Phương Pháp Chính Xác Thay Đổi Kịch Bản
-
C25: Tứ Phúc Tấn Tiến Hành Cách Mạng Tiên Phong (9)
Thời gian sau đó cứ bận rộn bình đạm trôi qua.
Chớp mắt đã qua bốn ngày.
Hoằng Huy còn nhỏ, quan tài chỉ đặt ở nhà ba ngày, đến ngày thứ tư là đưa tang, việc phía sau cũng nhanh chóng xong xuôi, lẽ cúng bảy ngày có một ít nghi lễ, nhưng không tốn quá nhiều thời gian công sức chuẩn bị.
Mấy ngày nay, các a ca phúc tấn, trên nguyên tắc là không cần đến thăm.
Vẫn là câu nói kia, Hoằng Huy vốn chính là vãn bối, lại là chết non, tiểu hài tử hoàng thất nhỏ tuổi vì các loại lý do mà bỏ mạng vốn không thiếu. Nếu không phải bởi vì Hoằng Huy đã tám tuổi, lại là tứ gia con chính thất duy nhất, các huynh đệ, chị em dâu chẳng thèm tới cửa.
Cho nên bọn họ có thể tới một lần đó là cho mặt mũi, đồng thời cũng là quy củ. Ai cũng sẽ không yêu cầu nhiều hơn.
Viếng vãn bối không quan trọng, nhưng quy củ lại không ngại ngại chị em dâu tới quan tâm đệ muội / tẩu tử.
Mấy ngày nay, bao gồm thập tam phúc tấn, thập tứ phúc tấn vừa mới gả đến, đám chị em dâu cơ hồ ngày ngày tới cửa. Cũng không làm cái gì, chính là cùng Giang Họa trò chuyện, khuyên nhủ nàng.
Ngoài ra, còn có Đồng Tú Ngọc.
Ngày đó người hầu sau khi nghe Giang Họa cùng tứ gia cãi nhau một trận lớn liền nhanh chóng chạy đi không dám nghe tiếp. Nhưng việc tứ phúc tấn và tứ gia xung đột khẳng định là chính xác.
Cho dù trong phủ quản lí nghiêm ngặt, luôn có một ít tin tức lưu truyền từ người này đến người kia. Càng không cần phải nói, Đồng Tú Ngọc rất có thể đã xếp mật thám ở chỗ tứ phúc tấn —— chỉ cần đưa tiền, luôn có một hai nha đầu quét tước, bà tử chịu cung cấp chút tin tức râu ria, không cần biết tin tức hệ trọng đến đâu, chỉ cần có tiền, không có chuyện các nàng không bán.
Tóm lại, ước chừng là nàng ta cũng biết Giang Họa nổi xung đột với tứ gia. Từ đêm đó ở linh đường, mấy ngày nay chỉ cần có cơ hội, mặc kệ bên cạnh Giang Họa có các a ca phúc tấn khác hay không, đều sẽ chạy tới an ủi Giang Họa.
Trong miệng nói đại a ca thật là đáng tiếc, nói nàng ta tiếc nuối như thế nào, kỳ thật lôi việc đại a ca ra khiêu khích, không làm Giang Họa thấy xấu hổ lại chỉ thấy phiền toái.
Hành động vụng về của nàng ta, trừ bỏ làm xấu mặt với người ngoài cũng không có tác dụng gì.
Ngày đưa tang, Đồng Tú Ngọc còn bày trò, dặn dò Giang Họa các công việc —— rất có tinh thần làm chủ chỉ tay năm ngón khởi uy khởi phổ với đương gia chủ mẫu.
Giang Họa lúc ấy bực mình đến buồn cười.
Nếu không phải gần đây bận rộn, trong lòng lại nặng nề nhiều chuyện, thật sự không muốn ứng phó cái "Muội muội" vừa ngu vừa xuẩn này, dù bị nàng làm xấu mặt, cũng không có hơi sức cho Đồng Tú Ngọc đẹp mặt, rốt cuộc cuối cùng cũng mặc kệ nàng ta, quay đầu bỏ đi.
Thật sự là tiếp xúc mấy ngày gần đây, hành vi của Đồng Tú Ngọc làm Giang Họa mở mang tầm mắt: Liền tính là Mary Sue thanh xuyên văn đi, hiện tại cũng không còn lưu hành tag Thiếu nữ hiện đại làm cho hoàng tử a ca thay đổi tiện đà cướp lấy trái tym chàng.
Không yêu cầu văn ngôn tình đi theo phái hiện thực, văn tô sảng cũng phải tô đúng trọng điểm, tô nói có sách mách có chứng một chút.
Đồng Tú Ngọc vậy mà ở trong kịch bản hướng tô sảng điền văn, đi hướng Mary Sue cứu vớt thế nhân!
Vị nữ chủ này thật khiến người ta nhịn không được đỡ trán, chẳng những hoàn toàn không có tiêu sái, đạm bạc, trí tuệ, thủ đoạn, ẩn nhẫn, quả quyết mẹ ruột bồi dưỡng cho nàng, chờ hoài chờ mãi cũng không có.
Thậm chí lộ tuyến mỹ nhân tàn nhẫn, ác độc —— rất được ưa thích dạo này—— Đồng Tú Ngọc nàng toàn bộ không có.
Cái gì cũng không.
Trừ bỏ, đẹp.
Cái đẹp này chỉ có đẹp bề ngoài, nhờ bàn tay vàng của nàng ta, tập mỹ dung dưỡng nhan, cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ, giữ thai bài độc linh tuyền ban tặng.
Ngay cả cái gì mà ưu nhã, càng nhìn càng đẹp linh tinh, Giang Họa cảm thấy hôm đó mình bị ảo giác.
Hành sự xảo quyệt lại đặc biệt hư vinh còn chưa tính, còn xuẩn. Xuẩn cũng thôi đi, còn không biết thân biết phận, ngu dốt đến đúng lý hợp tình, không giấu nổi cái sự ngu của chính mình.
Đồng Tú Ngọc làm trò trước mặt tất cả mọi người, dặn dò Giang Họa một hồi, lại nói ra "Muội muội đã đem gia cho tỷ chiếu cố, tỷ đừng chậm trễ."
Nghe những lời này, Giang Họa lúc xuyên qua còn vô cùng chán ghét tứ gia, lần đầu tiên sinh ra chút thương hại với hắn.
Đồng thời đối khẩu vị tứ gia không dám gật bừa.
......
Lúc này đã là lúc chạng vạng, hôm qua sau khi Hoằng Huy hạ táng, Giang Họa cùng tứ gia ở bên ngoài một đêm, hôm nay buổi sáng mới trở về. Xe mới đi vào thành, tứ gia liền vội vàng rời đi, hắn bận rộn nhiều việc, mấy ngày nay dù chưa chậm trễ chuyện gì, nhưng việc nên làm đều phải tiếp tục. Hiện tại việc của Hoằng Huy xong rồi, hắn gấp không chờ nổi đi làm chính sự.
Sau khi Giang Họa về phủ, như lệ thường triệu tập các quản sự các ma ma, lại phân phó hai tâm phúc ma ma các công việc cần chú ý, xong xuôi cũng đã giữa trưa.
Qua loa ăn cơm trưa, lại nói chính mình có chuyện quan trọng, sau khi dặn dò Lục Vu Hoàng Diệp không có việc gì đừng phiền tới cô, lúc sau liền chui vào trong phòng không ra.
Ngồi xuống chính là cả một buổi trưa.
_____
Sau ngày Giang Họa cùng tứ gia đại sảo một trận, Giang Họa vốn tưởng rằng sau khi Hoằng Huy hạ táng, sẽ không ở lại viện một thời gian. Nào biết một ngày, hắn liền phi thường tự nhiên xuất hiện, thái độ đối mặt Giang Họa trước sau như một, nên thế nào liền thế đó, tựa hồ cãi cọ ngày đó chưa hề phát sinh.
Nhưng Giang Họa không thể coi như chuyện gì cũng chưa xảy ra.
Không nói đến lời nói của tứ gia lúc rời đi, chỉ là ngẫm lại thanh danh Ung Chính hoàng đế trong lịch sử, cùng với các tiêu chí tính cách của tứ gia trong tiểu thuyết thanh xuyên, túm lại có 4 chữ—— lòng dạ hẹp hòi, cô cũng không tin tứ gia sẽ chịu ăn thiệt.
Bị lão bà mịt mờ mắng nuôi tiểu tình nhân, còn tạm thời không thể lập tức thu thập đối phương, đối với tứ gia, này tuyệt đối là ôm một cục tức.
Huống hồ đối với kẻ bề trên mà nói —— cũng bao gồm chính Giang Họa —— bị tức giận không thể trả thù, khẩu khí nghẹn càng lâu, tương lai trả thù liền càng tàn nhẫn. Thù hận tựa rượu ngon, niên hạn càng dài liền càng thuần, tuyệt đối sẽ không bởi vì thời gian trôi đi mà phai mờ.
Bởi vậy, cô rõ ràng, hiện tại chỉ sợ là tứ gia đã cho mình vào vị trí số 1 trong sổ đen, rốt cuộc hiện tại còn chưa tới thời điểm đoạt đích, không ai dám khinh thường hoàng tử, loại trừ trường hợp Khang Hi.
Mấy ngày nay, chỉ cần có thời gian nhàn rỗi, Giang Họa liền sẽ kết hợp cốt truyện cùng trí nhớ về lịch sử mà phân tích nên xoay chuyển cục diện như thế nào.
Kỳ thật nếu là tứ gia thật, chẳng sợ lòng dạ hẹp hòi, Giang Họa cũng rất có tự tin thuyết phục hắn giữ lại thể diện chủ mẫu đương gia.
Thời đại này chú ý phu thê nhất thể, chủ mẫu phạm sai lầm, chỉ cần truyền ra đi, nam chủ nhân cũng sẽ bị cười nhạo. Cho nên phàm là chủ mẫu một đại gia tộc, chẳng sợ xung đột với nam chủ nhân, đụng chạm đến mấu chốt của nhau, các nàng vẫn có thể giữ lại thể diện mặt ngòi. Còn ở nhà bị âm thầm trừng phạt như thế nào, đó là một chuyện khác.
Đương nhiên, nếu nam chủ nhân vừa ngấm ngầm trừng phạt vừa không cho mặt mũi bên ngoài, vật hai người đã khó vãn hồi giải quyết, chỉ có nước đổi chủ mẫu.
Đổi như thế nào sẽ được quyết định bởi gia tộc —— có gia tộc không cho phép nam nhân trong nhà hưu thê, cũng chỉ có thể làm chủ mẫu trường kỳ "Bệnh", để nàng qua đời. Long khoa đa chính là điển hình, sủng thiếp diệt thê, nếu không phải không thể để thị thiếp thành chính thê, hắn tuyệt đối là đứng đầu trong đám người này.
Thật đáng tiếc, Ái Tân Giác La gia, tựa hồ không thịnh hành hưu thê. Hành động sủng thiếp diệt thê của tứ gia này cảm giác chẳng khác Long Khoa Đa là mấy.
*Long Khoa Đa phải lòng tiểu thiếp Lý Tư Nhi của nhạc phụ (cha vợ), làm mọi cách để nhạc phụ phải "tặng" Lý Tư Nhi cho mình. Điều này khiến chính thê Hách Xá Lý thị nổi giận khi tiểu thiếp của cha nay trở thành tiểu thiếp của chồng. Trong cuộc chiến giữa thê tử và sủng thiếp, Long Khoa Đa đã đứng về phía sủng thiếp. Mẫu thân Long Khoa Đa không vừa ý, đau lòng đến chết. Chính thê của Long Khoa Đa sau bị Lý Tư Nhi đã áp dụng hình phạt "Nhân Trệ" (biến người thành lợn, bị chặt hết tay chân, khoét mắt, hủy hai tai rồi cho uống thuốc câm, sau đó ném vào chuồng lợn hoặc nhà giam dơ bẩn.)
Cũng may Giang Họa mạo phạm tứ gia chưa đến trình độ để hắn loại bỏ chính thê.
Đồng thời, tứ gia là đại gia trưởng phong kiến, là nam chủ nhân, là hoàng tử, lấy thân phận này, chỉ cần hắn suy xét đến việc tứ phúc tấn xuất nhập cung đình, hắn sẽ không đối xử với nàng như cách Long Khoa Đa đối phó Hách Xá Lý thị. Thật dùng tới cách làm kinh dị kia, với tứ gia, còn không bằng tang ngẫu.
Cho nên Giang Họa phỏng chừng, cách trừng phạt hữu hiệu nhất mà tứ gia có thể đưa ra, chính là vắng vẻ —— đối với Giang Họa, hình phạt râu ria này rất đáng hoan nghênh; nhưng với tứ phúc tấn, đặc biệt là tứ phúc tấn vừa mất đi nhi tử duy nhất, lại có hiệu quả trí mạng.
Cũng không loại trừ việc hắn đoạt lại quyền quản gia.
Nhưng lại nói, yếu tố thâm tình tàn nhẫn của tứ gia cũng nên nghiêm túc xem xét.
Hắn vì Đồng Tú Ngọc, thậm chí rất có thể mặc kệ nhi tử chết —— trừ phi ngay từ đầu đã biết ai là hung thủ, nếu không cho dù chỉ tra được một chút dấu vết, hiềm nghi của Đồng Tú Ngọc hiềm nghi cũng là lớn nhất —— cũng không thèm để ý.
Nữ nhân ác độc mở miệng vũ nhục hắn cùng chân ái, về sau cũng rất có thể xuống tay với chân ái là tứ phúc tấn, thật sự không khó tưởng tượng sẽ bị hắn đối phó như thế nào.
Vắng vẻ, tuyệt đối là nhẹ nhất. Đoạt quyền quản gia, chỉ là cơ bản. Về sau có thể có trừng phạt nặng hơn, như cấm túc, phạt quỳ, đòn roi, đều không phải không có khả năng.
Thân ở nội trạch, kiểu trừng phạt thân thể chính là khó tiếp thu nhất.
Với kế hoạch tương lai là không cho tứ gia lên ngôi, hay thậm chí là phá đổ toàn bộ thanh triều, lực lượng đều là ắt không thể thiếu. Cho dù nhỏ bé như quyền quản gia phủ bối lặc, cũng là quyền lợi duy nhất hiện giờ cô có được, không thể để mất.
Tóm lại, chính là không thể bị phạt.
Dùng mấy ngày nhàn rỗi—— trong lúc đó còn bị Đồng Tú Ngọc quấy rầy, cân nhắc lợi hại cố gắng giữ lại địa vị của mình, thực sự làm khó Giang Họa.
Sau khi minh tư khổ tưởng một phen, kết quả cuối cùng chính là nhận sai xin lỗi, dùng nước mắt và nước mũi đan xen, hối hận không ngừng, các loại xin tha, lúc cần thiết còn phải đem Hoằng Huy ra cầu tình.
Dù sao là không biết xấu hổ mà nhận sai.
lời của Tứ gia lần trước, Giang Họa không thèm để ý.
Hiện tại bình tĩnh nghĩ lại, phát hiện chính mình thật sự là chật vật suy nghĩ làm sao giữ vững địa vị chủ mẫu địa vị, cũng không khỏi cười khổ.
Thật là trang bức nhất thời sảng, kết cục hỏa táng tràng.
Còn hung ác đòi chơi chết Đại Thanh, hiện tại vì hèn mọi níu kéo quyền quản gia, phải cúi đầu khom lưng, không, phải quỳ xuống đất ôm đùi xin tha...... Xong thế giới này, Lăng Quang chân nhân có lẽ sẽ cười ta thối mũi.
Lăng Quang chân nhân người ta còn có năng lực điểm hóa tiểu thế giới, tuyệt đối là đại tu sĩ lợi hại đại. Nhưng vì một cái cây thế giới phát sinh thuộc tính ẩn, liền thất bại thảm hại. Chẳng những sinh mệnh rơi vào tay cô, còn muốn chủ động cúi đầu với một người không có tu vi. Không chỉ như thế, hắn còn muốn chủ động điểm hóa tiểu thế giới —— với nguy cơ gây tổn thất cho chính hắn —— giúp đỡ mầm cây Giang Họa ôm ác ý với hắn tu luyện, chỉ cầu tương lai có thể được một đường sinh cơ. Cũng là thảm.
Bất quá Giang Họa suy đoán, hắn rất có thể sẽ không cho phép cô có thêm lực lượng đặc thù, ví dụ như năng lượng ở thế giới tu chân. Miễn sau này cô trưởng thành liền chơi chết hắn, nhưng mà cái này là chuyện tương lai, tạm thời không cần suy xét.
Ai, ngẫm lại cũng là báo ứng. Lăng Quang chân nhân ý đồ gây rối, kết quả đảo mắt liền phải cúi đầu cầu sinh. Mà Giang Họa một xuyên qua to mồm đòi tước đi ngôi vị hoàng đế của tứ gia, hiện tại chẳng phải căng da mặt cúi đầu...... Thiên Đạo luân hồi, những lời này Giang Họa tin!
Hiện tại Giang Họa tự hỏi, nên dùng cái gì tư thế xin tha nào, để làm chính mình giữ lại một chút tôn nghiêm....
Còn chưa có nghĩ xong, ngoài phòng Lục Vu hoảng loạn vấn an, "Gia, ngài, ngài đã trở lại?"
......
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook