Phu Quân Nam Phẫn Nữ Trang
-
Chương 18
“Vốn dĩ, theo phong tục thì ngày đầu tiên tân phụ gả vào, phải nấu cơm cho cả nhà cả một ngày, kết quả tẩu tử của ta đến cả việc nhóm lửa cũng không biết, càng không nói đến nấu cơm.
” Trương Hà thở dài một hơi, không phải là không vừa lòng Ngô thị, mà càng nhiều hơn là cảm giác bất lực.
Chiêu Doanh suy nghĩ một chút rồi nói: "Ngô gia xem như là một nhà giàu có nhỏ, trong nhà chắc chắn có người hầu, việc nấu nướng linh tinh tất nhiên là để người hầu làm Trương tẩu không biết làm việc này, cũng là có thể được tha thứ.
""Đúng là có thể tha thứ, nhưng tẩu ấy không biết mà cũng không nói rõ, tự mình lăn lộn trong bếp một mình một lúc lâu, nếu tỷ tỷ ta đi vào xem thử, thì chỉ sợ là hôm nay cha ta với đại ca ta phải đói rồi.
" Trương Hà vừa cau mày vừa nói: "Nương ta nói hôm qua tẩu ấy đã vất vả, để tẩu ấy nghỉ ngơi, bữa sáng và bữa trưa không cần tẩu ấy đụng tay đến, là để tẩu ấy biết ý tứ mà làm bữa tối là được rồi, kết quả tẩu ấy còn không cả nhóm được lửa.
"Chiêu Doanh hơi dở khóc dở cười, nàng an ủi: "Không sao, những việc này đều có thể học, ngươi phải cho Trương tẩu một chút thời gian chứ.
"Trương Hà bĩu môi: "Không ai trách tẩu ấy cả, ta chỉ mong là tẩu ấy học được nhanh một chút.
""Trương tẩu nhìn qua không phải là người ngu dốt, ngươi cứ yên tâm đi.
” Chiêu Doanh vỗ vỗ vai Trương Hà, để Trương Hà yên tâm: “Trương tẩu không biết thì ngươi có thể dạy tẩu ấy mà, học nhiều thì sẽ biết.
"Trương Hà suy nghĩ một lúc, sau đó vỗ đùi đứng lên: "Ngươi nói đúng, bây giờ ta đi dạy cho tẩu tử ta ngay đây, đây là cách giải quyết vấn đề nhanh nhất.
"Nàng ấy bước đi, dáng vẻ hấp tấp khiến Chiêu Doanh bất lực mà lắc đầu.
Lúc sau, cuộc sống của Trương gia náo nhiệt một trận, nhưng cũng nhanh chóng bị dẹp yên.
Trương Viễn ban ngày lên trấn trên để làm mộc, buổi tối về thôn, mặc dù ban đầu hắn không có ý định thành thân sớm như vậy, nhưng nếu đã thành rồi, hắn sẽ cố gắng hết sức để làm tốt những gì một trượng phu nên làm, mà Ngô thị, tuy rằng nhìn qua có vẻ yếu ớt, nhưng tính tình lại rất mạnh mẽ, nàng ấy cố gắng mà sinh hoạt trong nhà, dù vẫn còn nhiều việc không biết làm, nhưng trên dưới Trương gia đều rất hài lòng về nàng ấy.
Những ngày tháng sau, hoặc là bình yên, hoặc là gà bay chó sủa, vẫn luôn muốn tiếp tục sống.
*********Đoạn Lăng đưa hai tay ra sau lưng, yên lặng nghe chưởng quầy báo cáo tin tức tra được.
"Bà mối họ Tần kia, tổ tiên ba đời đều là người Du Châu, chúng ta đã điều tra kỹ càng, không có gì bất thường, rồi sau đó chúng ta lại điều tra thân thích của của bà ta, cũng không phát hiện cái gì.
" Nói đến đây, chưởng quầy dừng lại một chút, liếc nhìn sườn mặt của Đoạn Lăng rồi mới nói tiếp: "Cuối năm ngoái, bà mối Tần này được cọc một chuyện lặt vặt, tìm một ngoại thất cho một vị phú thương ở Du Châu thành, phú thương đó háo sắc, bà mối Tần chọn vài ngoài hắn ta đều không xem trọng, chuyện này vẫn luôn bị lôi xuống.
"Kế tiếp không cần phải nói Đoạn Lăng cũng hiểu ý của chưởng quầy, đằng sau bà mối Tần này không hề có chỗ dựa, bà chỉ là nhìn thấy dung mạo của Đoạn Lăng, muốn giới thiệu Đoạn Lăng đi làm ngoại thất cho phú thương ở Du Châu thành.
Trên mặt Đoạn Lăng hiện ra một nụ cười, không phải là cảm thấy tức giận, mà chỉ đơn giản là cảm thấy buồn cười, chẳng qua trong đó cũng không có chuyện gì, vậy thì không cần để ý chuyện này.
Nhìn bóng dáng Đoạn Lăng bước ra khỏi y quán, trong lòng chưởng quầy không thể không buồn.
Diện mạo của thiếu gia rất giống phu nhân, đặc biệt là khi mặc nữ trang, hắn dường như đã thấy được hình ảnh của phu nhân khi vừa gả cho lão gia, lão gia và phu nhân phu thê tình thâm… Haizzz, không nghĩ tới nữa, chuyện cũ luôn làm người ta đau buồn.
*********Ngày này, Đoạn Lăng ra ngoài xem bệnh cho hài tử nhà lí trưởng, Chiêu Doanh không đi theo, nàng chủ động ở nhà, định giặt sạch y phục.
Nàng vừa lấy xô nước từ dưới giếng lên thì nghe thấy tiếng gõ cửa, bên ngoài có người hét lên: "Đoạn đại muội có ở nhà không?"Là giọng của Vương thị, Chiêu Doanh đặt cái xô xuống, chạy tới mở cửa, nói: "Vương thẩm, a tỷ ta không có ở nhà, tỷ ấy đến xem bệnh cho cháu của lí trưởng rồi…"Còn chưa dứt lời, Chiêu Doanh liền nhìn thấy người đứng sau lưng Vương thị, là bà mối lúc trước kia, bước chân của Chiêu Doanh vốn muốn tránh ra lập tức dừng lại, nàng đứng vững trước cửa, Vương thị muốn đi vào sân cũng chỉ đành dừng chân lại.
"Tỷ tỷ ngươi ra ngoài bao lâu rồi? Trở lại nhanh chứ?" Vương thị hỏi.
Chiêu Doanh lắc đầu: "Tỷ tỷ con mới ra ngoài không bao lâu, chỉ sợ phải khuya mới trở về, thẩm, thẩm có chuyện gì sao? Nói với con đi, đợi tỷ ấy quay lại rồi con sẽ nói lại cho tỷ ấy.
".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook