Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà
-
Chương 21
"Dừng tay... buông ra..."
Thật vất vả có thể mở miệng nói chuyện, hai tay Đường Mộ khoác lên đôi vai rộng tinh hãn của Thẩm Lãng, muốn đẩy y ra, nhưng khi môi lưỡi Thẩm Lãng di chuyển qua một nơi nào đó trên cần cổ hắn, Đường Mộ bỗng nhiên trợn to mắt, tay khoác lên vai Thẩm Lãng nên đẩy biến thành cào.
"Ngô −−− Đừng chạm −−−" Cảm giác xa lạ quỷ dị kia khiến hắn không khống chế được toàn thân run rẩy! Đây là thế nào? Thân thể hắn...
Thẩm Lãng chôn vùi ở cần cổ hắn cười giống như hồ ly, tìm được rồi, thì ra đây chính là điểm mẫn cảm của hắn!
"Họ Thẩm! Dừng tay!" Đừng chơi thật chứ, hiện tại hắn cũng không có thể lực đó, cũng không có thời gian cùng với tinh lực như vậy, ba vẫn còn ở trong bệnh viện, nếu như bây giờ làm, hắn bảo đảm hắn ít nhất hai ngày không xuống giường được!
Kỳ thực Đường gia chỉ mong sao hắn bị Thẩm Lãng đè xuống giường mười ngày nửa tháng không xuống giường được, vậy chuyện nguy cơ cao này gần như đã vượt qua!
"Tổ tông, làm đi, anh sẽ cẩn thận một chút!" Thẩm Lãng đâu có dễ khuyên giải, khiêu khích như thế, giọng của Thẩm Lãng đã khàn khàn. Ông trời, tiểu tổ tông dưới thân y chính là trần trụi, vật che chắn duy nhất giữa bọn họ chính là áo tắm Thẩm Lãng mặc trên người, người dưới thân một tấc một phân đều khiêu khích ý chí của y!
"Không làm! Tôi chưa chuẩn bị, nếu không, để tôi thượng anh!" Nói như vậy, hắn cũng không phản đối liền lập tức tới tiếp xúc thân mật, nếu để người này làm hắn, hắn quả thực chưa chuẩn bị tốt!
"Em? Em bây giờ có thể lực sao?" Thẩm Lãng nhìn sắc mặt Đường Mộ vẫn chưa khôi phục, đích thực không có lòng tin gì.
"Nếu tôi có, anh để cho tôi làm?" Đường Mộ khiêu khiêu mi.
Thẩm Lãng lắc lắc đầu, chuyện này y thật đúng là không có ý định để cho hắn làm.
Đường Mộ hừ mũi, cũng biết nam nhân này từ đầu tới cuối không có ý định đem quyền chủ động trên giường nhường lại!
"Tổ tông, em xem, hiện tại thiên thời địa lợi nhân hòa đều đủ, liền đem tình cảm chứng thực, thế nào?"
Chỗ có, giường cũng có, người cũng đủ, y cứ đem chuyện này làm trước! Về chuyện này Thẩm Lãng tuyệt đối là một phái hành động, lúc đang nói áo choàng tắm ở giữa bị Thẩm Lãng tự mình cởi ra!
"Hỗn đản! Họ Thẩm, cái tên hỗn đản này!"
Đường Mộ thét lên khước từ người đàn ông trên người cũng trần trụi, Thẩm Lãng đặt thân thể ở trên người hắn không kẽ hở, cũng như cảm thụ của Thẩm Lãng. Hắn cũng không hề bỏ sót cảm thụ, đặc biệt là dị vật kia rất nóng ở giữa hai chân! Đường Mộ không khống chế được run rẩy. Con mẹ nó! Đồ vật kia nếu như vào cơ thể hắn, hắn phỏng chừng mười ngày nửa hắn không cần xuống giường!
"Không làm! Không làm! Con mẹ nó! Nghe không hiểu có phải hay không? Lão tử nói! Không làm! Không làm!" Tư thế này làm cho Đường Mộ bị dọa không nhẹ! Trừng mắt, cơ hồ muốn đem y trừng ra một lỗ thủng!
Thẩm Lãng bất đắc dĩ than nhẹ, cũng biết không có thuận lợi như vậy!
"Được, không làm, để anh ôm một cái cũng có thể chứ?"
Giọng nói trầm thấp của y Đường Mộ nghe được mềm lòng, hắn có loại ảo giác, hung khí ở trên người hắn đều có thể tiến công bất cứ lúc nào! Thế nhưng nam nhân nói: Không làm, để anh ôm một cái...
Nói trong lòng không có cảm giác là gạt người, hắn cũng là đàn ông, biết đàn ông đối với kiềm chế dục vọng phải cường hãn bao nhiêu mới có thể làm được!
Đường Mộ không nhúc nhích, cứ ngoan ngoãn để cho Thẩm Lãng ôm.
Năm phút sau, Thẩm Lãng vén chăn lên như bay xuống giường vọt vào phòng tắm. Tiếp theo trong phòng tắm vang lên tiếng nước chảy ào ào. Đường Mộ sửng sốt, y ở trong nhà tắm phát ra tiếng nước chảy lớn như thế chỉ có nước lạnh? Đường Mộ nhặt lên áo choàng tắm Thẩm Lãng cởi xuống mặc vào xuống giường, tới gần phòng tắm, quả nhiên cạnh cửa chính là một luồng cảm giác lạnh lẽo.
Người này ở thời tiết này mà tắm nước lạnh!
Đường Mộ sợ hết hồn, y không muốn sống nữa? Hắn giận đùng đùng chuẩn bị mở cửa, thế nhưng khoảnh khắc tay để lên chốt cửa hắn lại chần chừ, nếu như y không tắm nước lạnh, vậy bọn họ hôm nay nhất định xảy ra điều gì. Hắn thật sự chưa chuẩn bị xong!
Đường Mộ đứng ở cạnh cửa đấu tranh hồi lâu, cuối cùng hắn hít sâu một hơi.
"Thẩm Lãng... Đi ra đi!"
Mẹ nó! Không phải còn có tay sao? Thân thể hắn chưa chuẩn bị sẵn sàng, nhưng mà tay không cần làm chuẩn bị! Liền hướng về phía người đàn ông vì một câu không làm của hắn tắm nước lạnh khi thời tiết rất lạnh! Liều mạng! Hắn cũng không tin quá mức khó khăn!
"Tổ tông −−− Em muốn giết anh sao? Đừng lộn xộn, em ngủ tiếp một lát đi." Giọng của Thẩm Lãng vẫn là trầm thấp, vẫn không có nghe thấy run lên.
"Tỉnh ngủ rồi thì xuống lầu ăn chút gì, một lát nữa anh đưa em tới bệnh viện."
"Mẹ nó! Bảo anh đi ra thì cứ đi ra! Ở đâu ra nói nhảm nhiều như vậy!" Đường Mộ vừa nghe liền phát hỏa! Trực tiếp mắng lên.
Cửa phòng tắm 'ba' một tiếng bị kéo ra, Thẩm Lãng ướt sũng đứng cạnh cửa, Đường Mộ lần đầu tiên nhìn thân thể Thẩm Lãng cự ly gần như vậy, ẩn giấu ở dưới quần áo hóa ra là một cơ thể tinh kiền, vai rộng. Có thể nói là đường cong hoàn mỹ, còn có cơ bụng sáu múi cường hãn kia, đôi chân thon dài hữu lực, còn có đầu tóc đinh anh khí kia! Người đàn ông này thật sự chết tiệt mê người! Có lẽ phụ nữ toàn thế giới thấy một bức tranh như vậy cũng sẽ bất chấp dè dặt mà nhào tới! Ngay cả đàn ông cũng sẽ hâm mộ đố kỵ oán hận!
"Tổ tông, em muốn anh trực tiếp dùng sức?"
Thẩm Lãng dở khóc dở cười, tiểu tổ tông này, đây là muốn làm gì? Kêu gào không làm là hắn! Hiện tại ánh mắt kia gắt gao theo dõi y tựa như muốn đem y ăn sạch sẽ cũng là hắn! Hắn không biết lúc này là không thể kích thích sao?
"Tôi làm cho anh." Đường Mộ thanh thanh cổ họng.
Thẩm Lãng vừa định nhếch miệng cười, sau một khắc liền biến thành khẽ cười.
"Dùng tay."
Thẩm Lãng khẽ mỉm cười, không sao, dùng tay thì dùng tay đi! Cho dù đây là ngoài ý muốn có được! Có thể làm cho hắn nói ra lời này cũng đã không dễ dàng!
Vì vậy Thẩm Lãng đặc biệt đem ngày này làm ngày kỷ niệm. Thế cho nên khi y vào ngày này mỗi năm tưởng niệm, Đường Mộ đều là vẻ mặt mờ mịt, sau đó vào ngày thứ hai, Đường Mộ liền ở nhà hành hung tiết oán hận. Nguyên nhân là Đường tiểu tứ bị đệm giường áp đến sáng. Còn nguyên nhân bị áp đến sáng sao? Ha ha, các ngươi tự hiểu!
Đường Mộ nghỉ ngơi tốt rồi, ba hắn cũng đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm, nhưng Đường Mộ bị nhốt ở nhà.
Đường Mộ vội vàng trở về, nhận được điện thoại thì vội vội vàng vàng đặt vé máy bay về nước, một cái áo dày cũng không có mang về, đây không phải là lạnh quá chừng. Thẩm Lãng đem tủ quần áo của hắn lục một lần, cũng không có lục được một cái áo lông dày, không có biện pháp, trên đường mua đi! Nhưng Đường Mộ tổ tông kia sợ lạnh nói gì cũng không ra ngoài!
Thẩm Lãng nói hết lời, còn thiếu chút rách miệng, cuối cùng thuyết phục được Đường Mộ tiểu tổ tông kia, đồng ý đi ra phố mua áo lông.
"Nên lấy cái này, em cho dù sợ lạnh, cái này dài giữ ấm."
"Không muốn, quá dài, bất tiện."
"Đừng nháo, tiểu tổ tông, anh lấy cái này có được hay không? Kiểu ngắn ngang hông hở gió, dài đi!"
"Đã nói không cần!"
"Cái này."
"Đã nói quá dài bất tiện."
"Em lại không làm gì giữ ấm là tốt rồi, bất tiện hay không có gì quan trọng?"
"Họ Thẩm, anh đừng có được một tấc tiến một thước!"
"Tổ tông, anh là vì tốt cho em."
"Lôi đi! Không cần!"
"Không lôi đi, phải dùng đến."
Đường Mộ không nói hai lời dứt khoát quay người rời đi.
Cô nhân viên cửa hàng nhìn vào vẻ mặt mờ mịt, đây là chuyện gì xảy ra? Hai anh đẹp trai này rốt cuộc quan hệ thế nào a? Trước khi hai người đi vào còn có nói có cười, hiện tại thế nào vì một cái áo mà bắt đầu tranh luận, hơn nữa sao cảm thấy giống như tình nhân vì một cái áo mà tranh chấp?
Nhưng hai người này rõ ràng là nam −−−
Bọn họ là −−−
Cô bán hàng vẻ mặt chấn động, lúc hai người này vào cửa hàng, các cô đều ở đây phát hoa si, hai người này một là anh tuấn dương quang, một là ưu nhã tinh tế, đi cùng nhau chính là một bức tranh đẹp mắt!
Bây giờ vừa nhìn lại, không phải là cái kia sao?
Trời ạ, bây giờ người đồng tính luyến ái đều đẹp mắt như thế sao? Thảo nào đều nói đàn ông tốt nếu không chết, thì là đồng tính luyến ái! Vậy các cô đi đâu tìm đàn ông tốt a?
Đường Mộ lần đầu tiên cùng một người đàn ông dạo phố cảm giác cũng không quá kém, nhưng rất nhanh Đường Mộ chỉ biết mình đã kết luận quá sớm. Thẩm Lạng vừa ý một cái áo lông dài màu xám, Đường Mộ nói khó coi, hai người liền ở đó bắt đầu tranh chấp.
Tranh đến khi Đường Mộ dứt khoát rời đi, tật xấu của người này cũng không ít, bây giờ lại thêm một cái - độc đoán!
Thẩm Lãng không nói gì, tổ tông này muốn hưởng thụ cuộc sống a, chỉ một cái áo cũng muốn lấy hưởng thụ là chính! Không có biện pháp, chiều theo hắn đi! Y đã nói sẽ phối hợp với hắn để sống, bây giờ còn đang thử việc, không thể đem bầu không khí làm quá cương. Hắn bây giờ còn đang hoạt động rào chắn, nếu muốn tiến công thì phải chú trọng chiến lược.
Thẩm Lãng đuổi theo tiểu tổ tông của y, hết lời ngon ngọt rốt cuộc làm cho sắc mặt Đường mộ chuyển biến tốt. Cuối cùng Đường Mộ chọn một cái áo lông vũ kiểu ngắn màu xanh thẫm và một cái xanh lá, Thẩm Lãng nhìn không hề ý kiến, nhưng không thể không nói ánh mắt Đường Mộ không tệ, hai cái áo bất luận là vật liệu màu sắc hay là kiểu dáng đều cùng với khí chất của Đường Mộ cảm giác rất hợp. Đường Mộ lại chọn khăn quàng cổ và quần jean kết hợp với áo khoác, Thẩm Lãng thấy đẹp cũng chọn khăn quàng cổ và quần jean, còn kiểu dáng và màu sắc, chọn giống như tổ tông của y.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook