Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói
-
Quyển 1 - Chương 47: Tụ tập lại những nhớ nhung
Mộ Lăng Không như có điều suy nghĩ, không có tiếp tục hỏi, ánh mắt lóe lên mấy lần, nhắc đến một chuyện khác là vô cùng quan trọng với nàng, ''Xin phiền Tiểu nhị ca giúp ta hỏi thăm tung tích một người, nếu có thể tìm được, phải có hậu tạ."
Đầu óc tiểu nhị chuyển biến cực nhanh, có chút lời mở đầu, trong lòng thì đang đếm,''Phu nhân, đang muốn tìm vị trí của phu quân?''
"Không sai." Mộ Lăng Không môi mím chặt lại, vẻ u sầu hiện lên trên mũi, ''Chàng không quen với kinh thành, đi đến Đại Đô, phải là dừng chân ở trong khách trọ nào đó.''
"Phu nhân yên tâm, đây là việc rất nhỏ, chỉ cần phu quân xác thực là ở đây, trong ba đến năm ngày, nhất định có tin tức.'' Vì phục vụ khách trọ ra tay hào phóng, tuyệt đối là chuyện cả người vui thích, bạc trắng liền đến tay.
Sau khi liên tục nói cảm ơn, nàng nói qua tình hình của Tiêu Trúc, miêu tả đại khái dáng dấp của hắn, dặn dò nếu như tiểu nhị phát hiện ra, nhất định phải lập tức trở về nói cho nàng biết.
Bên trong gian phòng khôi phục sự yên tĩnh, nàng ngồi một chỗ, thu lại tầm nhìn, đi tới bên cửa sổ, khe khẽ mở.
Tiêu Trúc, nên là cách chỗ nàng không xa.
Cùng một mảnh dưới bầu trời, dù sao cũng nên có cơ hội gặp mặt.
Đợi nàng hoàn thành nhiệm vụ sư phụ giao phó, nàng nhất định cố gắng đi tìm hắn.
Cho nàng thời gian nhiều hơn một chút, để tụ tập lại những nhớ nhung.
Tiêu Trúc. . .
Phu quân của nàng.
Đầu óc tiểu nhị chuyển biến cực nhanh, có chút lời mở đầu, trong lòng thì đang đếm,''Phu nhân, đang muốn tìm vị trí của phu quân?''
"Không sai." Mộ Lăng Không môi mím chặt lại, vẻ u sầu hiện lên trên mũi, ''Chàng không quen với kinh thành, đi đến Đại Đô, phải là dừng chân ở trong khách trọ nào đó.''
"Phu nhân yên tâm, đây là việc rất nhỏ, chỉ cần phu quân xác thực là ở đây, trong ba đến năm ngày, nhất định có tin tức.'' Vì phục vụ khách trọ ra tay hào phóng, tuyệt đối là chuyện cả người vui thích, bạc trắng liền đến tay.
Sau khi liên tục nói cảm ơn, nàng nói qua tình hình của Tiêu Trúc, miêu tả đại khái dáng dấp của hắn, dặn dò nếu như tiểu nhị phát hiện ra, nhất định phải lập tức trở về nói cho nàng biết.
Bên trong gian phòng khôi phục sự yên tĩnh, nàng ngồi một chỗ, thu lại tầm nhìn, đi tới bên cửa sổ, khe khẽ mở.
Tiêu Trúc, nên là cách chỗ nàng không xa.
Cùng một mảnh dưới bầu trời, dù sao cũng nên có cơ hội gặp mặt.
Đợi nàng hoàn thành nhiệm vụ sư phụ giao phó, nàng nhất định cố gắng đi tìm hắn.
Cho nàng thời gian nhiều hơn một chút, để tụ tập lại những nhớ nhung.
Tiêu Trúc. . .
Phu quân của nàng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook