Dưới cái nắng như thiêu như đốt, hai đoàn binh hùng hậu khí thế ngút trời đứng đối lập nhau. Bầu không khí căng thẳng như dây đàn sắp đứt bởi tất cả những con người ở đây đều đang đứng giữa lằn ranh sinh tử. Tướng cầm đầu phía giặc dứt khoát rút kiếm, gầm một tiếng, cả đoàn binh phía sau hắn ồ ạt lao tới chém giết. Phía bên đây, chủ tướng cũng là hoàng tử út, à không giờ nên gọi là quốc vương mới đúng cũng rút kiếm cầm quân lao tới nghênh chiến.

Khói lửa điêu linh hung tàn rực cháy. Sống chết chỉ trong gan tất. Từng giây trôi qua không biết có bao nhiêu sinh mạng ngã xuống chiến trường này. Tình hình dần nguy cấp khi lực lượng bên quốc vương ít dần. Quân địch thấy thế càng hung, tấn công càng bạo. Có vẻ như chúng quyết trận này thắng bằng được, chấm dứt chiến tranh, một trận nuốt trọn vương quốc này. Tất cả tướng lĩnh uy mãnh của địch lao tới tấn công vị quốc vương trẻ. Quốc vương dù dũng mãnh, võ nghệ hơn người nhưng sức lực có hạn. Hiện tại trên người chàng đã gánh không ít thương tích. Nhưng vẫn cố chấp không chịu rút quân. Cuối cùng, chuyện gì tới cũng phải tới, tất cả những quân sĩ còn sống sót hoảng loạn tháo chạy. Mấy dũng tướng của chàng cũng bất chấp kéo chủ tướng của mình bỏ chạy. Tình cảnh thảm hại chưa từng thấy. Địch thấy thế làm mừng, quyết tâm truy sát tới cùng, một trận cuối nắm gọn vương quốc. Chúng khinh quốc vương trẻ bất tài nhưng lại không ngờ chính kẻ "bất tài" ấy đang dắt mũi chúng. Khi địch chạy sâu vào vách núi hiểm trở, bất ngờ hai bên sườn núi người người nổi dậy, khí thế như át cả thái dương. Địch chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra thì đã bị tên bắn, đá, gỗ từ trên núi lăn xuống đè. Tướng địch vừa dứt lệnh rút thì từ phía sau quân truyền tin lửa cháy dữ dội.

Quốc vương ung dung đứng trên cao nhìn xuống trận địa phía dưới. Đôi mắt chàng âm trầm quan sát nữ tướng cầm quân giặc dưới kia. Cung trong tay chàng lên tên nhắm thẳng con mồi. Mũi tên sắt nhọn xé gió lao tới. Không ngờ có kẻ lao ra hứng trọn mũi tên đó thế mạng cho nàng ta. Biển lửa chết chóc là thế nhưng vẫn có kẻ may mắn thoát khỏi lưỡi hái tử thần. Nữ tướng đó là một trong những kẻ may mắn đó.

Trận này quân chàng thắng. Xong, chiến tranh vẫn chưa thể kết thúc.

***


"Cách đình chiến tốt nhất bây giờ là cầu hôn với công chúa nước đối địch" Nhị hoàng tử nói "nàng ta là kẻ kiêu ngạo nhưng thông minh, với tình thế hiện tại chắc chắn sẽ chấp nhận cuộc hôn nhân này".

Đôi mày kiếm của vị tân quốc vương hơi nhíu lại. Nhị hoàng huynh của chàng nói không sai. Mặc dù tình thế trước mắt nhìn bề ngoài thì quân ta còn yếu nhưng hàng loạt những trận chiến vừa qua đã chứng minh thực lực quân chàng ngày một lớn mạnh còn địch đang mất dần thế thượng phong. Cùng với sự chi viện, giúp đỡ của các nước đồng minh của chàng, nếu thực sự chiến đến cùng thì chắc chắn chàng sẽ thắng. Song, con dân chàng sẽ đổ máu càng nhiều hơn. Vị công chúa nước đối địch kia quả thực có tài bởi nàng ta chính là người đứng sau những mưu kế thâm hiểm trên chiến trường, chính nàng ta là chướng ngại vật lớn nhất đối với chàng trong trận chiến này. Người mưu sâu kế xa như vậy chắc chắn đã nhìn ra thế trận đang dần thay đổi. Cầu hòa, chấp nhận cuộc hôn nhân này cả hai bên đều có lợi.

Nhưng lòng chàng không yên. Nghĩ đến chuyện phải kết hôn với nàng công chúa kia, tim chàng nhức nhối. Chàng đi đến bên khung cửa sổ lớn nhìn lên bầu trời xám xịt. Nắm tay chàng vô thức xiết chặt khi sấm chớp nổ đoàng ở chân trời. Cảm giác lo lắng đứng ngồi không yên này đều vô thức xuất hiện mỗi khi trời nổi sấm. Muốn làm gì đó nhưng lại không biết phải làm gì, cho ai. Thực sự quá khó chịu.

Nhị hoàng tử thấy biểu hiện của em trai mình, chàng thở dài, lắc đầu. Tuy quốc vương không kể về những ngày lưu lạc bên ngoài càng không lý giải về sự thay đổi của chàng nhưng nhị hoàng tử dường như lờ mờ đoán ra được điều gì đó. Nhưng mặc kệ đấy là gì, giữa yên bình của muôn dân và hạnh phúc cá nhân, bậc đế vương chỉ có thể chọn vế trước.

Ngay lúc này cận vệ chạy vào báo lên một tin tức không rõ là tốt hay xấu.


Vị công chúa kia bị rồng bắt đi. Vua cha của nàng gửi thư cầu cứu khắp các nước, hứa rằng nếu ai cứu được công chúa, quốc vương sẽ gả nàng cho người đó bất kể sang hèn giàu nghèo, thậm chí sẵn sàng chấp nhận mọi điều kiện.

Vị công chúa này nổi tiếng xinh đẹp bậc nhất thiên hạ lại có tố chất hơn người, chưa kể chỗ dựa sau lưng nàng lại vô cùng vững chắc. Cưới được nàng chẳng khác nào một bước lên mây. Bấy lâu nay không ít người ngỏ lời nhưng công chúa không ưng. Nay thời cơ tốt đẹp, dại gì không chớp lấy.

Kể từ khi tin này lan truyền đã một năm trôi qua, lời đồn về rồng đen độc ác với lâu đài hắc ám bị nguyền rủa ngày một đi xa dần. Thách thức càng lớn, những vị anh hùng càng hứng thú. Lắm kẻ giành nhau xuất quân ra đi. Xong, không một ai trở về. Một chút tin tức cũng không có. Tình thế ngày càng đi tới bước đường cùng thì bất ngờ kẻ ám binh bất động bấy lâu - tân quốc vương trẻ xuất binh cứu người.

Chàng chỉ dẫn theo một nghìn tráng sĩ còn lại giao cho nhị hoàng tử nắm giữ, ở lại bảo vệ lâu đài.

Lão quốc vương muốn lợi dụng con gái để các nước xâu xé tranh giành nhau còn lão đứng ngoài hưởng lợi. Đáng tiếc lão càng tính càng sai. Vương quốc của lão, bên ngoài bị quốc vương trẻ đem quân đánh mạnh giành toàn thắng. Bên trong, dân chúng kêu than, oán trách vì đã tạo ra chiến tranh khiến dân chúng đói khổ; kinh tế tụt dốc, nội loạn bắt đầu nhen nhóm. Đến nước này không còn cách nào, lão quốc vương cầu hòa đồng thời xin vị quốc vương tài ba kia đi cứu công chúa vì ông chỉ có duy nhất một đứa con gái này. Cùng đêm đó, bà tiên đỡ đầu của công chúa xuất hiện trao cho chàng thanh kiếm giết rồng. Bà nói chỉ có chàng mới cứu được công chúa. Cứu công chúa là xứ mệnh của chàng bởi hai người là định mệnh của nhau và cũng là cách duy nhất để thần dân hai quốc gia sống trong hòa bình lâu dài.


Hoàng tử chấp nhận. Thật ra chàng không hứng thú với vị công chúa kia càng không quan tâm định mệnh gì đó mà vị tiên kia nhắc đến. Chàng đi vì yên bình của thần dân và vì linh cảm nhắc nhở, lần này đi có thể chàng sẽ giải đáp được khúc mắc trong lòng. Cô gái áo đen nhỏ nhắn luôn xuất hiện trong những giấc mơ nhưng chưa một lần chàng nhìn rõ mặt, lần này rất có thể chàng sẽ biết nàng là ai.

Mảnh ghép quan trọng nhất đời chàng, chàng nhất định phải tìm được.

Đoàn binh khí thế hùng hậu tiến về lâu đài đen.

***

Sừng sững sâu trong rừng gai chết chóc, lâu đài hắc ám lạnh lẽo đứng sừng sững giữa không gian đầy đầy tiếng quạ kêu. Gió lạnh thổi qua đánh nghiêng ngả ánh lửa nơi tầng hầm. Ánh sáng lờ mờ hiu hắc soi vào những gian nhà đá song sắt chắc chắn. Nơi đây giam giữ rất nhiều người. Bọn họ đều là những tráng sĩ tìm tới giải cứu công chúa. Một lời nguyền đã đã ru họ vào giấc ngủ.


Phù thủy bước đi trên hành lang dài, nàng lơ đãng liếc qua từng buồng giam. Tầm mắt va vào một căn phòng trống với cánh cửa sắt mở toang. Kẻ quan trọng nhất đã chạy trốn. Nàng quay lưng bỏ đi.

Tiếng xục xạo đồ vật vang lên khe khẽ trong căn phòng đầy sách và những lọ thuốc màu sắc sặc sỡ. Cô gái tóc vàng với nét đẹp quý tộc đang vội vàng tìm thứ gì đó. Mồ hôi tấm tấm kết thành giọt lăn trên khuôn mặt hiện rõ hai từ căng thẳng. Bỗng dưng đôi mắt công chúa sáng bừng, bàn tay ngọc ngà cầm vật kia lên. Chưa kịp xác nhận xem có đúng thứ cần tìm hay không thì cánh cửa gỗ sau lưng đã tự khắc mở.

"Khá khen cho một nàng công chúa dũng cảm".

Chất giọng trong trẻo vang lên cùng với một tràng vỗ tay chào đón.

Phù thủy áo đen ung dung từ cửa đi tới, nàng búng tay biến ra một cái ghế rồi ngồi xuống, bắt chéo chân, vô tư liếc qua vật trên tay công chúa. Ánh mắt nàng vẫn bình thản như vậy, hệt như thứ đó không liên quan gì đến nàng. Thái độ đó đã thành công khiến vị công chúa kia hoài nghi vật mình đang cầm trên tay, hoài nghi luôn những lời tiên đỡ đầu đã từng nói.

Cách đây rất lâu về trước có một đứa trẻ mồ côi bị bắt làm nô lệ cho nhà giàu. Mặc dù bị đối xử vô cùng tàn nhẫn nhưng đứa trẻ đó vẫn giữ được tâm hồn lương thiện. Bà tiên cảm động đã cứu nó khỏi gia đình nhà giàu kia. Đứa bé đó biết tiên đã cứu mình thì sống chết không cho bà đi, nói muốn trở thành tiên như bà. Tiên đã từ chối rồi biến mất. Sau này gặp lại , đứa trẻ đó đã trở thành một phù thủy lợi hại. Nhưng lợi hại không có nghĩa là bất bại. Phù thủy ấy vẫn có một điểm yếu. Vì phù thủy nàng ta nhận làm thầy là một lão phù thủy kỳ quái. Học trò lão phù thủy nhận đều được phát một lọ thuốc màu đen. Đối với mọi thứ thì vô dụng nhưng đối với học trò của lão, chỉ cần dính một chút thuốc này thì toàn cơ thể bao gồm cả linh hồn đều bị ăn mòn, sẽ chết một cách đau đớn nhất và mãi mãi không được luôn hồi chuyển kiếp.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương