Phương Hoa Tuyệt Đại
Chương 8: Khu Vườn Tường Vi 7


Edit & Beta: La Quý Đường.
---------------------------------------------------------------------------------
Cảm giác nhẹ như lông chim, nhưng quan trọng nhất, vẫn là động tác này để lộ ra tới ý vị, kỳ thật là một tín hiệu.

Là tín hiệu cho một con quỷ hút máu bắt đầu hướng về cậu thuần phục.

Sở Từ gợi lên khóe môi, ý cười xinh đẹp: "Cậu như thế nào ở đây?"
"Tôi tới tìm em." Ludwig lặp lại xoa xoa làn da bị máu bắn đến, ảo não mà nói: "Đáng ra tôi nên đến sớm hơn nữa.".

Ngôn Tình Sắc
Sở Từ cố ý hỏi: "Vì cái gì?"
"Bọn họ không xứng nhìn thấy em, càng không xứng mơ ước em."
Ludwig đáy mắt cực nhanh mà xẹt qua một tia trần trụi chán ghét, đôi mắt thanh triệt trở nên tối tăm không rõ, như là ấp ủ gió lốc nơi đại dương sâu thẳm.

"Không cần tức giận" Sở Từ cười tủm tỉm mà sờ sờ mặt lạnh băng tái nhợt của quỷ hút máu, độ ấm nơi ngón tay làm quỷ hút máu cũng cảm giác được ấm áp: "Bọn họ không có đụng tới tôi, liền tính bọn họ nhìn đến tôi, hiện tại cũng đã chết, không phải sao."
Ludwig rũ xuống mắt, không có nói cho cậu.

Lúc hắn nhìn thấy đám sinh vật cấp thấp kia cư nhiên cũng dám mơ ước cậu, hắn trong lòng nháy mắt dâng lên sát ý khủng bố.

Nếu không phải bận tâm đến Sở Từ, mấy con quỷ hút máu sẽ bị hắn sạch sẽ lưu loát mà cắt thành mảnh nhỏ.

Dục vọng của quỷ hút máu là thứ phi thường đáng sợ, một khi bật lửa, liền rất khó được dập tắt.

Mặc kệ là dục vọng chiến đấu, vẫn là muốn ăn, hoặc là tình dục.

Quỷ hút máu chiến đấu thường thường đều là không chết không ngừng, quỷ hút máu đồ ăn thông thường đều sẽ bị cắn nuốt hầu như không còn.

Ngay cả người yêu quỷ hút máu, cũng gặp phải bị ăn luôn, hoặc là nguy hiểm bị xé nát.

Quỷ hút máu chính là một chủng tộc như vậy, một loại hoàn toàn bị dục vọng chi phối.

Ludwig áp xuống dục vọng hủy diệt đang quay cuồng, lại nhìn Sở Từ, trong nháy mắt sát ý biến mất không thấy " Tôi mang em rời đi nơi này được không?"
Sở Từ đáp ứng nói: "Được."
Ludwig thật cẩn thận mà đem cậu bế lên, dễ dàng mà nhảy lên phụ cận một tòa nhà nhỏ.

"Những tên quỷ hút máu kia mặc kệ sao?" Sở Từ nghiêng nghiêng đầu.


"Không cần," Ludwig nói: "Bọn chúng rất mau liền sẽ chết."
Chính là triệt để chết hết, hóa thành một bãi máu thịt hư thối, liền hình người đều không nguyên dạng.
Quỷ hút máu cấp thấp chính là một loại sinh vật như vậy, sống chết đều vô cùng dơ bẩn.

"Vậy được" Sở Từ thu hồi ánh mắt, không có hảo ý mà cười rộ lên: "Tôi muốn về nhà, cậu hẳn là biết nhà tôi ở nơi nào đi?"
Ludwig ánh mắt né tránh một chút: "......!Biết."
Sở Từ ở trong lòng ngực hắn thay đổi tư thế, đôi tay câu lấy cổ hắn, trán kề trán.

Khoảng cách gần đến đáng sợ, quỷ hút máu cơ hồ đứng thẳng không được.

"Cậu nhìn lén tôi rồi sao?"
Ludwig hoảng hốt nói: "Không có."
"Ngoan như vậy......" Sở Từ nhẹ nhàng cắn môi lạnh băng của quỷ hút máu, ở lúc hắn đột nhiên trợn to đồng tử, cong đôi mắt lên: "Khen thưởng cậu một chút."
Cảm xúc mềm mại, hơi thở ngọt lành, dễ như trở bàn tay liền cướp đi hết thảy lí trí của quỷ hút máu.

Ludwig ngơ ngác mà ôm cậu rơi xuống, trong nháy mắt như vậy, hắn cảm thấy bỗng nhiên nhanh hơn tiếng gió chính là tim đập của hắn.

Mắt thấy sắp rơi xuống đất, Ludwig khống chế tốt lực lượng xung quanh, vững vàng đứng trên mặt đất.

Hắn hậu tri hậu giác mà mím môi, có chút thẹn thùng, lại có chút tức giận: "Lần sau không được làm như vậy, rất nguy hiểm."
"A" Sở Từ không có nửa điểm suýt nữa rơi tan xương nát thịt nghĩ mà sợ.

Ngược lại rất có hứng thú hỏi: "Là không được hôn cậu, vẫn là không được ở thời điểm bay trên không mà hôn vậy?"
Ludwig cứng đờ một lát, ở trong ánh mắt càng ngày càng hứng thú của Sở Từ, thất bại mà nhẹ giọng nói: "Không được ở thời điểm tôi bay mà hôn."
Sở Từ cười lên tiếng: "Được, tôi đã biết."
Ludwig vòng lấy eo cậu, thấp giọng nói: "Thật sự rất nguy hiểm, tôi không lừa em, em hôn tôi một chút, tôi liền khẩn trương đến không biết phải làm gì cho đúng."
Sở Từ trìu mến mà nhìn hắn: "Ludwig, cậu có phải hay không thích tôi?"
Ludwig nâng lên mắt, chuyên chú mà nhìn cậu: "Thích."
"Thích em, thích nhất là em," Ludwig nói trắng ra: "Sở Từ, cùng tôi ở bên nhau được không?"
[ Tôi cảm thấy tôi cần thiết nhắc nhở ngài một chút, nhiệm vụ kế tiếp của ngfai làm hắn thức tỉnh.

]
[ Như thế nào mới tính là thức tỉnh? ]
[ Hắn là vị vua duy nhất của tộc quỷ hút máu, chỉ là hắn không muốn thừa nhận.

Nhiệm vụ của ngài chính là làm hắn thừa nhận chuyện này.


]
Có lẽ là Sở Từ tạm dừng vài giây đối với quỷ hút máu mà nói quá mức dài lâu, hắn nhịn không được buộc chặt cánh tay, bất an mà nói: "Tôi sẽ đối với em rất tốt, em muốn cái gì tôi đều cho ngươi......!Sở Từ, đừng từ chối tôi."
"Không cự tuyệt anh." Sở Từ không hề nghĩ ngợi liền làm quyết định.

[ Nghĩ kỹ rồi sao, sớm như vậy đáp ứng hắn, về sau khả năng ngài không có biện pháp từ bên người hắn rời đi đâu ].

[ Chuyện về sau thì để sau rồi nói, hắn hiện tại quá đáng yêu, luyến tiếc từ chối.

]
Hệ thống ý xấu mà nhắc nhở nói: [ ngài đừng chơi quá high, hắn hiện tại còn không có triển lộ ra dục vọng khống chế cùng độc chiếm, chờ hắn áp không được dục vọng của chính mình, ngài liền biết ngài trêu chọc đến con quái vật gì ].

Sở Từ thở dài: [ mảnh nhỏ của Ma Vương đều sẽ mê hoặc nhân tâm như vậy sao? ]
[ Không, hắn trước kia sẽ không, bất quá về sau, hắn học hư.

]
[ Cho nên mi muốn ta vạch trần mặt nạ của hắn, phải không?].

Hệ thống khen ngợi nói: [ Đúng vậy.

]
Cùng Sở Từ ở bên nhau làm tiểu quỷ hút máu vui vẻ đến có chút khống chế không được thân hình, vài lần nhảy lên đều là lung lay sắp đổ, như là ở chơi đua xe.

Thật vất vả tới rồi trước của nha Sở Từ, Sở Từ bắt lấy quần của hắn, cảm giác đầu có chút choáng váng.

Quỷ hút máu ý thức được chính mình tựa hồ làm một chuyện sao, vô thố mà hôn hôn gương mặt Sở Từ: "Sở Từ, em có phải hay không không thoải mái?"
Sở Từ lắc lắc đầu "Còn được."
Ludwig đôi mắt có không dễ phát hiện uể oải: "Là tôi không tốt."
Người yêu của hắn yếu ớt lại kiều quý, hắn không nên mang Sở Từ đón gió như vậy.

"Không có" Sở Từ buông ra áo của hắn: "Tôi không có trách cậu, cậu cũng không được tự trách mình."
Ludwig nghe lời mà nói: "Ừ."
Sở Từ mở cửa, nhìn tiểu quỷ hút máu ngoan ngoãn đứng ở tại chỗ bộ đang chờ cậu vào cửa, cười một chút, rồi sau đó lại hôn hôn Ludwig: "Hôn chúc ngủ ngon."
Ludwig chớp chớp mắt, gắt gao ngăn chặn dục vọng chợt sôi trào, run giọng trả lời: "Ngủ ngon."
[ Quỷ hút máu ngây thơ, tôi nhịn không được muốn trước tiên vì hắn cắm nén nhang.


]
Sở Từ tay đóng cửa hơi hơi dừng: [ hệ thống, thời điểm mi nói như vậy, thật sự rất giống một nhân loại.

]
[ Ngài hiểu lầm rồi.

]
[ Phải không ] Sở Từ nhàn nhạt nói: [ Tốt nhất là như vậy.

]
Nghe đồn mỹ nhân phương Đông cùng Ludwig ở bên nhau lan truyền nhanh chóng.

Tựa như một quả bom, nhanh chóng nổ ra tạo nên sóng to gió lớn.

Ngay từ đầu, các fan cuồng nhiệt không muốn tin tưởng sự thật này, chính là bọn họ càng ngày càng thường xuyên ở trường học thấy Sở Từ cùng Ludwig không coi ai ra gì mà ôm, động tác thân mật, lại không muốn thừa nhận, cũng chỉ có thể hướng sự thật tàn khốc cúi đầu.

Trong trường học thường xuyên nghe thấy nhất chính là thanh âm nhóm sứ giả hộ hoa khổng lồ cuồng loạn kêu "No——!"
Loại kêu rên này cùng bát quái lúc trước khe khẽ thảo luận so sánh với nhau, hoàn toàn có thể tính là tạp âm.

Nhưng, cũng được, cho dù Ludwig ưu nhã ôn hòa, cũng phải thừa nhận một chuyện, hắn nghe mấy cái thanh âm này lại không có nửa cảm giác bực bội.

Thậm chí còn có loại thắng lợi vui sướng, tựa như động vật trong thế giới, mãnh thú cường đại đem kẻ địch của chính mình giẫm đạp ở dưới chân mà sinh ra, đây là vui sướng nguyên thủy nhất.

"Anh đang vui vẻ cái gì," Sở Từ một tay chống cằm, một bàn tay vuốt ve lên đường mặt, cười nói, "Nói cho em nghe một chút đi."
Ludwig nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu "Suy nghĩ em là của tôi, thật vui vẻ."
Minh bạch quỷ hút máu cũng sẽ không quanh co lòng vòng tâm ý của bản thân, ở khía cạnh biểu đạt tình yêu là trắng trợn lại bằng phẳng, Sở Từ ý cười càng sâu, nhéo nhéo mặt hắn: "Tiểu bảo bối, anh còn có thể lại vui vẻ một chút."
Nhiệt độ cơ thể của quỷ hút máu so với nhân loại thấp hơn một chút, mà khi bọn hắn lộ ra sát ý hoặc là mặt trái cảm xúc, nhiệt độ cơ thể càng sẽ thấp đến đến đến tận xương.

Mà hiện tại, tên quỷ hút máu này nhiệt độ cơ thể rõ ràng là có chút ấm.

[ Hắn bắt đầu chậm rãi tụ tập "Hạch" của chính mình, tuy rằng hắn còn không có ý thức được.

]
[ "Hạch" là cái gì? ]
[ Hạch tương đương với trái tim của nhân loại, hắn không có trái tim, vẫn như cũ vì ngài mà động tâm.

]
Tiêu quỷ hút máu này có tình yêu nhiều đến đáng sợ, nó nhịn không được chờ mong một ngày nào đó tình yêu của hắn hoàn toàn bị bật ngược lại.
Chuyện kia nhất định sẽ là làm thế giới cũng muốn vì việc này mà cảm thán xuất sắc.

Tan học về, Ludwig đưa Sở Từ về nhà, ở nhà cậu đến buổi tối.


Người mới rơi vào bể tình không tránh khỏi việc muốn tiếp xúc da thịt, nhưng quỷ hút máu lại dường như không như thế.

Hắn hôn môi đều ôn nhu khắc chế.

Sở Từ bị hắn thật cẩn thận hôn môi khơi dậy ý xấu, mới vừa đem Ludwig đẩy ngã ở trên thảm, đã bị hệ thống lãnh khốc ngăn lại.

[ Tôi khuyên ngài vẫn là không cần kích phát dục vọng của hắn, nếu ngài không muốn trước khi nhiệm vụ hoàn thành mà chết trên giường của quỷ hút máu.

]
[ A, chán ghét, mi như thế nào liền người khác hôn môi cũng muốn nhìn lén.

]
Hệ thống: [......]
Sở Từ cố mà không buông ra Ludwig, hôn hôn mắt hắn, ôn nhu nói: "Anh tựa hồ rất khẩn trương?"
Ludwig vô thố mà ôm lấy cậu "Tôi sợ làm em bị thương."
Nếu tiếp tục như vậy, hắn nhất định không có biện pháp khống chế chính mình.

"Vậy, chờ thời điểm anh tốt hơn, anh lại đến ôm em".

Sở Từ dán ở chỗ ngực hắn, lại nghe không thấy một tiếng tim đập, yên lặng giống như là mọi thanh âm đều im lặng như ban đêm: "Anh đến nhẹ một chút, em sợ đau."
Ludwig rũ mắt, nhìn ngọn tóc đen nhánh của cậu, yết hầu khẽ nhúc nhích: "......!Được."
Khi màn đêm buông xuống, hắn mới trở lại giáo đường.

Ludwig thay đổi tự nhiên không thể gạt được thần phụ, hắn cũng không nghĩ muốn giấu giếm.

Đêm đó hắn cùng Sở Từ ở bên nhau, hắn liền nói cho thần phụ chuyện này, thần phụ không nói gì mà nhìn hắn hồi lâu, chung quy là bất đắc dĩ mà thở dài một hơi.

"Có lẽ cậu ấy chính là vận mệnh của con" thần phụ mí mắt buông xuống, chậm rãi nói: "Không có ai có thể chống lại vận mệnh, đến bản thân vận mệnh cũng không thể.

Ludwig, ta chỉ hy vọng con không bị lạc lối ở trong vận mệnh."
Ludwig không dễ dàng ưng thuận hứa hẹn, mà là lấy ra một khẩu súng, giao vào tay thần phụ: "Con không dám hướng cha bảo đảm, thần phụ, nếu thực sự có một ngày như vậy, mong cha tự mình xử trí con."
Khẩu súng này cổ xưa đến sắp rỉ sắt, thân súng màu đen loang lổ, hình dạng quỷ dị, như là hai đóa tường vi quấn quanh ở bên nhau.

Thần phụ cẩn thận nhìn chăm chú vào khẩu súng, sau đó ý thức được, những cái dấu vết loang lổ là do máu năm này tháng nọ bắn lên.

Là máu của quỷ hút máu.

Thần phụ đột nhiên ngẩng đầu, đối diện với thần sắc bình tĩnh của quỷ hút máu.

"Chỉ có một phát viên đạn, cho nên khả năng cha nên luyện tập một chút cách bắn."
- -------------------------------------.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương