Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia.
Triệu Tuyết Nhàn trước giờ vẫn luôn thông minh, nghe thấy Trần Vương phi nói vậy, nàng ta bước lên trước: “Ngọc muội muội, mời đi theo ta.”

Ngọc Ngưng khẽ gật đầu.

Triệu Tuyết Nhàn dẫn Ngọc Ngưng đến nơi ở của mình, sau khi tắm rửa sạch sẽ, Ngọc Ngưng thay một bộ y phục mới.

Việc Quận chúa Hoa Dương rơi xuống nước là chuyện lớn, Trần Vương phi vội vã gọi đại phu của Vương phủ đến. Không đến một khắc sau, đại phu vội vội vàng vàng chạy đến, sau khi bắt mạch cho Quận chúa Hoa Dương, đại phu mới nói: “Chúc mừng Quận chúa, Quận chúa phúc lớn mệnh lớn, cái thai trong bụng không bị tổn hại gì, trở về tiếp tục uống thuốc an thai là được.”

Y phục ướt sũng nước trên người Quận chúa Hoa Dương đã được thay mới, đầu tóc nàng ấy cũng đã được lau khô hơn nửa, cả người được quấn trong chăn, nghe đại phu nói vậy, nàng ấy mới cảm thấy yên tâm. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.

Trần Vương phi cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, bà ta tiến lên trước nắm lấy tay Quận chúa Hoa Dương, không nhịn được rơi nước mắt: “Quận chúa, hiện giờ con đang có thai, làm gì cũng phải cẩn thận, tuyệt đối đừng để nha hoàn, nhũ mẫu rời khỏi mình. Lần này con rơi xuống nước làm ta sợ đến mức sắp mất nửa cái mạng luôn rồi.”

Sắc mặt Quận chúa Hoa Dương tái nhợt: “Khiến mọi người phải lo lắng rồi.”

Trần Vương phi cầm khăn tay nhẹ nhàng lau nước mắt nơi khóe mắt mình: “Quận chúa, đang yên đang lành sao con lại rơi xuống nước thế?”


Quận chúa Hoa Dương tâm địa thiện lương, nhưng lại không phải loại người thiện lương vô bờ bến. Trước đây nàng ấy nuôi dưỡng Lý Chi Chi bên người, không có nghĩa là Quận chúa Hoa Dương không ghét mẫu thân của Lý Chi Chi.

Rõ ràng mẫu thân của Lý Chi Chi biết Quận mã của Quận chúa Hoa Dương đã thành gia lập thất, nhưng vẫn muốn bám lấy bắt quàng làm họ, để Quận mã mua trạch viện bên ngoài cho nàng ta ở. Điều này đã khiến Quận chúa Hoa Dương không hài lòng. Nàng ấy không trút giận lên đầu Lý Chi Chi là bởi vì Lý Chi Chi mới sinh ra, một đứa trẻ sơ sinh thì có tội tình gì chứ?

Vậy nên Quận chúa Hoa Dương mới đón cô bé về nuôi bên người mình, nàng ấy luôn tin bản tính con người vốn thiện lương, cố gắng nuôi dưỡng đứa bé này thật tốt thì có thể khiến cô bé trở thành một cô nương có học thức, thấu tình đạt lý.

Vậy mà giờ đây, Lý Chi Chi lại đẩy nàng ấy xuống nước, khiến nàng ấy suýt mất đi đứa bé trong bụng và cả mạng sống của mình. Trước đây Quận chúa Hoa Dương yêu thương Lý Chi Chi bao nhiêu thì hiện giờ lại chạnh lòng bấy nhiêu.

Nàng ấy húng hắng ho mấy tiếng, nói: “Lý Chi Chi đang ở đâu? Gọi nó qua đây.”

Lúc này Lý Chi Chi vẫn đang ở bên ngoài nghe ngóng. Sau khi nghe Quận chúa Hoa Dương nói, Trần Vương phi phân phó hạ nhân: “Mau dẫn Lý tiểu thư vào đây.”

Lý Chi Chi được dẫn vào phòng, trông có bé có vẻ rất e dè, mặt đầy nước mắt. Vừa nhìn thấy Quận chúa Hoa Dương, Lý Chi Chi đã nức nở nói: “Nương...”

Quận chúa Hoa Dương được đỡ ngồi dậy, nàng ấy lạnh lùng nhìn Lý Chi Chi: “Ai là nương của ngươi? Nương của ngươi đã chết vì khó sinh lúc sinh ngươi rồi.”

Trần Vương phi và mấy vị phu nhân thấy giọng điệu của Quận chúa Hoa Dương không đúng lắm, bọn họ không dám nói gì, chỉ đứng ở bên cạnh nghe.


Lý Chi Chi nói: “Người nuôi con lớn, nương của con chính là người.”

Quận chúa Hoa Dương hiện giờ đã vô cùng thất vọng về Lý Chi Chi. Nàng ấy không biết tại sao Lý Chi Chi lại muốn ra tay với mình, tám năm dưỡng dục, trong tám năm này, Quận chúa Hoa Dương vẫn luôn đối xử với Lý Chi Chi như với nữ nhi thân sinh của mình. Đừng nói là đánh là mắng, ngay cả một câu nói nặng lời cũng không có. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.

Dù Lý Chi Chi bị người khác xúi giục, nhưng chỉ cần đứa bé này có trái tim thì sẽ không làm ra chuyện ác độc đến như vậy.

Nếu như không có Ngọc Ngưng đến cứu Quận chúa Hoa Dương, lúc này nàng ấy đã trở thành một xác hai mạng rồi.

Nàng ấy lạnh giọng nói: “Quỳ xuống!”

Lý Chi Chi bình thường thấy Quận chúa Hoa Dương dịu dàng hòa nhã, chưa từng nghe thấy giọng điệu lạnh lùng như vậy, cô bé hoang mang lo sợ, vội vã quỳ xuống.

“Ơn sinh mà không nuôi, chặt tay có thể trả. Ơn sinh thành nuôi dưỡng, chặt đầu có thể trả. Ơn không sinh nhưng nuôi dưỡng, trăm kiếp cũng khó trả! Lý Chi Chi, ta không phải là mẫu thân thân sinh của ngươi, nhưng bình thường cũng không bạc đãi ngươi, tại sao ngươi lại bỗng đẩy ta xuống hồ?” Quận chúa Hoa Dương nói: “Bình thường ta dạy ngươi cầm kỳ thư họa, dạy ngươi lễ nghĩa liêm sỉ, nhưng đã từng dạy ngươi vong ân phụ nghĩa lấy oán báo ơn chưa?”

Nghe thấy những lời này, ánh mắt mấy người Trần Vương phi nhìn về phía Lý Chi Chi đều thay đổi.


Quận chúa Hoa Dương là người thế nào, bọn họ đều biết rất rõ. Lý Chi Chi có thể được Quận chúa Hoa Dương nuôi dưỡng, đó là phúc khí to lớn, ấy vậy mà tiểu nha đầu này lại không biết cảm ân, còn đẩy nàng ấy xuống hồ! Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.

Lâm Chi Chi sợ đến mức gương mặt đầm đìa nước mắt, cô bé nói: “Nương... Con sai rồi, người tha cho con đi, con xin người đừng nói với phụ thân, người nể tình con vẫn còn nhỏ tuổi, tha cho con một lần đi.”

Trước đây Lý Chi Chi phạm bất kỳ sai lầm nào, chỉ cần chịu nhận sai Quận chúa Hoa Dương đều sẽ tha thứ cho cô bé.

Nhưng lần này thì khác.

Quận chúa Hoa Dương đã thất vọng đến cùng cực, không còn muốn nuôi đứa trẻ vong ân bội nghĩa này ở bên người nữa. Tuổi còn nhỏ như vậy đã có thể làm ra loại chuyện ác độc đến thế, sau này lớn lên liệu có thể tốt hơn bao nhiêu? Huống hồ, tuổi nhỏ cũng không phải là cái cớ để có thể tùy ý làm chuyện xấu.

Dù Lý Chi Chi đã biết sai, nhưng Quận chúa Hoa Dương cũng sẽ không tha thứ cho cô bé, bởi vì chuyện này quá mức ác độc.

“Sau khi trở về, ta sẽ giao ngươi cho lão phu nhân, để lão phu nhân và phụ thân ngươi quyết định nên xử trí ngươi thế nào.” Quận chúa Hoa Dương không muốn nhìn đứa bé này thêm nữa, nàng ấy cũng không muốn đích thân làm gì Lý Chi Chi, giao Lý Chi Chi cho người Lý gia, để gia tộc bọn họ xử trí là được rồi. Nàng ấy nhắm mắt lại: “Tình mẫu tử của ta và ngươi đã kết thúc vào giây phút ngươi đẩy ta xuống hồ rồi.”

Lý Chi Chi vẫn không biết lỗi lầm của mình nghiêm trọng đến mức, cô bé nức nở nói: “Con không muốn đến chỗ tổ mẫu... Người không phải mẫu thân thân sinh của con, tổ mẫu cũng không đối xử tốt với con!”

Lời nói của trẻ nhỏ quả là vừa non nớt lại vừa thẳng thắn, trước đây Quận chúa Hoa Dương nuôi dưỡng đứa bé này như là nữ nhi thân sinh của mình, giờ lại bị đẩy xuống nước và nhận lại được một câu “Người không phải mẫu thân thân sinh của con”. Nha hoàn đưa Lý Chi Chi ra ngoài, Quận chúa Hoa Dương lau nước mắt: “Khiến mọi người chê cười rồi.” Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.


Trần Vương phi vẫn còn đang kinh ngạc. Nhưng trong lòng mọi người cũng hiểu rõ, chính bởi vì hành động độc ác lần này, Lý Chi Chi sẽ phải trả một cái giá không nhỏ. Đó giờ Lý Chi Chi vẫn luôn được nuôi dưỡng bên người Quận chúa Hoa Dương, người khác nể mặt nàng ấy nên mới coi Lý Chi Chi là thiên kim tiểu thư.

Sau khi rời xa Quận chúa Hoa Dương, Lý Chi Chi mới hiểu ra, mình chỉ là một đứa trẻ do một nữ tử không được vào phủ sinh ra thôi. Mất đi chỗ dựa, bản thân lại ngu ngốc, ai cũng xem thường cô bé.

Vị phụ thân mà đứa trẻ ngu ngốc này vẫn luôn tâm tâm niệm niệm không quan tâm đến Quận chúa Hoa Dương và đứa trẻ trong bụng nàng ấy, mà là sợ hãi thế lực đằng sau Quận chúa Hoa Dương. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.

Bởi vì chuyện năm đó Quận mã bao dưỡng người ở bên ngoài phủ nên Thái hậu vẫn luôn cảm thấy có lỗi với Quận chúa Hoa Dương. Lần này kiếp nạn Lý Chi Chi phải đối mặt hơn mức tưởng tượng của cô bé nhiều.

Quận chúa Hoa Dương lại nhìn về phía Liễu phu nhân: “Hôm nay may mà có tứ tiểu thư của quý phủ cứu ta, hôm nào rảnh rỗi ta nhất định sẽ đích thân đến quý phủ tạ ơn.”

Thấy Ngọc Ngưng may mắn như vậy, trong lòng Liễu phu nhân chua loét, bà ta nói: “Có thể cứu được Quận chúa là phúc khí của nha đầu đó, Quận chúa không cần phải để trong lòng đâu, nha đầu đó sao có thể nhận được chữ ‘tạ ơn’ của người chứ.”

Quận chúa Hoa Dương lắc đầu: “Tứ tiểu thư không chỉ cứu ta, mà còn cứu cả đứa bé trong bụng ta, là ân nhân của ta. Hôm nào đó ta nhất định phải đến Nam Dương Hầu phủ cảm tạ nàng ấy mới được.”

Ngọc Nguyên nghe nói Ngọc Ngưng may mắn như vậy, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng khó chịu, sắc mặt khó coi như thể vừa ăn phải ruồi vậy.

Quận chúa Hoa Dương nhìn sắc mặt của Liễu phu nhân và Ngọc Nguyên là biết hai người họ không tốt lành gì, chắc chắn Ngọc Ngưng đã phải chịu không ít ấm ức dưới tay hay người này. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương