Phong Ngự
-
Quyển 2 - Chương 140: Ám Thanh Huyền Thiết
Lấy ra cái đỉnh luyện khí trung phẩm, trong lòng Phong Nhược cũng không khỏi cảm thấy xấu hổ, vì năm đó sau khi mua về đến nay hắn chưa từng đụng vào lần nào. Nếu không phải hoàn cảnh hôm nay cần gấp một món pháp khí phòng ngự, không chừng kế hoạch luyện khí của hắn sẽ dời tới vô thời hạn mất .
Về lần luyện chế pháp khí phòng ngự này kế hoạch của Phong Nhược trước tiên là luyện chế một tấm khiên đơn giản nhất. Dù sao hiện tại cho dù hắn có Huyền Hỏa Phần Thân tương trợ, nhưng những thủ pháp luyện khí phức tạp vẫn chưa nắm vững được, nếu cố gắng luyện chế đồ vật phức tạp cũng chỉ tổ vứt đi .
Hắn chỉ yêu cầu một điều là thà rằng vụng về một chút, nhưng độ chắc chắn phải đạt mức cao nhất. Không như Bạch Ngọc Cốt Thuẫn trước kia, tuy linh hoạt biến hóa đa dạng, nhưng lực phòng ngự lại quá yếu ớt .
Đã có kế hoạch sơ bộ rồi, Phong Nhược liền háo hức bắt đầu hành động, mà bước đầu tiên là dùng Tru Ma Kiếm cắt những cự thạch màu đen thành từng khối thích hợp. Cũng may Tru Ma Kiếm sắc bén vô song, ờ trước mặt nó những cự thạch cứng rắn kia chẳng khác nào những miếng đậu hũ dễ dàng bị cắt thành từng khối nhỏ .
Xử lý xong cự thạch màu đen, Phong Nhược mới bắt đầu tu tập pháp quyết điều khiển cái Luyện Đỉnh trung phẩm. Về phương diện nào đó luyện đỉnh cũng được xem như là một loại pháp khí, thao túng nó so với pháp khí bình thường còn khó hơn nhiều .
Trong đó ngoài pháp quyết mở đỉnh, pháp quyết vận chuyển, pháp quyết đóng đỉnh, còn có các loại pháp quyết để khống chế ngọn lửa, chúng đều là những pháp quyết cơ sở trong việc luyện khí được tặng kèm theo khi mua đỉnh.
Phong Nhược đã phải bỏ ra hơn hai canh giờ tu tập, mới có thể nắm bắt được mớ pháp quyết đau đầu này .
Theo một đạo pháp quyết đánh ra, cái Luyện Đỉnh trung phẩm chỉ lớn bằng nắm tay chợt tỏa ra hào quang màu bạc rồi lập tức quay tròn như con quay biến lớn lên trước mặt Phong Nhược cho đến khi cao tới năm trượng mới chịu dừng lại .
Nhìn thấy con quái vật khổng lồ này, Phong Nhược chỉ biết trợn mắt há miệng, hắn không ngờ rằng một cái đỉnh chỉ lớn bằng nắm tay chỉ trong thoáng chốc lại biến thành khổng lồ như vậy, thật quá mức dọa người !
Dạo một vòng quanh cái Luyện Đỉnh trung phẩm, đến giờ Phong Nhược mới hiểu được vì sao lại có nhiều pháp quyết để điều khiển như vậy, bởi vì cái đỉnh này cũng được cấu tạo rất phức tạp .
Chẳng hạn như vật phẩm luyện chế phải bỏ vào từ phía trên còn hỏa diễm thì đưa vào từ phía dưới, trong đó còn có chín nơi để điều tiết hỏa hầu ..vv.. nói tóm lại là phức tạp rối tinh rối mù !
Tặc lưỡi cảm thán một hồi, cuối cùng Phong Nhược cũng lấy ra tám viên Ngũ Hành thạch hạ phẩm, rồi dựa theo thứ tự yêu cầu khảm vào trong tám cái lỗ bên dưới chiếc đỉnh lớn để duy trì hoạt động của nó. Bởi vì cái đỉnh cực lớn nặng tới hơn vạn cân, nếu chỉ dựa vào pháp lực của người tu đạo để điều khiển cũng là cả một vấn đề .
Chuẩn bị xong tất cả mọi việc, Phong Nhược mới bắt đầu thúc dục pháp quyết, lập tức nắp đỉnh cực lớn phía trên Luyện Đỉnh phát ra thanh âm "Ông ông" . Sau đó theo sự điều khiển của Phong Nhược cự đỉnh chậm rãi bay lên cao hai trượng, cùng lúc đó trong đỉnh cũng phun ra một luồn hào quang bạch sắc nâng nắp đỉnh lên .
Nhân cơ hội này, Phong Nhược vội vàng cầm lấy hơn mười khối cự thạch đã được chuẩn bị sẵn rồi trực tiếp nhảy bên trong cự đỉnh. Vì luyện chế vật phẩm không phải cứ tùy tiện ném vào là có thể hoàn thành, mà phải dựa theo phương vị nhất định, phải đảm bảo cho mỗi một khối tài liệu luyện chế đều được hỏa diễm luyện hóa ở mức cao nhất .
Nhưng sau khi Phong Nhược nhảy vào bên trong thì hắn lại một lần nữa choáng váng , đến bây giờ hắn mới biết được con đường luyện khí này quả nhiên không phải tùy tiện lung tung là có thể thành công .
Bên trong quả thực so với bên ngoài còn phức tạp hơn nhiều !
Đầu tiên, ở phía dưới cùng là tám mươi mốt cái long khẩu*, là nơi hỏa diễm phun ra đồng thời cũng là nơi khống chế hỏa hầu của ngọn lửa. Điều này Phong Nhược có thể không để ý tới, bởi vì hắn đã có Huyền Hỏa Phần Thân.
*Miệng rồng, phun ra lửa để luyện khí
Khó khăn chính là trong tám mươi mốt cái long khẩu ở đây thì có tám cái có thể tự do hoạt động, hiện giờ chúng đang quay tròn chuyển không ngừng, mà quỹ tích bọn chúng di chuyển hoàn toàn giống một loại trận pháp gọi là Khốn Long Hỏa trận .
Cũng may trên phương diện trận pháp Phong Nhược cũng có chút tạo nghệ, sau một hồi vò đầu bứt tai cuối cùng sắp xếp xong tám khối đá màu đen mang vào khi nãy, nhưng hắn vừa mới làm xong thì bỗng nhiên "phang" một tiếng nắp đỉnh đột ngột rơi xuống dưới, đã hết thời gian một nén nhang rồi .
"Không xong rồi !"
Vẻ mặt Phong Nhược khổ sở đành phải tiếp tục đánh ra pháp quyết nâng nấp đỉnh lên trên, cũng may là bên ngoài có khảm nạm tám viên Ngũ Hành thạch hạ phẩm còn có thể duy trì một thời gian ngắn, nếu không thì hắn thật sự có khả năng bị nhốt ở bên trong này rồi. Nắp đỉnh được chế tạo đặc biệt, một khi rơi xuống sẽ đóng chặt lại, chỉ có pháp quyết mới có thể mở ra, đến lúc đó hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ dùng Tru Ma Kiếm để thoát thân thôi .
Làm xong hết thảy mọi việc Phong Nhược liền khoanh chân ngồi xuống, sau đó chuyển dời ý thức vào trong Huyền Hỏa Phần Thân .
Hiện giờ Huyền Hỏa Phần Thân đã không còn cảm giác buồn ngủ nữa, chuyện này cũng xem như việc hi hữu, thời gian nó ngủ say cũng không lâu. Nếu không thì nếu mỗi lần Huyền Hỏa Phần Thân đều mê man mấy ngày mấy đêm, Phong Nhược thật sự muốn khóc cũng không ra nước mắt .
Nhưng mà sau khi hấp thu tử sắc hỏa diễm, Huyền Hỏa Phần Thân của Phong Nhược đã mạnh hơn một chút so với lúc trước. Chỉ là hiện tại hắn đang vội vàng luyện khí, cũng đành phải gạt bỏ ham muốn tiếp tục hấp thu hỏa diễm sang một bên, rồi trực tiếp bay về phía chiếc đỉnh lớn kia.
Dùng Huyền Hỏa Phần Thân thành thục đánh ra một đạo pháp quyết, lập tức phía dưới Luyện Đỉnh liền hiện ra một cửa vào giống như một tiểu sơn động. Đây chính à nơi dùng để đưa ngọn lửa vào, tuy nhiên vì hắn đã có Huyền Hỏa Phần Thân nên bây giờ không cần dùng đến những loại hỏa diễm khác nữa .
Sau khi Phong Nhược khống chế Huyền Hỏa Phần Thân tiến vào bên trong liền thả ra một luồng hỏa diễm lớn, những hỏa diễm này chạy dọc theo tám mươi mốt long khẩu rồi phun ra ngoài. Nhiệt độ của nó so với hỏa diễm bình thường còn cao hơn nhiều .
Phong Nhược cũng không trực tiếp sử dụng Huyền Hỏa Phần Thân của mình để luyện hóa, bởi vì Huyền Hỏa Phần Thân của hắn có lực lượng hỏa diễm quá tinh thuần, không chừng chỉ thiêu đốt một chút đã tiêu hủy mất tài liệu .
Dù sao sở dĩ được gọi là luyện khí, tất cả đều dựa trên việc khống chế hỏa hầu .
Phong Nhược cũng không vội vàng mà chỉ từ từ tiến hành thử nghiệm, dù sao thì Huyền Hỏa Phần Thân cái gì không có chứ hỏa diễm thì không hề thiếu .
Nhưng vận khí của hắn cũng không được tốt lắm, chỉ qua một canh giờ, tám khối đá màu đen đều "Răng rắc xoạt" hóa thành tro bụi .
"Con bà nó, hỏa diễm mạnh quá !"
Thầm mắng chửi trong lòng, Phong Nhược đành phải chuyển dời ý trức về bản thể, tiến hành bố trí một lần nữa .
Suốt ba ngày trôi qua, Phong Nhược cứ như vậy luyện chế vài chục lần, cuối cùng cũng luyện chế thành công ra một khối tài liệu nhỏ cỡ nắm tay, toàn thân lóe ra quang mang màu xanh đen.
Để thử nghiệm độ cứng rắn của khối tài liệu này, Phong Nhược dùng Mị Ảnh kiếm tiến hành công kích, kết quả là chỉ lưu lại trên đó được một lỗ nhỏ. Mà càng kì diệu là, vật này dường như còn có độ đàn hồi rất lớn, vì khi Mị Ảnh kiếm công kích lên, Phong Nhược có cảm giác dường như nó bị bắn ngược trở lại .
"Ha Ha! Đồ tốt, gọi là Ám Thanh Huyền Thiết là tốt nhất !"
Tâm tình rất tốt nên Phong Nhược liền đặt cho nó một cái tên.
Sau đó do đã có kinh nghiệm nên Phong Nhược cũng không nghỉ ngơi mà lại tiếp tục luyện chế, dù sao thì số lượng cự thạch rất nhiều, đủ để hắn luyện chế ra một lượng lớn Ám Thanh Huyền Thiết .
Hơn nữa bây giờ Phong Nhược lại có cảm giác đê mê sung sướng, mắt thấy từng khối đá lớn biến thành Ám Thanh Huyền Thiết, cảm giác thành tựu trong lòng hắn cũng càng ngày càng nhiều.
Mà hậu quả là hắn đã quên luôn việc trở lại mỏ quặng Ngũ Hành thạch .
Suốt một tháng thời gian, Phong Nhược giống như thằng điên, luyện chế ra đến gần hơn hai trăm khối Ám Thanh Huyền Thiết, đến lúc mệt thở không ra hơi, hắn mới không thể không dừng lại nghỉ ngơi.
Nhưng trải qua một tháng điên cuồng luyện chế, Phong Nhược cũng thu hoạch được rất nhiều. Chẳng những có sự tiến bộ trong việc khống chế hỏa hầu, mà ngay cả Huyền Hỏa Phần Thân dường như cũng lớn mạnh hơn rất nhiều, trở nên ngày càng linh hoạt .
Hơn nữa Phong Nhược cũng phát hiện ra một điều, đó là ý thức của hắn bởi vì lưu lại trong Huyền Hỏa Phần Thân một thời gian dài, đã để lại bên trong những ý thức ấn ký. Cho dù hắn có dời toàn bộ ý thức trở về bản thể, vẫn có thể cảm giác được rõ ràng sự tồn tại của Huyền Hỏa Phần Thân, hơn nữa còn có thể thực hiện một số động tác đơn giản .
Tình hình này làm cho Phong Nhược rất vui mừng, điều này cũng có nghĩa là chỉ cần tiếp tục cố gắng, trong tương lai không xa, bản thể và phân thân của hắn có thể đồng thời hành động. Đến lúc đó thực lực của hắn sẽ được tăng lên gấp đôi, thậm chí còn hơn thế nữa .
Đang lúc hưng phấn, Phong Nhược bỗng nhớ đến bọn người Chu Vũ có thể vẫn còn ở phía trên .
Nhưng mà nếu đã ở lại đây lâu như vậy, Phong Nhược đương nhiên sẽ không để ý đến việc tiếp tục trì hoãn thêm mấy ngày. Mặc kệ ra sao, hắn cũng phải luyện chế cho mình một món pháp khí phòng ngự chắc chắn mới được .
Điều đáng nói là, trải qua một tháng này, Ngân Giáp Thiên Chu vẫn không có bất cứ động tĩnh gì. Dĩ nhiên là nó muốn muốn hoàn thành quá trình tiến giai lên cấp sáu, việc này tuy không khó khăn lắm nhưng cũng cần phải có thời gian .
Sau khi nghỉ ngơi mười hai cang giờ, Phong Nhược rốt cuộc cũng bắt đầu chuẩn bị luyện chế pháp khí phòng ngự .
Theo sự tưởng tượng của Phong Nhược, hắn chuẩn bị dùng hài cốt Huyết Hống luyện chế thành một cái khung lớn, sau đó dùng Ám Thanh Huyền Thiết bao bọc xung quanh, cuối cùng là khảm nạm trận pháp phòng ngự lên trên .
Có thể nói quá trình luyện chế này thật sự là đồ bỏ đi, cho dù một người tu đạo có chút bổn sự về luyện khí cũng có thể đưa ra một phương án hoàn hảo hơn rất nhiều .
Nhưng mà Phong Nhược hiện tại cũng không có cách nào, hiện giờ hắn ngoại trừ hai loại tài liệu này cũng không còn tài liệu nào khác để sử dụng. Cho nên hắn cũng không trông cậy vào tấm khiên sau khi luyện chế thành công có thể biến lớn hay thu nhỏ, đừng nói gì đến mạn thiên phi vũ, linh động phi phàm, hắn chỉ có thể yêu cầu một điều, đó chính là phải thật chắc chắn .
Tất cả cũng vì hắn thật sự bị lực công kích mạnh mẽ của Huyết Hống dọa cho sợ mất mật !
Theo như trí tưởng tượng của Phong Nhược, bời vì không thể phóng to hay thu nhỏ nên độ linh hoạt của nó nhất định rất thấp. Vì vậy hắn quyết định đối chiếu với những loại cự thuẫn sử dụng trên chiến trường của thế gian, độ cao của cự thuẫn ít nhất phải đạt tới đầu vai của hắn, độ rộng là ba thước, chỉnh thể có hình tròn, như vậy mới có thể đón đỡ được toàn bộ công kích .
Đương nhiên một tấm khiên như vậy, chỉ sợ nặng cả vạn cân, vả lại cũng không thể thu vào trong đai lưng trữ vật .
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook