặn hoàn toàn.

Xác của yêu tinh được dựng dựa vào tường, dùng làm rào chắn tạm thời. Nó sẽ giữ chúng lại trong một khoảng thời gian.

“Jenna, chữa trị vết thương cho Zeeth và cầm máu.”

“Còn lũ yêu tinh thì sao?”

“Tôi sẽ xử lý chúng.”

Không chút do dự, tôi lao về phía không gian rộng mở.

Khi vừa đến khu vực đó, tôi thoáng thấy một con đang cố gắng nhảy khỏi mái nhà xuống. Đang cố gắng xông vào thì đầu của nó bị chặt đứt và rơi xuống đất.

Jenna dùng dao găm xé tay áo và nhanh chóng băng bó vết thương cho Zeeth, tạo áp lực để cầm máu.

“Tay tôi, tay tôi!”

“Tôi tiêu diệt được con yêu tinh đang đe dọa tới chúng ta rồi!”

Tôi đã kéo Zeeth ra khỏi cuộc chiến.

“Hãy bình tĩnh lại đi! Cậu muốn tất cả chúng ta bị diệt vong sao? Chỉ có tay trái của cậu bị thương thôi. Hãy cầm thanh kiếm bằng tay phải là được!”

“Em xin lỗi… Anh nói đúng…”

“Nhanh chóng cầm máu và bình tĩnh lại. Nếu cậu không đổi chỗ với Hanson, cậu ấy sẽ phải chết đấy.”

“Vâng, em hiểu rồi!”

“Jenna, hãy quay lại vị trí của mình sau khi cầm máu xong.”

"Em biết rồi!"

Đột nhiên, ba con yêu tinh trườn qua bức tường và lao vào khoảng không trống trải.

Phản ứng nhanh chóng, tôi vung thanh kiếm của mình, chém vào không khí. Phần thân trên của hai con yêu tinh trong tầm tay rơi xuống đất. Con yêu tinh còn lại bị kết liễu nhờ cạnh sắc khiên của tôi chạm vào cổ nó.

Trong khi đó, hàng rào tạm thời làm từ xác yêu tinh bắt đầu sụp đổ ở bên trái.

Một số con yêu tinh thậm chí còn cố gắng trèo qua đống xác chết.

“Không có thời gian để chửi thề đâu.” Tôi ấn thanh kiếm của mình vào mặt một con yêu tinh đang từ trên cao lao xuống. Con yêu tinh bị xiên bởi lưỡi kiếm của tôi, đông cứng giữa không trung. Ở phía bên kia, hai con yêu tinh đang lần nữa vượt qua bức tường.

Sử dụng một thanh kiếm không lý tưởng lắm. Khoảng cách tôi cần vượt qua là quá lớn. Nhưng tôi không dừng lại. Nếu những sinh vật đó tiến về phía Aaron hoặc Hanson, rắc rối của chúng tôi sẽ nhân lên gấp bội. Với những bước đi kiên quyết, tôi tiếp cận hai con yêu tinh, nhanh chóng cắt đứt cổ họng chúng. Lần này, ba con yêu tinh xuất hiện từ nhiều nơi ẩn náu khác nhau.

“Vẫn chưa xong à?”

“Chúng ta kết thúc ở đây rồi!”

“Kiiiii!”

Xác của lũ yêu tinh chắn lối đi bên trái sụp đổ, khiến một lũ yêu tinh đổ ra.

“Tôi quay lại đây. Xử lý bọn khốn nạn đó đi!”

"Vâng!"

Jenna đứng dậy và phóng những mũi tên của mình không chút chậm trễ. Ba con yêu tinh bất động, bị tấn công cùng lúc bởi ba phát bắn giống như tia sét của cô ấy.

Trong khi đó, đám yêu tinh đã vượt qua hàng rào đang tràn ra từ bên trái.

“Quay lại đi, lũ vô lại!”

Tôi dùng hết sức lực của mình để tấn công con yêu tinh đứng đầu. Sinh vật đó loạng choạng và giống như một hàng domino, nó ngã xuống, hạ gục những con yêu tinh đằng sau nó. Tôi đâm thanh kiếm của mình về phía trước mà không do dự.

 

Những nỗ lực của chúng tôi để bảo vệ không gian mở đã tiêu tốn thời gian quý báu. Không ngờ được phía bên trái lại trở thành nơi nguy hiểm nhất. Con dao găm của một con yêu tinh, trượt qua khoảng trống giữa các xác chết, sượt qua khuỷu tay áo giáp da của tôi. Nếu con dao sắc hơn một chút, nó có thể đã xuyên qua xương tôi. Tôi nhanh chóng cắt đứt cổ tay của con yêu tinh.

Nếu kẻ thù vẫn còn đứng vững, tôi sẽ phải tiêu diệt nó. Tôi không thể có bất kỳ khoảng thời gian tạm ngưng nào. Tôi đẩy lùi chúng bằng khiên và đâm thanh kiếm về phía trước. Một con yêu tinh ngã xuống, tôi đã đâm xuyên ngực nó. Đám yêu tinh, bao gồm hàng chục con, không ngừng tiến về phía trước.

….

“Thanh kiếm của tôi không xuyên qua được!”

Đột nhiên, tiếng kêu khẩn cấp và hỗn loạn của Hanson vang vọng khắp nơi.

“Zeeth, cậu có thể đổi chỗ được không?” tôi hét lên

“Tôi… tôi ổn! Tôi có thể tiếp tục chiến đấu!”

“Đổi chỗ đi. Hanson, lùi lại và sửa thanh kiếm đi!”

[14:35]

Hanson rút lui ra khoảng trống và dùng tay áo lau mạnh lưỡi kiếm dính máu. Chẳng bao lâu, Hanson mới đã nắm rõ tình trạng của nó khiến cậu phải rên rỉ thất vọng.

Lưỡi dao đã bị mòn. Điều này đã đươc dự liệu trước. Nó có thể hoạt động tốt hơn thanh kiếm sắt loại F cũ, nhưng dù sao, nó chỉ là một thanh sắt bình thường.

Tôi phải đối mặt với tình huống tương tự. Mặc dù sự khác biệt về hiệu suất chưa ảnh hưởng đến tôi nhưng tôi có thể cảm nhận được độ cứng trong lưỡi kiếm của mình.

“Ngay cả khi không có lưỡi dao sắc như dao cạo, tôi vẫn có thể hạ gục yêu tinh!”

Tôi dùng khiên tấn công một con yêu tinh, bẻ gãy cổ nó và khiến nó gục xuống.

Tận dụng thời gian tạm dừng ngắn ngủi, tôi nhìn qua không gian rộng mở. Hàng chục xác yêu tinh nằm rải rác khắp nơi và dường như không có kẻ xâm nhập nào có thể ngay lập tức tràn vào.

Aaron cũng không được khỏe lắm. Hàng rào chắn đã sụp đổ từ lâu và hàng ngũ yêu tinh đang dần tiến lên. Tốc độ đẩy của chúng tôi đã chậm lại đáng kể, dấu hiệu mệt mỏi rõ ràng.

“Jenna, đổi chỗ với Aaron.”

"Vâng!"

“Nhưng tôi vẫn chưa mệt…”

"Tránh sang một bên!"

Jenna nhanh chóng lao tới và cắt cổ con yêu tinh.

Một dòng máu phun ra, nhuộm đỏ quần áo của Jenna, nhưng cô không để tâm đến điều đó mà tiếp tục cầm con dao găm của mình.

“Hãy nghỉ ngơi khi anh có thể. Đừng bướng bỉnh nữa.”

“À, tôi hiểu…”

Aaron tựa người vào bức tường khoảng không, thở hổn hển. Ngọn giáo của anh ta vấy đầy máu, vết bẩn chạm đến cả tay cầm.

[12:35]

“Chỉ còn ba phút nữa thôi, hãy đợi thêm ba phút nữa nhé!”

30 phút có bao giờ dài đến vậy không?

Bây giờ, tôi dần dần cảm nhận được sự mệt mỏi đang len lỏi vào. Tuy nhiên, tôi vẫn chưa cần phải đổi chỗ. Tôi tiếp tục đâm và đâm vào lũ yêu tinh đang tiến tới.

“Aaron, đổi chỗ với Jenna!”

Aaron nhanh chóng đứng dậy, nắm chặt ngọn giáo và lao sang bên phải.

Aaron thậm chí còn không có lấy một phút nghỉ ngơi. Lũ yêu tinh lại bắt đầu mở rộng bức tường, buộc anh phải quay lại cuộc chiến. Jenna phải rời khỏi không gian trống để đối phó với bọn yêu tinh trong khu vực của mình.

“Đừng leo lên nữa! Thật là bực bội!”

Jenna càu nhàu khi rút dây cung. Hơn một nửa số mũi tên trong bao tên của cô đã được sử dụng hết. Dù cô cố gắng lấy lại một số mũi tên, nhiều chiếc đã bị gãy hoặc bị hư hỏng trong quá trình chiến đấu.

[11:22]

“Phù, hộc, hộc, hộc!”

Zeeth cố gắng lấy lại hơi thở, đôi mắt cậu ta trũng sâu.

"Hanson, đổi chỗ!"

"Vâng vâng!"

Hanson nắm chặt kiếm và khiên, lao về phía của cậu ấy, nước da tái nhợt.

“Jenna, bắn tên về phía của Hanson.”

"Cái gì? Nhưng…”

Jenna liếc nhìn chiếc bao đựng tên trên lưng.

Tôi biết. Không còn nhiều mũi tên nữa.

“Chà, nếu chúng đột nhập được vào đó thì chúng ta coi như xong. Lúc đó thì hãy ném đá vào lũ yêu tinh nhé!”

"Hiểu rồi!"

Ping!

Một mũi tên xuyên qua cổ họng của một con yêu tinh. Con yêu tinh co giật, run rẩy nắm chặt con dao trong lòng bàn tay.

Con dao đó đã đâm sâu vào bụng Zeeth khi cậu ta cố gắng đổi chỗ với Hanson.

“….!”

Đồng tử của Zeeth giãn ra.

Miệng cậu ta há hốc phát ra những tiếng rên rỉ khó hiểu.

Thịch.

Zeeth gục xuống, khuỵu gối xuống đất.

Máu đỏ thẫm chảy ra từ bụng anh.

[“Zeeth (★)” đã rơi vào trạng thái nguy kịch. Mạng sống của anh ấy đang gặp nguy hiểm nghiêm trọng!]

Tôi nghiến răng.

Đây không phải là lúc để gọi cấp cứu. Nếu bất kỳ ai trong chúng tôi bước ra ngoài, lối đi sẽ ngay lập tức bị xâm nhập.

Hanson vung kiếm mà không hề hay biết về Zeeth phía sau mình đang nguy kịch.

Zeeth thở ra một hơi yếu ớt.

Máu cậu ta sủi bọt chảy ra trộn lẫn với hơi thở.

"Đợi đã!"

Jenna nhanh chóng xoay người và phóng ra bốn mũi tên liên tiếp. Mỗi mũi tên đều bắn thẳng vào một con yêu tinh khác nhau đang trèo trên tường.

Chúng run rẩy tuyệt vọng.

[08:05]

Jenna lao tới bên Zeeth.

Đôi mắt cậu ta dần mờ đi, không biết điều gì đang xảy ra trước mắt mình.

"Chết tiệt!"

Khi con dao của cô ấy vung xuống, hộp sọ của con yêu tinh tách ra làm đôi theo chiều dọc.

“À, ugh, à…”

Dù có thời gian chữa trị khẩn cấp cũng không có cách nào cứu được.

Rút con dao găm ở bụng ra? Máu sẽ phun ra như một đài phun nước mất.

Jenna biết cô không thể làm gì được. Cô chậm rãi lắc đầu rồi đứng dậy, tay nắm chặt cây cung.

['Zeeth (★)' đã trở lại trong vòng tay của nữ thần! Tinh thần kiên định của anh ấy sẽ được ghi nhớ mãi mãi.]

“Ze… Zeeth, chỉ cần cố gắng một lát thôi. Tôi chỉ cần 30 giây… Chỉ một lát thôi.”

Hanson thở hổn hển, lời nói của cậu nhỏ dần.

Nhưng không một ai lắng nghe

Một con yêu tinh đâm ngọn giáo. Tôi tóm lấy nó bên hông và giật nó ra. Cây thương dài trượt ra một cách trơn tru. Đã lâu rồi tôi mới sử dụng một vũ khí hữu ích như vậy. Nắm chặt ngọn giáo bằng cả hai tay, tôi đâm nó về phía trước.

Cái đầu tiên xuyên qua người con yêu tinh, cái thứ hai cũng vậy, cái thứ ba, thứ tư, cho đến tận cái thứ sáu.

Tôi dồn hết sức lực vào nó. Các cơ ở mắt cá chân và bắp chân của tôi căng lên đầy sức sống.

Tôi ấn mạnh vào. Một lực giật mạnh mẽ lại dâng lên. Tôi nghiến răng, liếm máu. Những con yêu tinh trong lối đi bắt đầu e dè.

Với quyết tâm không lay chuyển, tôi đâm ngọn giáo vào ngực con yêu tinh, xuyên qua tay cầm.

“Kueeeee!”

Chắc hẳn tôi đã đâm thủng ít nhất mười con trong số đó.

Lũ yêu tinh đã tạm dừng tiến lên.

Tôi lao thẳng đến không gian rộng mở.

“Hanson, đi sang lối đi bên trái! Tôi sẽ xử lý bên này!”

“Huynh à? Còn Zeeth thì sao…?”

“Cậu ấy đang nghỉ ngơi, kiệt sức. Không có thời gian nói nhiều nữa, đi thôi!”

“Vâng, hiểu rồi!”

Hanson lao sang bên trái.

Cậu ta dường như đã bỏ lại cái xác vô hồn của Zeeth trên mặt đất. Con đường bị chặn bởi một đống xác yêu tinh, cho chúng tôi thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi từ 30 giây đến một phút.

Tôi vung kiếm, lau đi vết máu và mỡ dính trên đấy.

[Đối mặt với hoàn cảnh thảm khốc, tinh thần của các anh hùng đã thức tỉnh!]

[Tùng tùng tùng!]

[Kỹ năng thức tỉnh!]

['Kiếm thuật cấp Thấp' của Han (★) đã đạt Cấp 5!]

['Khả năng 'Kháng Đau' của Han (★) đã đạt đến Cấp 2!]

[‘Trầm tĩnh' của 'Han (★)'  đã tăng lên hai cấp! Bây giờ ở Cấp 3.]

[Tùng tùng tùng!]

[Kỹ năng thức tỉnh!]

[‘Thông thạo Dao găm cấp Thấp’ của Jenna (★) đã đạt đến Cấp 3!]

['Jenna (★)' đã nhận được kỹ năng “Di chuyển Nhanh”!]

Được ca ngợi như một anh hùng hoặc hy sinh bản thân đều vô nghĩa nếu như kết quả cuối cùng là cái chết.

Không do dự, tôi lao về phía trước.

Tình hình ở vị trí này đã đến điểm đột phá. Mặc dù bị mắc kẹt trong một lối đi hẹp, lũ yêu tinh vẫn chờ đợi cơ hội tiến phía trước, sẵn sàng tràn vào không gian rộng mở với một cuộc tấn công dữ dội không ngừng.

Tôi dùng lực đập vào đầu con goblin đứng đầu. Mặc dù tôi đã dùng hết sức đá vào ngực chúng nhưng chúng vẫn vững chãi. Những con yêu tinh đằng sau nó đóng vai trò như một tấm đệm, hấp thụ lực tác động. Thôi thì để chúng chết ngay tại đó vậy. Tôi đá và đánh chúng liên tục cho đến khi chúng chết, máu phun ra từ miệng chúng.

[05:21]

Jenna nắm chặt con dao găm của mình, nhanh chóng di chuyển qua không gian rộng mở.

Những mũi tên đã hết từ lâu. Lũ yêu tinh, không hề e dè trước bức tường cao chót vót, lần lượt lao qua nó.

“Aaargh!”

['Hanson (★)' đang bị chảy máu. Sức khỏe đang giảm dần.]

Một tiếng kêu vang vọng từ lối vào bên trái.

Cánh tay phải của Hanson đẫm máu do một vết chém dã man.

Chảy máu rất nhiều, không thể cầm máu được nữa.

‘…Chúng ta không còn có thể đánh trả được nữa.’

“Tập hợp ở không gian rộng mở! Hãy từ bỏ lối đi! Gia cố các bức tường!”

Lũ yêu tinh có bốn điểm vào.

Các con ngõ bên trái, bên phải và phía dưới, và cuối cùng là bức tường đá bao quanh khu vực trống.

Để ngăn chặn bước tiến của chúng, chúng tôi cần tối thiểu bốn người.

Ở lại trong tình trạng sẵn sàng chiến đấu chỉ còn có tôi, Jenna và Aaron.

“Đại ca, cứu em với! Làm ơn cứu em!"

Nếu tôi đến giúp đỡ cậu ta, tôi sẽ gặp nguy hiểm.

Tôi nghiến răng, tôi thực sự không còn lựa chọn nào khác.

Tôi tiến về phía không gian rộng mở.

Yêu tinh tràn ra từ lối đi phía dưới như một làn sóng không thể ngăn cản.

“Chúng ta nên tập hợp lại ở đâu? Ở đâu?"

Aaron có vẻ bối rối.

Bộ giáp da của anh ta không thể nhận dạng được nữa, ướt đẫm máu từ đầu đến chân. Nhưng trông tôi có lẽ cũng không khá hơn nhiều.

“Jenna, Aaron, bám sát vào tôi.”

['Hanson (★)' đã trở lại trong vòng tay của nữ thần! Tinh thần kiên định của anh ấy sẽ được ghi nhớ mãi mãi.]

“Còn Zeeth và Hanson thì sao… Họ đã chết rồi à?”

“Nếu cô muốn than khóc, thì làm thế sau khi chúng ta còn sống sót đi!”

Con đường đã rộng mở. Yêu tinh tràn ra không gian rộng mở, giống như một đội quân kiến.

Jenna, Aaron và tôi đứng dựa lưng vào bức tường phía bắc. Tôi đứng ở giữa, Aaron ở bên phải và Jenna ở bên trái.

“Chúng ta sẽ chết ở đây à?”

“Đừng nói những điều vô lý như thế.”



 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương