Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia.
Bà ấy đối xử tốt với người khác, trước giờ đều chưa từng hại người. Người khác chèn ép bà ấy khắp chốn, bà ấy cũng không muốn chịu ấm ức một mình nữa.

Làm người tốt quá mệt mỏi, bà ấy chỉ nên chung sống hòa thuận với những người tốt, còn với những người lòng lang dạ sói thì cũng nên dùng chút thủ đoạn.

Bình Tây Hầu phu nhân nhếch môi nở một nụ cười lạnh: “Đứa bé đến bằng cách nào thì cứ để nó rời đi bằng cách đó đi. Nữ nhân ích kỷ lại ác độc như nàng ta, sinh con ra rồi cũng sẽ chỉ khiến nó chịu khổ theo mình thôi.”

Bình Tây Hầu cảm thấy cả người khô nóng, ông ta cũng không muốn Vãn Hà dùng phương pháp khác giải quyết cho mình nữa. Mang thai thì có làm sao? Ai nói nữ nhân mang thai thì không thể hầu hạ nam nhân nữa? Bình Tây Hầu cười lạnh nói: “Trước đây ta đã quá chiều chuộng nàng, để nàng khiến ta năm lần bảy lượt mất hết thể diện trước mặt người khác, mau qua đây cho ta!”

Vãn Hà không dám tin nhìn Bình Tây Hầu. Hầu gia đối xử với nàng ta tốt vô cùng, nói gì nghe đấy của ngày xưa sao giờ lại biến thành dáng vẻ thế này?

Đương nhiên là nàng ta không biết, Bình Tây Hầu có thể đề cập đến việc bỏ thê tử kết tóc mấy chục năm của mình thì cũng có thể tàn nhẫn với nàng ta.

Bình Tây Hầu thấy nàng ta không chịu qua, trong lòng lại càng cảm thấy bức bối, giơ tay tát Vãn Hà một cái: “Trước đây ở trong thanh lâu ngươi cũng hầu hạ nam nhân thế này à?”

Vãn Hà lắc đầu, cuối cùng như thể nhận ra điều gì đó: “Hầu gia... Người không thể, thiếp mang thai cũng không dễ dàng gì, Hầu gia không thể hại thiếp mất đứa bé được...”

Vãn Hà xuất thân thanh lâu, phải uống thuốc quanh năm, giờ có thể mang thai được quả thật là không hề dễ.

Bình Tây Hầu chẳng thèm nghe lời nàng ta nói, lại cho nàng ta một bạt tai, ấn nàng ta lên giường giày vò: “Bây giờ lại còn giả vờ gì hả? Ngươi có biết ta đã bị chế giễu nhiều thế nào vì ngươi không? Ngươi có biết người khác nói gì sau lưng ta không? Đều là do hồ ly tinh lẳng lơ ti tiện nhà ngươi hại! Đứa bé trong bụng ngươi thật sự là của ta chắc? Ta đã có tuổi rồi, ngươi không vụng trộm với nam nhân khác sao?...”

“...”

Vãn Hà bị Bình Tây Hầu đánh đập một trận, lại bị lôi lên giường lột quần áo làm nhục.

Ngọc Ngưng không hề hay biết chỉ một quả đào thôi lại có thể gây ra sóng gió lớn như vậy cho Bình Tây Hầu phủ.

Tuy nhiên, Nam Dương Hầu phủ cũng yên bình lắm.

Quận chúa Hoa Dương sai người mang tặng bốn quả đào lớn, chuyện này đương nhiên đã truyền đến tai Liễu phu nhân. Bà ta còn cho rằng Ngọc Ngưng sẽ biết hiếu kính mình một chút.

Dù gì bà ta cũng là đích mẫu của Ngọc Ngưng.


Nhưng Ngọc Ngưng lại không tính mang cho Liễu phu nhân. Những chuyện Liễu phu nhân làm ngày trước, đương nhiên Ngọc Ngưng vẫn nhớ kỹ. Nàng sẽ không hại Liễu phu nhân, nhưng cũng sẽ không lấy lòng bà ta. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.

Nhũ mẫu mang đào đến Bình Tây Hầu phủ thường làm việc cho Bạch thị và Ngọc Ngưng, chăm chỉ nhanh nhẹn lại gọn gàng ngăn nắp, cũng đối xử rất tốt với Ngọc Ngưng. Bạch thị chọn quả đào cứng hơn một chút rồi bổ ra, bà ăn một phần, hai phần còn lại thì chia cho nhũ mẫu và Điền di nương ở cùng một viện tử với mình.

Quả còn lại đương nhiên là để cho Ngọc Ngưng rồi.

Ngọc Ngưng không nỡ ăn, nàng cảm thấy mùi đào rất thơm, bèn để trong phòng mình, muốn chờ buổi tối Quân Dạ đến thì để Quân Dạ nếm thử.

Trời sắp tối đến nơi, Liễu phu nhân không chờ được Ngọc Ngưng mang đào đến, lại nghe nói nha đầu không hiếu thuận này tặng cho Bình Tây Hầu phu nhân hai quả. Bà ta chỉ đành nghẹn một bụng tức.

Liễu phu nhân không khỏi nói với nha hoàn bên người: “Nam Dương Hầu phủ nuôi nó lớn đến vậy, nó thì hay rồi, bám được cành cao, có chuyện gì cũng lấy lòng Bình Tây Hầu phu nhân. Cái đồ ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng, cũng không xem thử xem ai mới là đích mẫu của nó!”

Nha hoàn không dám nói chuyện, nghĩ ngợi một hồi rồi mới nói: “Hay là phu nhân mang chút gì đó sang cho tiểu thư, nhắc nhở nàng ấy một chút, nói không chừng tứ tiểu thư chỉ lỡ quên mất thôi.”

Bữa tối vẫn còn một đĩa điểm tâm, thời tiết nóng nực, để trong phòng bếp cũng sẽ bị hỏng. Chẳng qua với đãi ngộ của Bạch thị, nếu như Ngọc Ngưng không qua lại nhiều với những quý nhân đó, chỗ điểm tâm này cũng không đến lượt nàng ăn. Liễu phu nhân sai nha hoàn mang đến cho Ngọc Ngưng.

Hiện giờ trong tay Ngọc Ngưng không thiếu tiền, nhũ mẫu bên người ra ngoài mua đồ, thức ăn gì đó, còn có thể mua chút gì đó ngon ngon để ăn. Đĩa điểm tâm Liễu phu nhân mang đến, Ngọc Ngưng vừa nhìn đã biết là những chứ bọn họ không ăn nữa.

Nàng mỉm cười nhận lấy, sau khi từ trang viên trở về, hai giỏ rau dưa Bình Tây Hầu phu nhân cho Ngọc Ngưng nàng vẫn chưa ăn hết, Ngọc Ngưng bèn chọn hai cây cải trắng bảo nha hoàn mang về, mời Liễu phu nhân nếm thử rau tươi.

Liễu phu nhân không chờ được đào, trái lại còn nhận được hai cây cải trắng, bà ta tức lệch cả mũi.

Nhưng giờ bà ta lại chẳng thể làm gì được.

Ngọc Ngưng chỉ có một chỗ dựa là Quận chúa Hoa Dương còn đỡ, hiện giờ Ngọc Ngưng và Bình Tây Hầu phu nhân lại thường hay qua lại. Mặc dù khoảng thời gian trước nghe nói Bình Tây Hầu đòi bỏ Hầu phu nhân, nhưng trừ phi đầu ông ta bị cửa kẹp mất não rồi, nếu không chắc chắn sẽ không thể làm ra được loại chuyện này.

Bình Tây Hầu phu nhân có hai người con, cả hai đều rất tài giỏi, năng lực cũng xuất chúng. Trong đó tiểu nhi tử tuổi vẫn còn trẻ mà đã đạt tam nguyên*, khi đó còn oanh động kinh thành. Hiện giờ đang làm quan địa phương, mặc dù chỉ là ngũ phẩm, nhưng y vẫn còn trẻ, nghe nói Thánh thượng vô cùng tán thưởng y. Cả hai nhi tử của bà ấy sớm muộn gì cũng sẽ trở về kinh, có thể nói là tiền đồ vô lượng.

*Tam nguyên: Người đỗ đầu cả ba kỳ thi hương, thi hội, thi đình.


Nhi tử của Liễu phu nhân Ngọc Đông Thư cũng muốn làm quan, nhưng đầu óc hắn ta lại ngốc nghếch. Liễu phu nhân tính tình nhỏ nhen, nhi tử được bà ta nuôi dạy cũng nhỏ nhen thích so đo tính toán, chắc chắn sẽ chẳng có được công danh gì lớn trên con đường sự nghiệp của mình.

Bình Tây Hầu phu nhân có nhi tử vừa xuất chúng lại hiếu thuận như vậy, nếu như bà ta đắc tội Ngọc Ngưng, lỡ như Ngọc Ngưng nói gì đó trước mặt bà ấy, nói không chừng tiền đồ của Ngọc Đông Thư sẽ bị hủy hết.

Liễu phu nhân chỉ có thể nén giận, bà ta tức đến mức không ngủ được, cứ nghĩ đến cải trắng là thấy buồn nôn, bèn sai nha hoàn mau bỏ cải trắng ra khỏi tầm mắt của mình.

Sau khi trời tối, Bạch thị cũng đã đi nghỉ ngơi, Ngọc Ngưng thấy hai chú thỏ đều đã yên tĩnh nằm trong lồng mới quay trở về phòng mình, cầm lấy miếng mặc ngọc Quân Dạ đưa cho nàng. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.

Miếng ngọc tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt dưới ánh đèn vàng mờ ảo, Ngọc Ngưng cúi đầu khẽ hôn lên miếng ngọc.

Hai hàng mi nàng rất dài, tạo thành hai bóng mờ dưới mắt, làn da nàng trắng nõn mềm mại, trông rất thu hút.

Ngọc Ngưng cũng muốn ở bên Quân Dạ mọi lúc mọi nơi, nhưng hắn đến đây cũng phải mất khoảng hai khắc.

Nàng nhét miếng ngọc lại vào trong y phục.

Dạo gần đây dáng người của Ngọc Ngưng lại phổng phao hơn một chút, nhưng vòng eo vẫn thon thả như trước, nhưng phía trước đầy đặn hơn nhiều, dù có bó ngực cũng không bó nổi.

Y phục của nàng cũng ngày càng nhỏ hơn, khi cúi đầu là có thể thấy đôi bồng đào đầy đặn che hết tầm nhìn của nàng.

Mặc ngọc được đeo trên người Ngọc Ngưng suốt, người nàng rất thơm, hương thơm này nhẹ nhàng nhưng cũng lưu lại rất lâu.

Quân Dạ vòng tay ôm lấy nàng từ phía sau, khẽ hôn lên gáy nàng.

Ngọc Ngưng không ngờ Quân Dạ lại đến nhanh như vậy, nàng sửng sốt: “Sao lần này lại nhanh như vậy?”

Quân Dạ nói: “Khi ta đến thì thấy nàng đang hôn lên miếng ngọc.”

Gò má Ngọc Ngưng ửng hồng: “Ta...”


Quân Dạ xoay người nàng lại, lấy miếng ngọc ra.

Mặc ngọc được đeo trên người nàng, khi bàn tay lạnh lẽo của hắn với vào trong, Ngọc Ngưng khẽ cắn môi mình.

Hắn nói: “Nàng lại lớn hơn một chút rồi.”

Dung mạo của nàng không thay đổi gì nhiều, vẫn sẽ luôn trẻ trung thanh tú như này, cơ thể chắc cũng sẽ không thay đổi, chẳng qua hình như lại cao thêm một chút. Mặc dù lúc nhìn Quân Dạ, nàng vẫn phải ngẩng đầu lên.

Bởi vì hắn quả thật quá cao.

Hắn khẽ miết miếng ngọc, lại nhỏ một giọt máu của mình lên đó.

Máu nhanh chóng thấm vào trong miếng ngọc. Hắn lại nắm lấy tay Ngọc Ngưng: “Nàng nhắm mắt vào đi.”

Ngọc Ngưng ngoan ngoãn nhắm mắt lại.

Nàng cảm thấy lành lạnh, tê buốt đến lạ. Đầu ngón tay nàng bỗng lạnh ngắt, khi ngước mắt lên thì tình cờ bắt gặp ánh mắt của Quân Dạ.

Hắn có đôi mắt phượng dài hẹp, sâu không thấy đáy.

Đôi môi mỏng dính chút máu, hắn ấn ngón tay Ngọc Ngưng lên miếng ngọc.

Một giọt máu của nàng cũng thấm vào đó.

Ngọc Ngưng nói: “Chàng đang làm gì vậy?”

Quân Dạ nói: “Giao hòa với nhau.”

Ngọc Ngưng không hiểu lắm hắn muốn làm gì, nhưng nàng vẫn nhớ đến quả đào mật kia, đào đã được rửa sạch sẽ, quả này mềm vô cùng, một tay nàng cầm quà đào, tay còn lại nhẹ nhàng gọt vỏ đào. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.

Thịt đào đỏ hồng, mùi thơm lan tỏa khắp nơi, Ngọc Ngưng nói: “Quả đào này cho chàng ăn, ta đã nếm thử rồi, ngọt lắm.”

Quân Dạ không cần ăn uống, nhưng không phải là không ăn được. Hắn cũng có thể nếm ra được mùi vị, cũng có thể giả vờ là người bình thường.

Hắn khẽ cắn thử một miếng, ngọt thật.


Nhưng hẳn chẳng thích vị ngọt này cho lắm.

Hắn không có hứng thú mấy với thức ăn thông thường.

Quân Dạ cắn thử hai miếng, cũng không muốn ăn tiếp nữa, trực tiếp làm quả đào biến mất.

“Ăn xong rồi.”

Hai mắt Ngọc Ngưng sáng lấp lánh: “Có ngon không?”

Loại đồ ngọt như thế này, chắc hẳn người bình thường sẽ thấy ngon. Nhưng Quân Dạ chỉ có thể nếm ra được là Ngọc Ngưng rất ngon mà thôi.

Nàng mới đúng là thơm ngon vừa miệng.

Quân Dạ nói: “Ngon.”

Ngọc Ngưng lại gần, khẽ nếm thử nơi khóe môi hắn.

Đúng là ngọt thật.

Cơ thể Quân Dạ vốn đã lạnh lẽo, lúc này lại như đông cứng lại. Hắn có thể cảm nhận được xúc cảm mềm mại ấm áp, đang thăm dò từng chút từng chút một.

Hắn khẽ cắn cánh môi Ngọc Ngưng: “Nàng cũng thích à? Sao vừa nãy không nói?”

Ngọc Ngưng nhìn thấy Quân Dạ là đã rất vui rồi.

Quân Dạ biến quả đào mật vừa nãy vẫn chưa ăn hết lại cho nàng: “Ăn đi.”

Ngọc Ngưng dụi mắt, dường như không thể tin được: “Hả?”

Nàng tiến lại gần, khẽ cắn một miếng. Quả thật vừa vào miệng đã tan, cảm giác ngọt ngào lan tỏa trong miệng. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.

Chỉ là quả đào này to quá, còn to hơn cả mặt nàng nữa, sức ăn của Ngọc Ngưng vốn đã ít, căn bản không thể ăn hết.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương