Phương Pháp Chính Xác Diễn Giả Làm Thật
-
Chương 32: Phương pháp thứ ba mươi hai
Chu Nam Quân trước đây đã đọc thử tác phẩm 《 Mất khống chế 》, nhân tiện tìm hiểu một chút về văn hóa đam mỹ, cậu biết tác giả của 《 Mất khống chế 》 là Tả Triết, cũng biết đây là đại thần nổi tiếng trong giới, đã viết rất nhiều tác phẩm, nhưng con người lại rất khiêm tốn thần bí, không bao giờ lộ mặt trước công chúng, thật không biết đoàn làm phim 《 Mất khống chế 》 đã làm thế nào để có thể mời được tác giả này đến.
Vừa nhìn thấy, Chu Nam Quân đã thấy khá bất ngờ, bởi vì đại thần vừa khiêm tốn vừa thần bí trong truyền thuyết… vậy mà lại là con trai.
Cũng không thể trách Chu Nam Quân tư duy theo quán tính, suy cho cùng, phần lớn các tiểu thuyết gia đam mỹ đều là con gái.
“Chào mọi người, tôi là Tả Triết, tôi là chủ biên, đồng thời cũng là tiểu thuyết gia nghiệp dư.” – Người đàn ông đeo kính, diện mạo nhã nhặn mỉm cười: “Trước hết tôi muốn phỏng vấn ngoài lề các diễn viên, sau đó đưa lên mạng thu hút fans, hôm nay bắt đầu theo thứ tự được chứ?”
Mọi người đương nhiên cũng không có dị nghị, để quảng bá cho một bộ phim truyền hình thì việc đầu tiên phải là tuyên truyền nhằm thu hút fans. Bọn họ đều là những diễn viên mới của đoàn phim, ngoại trừ chủ đề về Trang Yến Bắc ra cũng chẳng có gì để bàn luận, nếu có thể dựa vào phỏng vấn để làm nổi phim, không chừng cũng có thể làm tăng độ hot.
Lần đầu tiên tham gia hỏi đáp bên lề, Tả Triết đã sắp xếp cho bọn họ một chút, lần lượt phỏng vấn theo CP, điều này cũng không gây bất ngờ gì.
Chu Nam Quân và Trang Yến Bắc là CP phỏng vấn đều tiên.
Tả Triết làm người chủ trì, để hai người kia tự giới thiệu, Chu Nam Quân trước, sau đó đến Trang Yến Bắc. Phần giới thiệu của Trang Yến Bắc vô cùng bình thản, trong lòng Chu Nam Quân yên lặng muốn che mặt, thật chuyên nghiệp a…. Nhưng thật không có cách nào khác, cậu và Trang Yến Bắc không thể tự nhiên vui đùa giống như ở cùng Tạ Nghiêu Thần.
Là người nổi tiếng nhất đoàn làm phim, đương nhiên máy quay sẽ hướng về Trang Yến Bắc nhiều hơn một chút. Sau khi Trang Yến Bắc giới thiệu, Tả Triết vờ như vô tình hỏi cậu ta vài vấn đề, anh cười cười nhìn Trang Yến Bắc: “Chúng ta đều biết Trang Yến Bắc có rất nhiều fans, là Tình đầu quốc dân phải không? Từ bộ phim này, cậu sẽ càng có thêm nhiều người hâm mộ, cậu có muốn sau này tiếp tục trên con đường diễn viên không?”
Lúc Trang Yến Bắc quay MV trước đây đã có không ít biệt danh, bởi vì khí chất thanh thuần khi mặc chiếc áo sơ mi trắng, dáng vẻ ngại ngùng khi mỉm cười. Rất nhiều người hâm mộ nữ đều muốn mối tình đầu của mình là dạng như thế này, cho nên thời điểm ấy danh hiệu “Tình đầu quốc dân” cũng vô cùng thịnh hành.
Trang Yến Bắc mím môi: “Thật ra thì tôi muốn làm ca sĩ hơn.”
“Ca sĩ?” – Tả Triết cười, “Cả diễn viên hay ca sĩ đều không ảnh hưởng đến con đường thành công cảu cậu, cậu hoàn toàn có thể làm cả hai, thế nhưng ước mơ của cậu là được làm ca sĩ, tôi cũng khá bất ngờ, trước đây tôi chưng từng nghe nói.”
Đa số người nổi tiếng đều có các tài khoản mạng như weibo, để cho người hâm mộ hiểu về mình hơn, thông báo tin tức về con đường tương lai, Trang Yến Bắc trước đây cũng không là ngoại lệ, nhưng cậu chưa bao giờ biểu lộ ý nghĩ muốn làm ca sĩ, thậm chí ở trước mặt mọi người cũng không hay ca hát, khó trách Tả Triết cảm thấy kỳ lạ, rõ ràng lúc đầu xuất hiện với tư cách diễn viên, thế mà bây giờ lại muốn chạy đi làm ca sĩ?
Trang Yến Bắc dừng một chút, hơi mất tự nhiên nói: “…Bây giờ tôi hát chưa được tốt lắm.” – Bởi vì cảm thấy chưa tốt nên cậu rất ít khi hát trước mặt người khác, lần trước với Chu Nam Quân đều là ngoài ý muốn.
Tả Triết lại bị bất ngờ một phen, cậu ta đang muốn nói cái gì vậy? Chu Nam Quân ngồi một bên bỗng chen vào: “Sao lại không tốt? Rõ ràng là hát rất hay a! Người này sao lại khiêm tốn như vậy, nhìn không ra đó!
“A? Cậu nghe cậu ấy hát rồi sao?” – Tả Triết nhìn về phía Chu Nam Quân.
“Nghe rồi, cậu ấy hát rất êm tai, hơn nữa còn có thể chơi ghita, cậu ấy đàn ghita cũng tốt lắm!” – Chu Nam Quân vỗ vỗ vai Trang Yến Bắc, “Lúc cậu ấy chơi ghita trông rất đẹp trai, nếu tôi mà là con gái nhất định sẽ yêu cậu ấy!”
Trang Yến Bắc dừng một chút, liếc mắt nhìn Chu Nam Quân: “Thật sao?”
“Đương nhiên là thật rồi, sau này cậu nhất định sẽ thành ca sĩ nổi tiếng, thường xuyên biểu diễn trên sân khấu.” – Chu Nam Quân nhìn Trang Yến Bắc mỉm cười: “Chờ đến buổi biểu diễn đầu tiên của cậu, tôi nhất định sẽ tới xem!”
Trang Yến Bắc hừ một tiếng: “Nói những lời tốt đẹp như vậy, chắc chắn là nói cho hợp với hoàn cảnh thôi.”
Chu Nam Quân nhíu mày, đưa tay lên làm bộ muốn sờ tai Trang Yến Bắc: “Vậy sao tai của cậu lại đỏ rồi?”
Trang Yến Bắc né tay của đối phương, quay mặt ra chỗ khác: “Đó là vì đang nóng.”
Chu Nam Quân cười hắc hắc, đưa tay quạt quạt cho Trang Yến Bắc: “Nóng như vậy à? Lại đây, để tôi cho cậu ít gió.”
Trang Yến Bắc trừng mắt nhìn Chu Nam Quân một cái, nhưng vẻ mặt của cậu so với vừa rồi đã thoải mái hơn nhiều.
Tả Triết cười cười, có thể thấy được hai người nói chuyện với nhau rất vui vẻ, nếu như lúc buổi phỏng vấn đều bình bình nhạt nhạt như phần tự giới thiệu, thật sự là không thú vị chút nào, có tương tác mới có thể được đánh giá cao.
Kết quả là hai vị này không chỉ bắt đầu nói chuyện với nhau, thậm chí còn làm cho buổi phỏng vấn trở nên sôi nổi hơn, tự phỏng vấn qua lại.
Chu Nam Quân nắm tay thành nắm đấm đưa đến bên miệng Trang Yến Bắc, giả vờ như đang cầm micro: “Nói một chút về tương lai của Trang Thiên Vương, nếu… Tôi nói là nếu nha, nếu cậu không thích làm ca sĩ, vậy cậu sẽ làm gì?”
Trang Yến Bắc mím môi, hai bên má xuất hiện hai cái lúm đồng tiền buồn rầu nho nhỏ: “Tôi chưa nghĩ tới….”
“Vậy bây giờ cậu có thể suy nghĩ một chút.” – Chu Nam Quân tận chức tận trách.
Trang Yến Bắc còn thật sự suy nghĩ một chút, sau đó mỉm cười, lộ ra hai cái răng nanh nhỏ: “Tôi có thể mở một quán bar, sau đó trở thành một tay hát trong quán bar.”
“Thật là một người có chí hướng tốt!” – Chu Nam Quân vỗ tay.
Trang Yến Bắc hỏi Chu Nam Quân: Vậy còn anh? Nếu không làm diễn viên, sau này anh muốn làm gì?”
Chư Nam Quân cười cười: “Thiết kế sư đi.”
Thật ra cậu cũng không nghĩ tới việc làm diễn viên.
Người chỉ trì bị lạnh nhạt đứng một bên – Tả Triết: “…”
Nhưng dù sao hai người sôi nổi như vậy cũng tốt, không cần phải lo lắng hai người bị xấu hổ, nói chuyện tẻ nhạt nữa. Lúc đầu anh còn đang lo lắng chuyện này sẽ xảy ra, nhưng bây giờ có vẻ Tả Triết đã hoàn toàn yên tâm.
Sau khi phỏng vấn xong, Chu Nam Quân nói chuyện đến miệng lưỡi đều khô uống một ngụm nước khoáng, quay đầu lại nhìn Trang Yến Bắc đang chiếm lĩnh cái ghế gần nhất.
Trang Yến Bắc ngồi xuống, nét mặt có chút mệt mỏi, vừa rồi cậu có nói một câu không sai, thời tiết bây giờ quả thực rất nóng, hơn nữa bị gây sức ép đến mệt không thở nổi, có thể ngồi tuyệt đối không đứng, có thể nằm tuyệt đối không ngồi.
Chu Nam Quân đương nhiên cũng mệt chết, phỏng vấn xong cậu thầm nghĩ sẽ nhanh chóng tìm được chỗ ngồi, lại gặp Trang Yến Bắc đã chiếm mất cái ghế gần nhẩt rồi, cậu đang định tìm một cái ghế xa một chút nhưng ngay lúc định chạy đi, lời dạo diễn Đỗ nói khi nãy đột nhiên hiện lên.
Cậu bước vài bước, nhìn về Trang Yến Bắc, Trang Yến Bắc tuy rằng nhỏ hơn cậu một chút, nhưng cơ thể đã cao xấp xỉ cậu, cặp chân dài vừa thon lại thẳng tắp, bắp đùi nhìn qua còn rất vừa vặn…
Cậu cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức đi qua chỗ Trang Yến Bắc.
Nhận thấy có người đứng trước mặt mình, Trang Yến Bắc đang lười biếng híp mắt lại nâng mí mắt lên một chút.
Chu Nam Quân cười cười với Trang Yến Bắc, sau đó ngang nhiên quay người đặt mông ngồi lên đùi Trang Yến Bắc.
Ngay thời điểm cậu ngồi xuống, cậu liền cảm thấy người ở đằng sau cừng đờ, hiển nhiên không thể thích ứng kịp, cậu quay đầu lại, quả nhiên Trang Yến Bắc đang kinh ngạc đến nỗi hai mắt đều trợn tròn, mỗi tế bào trên cơ thế ngay càng tóc tơ cũng đều muốn kháng cự.
Chu Nam Quân cười hắc hắc, cố ý đến bên tai Trang Yến Bắc, thấp giọng nói: “Vừa rồi đạo diễn Đỗ nói với cậu rồi phải không? Nghe lời mà phối hợp nha.”
Trang Yến Bắc vốn muốn đẩy Chu Nam Quân ra lại dừng lại một chút, con ngươi đen láy tràn đầy buồn bực.
“Phải tập cho quen.” – Chu Nam Quân đưa tay sờ soạng “cái đệm” dưới mông, cố ý trêu Trang Yến Bắc: “Cảm giác cũng không tệ lắm.”
Trang Yến Bắc hừ lạnh một tiếng: “Còn sờ loạn tôi liền ném anh xuống.”
Chu Nam Quân yêu thích nhìn bộ dáng đang không biết làm thế nào của Trang Yến Bắc: “Xấu hổ?”
“Mới không có.”
“Cả hai tai đều hồng rồi kìa.” – Chu Nam Quân nhíu mày, “Sao cậu dễ đỏ mặt thế? Nếu về sau cậu có người thích rồi, khẳng định không giấu được ai, tất cả mọi người đều có thể nhận ra, da mặt quá mỏng.” – Thời điểm đang quay khi nãy, tuy rằng hành động vẫn còn tự nhiên, nhưng cả hai bên tai siêu dễ dàng biến thành màu hồng.
Trang Yến Bắc trừng mắt nhìn Chu Nam Quân: “Không mặt dày giống anh.”
Chu Nam Quân không biết xấu hổ, nghĩ đến vinh quang, liền cười hắc hắc: “Đừng quá hâm mộ tôi, sau vài năm, cậu cũng có thể như tôi vậy.”
“….Không khen anh.”
Thật ra lúc mới ngồi xuống đùi Trang Yến Bắc, Chu Nam Quân cũng mất tự nhiên, tuy rằng nam sinh trong lúc giúp nhau quay tay cũng không phải chuyện gì quá ngạc nhiên, nhưng trước đây cậu chưa bao giờ ngồi lên đùi người cùng giới tính, đương nhiên khác giới thì càng không. Ngay cả Tạ Nghiêu Thần là bạn tốt nhất cậu cũng chưa bao giờ ngồi lên, càng đừng nói đến một tên cùng giới tính vừa quen biết được vài ngày.
Chu Nam Quân sau khi đặt mông ngồi xuống, nhất thời xấu hổ muốn lập tức đứng lên, nhưng cậu phát hiện ra Trang Yến Bắc so với mình lại càng xấu hổ càng mất tự nhiên khiến người khác có ý xấu muốn đùa giỡn… Thế là, cậu theo bản năng bắt đầu đùa giỡn Trang Yến Bắc.
Bây giờ Chu Nam Quân đùa giỡn Trang Yến Bắc càng ngày càng lên tay, mỗi khi cậu thấy vẻ mặt buồn bực, hai bên tai phiếm hồng của Trang Yến Bắc khi bị trêu, trong lòng không hiểu sao đều dâng lên cảm giác vô cùng thành tựu.
Đừng xấu hổ như vậy a, chúng ta còn phải quay cảnh hôn,” – Chu Nam Quân ngồi trên đùi Trang Yến Bắc, xoay người lại nhìn cậ, nhíu mày: “Cậu đừng hay ngại ngùng như vậy, đến lúc chúng ta diễn cảnh hôn không phải sẽ bùng nổ hơn nhiều sao?” – Cậu tuy đang đùa giỡn nhưng lại nói với người nào đó đang xấu hổ mất tự nhiên kia một sự thật.
“Có muốn….luyện tập một chút không?”
Vừa nhìn thấy, Chu Nam Quân đã thấy khá bất ngờ, bởi vì đại thần vừa khiêm tốn vừa thần bí trong truyền thuyết… vậy mà lại là con trai.
Cũng không thể trách Chu Nam Quân tư duy theo quán tính, suy cho cùng, phần lớn các tiểu thuyết gia đam mỹ đều là con gái.
“Chào mọi người, tôi là Tả Triết, tôi là chủ biên, đồng thời cũng là tiểu thuyết gia nghiệp dư.” – Người đàn ông đeo kính, diện mạo nhã nhặn mỉm cười: “Trước hết tôi muốn phỏng vấn ngoài lề các diễn viên, sau đó đưa lên mạng thu hút fans, hôm nay bắt đầu theo thứ tự được chứ?”
Mọi người đương nhiên cũng không có dị nghị, để quảng bá cho một bộ phim truyền hình thì việc đầu tiên phải là tuyên truyền nhằm thu hút fans. Bọn họ đều là những diễn viên mới của đoàn phim, ngoại trừ chủ đề về Trang Yến Bắc ra cũng chẳng có gì để bàn luận, nếu có thể dựa vào phỏng vấn để làm nổi phim, không chừng cũng có thể làm tăng độ hot.
Lần đầu tiên tham gia hỏi đáp bên lề, Tả Triết đã sắp xếp cho bọn họ một chút, lần lượt phỏng vấn theo CP, điều này cũng không gây bất ngờ gì.
Chu Nam Quân và Trang Yến Bắc là CP phỏng vấn đều tiên.
Tả Triết làm người chủ trì, để hai người kia tự giới thiệu, Chu Nam Quân trước, sau đó đến Trang Yến Bắc. Phần giới thiệu của Trang Yến Bắc vô cùng bình thản, trong lòng Chu Nam Quân yên lặng muốn che mặt, thật chuyên nghiệp a…. Nhưng thật không có cách nào khác, cậu và Trang Yến Bắc không thể tự nhiên vui đùa giống như ở cùng Tạ Nghiêu Thần.
Là người nổi tiếng nhất đoàn làm phim, đương nhiên máy quay sẽ hướng về Trang Yến Bắc nhiều hơn một chút. Sau khi Trang Yến Bắc giới thiệu, Tả Triết vờ như vô tình hỏi cậu ta vài vấn đề, anh cười cười nhìn Trang Yến Bắc: “Chúng ta đều biết Trang Yến Bắc có rất nhiều fans, là Tình đầu quốc dân phải không? Từ bộ phim này, cậu sẽ càng có thêm nhiều người hâm mộ, cậu có muốn sau này tiếp tục trên con đường diễn viên không?”
Lúc Trang Yến Bắc quay MV trước đây đã có không ít biệt danh, bởi vì khí chất thanh thuần khi mặc chiếc áo sơ mi trắng, dáng vẻ ngại ngùng khi mỉm cười. Rất nhiều người hâm mộ nữ đều muốn mối tình đầu của mình là dạng như thế này, cho nên thời điểm ấy danh hiệu “Tình đầu quốc dân” cũng vô cùng thịnh hành.
Trang Yến Bắc mím môi: “Thật ra thì tôi muốn làm ca sĩ hơn.”
“Ca sĩ?” – Tả Triết cười, “Cả diễn viên hay ca sĩ đều không ảnh hưởng đến con đường thành công cảu cậu, cậu hoàn toàn có thể làm cả hai, thế nhưng ước mơ của cậu là được làm ca sĩ, tôi cũng khá bất ngờ, trước đây tôi chưng từng nghe nói.”
Đa số người nổi tiếng đều có các tài khoản mạng như weibo, để cho người hâm mộ hiểu về mình hơn, thông báo tin tức về con đường tương lai, Trang Yến Bắc trước đây cũng không là ngoại lệ, nhưng cậu chưa bao giờ biểu lộ ý nghĩ muốn làm ca sĩ, thậm chí ở trước mặt mọi người cũng không hay ca hát, khó trách Tả Triết cảm thấy kỳ lạ, rõ ràng lúc đầu xuất hiện với tư cách diễn viên, thế mà bây giờ lại muốn chạy đi làm ca sĩ?
Trang Yến Bắc dừng một chút, hơi mất tự nhiên nói: “…Bây giờ tôi hát chưa được tốt lắm.” – Bởi vì cảm thấy chưa tốt nên cậu rất ít khi hát trước mặt người khác, lần trước với Chu Nam Quân đều là ngoài ý muốn.
Tả Triết lại bị bất ngờ một phen, cậu ta đang muốn nói cái gì vậy? Chu Nam Quân ngồi một bên bỗng chen vào: “Sao lại không tốt? Rõ ràng là hát rất hay a! Người này sao lại khiêm tốn như vậy, nhìn không ra đó!
“A? Cậu nghe cậu ấy hát rồi sao?” – Tả Triết nhìn về phía Chu Nam Quân.
“Nghe rồi, cậu ấy hát rất êm tai, hơn nữa còn có thể chơi ghita, cậu ấy đàn ghita cũng tốt lắm!” – Chu Nam Quân vỗ vỗ vai Trang Yến Bắc, “Lúc cậu ấy chơi ghita trông rất đẹp trai, nếu tôi mà là con gái nhất định sẽ yêu cậu ấy!”
Trang Yến Bắc dừng một chút, liếc mắt nhìn Chu Nam Quân: “Thật sao?”
“Đương nhiên là thật rồi, sau này cậu nhất định sẽ thành ca sĩ nổi tiếng, thường xuyên biểu diễn trên sân khấu.” – Chu Nam Quân nhìn Trang Yến Bắc mỉm cười: “Chờ đến buổi biểu diễn đầu tiên của cậu, tôi nhất định sẽ tới xem!”
Trang Yến Bắc hừ một tiếng: “Nói những lời tốt đẹp như vậy, chắc chắn là nói cho hợp với hoàn cảnh thôi.”
Chu Nam Quân nhíu mày, đưa tay lên làm bộ muốn sờ tai Trang Yến Bắc: “Vậy sao tai của cậu lại đỏ rồi?”
Trang Yến Bắc né tay của đối phương, quay mặt ra chỗ khác: “Đó là vì đang nóng.”
Chu Nam Quân cười hắc hắc, đưa tay quạt quạt cho Trang Yến Bắc: “Nóng như vậy à? Lại đây, để tôi cho cậu ít gió.”
Trang Yến Bắc trừng mắt nhìn Chu Nam Quân một cái, nhưng vẻ mặt của cậu so với vừa rồi đã thoải mái hơn nhiều.
Tả Triết cười cười, có thể thấy được hai người nói chuyện với nhau rất vui vẻ, nếu như lúc buổi phỏng vấn đều bình bình nhạt nhạt như phần tự giới thiệu, thật sự là không thú vị chút nào, có tương tác mới có thể được đánh giá cao.
Kết quả là hai vị này không chỉ bắt đầu nói chuyện với nhau, thậm chí còn làm cho buổi phỏng vấn trở nên sôi nổi hơn, tự phỏng vấn qua lại.
Chu Nam Quân nắm tay thành nắm đấm đưa đến bên miệng Trang Yến Bắc, giả vờ như đang cầm micro: “Nói một chút về tương lai của Trang Thiên Vương, nếu… Tôi nói là nếu nha, nếu cậu không thích làm ca sĩ, vậy cậu sẽ làm gì?”
Trang Yến Bắc mím môi, hai bên má xuất hiện hai cái lúm đồng tiền buồn rầu nho nhỏ: “Tôi chưa nghĩ tới….”
“Vậy bây giờ cậu có thể suy nghĩ một chút.” – Chu Nam Quân tận chức tận trách.
Trang Yến Bắc còn thật sự suy nghĩ một chút, sau đó mỉm cười, lộ ra hai cái răng nanh nhỏ: “Tôi có thể mở một quán bar, sau đó trở thành một tay hát trong quán bar.”
“Thật là một người có chí hướng tốt!” – Chu Nam Quân vỗ tay.
Trang Yến Bắc hỏi Chu Nam Quân: Vậy còn anh? Nếu không làm diễn viên, sau này anh muốn làm gì?”
Chư Nam Quân cười cười: “Thiết kế sư đi.”
Thật ra cậu cũng không nghĩ tới việc làm diễn viên.
Người chỉ trì bị lạnh nhạt đứng một bên – Tả Triết: “…”
Nhưng dù sao hai người sôi nổi như vậy cũng tốt, không cần phải lo lắng hai người bị xấu hổ, nói chuyện tẻ nhạt nữa. Lúc đầu anh còn đang lo lắng chuyện này sẽ xảy ra, nhưng bây giờ có vẻ Tả Triết đã hoàn toàn yên tâm.
Sau khi phỏng vấn xong, Chu Nam Quân nói chuyện đến miệng lưỡi đều khô uống một ngụm nước khoáng, quay đầu lại nhìn Trang Yến Bắc đang chiếm lĩnh cái ghế gần nhất.
Trang Yến Bắc ngồi xuống, nét mặt có chút mệt mỏi, vừa rồi cậu có nói một câu không sai, thời tiết bây giờ quả thực rất nóng, hơn nữa bị gây sức ép đến mệt không thở nổi, có thể ngồi tuyệt đối không đứng, có thể nằm tuyệt đối không ngồi.
Chu Nam Quân đương nhiên cũng mệt chết, phỏng vấn xong cậu thầm nghĩ sẽ nhanh chóng tìm được chỗ ngồi, lại gặp Trang Yến Bắc đã chiếm mất cái ghế gần nhẩt rồi, cậu đang định tìm một cái ghế xa một chút nhưng ngay lúc định chạy đi, lời dạo diễn Đỗ nói khi nãy đột nhiên hiện lên.
Cậu bước vài bước, nhìn về Trang Yến Bắc, Trang Yến Bắc tuy rằng nhỏ hơn cậu một chút, nhưng cơ thể đã cao xấp xỉ cậu, cặp chân dài vừa thon lại thẳng tắp, bắp đùi nhìn qua còn rất vừa vặn…
Cậu cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức đi qua chỗ Trang Yến Bắc.
Nhận thấy có người đứng trước mặt mình, Trang Yến Bắc đang lười biếng híp mắt lại nâng mí mắt lên một chút.
Chu Nam Quân cười cười với Trang Yến Bắc, sau đó ngang nhiên quay người đặt mông ngồi lên đùi Trang Yến Bắc.
Ngay thời điểm cậu ngồi xuống, cậu liền cảm thấy người ở đằng sau cừng đờ, hiển nhiên không thể thích ứng kịp, cậu quay đầu lại, quả nhiên Trang Yến Bắc đang kinh ngạc đến nỗi hai mắt đều trợn tròn, mỗi tế bào trên cơ thế ngay càng tóc tơ cũng đều muốn kháng cự.
Chu Nam Quân cười hắc hắc, cố ý đến bên tai Trang Yến Bắc, thấp giọng nói: “Vừa rồi đạo diễn Đỗ nói với cậu rồi phải không? Nghe lời mà phối hợp nha.”
Trang Yến Bắc vốn muốn đẩy Chu Nam Quân ra lại dừng lại một chút, con ngươi đen láy tràn đầy buồn bực.
“Phải tập cho quen.” – Chu Nam Quân đưa tay sờ soạng “cái đệm” dưới mông, cố ý trêu Trang Yến Bắc: “Cảm giác cũng không tệ lắm.”
Trang Yến Bắc hừ lạnh một tiếng: “Còn sờ loạn tôi liền ném anh xuống.”
Chu Nam Quân yêu thích nhìn bộ dáng đang không biết làm thế nào của Trang Yến Bắc: “Xấu hổ?”
“Mới không có.”
“Cả hai tai đều hồng rồi kìa.” – Chu Nam Quân nhíu mày, “Sao cậu dễ đỏ mặt thế? Nếu về sau cậu có người thích rồi, khẳng định không giấu được ai, tất cả mọi người đều có thể nhận ra, da mặt quá mỏng.” – Thời điểm đang quay khi nãy, tuy rằng hành động vẫn còn tự nhiên, nhưng cả hai bên tai siêu dễ dàng biến thành màu hồng.
Trang Yến Bắc trừng mắt nhìn Chu Nam Quân: “Không mặt dày giống anh.”
Chu Nam Quân không biết xấu hổ, nghĩ đến vinh quang, liền cười hắc hắc: “Đừng quá hâm mộ tôi, sau vài năm, cậu cũng có thể như tôi vậy.”
“….Không khen anh.”
Thật ra lúc mới ngồi xuống đùi Trang Yến Bắc, Chu Nam Quân cũng mất tự nhiên, tuy rằng nam sinh trong lúc giúp nhau quay tay cũng không phải chuyện gì quá ngạc nhiên, nhưng trước đây cậu chưa bao giờ ngồi lên đùi người cùng giới tính, đương nhiên khác giới thì càng không. Ngay cả Tạ Nghiêu Thần là bạn tốt nhất cậu cũng chưa bao giờ ngồi lên, càng đừng nói đến một tên cùng giới tính vừa quen biết được vài ngày.
Chu Nam Quân sau khi đặt mông ngồi xuống, nhất thời xấu hổ muốn lập tức đứng lên, nhưng cậu phát hiện ra Trang Yến Bắc so với mình lại càng xấu hổ càng mất tự nhiên khiến người khác có ý xấu muốn đùa giỡn… Thế là, cậu theo bản năng bắt đầu đùa giỡn Trang Yến Bắc.
Bây giờ Chu Nam Quân đùa giỡn Trang Yến Bắc càng ngày càng lên tay, mỗi khi cậu thấy vẻ mặt buồn bực, hai bên tai phiếm hồng của Trang Yến Bắc khi bị trêu, trong lòng không hiểu sao đều dâng lên cảm giác vô cùng thành tựu.
Đừng xấu hổ như vậy a, chúng ta còn phải quay cảnh hôn,” – Chu Nam Quân ngồi trên đùi Trang Yến Bắc, xoay người lại nhìn cậ, nhíu mày: “Cậu đừng hay ngại ngùng như vậy, đến lúc chúng ta diễn cảnh hôn không phải sẽ bùng nổ hơn nhiều sao?” – Cậu tuy đang đùa giỡn nhưng lại nói với người nào đó đang xấu hổ mất tự nhiên kia một sự thật.
“Có muốn….luyện tập một chút không?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook