Pick Me Up! Gacha Vô Hạn
-
Chapter 13: Đặt nền móng (2)
Chap 13: Đặt nền móng (2)
Tôi khác với những anh hùng khác.
Tôi nhận thức được điều đó. Nhật ký hệ thống xuất hiện khi chủ nhân điều khiển trò chơi chỉ có tôi mới nhìn thấy.
Còn một điều nữa.
Đó là khả năng hiển thị cửa sổ trạng thái. Những gì thay đổi đều xuất hiện ở đây.
Có nghĩa là tôi có thể can thiệp vào hệ thống bằng ý chí của mình.
Dù cho nếu nó chỉ là một chuyện nhỏ như thế này.
Về cuộc trò chuyện với Iselle tối qua.
Iselle nói rằng cửa sổ hệ thống mà tôi nhắc đến không xuất hiện trên màn hình của chủ nhân.
Tôi là kiểu bán chủ nhân bán anh hùng.
Ở thế giới này thì tôi là như vậy.
‘Nếu như vậy.’
Tôi có thể làm được.
Tôi có thể xâm nhập vào những khu vực chỉ dành cho chủ nhân.
Tôi nhặt một chiếc khiên gỗ và một cây cung từ kho vũ khí.
"Ở đây."
Jenna đưa cho tôi chiếc xe chở đầy nguyên liệu.
[Thợ rèn Cấp 1]
Tôi mở cánh cửa sắt nhỏ xuất hiện ở phía bên trái kho vũ khí. Một luồng khí nóng ập đến. Bên trong khu vực rèn có một lò nung nhỏ, một cái đe và nhiều công cụ chế tạo khác nhau.
[Cuối cùng thì anh cũng đã làm được điều có ích rồi!]
Iselle xuất hiện và bay vòng trên đầu tôi. Có lẽ vì lửa trong lò nên má cô đỏ bừng.
"Thử một lần đi."
[Vậy, Loki! Anh đang tạo ra cái gì vậy? Levatein? Hay là Brunnhilde? Stormbringer? Pragahr?]
"Đây?"
Tôi không có bất kỳ tài liệu nào và cấp độ cơ sở vật chất còn thấp. Tôi cũng không có trợ lý nào giúp đỡ trong việc chế tạo. Mặt khác, nếu đủ điều kiện, như Iselle đã đề cập, tôi có thể tạo ra một 'vũ khí siêu cấp' như vậy, nhưng giờ vẫn chưa phải thời điểm thích hợp.
“Mở cửa sổ chế tạo trang bị.”
[Được thôi!]
Một cửa sổ ảnh ba chiều xuất hiện lung linh bên cạnh tôi. Đó chính là màn hình xuất hiện khi nhấn nút tổng hợp trang bị trong Pick Me Up.
[Đang chế tạo tràng bị!]
Tôi nhấn nút chế tạo ở cuối màn hình.
Màn hình thay đổi và một cửa sổ yêu cầu điều kiện chi tiết xuất hiện.
“Hoạt động rồi.”
Loại: Bình thường.
Hình dạng: Kiếm dài.
Phương pháp: Đúc.
[Bạn đã chọn đúc. Bạn có chắc không? Một hình phạt sẽ được áp dụng.]
"Có."
Có ba phương pháp chế tạo thiết bị: gia cố, giúp tăng cường vũ khí hiện có, đúc, giúp tạo ra vũ khí mới từ vật liệu và vận hành, hoặc ủy quyền, giao toàn bộ công việc cho một thợ rèn lành nghề.
[Xin hãy đưa nguyên liệu vào.]
Tôi cho hai quặng sắt, một miếng da và một tấm bìa cứng vào lò. Ngọn lửa trong lò bùng lên dữ dội.
“Đây là cách cô cho nguyên liệu vào à?”
[Vâng đúng vậy. Cứ như vậy đi.]
Tôi chạm vào nút ‘Bắt đầu’ ở cuối cửa sổ chế tạo trang bị.
[Không đủ cơ sở vật chất. Một hình phạt sẽ được áp dụng.]
[Không có thợ rèn. Một hình phạt sẽ được áp dụng.]
[Không có bản thiết kế nào. Một hình phạt sẽ được áp dụng.]
[Tỷ lệ thành công: Cực kỳ thấp – bạn sẽ thất bại trừ khi bạn cực kì may mắn! Hãy chuẩn bị những điều kiện tốt hơn và thử xem. Bạn có chắc không?]
[Bạn có muốn tiếp tục chế tạo không?]
[Có/ Không]
Tôi búng ngón tay.
Đã lâu rồi tôi không chế tác nhưng cảm giác vẫn còn đọng lại trên đầu ngón tay. Với cấp độ cơ sở thấp, không có thợ rèn và không có bản thiết kế, đó là hình phạt gấp ba. Tuy nhiên, mức độ thử thách này chẳng là gì với tôi cả.
[Thủ công, chế tạo…?]
“Thủ công.”
[Đúng là nên chọn cái này!]
Một màn hình ba chiều xuất hiện ở giữa tầm nhìn của tôi. Màn hình bao gồm hàng ngàn dòng, giống như một mạng lưới. Ở giữa màn hình, tôi nhìn thấy thanh trường kiếm mà tôi muốn tạo. Hình ảnh của thanh kiếm được hiển thị bằng pixel.
[Ting!]
[Không đủ cơ sở vật chất!]
Một phần trục ngang bị xoay làm biến dạng thanh kiếm.
[Ting!]
[Không có thợ rèn!]
Một phần trục thẳng đứng bị xoay, làm biến dạng hình dạng của thanh kiếm.
[Ting!]
[Không có bản thiết kế nào!]
Thanh kiếm nguyên vẹn biến mất, và màn hình phủ đầy những chấm trắng và đen.
Giống như chơi xếp khối, chỉ cần xoay màn hình ngang hoặc dọc để ghép hình. Sự khác biệt duy nhất là hình cần ghép lại là một khối đa diện. Đây là một minigame, tất nhiên, hầu hết các chủ nhân đều không bận tâm đến một trò chơi tẻ nhạt như vậy. Miễn là đáp ứng đủ các điều kiện, thì hình sẽ được ghép tự động.
[Vui lòng chọn mức độ khó của câu đố. Cấp độ càng cao, phần thưởng càng lớn!]
“Siêu Địa ngục.”
[Siêu Địa ngục? Kể cả hình phạt sẽ gấp ba sao?]
“Chơi cho vui mà.”
[Anh đã chọn mức độ khó Siêu Địa ngục đó.]
[Anh có thực sự muốn lãng phí nguyên liệu như vậy không? Thôi tôi sẽ không ngăn cản nữa đâu!]
15X15.
15 đường trên trục hoành
15 đường trên trục tung.
Đối với siêu địa ngục thời gian giới hạn là 3 phút.
Hình ảnh trên màn hình lại rung lên và xoay tròn một lần nữa.
Bây giờ, tôi không thể nhận ra hình dạng gì cả.
[Bắt đầu ghép hình!]
Tại sao lại tạo ra một tính năng vô dụng như vậy?
Hầu như không có ai sử dụng nó ngoại trừ một vài người thực sự điên.
“Trò chơi này có ý nghĩa gì sâu sắc hơn không?”
Vì đây không phải là một trò chơi bình thường nên có thể còn có gì đó khác nữa.
Nhưng hiện tại, tôi không thể nói được lời nào
Thời gian đã trôi qua: 27 giây.
[★!Đại thành công!★]
['Han(★)' đã chế tạo ra 'Trường kiếm Tinh Luyện(C-)!']
Một thanh kiếm duy nhất xuất hiện ra từ đáy lò.
[Thiết Kiếm Tinh Luyện]
[Cấp: C-]
[Kiệt tác!]
[Mạnh mẽ, nhẹ nhàng và sắc nét. Mặc dù các vật liệu cơ bản còn thô sơ nhưng chúng đã được hoàn thành với trình độ tay nghề không thể tin được.]
Chỉ là hạng C thôi.
Nhìn lại các nguyên liệu thì chấp nhận thôi.
Lần này tôi ném một chiếc cung thô sơ vào lò.
Khi tôi cho những vật liệu cần thiết để gia cố vào, tôi đã suy ngẫm.
Có hai loại cung.
Cung ngắn, ưu tiên tính di động và tốc độ bắn.
Cung dài, ưu tiên tầm bắn và sức xuyên thấu.
“Nhưng chưa phải lúc dùng cung dài.”
Cô ấy sẽ cần một cây cung dài sau khi đến những tầng có quái vật lớn xuất hiện.
Tôi chọn loại thông thường, dạng cung ngắn với phương pháp gia cố. Vũ khí được gia cố là một cây cung cấp E thô sơ. Minigame bắt đầu.
[★!Đại thành công!★]
['Han(★)' đã chế tạo ra ‘Cung ngắn Cân đối (C)'!]
Tôi cũng quyết định làm một cây thương.
[★!Đại thành công!★]
[‘Han(★)’ đã chế tạo ra ‘Trường Thương Sắc Bén(C-)!]
Cuối cùng, tôi gia cố tấm khiên.
[★!Đại thành công!★]
['Han(★)' đã chế tạo ra ‘Thiết Khiên Vững Chắc(C)!]
[Đây, đây là bàn tay vàng! Bàn tay vàng huyền thoại! Kyaaah!]
Tôi đẩy Iselle, đang lao về phía tôi.
"Đủ rồi."
Mặc dù tôi còn muốn làm nhiều vật phẩm hơn nhưng cũng đã đủ để thu hút ánh nhìn rồi
Tôi không muốn chủ nhân có những nghi ngờ không đáng có.
Cho dù tôi có tồn tại độc lập thì cuối cùng tôi cũng chỉ là một anh hùng.
Tôi không được phép sử dụng các chức năng thiết yếu như triệu hồi hoặc hợp nhất. Việc chế tạo trang bị cũng sẽ không thể thực hiện được nếu không có sự giúp đỡ của Iselle.
Tôi đặt vũ khí đã được chế tạo vào xe đẩy và rời khỏi kho vũ khí.
Jenna nhìn vào vũ khí và há hốc miệng.
“Anh làm thế nào vậy??”
“Đừng hỏi. Nguy hiểm lắm."
Nói chính xác hơn thì tôi đã sử dụng một trò lừa bịp.
Kiểu chế tạo tôi vừa làm không được phép áp dụng cho các anh hùng. Khi quan sát cách người thợ, những người làm thủ công, họ làm mấy việc tương tự như chạm khắc gỗ, thuộc da và luyện sắt… Đây là lý do tại sao tôi đã do dự, nhưng may mắn tôi đã làm được.
Jenna lấy một cây cung từ trong xe ra và dùng thử.
"Chất lượng…"
"Chất lượng?"
"Thật là tuyệt vời."
Jenna mỉm cười và đặt cái cung lên bệ trưng bày.
Tiếp theo, thanh kiếm, giáo và khiên cũng được trưng bày trong kho vũ khí.
“Với những thứ này, chẳng phải những người đến sau sẽ cố gắng đánh cắp chúng sao?”
Chỉ cần tôi yêu cầu chủ nhân sử dụng chức năng ‘Vũ khí Độc quyền’ thì không cần lo.
"Đừng lo lắng."
Khi chúng tôi rời kho vũ khí và bước vào quảng trường, cánh cửa kho vũ khí cọt kẹt đóng lại
Bầu trời xám xịt u ám.
Dù là sáng hay tối, nó đều có một màu xám như nhau, nhưng cảnh quan thay đổi một chút tùy theo thời gian. Ví dụ, màu xám sáng vào buổi sáng sớm. màu xám đen vào đêm khuya.
Vậy là trời đã tối rồi.
“Lại trở về với khoai tây…” Jenna thở dài.
“Cô đã chán ăn khoai tây chưa?”
"Tất nhiên rồi! Ba bữa một ngày, khoai tây, khoai tây, khoai tây! Bây giờ em sẽ nôn mất nếu nhìn vào khoai tây nữa.”
['Jenna(★)' cảm thấy không hài lòng với chỗ ở!]
Tôi cũng bắt đầu cảm thấy bị hạn chế bởi chế độ ăn uống chỉ có mì ramen của mình.
Tôi có nên cân nhắc việc thay đổi chỗ ở không nhỉ?
['Han(★)' cảm thấy không hài lòng với chỗ ở!]
[Mẹo/Cải thiện cơ sở vật chất của bạn để tạo ra một môi trường dễ chịu! Nó sẽ giúp nâng cao tinh thần của các anh hùng.]
Vậy thì.
Tin nhắn tôi vừa nhận được sẽ được hiển thị ở dạng báo cáo khi chủ nhân đăng nhập. Tuy nhiên, có thể anh ta sẽ bỏ qua nó và khi đó, chúng tôi sẽ phải tiếp tục chịu đựng. Còn cách nào khác không?
Sau khi chia tay Jenna và trở về phòng, tôi đọc hướng dẫn chiến lược mà tôi đã viết.
Tôi đã kiểm tra xem có sai sót nào không và xác định hướng mà mình nên đi. Mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp.
Chiều hôm sau, Aaron cuối cùng cũng học được kỹ thuật thương cấp thấp.
Anh ta vẫn còn hơi vụng về, nhưng anh cũng ta không hoàn toàn yếu đuối. Tôi không cần phải chiến đấu với lũ bù nhìn nữa, tôi đã có thể luyện tập chiến đấu với người khác để có trải nghiệm huấn luyện đa dạng hơn.
Sau khi khiến Aaron mất cảnh giác, tôi đứng thẳng trước mặt anh ấy.
"Mẹ ơi!"
Vụt!
“C-Cứu tôi với!”
Vụt!
['Aaron(★)' cảm thấy có thiện cảm với 'Han(★).]
Anh ta là kẻ biến thái à?
Và ngày hôm sau.
[Chào mừng đến với Pick me up!]
Bầu trời lấp lánh trắng sáng
Ngay cả khi không đọc tin nhắn, tôi vẫn có thể biết. Tôi đóng cuốn sổ ghi những mục tiêu của mình lại và đứng dậy khỏi ghế. Khi bước ra quảng trường, tôi nhìn thấy Aaron với vẻ mặt căng thẳng và Jenna với vẻ mặt thờ ơ đang đợi tôi.
"Thư giãn đi."
Tôi mỉm cười vỗ vai Aaron.
Theo suy nghĩ của chủ nhân, Aaron có thể đang ở thế ngàn cân treo sợi tóc, nhưng nếu kiên trì luyện tập, chúng tôi có thể tránh được tình huống xấu nhất. Chỉ cần anh ta thể hiện phong độ tối thiểu, anh ta sẽ không bị loại. Dù sao thì '1 nhóm’ hiện tại thậm chí còn chưa có đủ số lượng thành viên cần thiết.
“Nghĩ lại thì tôi không thấy cửa sổ nào cả, chủ nhân thì không…”
[Mở ra, Khe nứt không-thời gian!]
[Han, Jenna, Aaron!]
“Cô không gọi tên tôi thì tôi vẫn đi thôi.” Jenna háo hức bước vào.
Điều này có nghĩa là anh ta sẽ tiếp tục chiến lược chỉ sử dụng ba chúng tôi?
Cũng có thể là như thế, nhưng không phải vậy. Đúng là độ khó của các tầng trong tòa tháp vào thời điểm này không cao, nhưng việc thêm một anh hùng cấp 1, 1 sao vào một nhóm có kinh nghiệm sẽ trở thành trở ngại.
Nhưng chúng tôi không thể làm bất cứ điều gì
Tôi bước vào kho vũ khí, nhặt một thanh kiếm và tấm khiên rồi ném ngọn thương cho Aaron.
"Đây là gì…"
“Đừng hỏi, cứ dùng đi. Nếu anh cứ thế này thì thì hai ngày làm việc chăm chỉ sẽ trở nên lãng phí.”
"Cảm ơn!"
“Nhưng đừng có gục ngã đấy.”
“Tôi sẽ ghi nhớ điều đó.”
“Anh không cần nói chuyện trang trọng thế với tôi đâu, thả lỏng đi.”
“Vậy thì, đại ca!”
“…”
Chỉ nhìn mặt thôi đã thấy anh ta trông già hơn tôi rồi.
“Đại ca, em sẽ cố gắng hết sức!”
“Đủ rồi.”
Jenna sau đó mỉm cười và nói: "Tất cả chúng ta hãy cùng nhau cố gắng hết sức nhé."
Chúng tôi bước vào khe nứt không-thời gian. Chiếc gương bên trái sáng lên, vị trí đã thay đổi. Gió thổi xuyên qua tán cây rậm rạp, mang theo cảm giác mong đợi.
Vù!
Đó là một khu rừng.
[Tầng 4.]
[Loại nhiệm vụ – Chinh phục]
[Mục tiêu – Tiêu diệt kẻ thù!]
[Yêu tinh Cấp 4 X 3]
[Harpy Cấp 6 X 2]
Những con yêu tinh mà chúng tôi đã quen thuộc và những con Harpy.
Với thân trên là phụ nữ, thân dưới là chim. Đúng như dự đoán, chúng trông thật kinh tởm.
Rắc rối ở chỗ của những con yêu quái này là chúng bay trên bầu trời và chủ yếu tấn công từ những độ cao khó tiếp cận.
Tôi nói với Jenna, "Cô hãy chăm sóc những con yêu quái đó nhé."
“Em cũng đoán là anh sẽ nói thế mà. Em muốn thử sử dụng cây cung mà anh đưa cho một cách đàng hoàng, và giờ thì em có cơ hội rồi.”
“Anh bảo vệ Jenna. Bọn yêu quái sẽ nhắm vào cô ấy.”
Thanh kiếm của tôi không thể chạm tới chỗ lũ yêu quái.
Aaron, với ngọn giáo dài của mình, là lựa chọn hoàn hảo để đối phó với chúng.
Tôi nhanh chóng vung thanh kiếm sắt của mình.
Cảm giác cầm nắm tốt và trọng lượng vừa phải. Lưỡi kiếm sáng lên một màu xanh nhạt, gần như thể nó đang phát sáng. Nó thực sự là vũ khí mà tôi tạo ra. Nó thậm chí không thể so sánh được với một thanh kiếm sắt cũ. Chiếc khiên làm bằng sắt đặc cũng tỏa ra ánh sáng mịn màng.
Không có kẻ tấn công ở tầm xa. Những con yêu tinh được trang bị kiếm và khiên tiếp cận chúng tôi và bỏ lại những con yêu quái trên không. Đối với trận chiến này, chúng tôi quyết định đợi cho đến khi lũ yêu tinh đến gần. Ra ngoài chiến đấu thì được, nhưng một khi tôi rời đi, đội hình sẽ tan vỡ.
Một trong những nguyên tắc cơ bản của chiến đấu.
Các kiếm sĩ phải chiến đấu với kẻ thù trong tầm của đồng đội.
Một mũi tên được bắn ra từ cây cung của Jenna.
Mũi tên xuyên qua cánh của một con yêu nữ ở bên trái.
“Kiii!”
Con yêu nữ với mũi tên trên cánh lao tới Jenna.
“Aaron!”
“Uwaaaaaa!”
Aaron vung cây thương của mình một cách điên cuồng.
['Aaron(★)' cảm thấy sợ hãi! Tất cả các chỉ số giảm 30%.]
"Anh chàng này…"
Vụt!
May mắn thay, tôi đã tiến một bước về phía trước. Trục của ngọn thương quét qua nơi tôi đang đứng.
Anh chàng đó, anh ta quá phấn khích. Anh ta có vung ngọn thương của mình một cách điên cuồng như thế trên sân tập đâu.
Tôi đang định nói điều gì đó thì.
Đột nhiên-
"Anh bình tĩnh lại đi!"
Jenna tát mạnh vào má Aaron.
Một dòng máu chảy xuống từ mũi của Aaron.
Trận chiến này là trải nghiệm thực chiến đầu tiên của Aaron. Cho đến giờ này, anh ta chỉ là khán giả đứng bên lề. Tôi hiểu. Cả Jenna và tôi đều trải qua nỗi sợ hãi trong trận chiến thực sự đầu tiên của chúng tôi. Tuy nhiên, Aaron không có cơ hội thứ hai.
“Lần này nếu lại thất bại, anh sẽ chết! Anh muốn như thế à?”
“…”
“Đừng nản lòng.”
“T-tôi sẽ cố gắng hết sức!”
Ngọn giáo của Aaron bắt đầu nhắm đến mục tiêu. Nỗi sợ hãi không tan biến, nhưng ít nhất anh cũng giữ được con yêu quái đang lao tới Jenna.
Sau đó mọi việc thuận buồm xuôi gió. Aaron và tôi vào thế phòng thủ để bảo vệ Jenna, trong khi Jenna bắn hạ từng con yêu tinh và yêu nữ mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.
[Hoàn thành màn chơi!]
['Aaron(★)' đã lên cấp!]
[Phần thưởng – 10.000G, Da (C) x 3, Quặng sắt (C) x 2]
[MVP – ‘Han(★)’]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook