Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu
Chương 25: Diễn kịch 1

Phượng Thiên Vũ ngồi trên bàn đá nhỏ bên trong Trúc Uyển, thân hình nhỏ nhắn xinh xắn có chút gầy yếu, nhìn cọp cái Thanh Ngư đứng trước mặt, khóe môi nở ra nụ cười: "Thanh Ngư, hắn là sư phụ của ta, đã xảy ra chuyện gì sao?"

Phượng Thiên Vũ lắc đầu, Thanh Ngư cùng sư phụ động thủ, liền biết kết quả a.

Thanh Ngư liền nói: "Tiểu thư, Thanh Ngư đã từng gặp hắn, hắn chính là sư phụ của đại tiểu thư, hắn rất hay đưa đan dược cho đại tiểu thư để đối phó với tiểu thư."

Thanh Ngư nói xong, vẫn không quên bày ra tư thế chuẩn bị đánh nhau.

Hàn Duệ nghe vậy, xoắn xuýt lại, mẹ kiếp, hắn cũng chưa từng bước vào Phượng phủ có quỷ mới biết đại tiểu thư Phượng phủ trông như thế nào.

Phượng Thiên Vũ nhìn về phía Hàn Duệ, con mắt tràn đầy vui vẻ, cũng chỉ có Hàn Duệ biết rõ, nếu như hắn không giải thích rõ ràng, chỉ sợ hắn sẽ vô cùng thê thảm a, không sợ hắn sao? Hắn là cao cấp Dược Tôn cũng chính là trung cấp Linh Tông, đồ nhi của hắn, thật không đơn giản mà.

"Đồ nhi, sư phụ thề với trời, ngay cả hình dạng chó má của đại tiểu thư kia sư phụ còn không biết, làm sao có thể là sư phụ của nàng ta được, sao có thể lấy thuốc để đối phó ngươi a. Oan uổng a"

Phượng Thiên Vũ im lặng, Mạc Sầu bưng nước trà lên, Phượng Thiên Vũ cầm lấy ly trà, nhấp môi một cái, thủy chung vẫn không lên tiếng.

Hàn Duệ nhìn qua, nóng nảy, liền cho là đồ nhi không tin mình, vội vàng lấy ra đồ vật muốn tặng Phượng Thiên Vũ.

"Đồ nhi, ngươi xem, đây là sư phụ thay ngươi tìm đan đỉnh, là tặng cho đồ nhi ngươi đấy."

Phượng Thiên Vũ ngước mắt, liếc nhìn cái đan đỉnh kia, thân đỉnh hiện lên một màu xanh đậm, phía trên có khắc một ít hoa văn, nhìn ra, tuy đây không phải là loại đan đỉnh tốt nhất, nhưng cũng không tồi đâu nha.

Phượng Thiên Vũ ý niệm khẽ động, đan đỉnh liền bị đưa vào không gian Hồng Liên.

Hàn Duệ kinh ngạc, đồ nhi rút cuộc là tin hay không tin đây a?

Phượng Thiên Vũ cười tủm tỉm đứng lên, đi đến trước mặt Hàn Duệ: "Sư phụ, nghe sư phụ nói những lời đó, ta cũng biết sư phụ là người mắt cao hơn đầu, đồ nhi tuyệt đối tin tưởng ngươi, bất quá lại không biết người bên cạnh đại tỉ là ai?"

"Tiểu thư, theo như Mạc Sầu nghĩ, người bên cạnh vị tỷ tỷ kia là đồ giả mạo." Mạc Sầu thản nhiên nói, nếu như vị Tôn Giả này không biết đại tiểu thư, Thanh Ngư lại nói cái người kia rất giống vị Tôn Giả này, thì chỉ có một khả năng!

Phượng Thiên Vũ nhẹ gật đầu, nàng cũng cho rằng như vậy.

Thanh Ngư xin lỗi gãi gãi đầu: "Tôn Giả, thực xin lỗi, Thanh Ngư lại không biết đắc tội với người."

Hàn Duệ khoát tay áo: " Thấy ngươi là nha hoàn bên cạnh đồ nhi của ta, ta cũng không thèm so đo với ngươi."

Đột nhiên. Không khí một hồi chấn động, Phượng Thiên Vũ ngẩng đầu, nhìn bên ngoài viện, cặp môi đỏ mọng khẽ mở:"Tới chậm hơn so với dự đoán."

Hàn Duệ nghe vậy, lông mày nhăn lên, sau khi đồ nhi của hắn nói xong hắn mới cảm giác được, chẳng lẽ thực lực của đồ nhi còn cao hơn cả hắn?

Thanh Ngư cùng Mạc Sầu cũng không ngốc, nghe tiểu thư nói như vậy cũng liền biết có người đến, hơn nữa tới đây chắc cũng không có ý tốt!

"Nha đầu, có muốn hay không để sư phụ giúp ngươi thanh lý luôn." Hàn Duệ nghe thấy người tới cũng không ít nha, hắn sợ nha đầu ứng phó không được.

Phượng Thiên Vũ cười cười: "Sư phụ, người vào trong phòng trước đi, để đồ nhi diễn kịch chơi đùa với mấy người này một chút."

Phượng Thiên Vũ nói xong, từ trong không gian gọi Ảnh nhi ra, bây giờ nàng chưa thể bại lộ thực lực, vẫn phải để Phượng Tiêu nghĩ nàng là một cái phế vật không có linh lực, như vậy nàng mới dễ dàng điều tra trong phủ được.

"Mẫu thân." Tuyết Ảnh ngọt ngào kêu lên, đột nhiên trông thấy một lão đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh hỏi: "Thanh Ngư, lão nhân này là ai?"

"Tiểu công tử, đó là sư phụ của tiểu thư."

Hàn Duệ nhìn tiểu hài tử xuất hiện, trong lòng một hồi run rẩy, đó là một loại uy áp về linh hồn, làm cho người ta luôn luôn sợ hãi.

Hàn Duệ nhíu mày, nhìn tiểu hài tử thầm nghĩ: "Lực lượng thật cường đại."

Phượng Thiên Vũ trông thấy Hàn Duệ vẫn còn đứng đó liền nói: "Sư phụ, mau vào đi thôi, nhớ kỹ, nghìn lần không được xuất hiện, bằng không thì. …"

Hàn Duệ nghe nói, thu hồi suy nghĩ, tiến vào gian phòng, nếu như đồ nhi của hắn muốn hắn xem kịch, hắn sao có thể không xem.

Ngay lúc Hàn Duệ vào phòng, từ rất xa liền truyền đến âm thanh tức giận.

"Tiểu tiện nhân."

Phượng Tiêu, Mạc Tuyết, còn có Đại phu nhân Đỗ Yến, Phượng Thủy Tuyết, cùng với một số đệ tử của Phượng gia khí thế tiến vào Trúc Uyển.

Phượng Thiên Vũ lạnh lùng nhìn những người ở trước mắt, nhớ tới lời của di nương, lưu quang ngạp tràn hận ý, Phượng Tiêu!

Phượng Thiên Vũ cười lạnh một tiếng: "Phụ thân mang theo nhiều người như vậy, là muốn làm cái gì đây?"

"Ngươi đừng gọi ta là phụ thân, ta cũng không có đứa con gái như ngươi." Phượng Tiêu lạnh lùng nói: "Ngươi bây giờ đã trưởng thành, ngay cả lời của ta nói ngươi không còn để ý, có Siêu Thần Thú, Quốc Sư cũng Hoàng hậu nương nương che chở, ngươi vẫn để phụ thân như ta vào mắt hay sao?"

Đối mặt với khoảng hơn mười người, Phượng Thiên Vũ cũng không sợ hãi, khí thế trên người lạnh nhạt tự nhiên, thong dong nhìn những người trước mặt kia.

Phượng Thiên Vũ đưa tay, cầm lấy ly trà đặt ở bên miệng: "Phụ thân cũng thật là kì lạ, nữ nhi có nhiều người che chở như vậy, đáng lẽ phụ thân phải nên cao hứng a. Quốc sư thực lực cường đại, di nương lại là Hoàng Hậu của Đông Dạ quốc, Ảnh nhi là Siêu Thần Thú, thế mà phụ thân lại muốn phủi sạch quan hệ với nữ nhi, nữ nhi ngu ngốc, không biết trong lòng phụ thân đang suy nghĩ cái gì a?"

Phượng Tiêu sững sờ, hắn như thế nào không nghĩ tới, Phượng Thiên Vũ có Quốc Sư che chở, còn có Siêu Thần Thú, bởi vậy, hắn ở trong triều cũng có quyền hành, Phượng tộc cũng là một trong tứ đại gia tộc đứng đầu, loại chuyện này, hắn cớ sao mà không làm, chẳng qua là vừa nghĩ tới hôm nay trên triều đình Phượng Thiên Vũ lại ngỗ nghịch với hắn như thế, vì thế tâm tình liền tức giận không thôi.

"Những lời ngươi nói rất có lý, nhưng tại sao trước mặt nhiều người như vậy ngươi lại ngỗ nghịch với ta, còn cắt đi hai tay của muội muội ngươi nữa."

"Ngỗ nghịch?" Phượng Thiên Vũ cười lạnh, mở miệng: "Phụ thân, hôm nay nếu nữ nhi không muốn hai tay của Tam muội, ngươi cảm thấy Quốc Sư đại nhân cùng di nương sẽ bỏ qua Tam muội hay sao? Phụ thân cảm thấy Quốc Sư đại nhân cho phép một kẻ dám gây sự với người mà hắn đang bảo vệ có thể bình an vô sự mà bước về hay sao?"

"Phụ thân, Quốc Sư đại nhân là người như thế nào, chắc hẳn phụ thân càng rõ hơn so với nữ nhi."

Phượng Thiên Vũ thản nhiên nói, có chỗ dựa mà không dùng, mới chính là ngu ngốc!

Phượng Tiêu trầm mặc, Quốc Sư đại nhân tính tình hắn ít nhiều biết một chút, nếu như Phượng Thiên Vũ hôm nay không có cắt lấy hai tay của Linh nhi, chỉ sợ tính mạng của Linh nhi cũng sẽ không còn!

"Quốc sư che chở cho ngươi như vậy, ngươi chỉ cần xin hắn, Tam muội của ngươi liền không có việc gì, tại sao ngươi còn cố tình cắt hai tay của Tam muội ngươi?"

Phượng Thiên Vũ ánh mắt âm hàn, lạnh giọng nói: "Phụ thân nói rất đúng, lúc Tam muội đưa ra nữ binh cương thi để tỷ thí với ta lúc đó phụ thân đang ở đâu sao không đứng lên nói giúp cho ta một câu, đến lúc đó có phải hay không đôi tay của Tam muội cũng được giữ lại. Hay tận trong tâm của phụ thân muốn nữ nhi chết đi có đúng hay không”

Phượng Thiên Vũ nói xong, vẫn không quên cố rặn ra mấy giọt nước mắt, cúi đầu, nhẹ giọng khóc ồ lên, bộ dáng kia, thật giống một tiểu hài tử bị ủy khuất a.

Thanh Ngư cùng Mạc Sầu đứng ở một bên trợn mắt, nếu không phải tiểu thư mới nói là diễn kịch, bọn hắn liền tin tưởng đây là sự thật a.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương