"Hết giận chưa?" 
Thẩm Lãng ôm Đường Mộ lên lầu rốt cuộc cũng bắt đầu hỏi cái vấn đề làm y nghẹn thật lớn. 
"Không sai biệt lắm!" Đường Mộ chọn đào mi, ngạo nghễ kéo kéo khóe miệng.
"Ha hả! Cục cưng à! Uy danh của em như này là đã truyền ra rồi đi? Lần trước cái hoạt động bắn bia kia nháo đến cả quân khu đều biết lão Cao bị em thu thập. Lần này thế nào là ba bốn cân rượu trắng liền không biết sẽ truyền ra thành cái hình dạng gì. Quách sư trưởng kia chính là nòng cốt từ chiến khu Tây Bắc mà Lâu tư lệnh đào qua đây a!" 
Tiểu tổ tông này a! Như thế nào càng nhìn càng làm y yêu như muốn khảm vào trong thân thể mình như vậy nha!
"Ai bảo hắn miệng tiện! Lần trước em đã nói qua rồi, ai dám lại kêu phu nhân, vậy thì đừng có trách em không khách khí!"
"Tiểu tổ tông! Người ta tốt xấu gì cũng là vừa mới tới a! Không biết em kiêng kị hai từ phu nhân này, về tình cảm thì cũng có thể tha thứ đi!" 
"Bản thân đầu óc không linh hoạt còn muốn trách ai? Tới địa bàn mới không chịu tìm hiểu cho kỹ một chút. Hừ! Biết quân trưởng tìm một nam đối tượng còn không biết đi hỏi thăm người ta có kiêng kị cái gì không sao? Hắn vẫn nên là tự trách mình não ngắn đi!" Đường Mộ cảm thấy mình không hề cảm thấy áy náy một chút nào nói.
"Được rồi, được rồi! Do em định đoạt! Là do hắn não ngắn. Anh tới mở cửa sổ." Thẩm Lãng bất đắc dĩ lắc đầu, tiểu tổ tông thật là bá đạo! Thẩm Lãng nhanh chóng đem cửa sổ mở ra, để khí lạnh tự nhiên tràn vào bên trong, so với máy lạnh còn muốn thoải mái hơn.
"Tiểu tổ tông! Chúng ta đi tắm rửa đi!"
"Anh cảm thấy hai đại nam nhân chúng ta có thể chen chúc nhau trong cái phòng tắm này của anh?" Đường Mộ nhìn nhìn khăn tắm trong tay Thẩm Lãng, có chút hài hước nói.
"Không phải lần trước chúng ta cũng đã cùng nhau chen chúc trong cái phòng tắm này rồi sao?" Thẩm Lãng hơi hơi mỉm cười, cúi người tới gần tai phu nhân nhà mình ám muội nói. Lần trước họ tới đây cũng đã từng tắm cùng nhau nha. Tiểu tổ tông này hôm nay lại nói hai đại nam nhân không thể chen chúc trong phòng tắm?
Đường Mộ đỏ mặt lên: "Lưu manh!"
"Tiểu tổ tông, cả đời nay anh chỉ lưu manh với một mình em thôi!" Thẩm Lãng nghiêm trang phản bác lại, y đời này chỉ đối với tiểu tổ tông một người chơi trò lưu manh thôi nha! Người khác còn không có cái phúc khí này đâu!
"Anh nói đủ chưa?" Đường Mộ trừng mắt Thẩm Lãng, lỗ tai đỏ bừng một mảnh.
"Tiểu tổ tông! Em đây là thẹn thùng sao?" 
Thẩm Lãng trừng lớn mắt, chuyện này có khả năng sao? Tiểu tổ tông đối với chuyện này cũng sẽ thẹn thùng?! Thẩm Lãng vẫn nhớ rõ ràng lúc bọn họ còn chưa kết hôn đã thảo luận qua chuyện này, tiểu tổ tông còn vẻ mặt đạm nhiên không có bất luận phản ứng gì. Sau khi bọn họ kết hôn cũng không có gì ngượng ngùng! Chính là từ sau khi tiểu tổ tông xảy ra chuyện, bọn họ cũng chỉ có thân mật tiếp xúc một lần, lúc đó phản ứng của Đường Mộ làm Thẩm Lãng hơi hơi kinh ngạc, hôm nay lại càng thần kỳ hơn! Tiểu tổ tông này cư nhiên còn đỏ mặt!?
"Lăn! Anh nói ai thẹn thùng?!" Đường Mộ thẹn quá hóa giận.
"Anh thẹn thùng! Anh thẹn thùng! Tiểu tổ tông! Đi thôi! Chúng ta đi tắm rửa!" Thẩm Lãng đem Đường Mộ bế lên, trực tiếp đi vào phòng tắm.
Thẩm Lãng cẩn thận chuẩn bị trước Đường Mộ một cái ghế nằm ở trong phòng tắm, Thẩm Lãng đặt Đường Mộ đặt ở trên ghế, nhanh chóng đem mình lột sạch rồi quấn khăn tắm lên người, xoay người nhìn Đường Mộ ở trên ghế cởi tuất sam trên người ra, xem đến hung hăng nuốt nuốt nước miếng.
"Nhìn cái gì? Anh còn chưa nhìn qua bao giờ à?" Cái tên này lúc nhìn thân thể hắn có thể đổi một bộ biểu tình khác được hay không? Lúc nào cũng trưng ra cái bộ dạng muốn nuốt luôn con nhà người ta vào bụng!
"Nhìn qua rồi! Anh đương nhiên là nhìn qua rồi! Tiểu tổ tông, toàn thân của em từ trên xuống dưới anh nơi nào cũng đã nhìn qua rồi!" 
Đâu chỉ là đã nhìn qua, toàn thân trên dưới của tiểu tổ tông, y nơi nào không biết? Nhưng mà cho dù quen thuộc như là thân thể của chính mình, y vẫn như cũ không khắc chế được cảm giác muốn vồ lấy người trước mắt mà cắn, mà nuốt vào trong bụng. 
"Vậy anh còn muốn trưng cái bộ dáng lão lưu manh háo sắc này đến bao giờ? Nước miếng cũng muốn chảy ra rồi! Mau ngậm miệng lại!" Đường Mộ cảm thấy trêu đùa người này là lạc thú lớn nhất đời này của hắn.
"Anh đời này chỉ đối với em trưng ra bộ dáng háo sắc thôi! Tiểu tổ tông của anh!" Thẩm Lãng cúi người hôn lên môi Đường Mộ một cái.
Đường Mộ một phen đẩy Thẩm Lãng ra: "Tắm!" Hắn vào đây không phải để xem người này động dục! Hắn muốn tắm rửa!
"Anh tắm cho em, chúng ta thân thiết một chút đi a! Tiểu tổ tông!" Bị cấm dục một khoảng thời gian dài như vậy, nam nhân nào có thể chịu được bộ dạng người mình yêu hiện tại đang không một mảnh vải che thân a!
"Thẩm Lãng, anh cảm thấy thân thể em hiện tại có thể ở chỗ này lăn lộn được sao?" 
Được rồi! Đường Mộ nhận thua! Đã lâu như vậy, hắn cũng là nam nhân, cũng có dục vọng, nhưng mà lần trước ở chỗ này hắn cũng người này lăn lộn một trận liền khó chịu tới tận hai ngày! Nếu như hiện tại hắn lại lăn lộn trong tình trạng thân thể chưa phục hồi hoàn toàn như thế này thì sáng sớm ngày mai hắn nên thẳng tiến tới bệnh viện đi!?
"Anh ôm em tắm! Anh bảo đảm sẽ làm tốt, có được không?" Nếu chỉ được nhìn mà không được làm gì còn không phải là muốn mạng già của Thẩm Lãng y hay sao? Y năm nay mới có ba mươi ba thôi, y không muốn chết sớm như vậy đâu!
"Anh có thể bảo đảm?" 
Đường Mộ vẻ mặt không tin: "Chính là anh nói tự chủ của anh đặt trên người em căn bản bằng không!" Đường Mộ vỗ vỗ gương mặt Thẩm Lãng, lắc đầu. Hắn cảm thấy chuyện này có chút không đáng tin!
"Anh thật sự có thể bảo đảm!" 
Thẩm Lãng trực tiếp vừa nói vừa làm, mở vòi nước lên, nhanh chóng xoay người bế Đường Mộ vào trong lồng ngực.Đối tiểu tổ tông này không thể nói chuyện mà không động thủ! Nhất định phải hai tay cùng nhau tấn công mới có hiệu quả và lợi ích!
Hai thân hình trần trụi ôm nhau chặt chẽ đến không có một khe hở. Thẩm Lãng đem quần của Đường Mộ cởi ra, quấn hai chân của hắn lên eo mình.
"Tiểu tổ tông, đừng cử động! Cẩn thận một chút, chân em còn đang bị thương!"
Đường Mộ nhắm hai mắt, không nhìn thấy bản thân mình hiện tại có chút thẹn thùng, hai người thânật dán vào  nhau chặt chẽ như vậy làm cả người hắn đều là khô nóng đến bốc hỏa.
Để Đường Mộ dựa vào tường của phòng tắm, hô hấp của Thẩm Lãng đã nặng nề đến nỗi thanh âm nước chảy cũng không che dấu được. Thẩm Lãng run rẩy chạm tay vào thân thể Đường Mộ, thân thể của mình lại gắt gao ôm hắn, không chừa một chút kẽ hở nào.
"Dựa lên đi... Tổ tông, anh chà lưng cho em!"
Đường Mộ run run rẩy rẩy đem đầu vùi vào vai Thẩm Lãng, hai tay hoàn toàn ôm lấy cổ Thẩm Lãng. Ông trời, hắn sắp phát điên rồi! 
"A... Giúp anh một chút!" Thẩm Lãng đưa khăn lông cho Đường Mộ, muốn hắn lau người cho mình.
"Anh có thể thả em trên giường rồi quay lại đây lau có được hay không?" Thân thể Đường Mộ đã khô nóng muốn chết rồi, làm hắn cơ hồ sắp không thở nổi. Hắn vậy mà muốn để mình phục vụ hắn? Nghĩ cũng đừng nghĩ!
"Không thể! Tiểu tổ tông! Em nếu rời khỏi người anh một giây đồng hồ thì anh nhất định sẽ nổ tung đó!" 
Thẩm Lãng thanh âm nghẹn ngào, hô hấp nóng như lửa thì thầm vào tai Đường Mộ, làm Đường Mộ cảm thấy chính mình thật sự cũng sắp nổ tung rồi!
"Em không chịu được nữa!" Ở đây ngoại trừ hung hăng ôm ra lại không làm cái gì cả, hắn thật sự phát điên mất rồi! Cảm giác này thật sự không phải con mẹ nó người có thể chịu được!
"Chúng ta cùng nhau..." Thẩm Lãng nhẹ nhàng hôn lên vành tai Đường Mộ, làm Đường Mộ nhẹ nhàng rên rỉ thành tiếng.
"Có thể không tắm nữa không?"
"Có thể!" 
Thẩm Lãng trực tiếp vứt bỏ khăn lông trong tay, vươn tay tắt nước, ôm Đường Mộ ra khỏi phòng tắm. Lần đó chỉ đủ nhét kẽ răng không tính, y đã bị cấm dục hơn hai tháng. Giờ khắc này lửa khô bốc cháy, cũng đã đủ để đốt cháy bọn họ thành tro!
Từng cái hôn ám muội rơi xuống người Đường Mộ, hai người điên cuồng dây dưa tứ chi, nặng nề thở dốc, thân thể không chút tách rời. Bọn họ lăn qua lộn lại cho tới khi trời sáng, thẳng đến khi tiếng còi trong quân khu vang lên, cho đến khi trên sân thể dục truyền đến âm thanh vang dội của các binh lính tập thể dục buổi sáng, trong phòng mới có dấu hiệu ngừng nghỉ.
Nam nhân nào đó đã được ăn uống no đủ sau một đêm cày cấy nhanh chóng xoay người xuống giường đem chăn bẩn và ga trải giường thay ra, đổi lại chăn và ga trải giường sạch sẽ mới ôm phu nhân nhà mình đang trong tình trạng bán hôn mê vào phòng tắm làm công tác tẩy rửa dấu vết điên cuồng đêm qua.
"Tiểu tổ tông! Đừng ngủ! Để anh tẩy rửa cho em rồi ngủ tiếp, có được không?" Đường Mộ dựa vào trong lồng ngực Thẩm Lãng liền trợn mắt , sức lực hắn còn không có, càng đừng nói là đứng thẳng!
"Hỗn đản!"
"Anh hỗn đản! Anh hỗn đản! Để anh tẩy rửa trước rồi đi ngủ, có được không?"
"Em muốn đi ngủ..."
"Được rồi! Tẩy sạch rồi anh ôm em đi ngủ, được không?" 
Thẩm Lãng nhẹ giọng dỗ dành, phí sức chín trâu hai hổ rốt cuộc cũng đem Đường Mộ một thân tẩy rửa sạch sẽ mới ôm người đang trực tiếp ngủ trong lòng mình bế lại giường. 
Thẩm Lãng sắp xếp xong xuôi cho tức phụ nhi, lại đi thu thập một mảnh hỗn độn trên mặt đất, vươn tay tắt đèn, để cho tiểu tổ tông có thể ngủ ngon. Làm xong mới rón ra rón rén đi vào phòng tắm tắm rửa, đem chăn và ga trải giường ngâm trong chậu, lại nhẹ nhàng leo lên giường nằm bên cạnh Đường Mộ nằm ngủ một lát. Hôm nay y phải đến hiện trường thi đấu thuận tiện lộ mặt giữ thể diện cho bộ Tư lệnh. Nếu không y sẽ bị Lâu tư lệnh càm ràm tới chết mất!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương