Chiêu Doanh nghe vậy thì cau mày, hơi nghi ngờ: "Liễu thẩm luôn tự hào về Trần đại ca, nhưng khi thẩm ấy nói ra lời này, lại cho thấy thẩm ấy phủ nhận sự ưu tú của Trần đại ca, Liễu thẩm đúng đang tự mâu thuẫn với chính mình.

"Nhìn biểu cảm nhỏ trên khuôn mặt của Chiêu Doanh, Đoạn Lăng không khỏi nở nụ cười, ở góc tường nghe lén người ta mà nàng còn có thể phân tích, hắn cũng không biết phải nói như thế nào mới tốt cho nàng.

Ngay sau đó, giọng nói của Trần Thành vang lên:“Gia thế tốt hay xấu thì liên quan gì, chỉ cần đối phương phẩm hạnh đoan trang, tính cách hiền lành, xứng với Minh Viễn, đây mới là điều quan trọng nhất.

” Trần Thành cố để gắng thuyết phục Liễu thị, nhưng Liễu thị cực kỳ cứng đầu về phương diện này.

“Không được!” Giọng Liễu thị lạnh lùng lại rất kiên định, như thể lời thuyết phục của trượng phu căn bản không làm nàng dao động một chút nào.


Trần Thành nặng nề thở dài một hơi, hắn còn muốn nói thêm gì đó, nhưng giọng nói của Trần Minh Viễn đã vang lên từ ngoài cửa, trước đó hắn đã đưa Trần Bác Văn và Trần Diệu Diệu đến tiệm tạp hóa trong thôn để mua đồ, vì vậy hai phu thê Trần gia mới cãi nhau mà không e ngại gì.

Bọn trẻ đã trở lại, Trần Thành và Liễu thị tất nhiên không còn cãi nhau nữa, chẳng mấy chốc, Trần gia bên kia đã yên ắng.

Chiêu Doanh thức thở phào nhẹ nhõm, nàng đặt đống ớt đã rửa sạch bỏ vào rổ bên cạnh, dừng lại một chút, rồi nói với Đoạn Lăng: "A tỷ, ý của Trần thúc không sai, ý của Liễu thẩm cũng không sai, haizz, không biết chuyện này nên kết thúc như thế nào.

”Kết thúc thế nào? Nếu một bên thỏa hiệp thì chuyện đương nhiên sẽ kết thúc, theo hắn thấy, rất có thể Trần Thành sẽ thỏa hiệp trước, tuy nói rằng mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều do hắn quyết định, nhưng tính tình của hắn lại không mạnh bằng Liễu thị, Liễu thị lại phá lệ kiên trì trong chuyện này, hắn không thể thay đổi suy nghĩ của Liễu thị được, cuối cùng đành phải thỏa hiệp rồi từ bỏ.

Sau khi ớt khô và mẻ ớt cay được rửa sạch, cả hai tiếp tục làm bột đậu.

Đoạn Lăng băm nhuyễn tất cả ớt, sau đó Chiêu Doanh dùng cối đá để đập cho ớt mềm nát đều, sau đó trộn với đậu tương đã phơi nắng, cho vào trong nồi đất, cuối cùng đổ vừa đủ dầu hạt cải vào, như vậy coi như là làm xong bột đậu rồi.

Đoạn Lăng cắt ớt cay cả một buổi trưa, cả hai tay đều bị cay đến mức đỏ đỏ, khiến Chiêu Doanh nhìn đến mức đau lòng, nàng vội vàng đi ra ngoài hái ô hội cho Đoạn Lăng.

Đoạn Lăng ngồi trên ghế, hơi cúi đầu nhìn xuống Chiêu Doanh người đang ngồi xổm trước mặt mình đưa cho mình lô hội, hắn chớp chớp mắt, trên mặt nở một nụ cười dịu dàng.

Cảm giác đau đớn trên tay dần dần dịu nhẹ, khiến trái tim hắn cũng dịu đi theo.

**********Sau vài ngày, Trần gia đã không còn tiếng cãi nhau nữa, Chiêu Doanh và Đoạn Lăng đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, dù sao thì cũng không có ai thích nghe hàng xóm ngày nào cũng cãi nhau.


Buổi chiều, Đoạn Lăng đang ngồi ở bên cạnh giếng bào chế dược liệu, Chiêu Doanh ra ngoài chơi đùa cũng vội vàng chạy về, nàng dùng vạt áo đựng những quả màu đỏ chỉ to bằng ngón út, loại quả màu đỏ này không có tên, nhưng có vị chua chua ngọt ngọt, ăn rất ngon, trong thôn có mấy hài tử coi như nó là một món ăn vặt.

Chiêu Doanh chạy đến bên cạnh Đoạn Lăng, lấy một vài quả đỏ đỏ đưa lên miệng Đoạn Lăng: "Muội đã rửa sạch rồi, a tỷ mau nếm thử.

"Đoạn Lăng chưa bao giờ biết từ chối Chiêu Doanh, hắn há mồm ăn trái cây màu đỏ, một lát sau, Đoạn Lăng bị chua đến mức nheo đôi mắt lại.

Chiêu Doanh thấy vậy thì hơi ngạc nhiên: "Lúc trước muội đã ăn thử qua rồi, cũng đâu có chua đâu.

" Nói xong, nàng nhặt mấy quả lên, tự mình ăn, ừm, đúng là có chút vị chua, nhưng về tổng thể mà nói thì vẫn là rất ngọt.

Chiêu Doanh lại đút cho Đoạn Lăng mấy quả, Đoạn Lăng lại một lần nữa bị chua đến mức nheo đôi mắt lại.

Chiêu Doanh nhíu mày, nàng vội ăn thêm mấy quả, không mà, thực sự rất ngọt.


Đoạn Lăng dừng lại một chút, giơ tay chọn vài quả, đút cho Chiêu Doanh, quả này, làm cho Chiêu Doanh bị chua đến mức cả khuôn mặt đều nheo lại.

Tốt sao, vận may của a tỷ nhà mình cũng đúng là không bằng ai.

Chiêu Doanh nuốt quả màu đỏ, bật cười "Phụt" một tiếng, Đoạn Lăng cũng không thể nhịn mà bật cười theo.

Ngay lúc này, sân bên phải đột nhiên vang lên một tiếng khóc vang dội.

Tác giả có chuyện nói:Tiểu Chiêu Doanh siêu cấp hóng chuyện hhhhh ~.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương