Trải qua hành trình đến thế giới khác, một loạt sự kiện huyễn hoặc từ người biến thành gà tây, Khang Đức rất bình tĩnh tiếp nhận chuyện mình trở thành hỏa phượng bộ tộc, trường sinh bất lão, hơn nữa cùng Phượng Thiên Lăng đồng sinh cộng tử.

Nhưng duy chỉ một việc hắn rất có dị nghị.

“Cái gì! Ngươi là nói ta phải cho Thiên Lăng sinh con???” ánh mắt cơ hồ trừng đến lồi ra, Khang Đức không thể tin hướng phía “anh không ra anh, em không ra em” Lâm Úc phát ra một tiếng hổ rống.

“Cái kia…… Trên lý luận…… Không không, trên thực tế xác thực là như vậy……” Lâm Úc rất không có cốt khí co lại trong góc phòng.

Khả hắn là nam a!

“Nam thì có sao? Nhìn hai tên tiểu hài tử văn võ song toàn này, chính là cái thiết thương 100% a, ha ha ha……” Hạ Phong rất là khoe khoang đem song sinh đang xanh mặt đẩy ra.

thiết thương: chậc, chỉ nơi ấy ấy…:”>

Khang Đức từ lúc khám phá được dưới lớp da xinh đẹp của Hạ Phong chính là bản chất ác liệt. Bởi vì một lần thật ngẫu nhiên, hắn phát hiện vị lão sư thể dục nho nhã thành thật kia đang bị người này hung hăng đùa giỡn.

Bị tinh thần trọng nghĩa thúc giục, hắn lập tức xông lên trước chuẩn bị ngăn lại việc ác của đối phương, nào biết bị một câu “hắn là lão bà của ta!” làm chùn bước.

“……” Khang Đức sắc mặt rất khó coi chuyển hướng về phía Phượng Thiên Lăng ngồi ở một bên, chỉ thấy tiểu phượng hoàng lại đỏ ánh mắt nhìn hắn.

Tâm thoáng cái biến mềm nhuyễn.

Khang Đức không khỏi phỉ nhổ chính mình thật sự là không có nguyên tắc, mặc cho Thiên Lăng như thế nào bá đạo tùy hứng, nhưng không thể chịu nỗi hắn thương tâm rơi nước mắt. Ai, gặp hạn thật là triệt để.

“Thiên lăng, ta……”

“Ai nói chúng ta muốn hài tử!” “A???”

Mọi người kể cả Khang Đức đang chuẩn bị nhả ra đều thoáng cái ngây ngẩn cả người. Phượng Thiên Lăng đi nhanh đến trước mặt Khang Đức, đặt mông ngồi trên đùi đối phương. “Ai cũng không thể đoạt hắn! Hài tử cũng không được!”

Vì vậy, dưới ánh mắt kinh dị của mọi người, Phượng Thiên Lăng trọng trọng hôn Khang Đức một ngụm, còn thuận tiện xuống phía dưới, tại trên cổ Khang Đức vô tội lưu lại vết cắn.

“Phốc! Ha ha ha……” Lâm Úc đầu tiên tuôn ra cười to, “Ha ha…… Chết cười ta…… Khang, Khang Đức a, ngươi chính là có một cái thùng dấm chua uy lực sánh ngang bom nguyên tử …… Ha ha……”

Mắt thấy Lâm Úc cười thở không ra hơi, Phượng Thiên Lăng tuyệt không để ý hắn. Trừng mắt Khang Đức, tiểu phượng hoàng rất không khách khí đích nói: “Ngươi là của ta! Cả đời đều vậy!”

Vừa nghĩ tới có hài tử, Khang Đức sẽ không dành toàn bộ cho mình, Phượng Thiên Lăng trong nội tâm phút chốc loa sợ.

Ai cũng đừng nghĩ đến đoạt hắn! Ai cũng đừng nghĩ cướp đi hắn!

Khang Đức sau khi dùng vài phút tiêu hóa, rốt cục lộ ra nụ cười sáng lạn như ánh dương.

“Không có vấn đề!” bàn tay đến cái ót tiểu phượng hoàng, nhẹ nhàng áp về phía trước, cùng đối phương miệng lưỡi dao triền.

Không chút khách khí hôn nồng nhiệt khiến toàn trường yên tĩnh vô thanh, chỉ là ngẫu nhiên nghe được tiếng môi răng gắn bó khiến người đỏ mặt.

“Quả nhiên không hổ là người phương tây cởi mở……” Lâm Úc không khỏi cảm thán.

“Không sai a, chúng ta cũng nên bồi dưỡng tình cảm a?” song sinh rất không khách khí dẫn Lâm Úc

biến mất vô ảnh vô tung, không cần nghĩ cũng biết bọn họ là trở về tổ ấm của mình đi.

Mà thế hệ trước cũng không chịu yếu thế. Chỉ thấy Hạ Phong khoác ở eo Trưởng Tôn Minh Đức bỏ chạy, trên mặt nổi lên từng trận *** tà khiến người kinh hãi.

Bị tiểu phượng hoàng làm cho động tình Khang Đức nhanh chóng lôi kéo hắn trở lại thiên đường nho nhỏ của hai người, thoáng cái liền đem người ta đặt ở trên giường.

“Hôm nay không cho ngươi xuống giường được không?”

Khẽ cắn vành tai đáng yêu của đối phương, Khang Đức hô hấp dồn dập. Phượng Thiên Lăng vừa nghe, rặng mây đỏ từ đầu lan tràn đến ngón chân.

Tính cách có chút bảo thủ của tiểu phượng hoàng rất không tự tại bỏ qua một bên, cũng đã làm rất nhiều lần, nhưng đối với loại…… loại ngôn ngữ cởi mở này của người yêu rất là không quen.

“Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi…… Muốn làm liền làm! Nói nói nói ra ngoài làm gì!” thực không còn sức lực thét lên.

Khang Đức buồn cười.

Hắn chính là thích xem biểu tình tiểu tử kia trên giường thẹn thùng nhưng lại cậy mạnh. “Ta đây sẽ không khách khí……”

Cánh tay to lớn rất không quy củ thăm dò phía dưới người yêu, thoáng cái cầm trọng điểm, lực đạo vừa phải vân vê.

“Ân……” Phượng Thiên Lăng hai mắt ướt át, trong cổ họng tràn ra rên rỉ ngọt ngào. “Thoải mái sao?”

Tận tâm tận lực hầu hạ “Tiểu Thiên lăng”, Khang Đức rất hưởng thụ liếm lấy tiểu hồng đậu nho nhỏ trước mắt.

“A…… Ô……”

Bị trêu đùa Phượng Thiên Lăng thực buồn bực, đừng xem người yêu bình thường đối hắn thật tốt, có gì cũng nhượng hắn, khả tới lúc này lại cường thế cực kì.

Sở thích lớn nhất của Khang Đức là ở trên giường khi dễ hắn. Nhưng ghê tởm nhất vẫn là bản thân!

Bởi vì chính mình tựa hồ càng ngày càng yêu mến loại “khi dễ” này……

Ô ô…… Ta là không phải biến thành xấu a?

Ý thức được đối phương đang thất thần, Khang Đức rất không khách khí ở trên bụng cắn một cái Thiên Lăng, thành công gọi về sự chú ý của đối phương.

“Đang suy nghĩ gì? Lo lắng cuộc thi cuối kỳ sao?” nghiêm trang hỏi. Cái này, người này! Phượng Thiên Lăng quả thực muốn rống giận. “Đừng ở đây nói cái loại chuyện này!” cũng, cũng không sợ nghẹn a!

Mắt thấy Khang Đức một bên động lưỡi hầu hạ “Tiểu Thiên Lăng”, một bên dùng ngữ khí rất nghiêm cẩn hỏi ra vấn đề tám gậy tre đánh cũng không tới ( Viêm: không biết cái vụ 8 gậy này là gì =.=!. Tiểu Lang: ta nghĩ ý câu này là “chuyện chẳng liên quan gì”), Thiên Lăng có một loại xúc động muốn té xỉu.

“Ân, tuân mệnh.”

Khang Đức vui vẻ đồng ý, tiếp tục hành trình khiêu khích của mình.

Song thủ to lớn bốn phía tới lui tuần tra, tiểu anh ửng đỏ, bụng bằng phẳng, sau đó trượt đến thịt thịt tiểu pp…… Niết thật mạnh!

“A!” nước mắt rốt cục khống chế không nổi chảy ra.

Nhìn tiểu tử kia nước mắt lưng tròng, ủy ủy khuất khuất nhìn về phía mình, Khang Đức trong lòng nóng

lên.

Ngón tay lặng lẽ tiến vào chỗ mất hồn kia, xúc cảm quả thực làm cho Khang Đức toàn thân nhiệt tình đều phóng xuống hạ thân.

Shit!

Hít sâu một hơi, dùng sức áp chế ý niệm muốn lập tức thẳng hướng huyệt khẩu mê người kia mà trùng

động, Khang Đức ôn nhu mà thong thả thay người yêu làm công tác mở rộng. “Hô…… Ân……”

Cố gắng phối hợp đối phương, Phượng Thiên Lăng biết giờ phút này Khang Đức như đạn đã lên nòng, bởi vì cố kỵ thân thể của mình, mới cố nén dục vọng. Bất quá……

“Tiến……”

“Ân? Cái gì?” tập trung tinh thần hết sức chuyên tâm, Khang Đức không nghe rõ lời của Thiên Lăng. Đáng thương Phượng Thiên Lăng bị ba ngón tay chôn sau trong thân thể loạn động đến thần trí cơ hồ

sắp hỏng. Ôn nhu săn sóc không phải là không được, chính là loại “săn sóc” quá độ này cũng thật là cố ý. “Ta nói ngươi nhanh lên tiến vào!” mặt tựa hồ đỏ như muốn xuất huyết, Phượng Thiên Lăng thật sự chịu

không được, dữ dội rống lên.

“Ân, vương của ta.” lộ ra nụ cười đã thực hiện được gian kế, Khang Đức vui vẻ lĩnh mệnh. Lạc thiết phân thân đột nhiên xâm nhập, làm cho Phượng Thiên Lăng thiếu chút nữa ngừng thở.

lạc thiết: bàn ủi. ( Tiểu Lang: ta nghĩ thiết = sắt. Ý bảo cái đó đó ngạnh lên cứng như sắt á T^T Ôi, ta beta mà k mở đc bản raw để QT lại T^T)

“Ngươi sao không, không báo trước a!” Phượng Thiên Lăng buồn bực đến thổ huyết.

“Thật có lỗi, lần sau cam đoan nhớ kỹ.” hôn nhẹ gò má người yêu, Khang Đức ngữ khí mang chút áy náy, bất quá thân thể hắn không tỏ vẻ như vậy.

Một hồi trầm mãnh va chạm, làm cho hai người dần dần mất đi lý trí. Lại một đêm không ngủ.



Lúc hừng đông, Khang Đức cuối cùng thoả mãn để Phượng Thiên Lăng thiếp đi. Ngưng mắt nhìn gương mặt say ngủ của đối phương, ánh mắt Khang Đức đầy sủng nịch.

Ân — theo tính độc chiếm của Thiên Lăng đối với hắn, xem ra kì nghỉ lần này, bọn họ có thể cùng trở lại nước Mỹ.

Trên cánh môi hồng bị cắn đến sưng đỏ hôn nhẹ qua, củng cố ý nghĩ, Khang Đức lúc này mới thiếp đi bên cạnh Phượng Thiên Lăng.

Chỉ là, nếu như bọn họ hiện tại chịu liếc nhìn lịch treo tường phía trên, sẽ biết rõ, nghỉ đông nhanh đến, nhưng cũng đồng nghĩa kì thi cuối kỳ không còn đến một tháng. Xem ra Khang Đức nói câu kia, chỉ sợ cũng là suy nghĩ mà thôi a.

Vì đến khi ôn thi nước tới chân mới nhảy, dù cho có tình nhân gắn bó keo sơn thì vẫn là sức đầu mẻ trán a, ha ha ha —

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương