Phong Mang
-
Chương 240: Thế cục đảo ngược
《 Hắc Độc 》 đại hỏa, không chỉ có giúp Lý Thượng một đường đưa thân, cũng làm cho Hằng Vũ truyền thông nhanh chóng quật khởi. Trong hai tháng ngắn ngủn mở rộng nhiều hạng nghiệp vụ mới, quản lý nghệ sĩ chính là một trong số đó.
Mà tổ hợp thanh niên bắt chước, A-clock, cũng là thử nghiệm đầu tiên của lĩnh vực này.
Sự thật chứng minh, Phùng Mục Chi không chỉ có ánh mắt thị trường lợi hại, phương diện trù hoạch kinh doanh cũng rất có thiên phú. Nên tổ hợp mới vừa xuất đạo một tháng liền bùng nổ nhân khí, còn lên hình chương trình tống nghệ lớn nhất quốc nội, cuồng lãm một đám fan thanh thiếu niên.
Ngay khi tất cả mọi người nghĩ kế hoạch tổ hợp của tập đoàn Trung Đỉnh đã thất bại, công ty quản lý Trung Đỉnh lại có thể gióng trống khua chiêng đem tổ hợp này tung ra. Hơn nữa là còn để nguyên như cũ mà ra mắt, tên còn là A-watch. Từ đó về sau, phàm là nơi có A-clock, liền có thân ảnh A-watch.
Thậm chí có truyền thông còn tuyên truyền kết hợp, ngang nhiên đánh ra cờ hiệu A-clock- And- A-watch, ám chỉ song phương là một tổ hợp hai chi nhánh.
Đối với sự việc này, bên Trung Đỉnh một mực dùng thái độ ái muội đáp lại.
Hằng Vũ truyền thông tuy rằng cực lực phủ nhận, nhưng trước mạng lưới quan hệ khổng lồ của tập đoàn Trung Đỉnh, tiếng phản bác có vẻ như cực kì nhỏ. Hơn nữa tập đoàn Trung Đỉnh có tâm phúc truyền thông trợ giúp, làm cho việc "Hợp Thể" trong mắt mọi người giống như đã trở thành sự thật rồi.
Vì thế, các fan nhiệt tình nhanh chóng lan tràn sang bên A-watch này.
Hơn nữa thành viên A-watch huấn luyện từ trước tới nay, khiến cho từ hình tượng, khí chất đến thái độ xử sự của họ đều trội hơn so với A-clock, rất nhanh trở thành 'tân sủng' của người hâm mộ.
Trong lúc này, tập đoàn Trung Đỉnh cơ hồ không tốn bao nhiêu tuyên truyền phí, hết thảy đều dựa vào "Được nhờ". Nếu so với tranh chấp thẩm vấn cùng Hằng Vũ truyền thông, khiến cho lưỡng bại câu thương, tính ra cách này hơn rất nhiều.
Nhưng mà, cái này cũng không phù hợp với tác phong từ trước tới nay của tập đoàn Trung Đỉnh, có một bộ phận cao tầng đối với hành động lần này vẫn có phê bình kín đáo.
Bọn họ cho rằng công ty làm như vậy là tự hạ thấp giá trị của mình, tương đương đem đường đường một cái đại tập đoàn đặt ngang hàng với một công ty nhỏ hạ lưu. Tuy rằng ngoại giới đều nghĩ Hằng Vũ truyền thông đang chiếm tiện nghi của Trung Đỉnh, nhưng thân là người biết chuyện, bọn họ chung quy cảm thấy làm như vậy có mặt tổn hại, không tránh khỏi lời ra tiếng vào.
Đối với việc này, Vương Trung Đỉnh hoàn toàn áp dụng phương thức xử lý lạnh.
Sau đó ngay cả họp cũng không tham gia, vài người từng trung nghĩa, hiện giờ toàn bộ đều trở thành người ầm ĩ bảo thủ, cả công ty liền không cơ trí bằng một mình vợ y.
Tháng sáu, có một buổi lễ thời trang lớn ở Bắc Kinh.
Các nghệ sĩ nổi bật trên thảm đỏ, bàn tiệc khách quý đều chật kín.So sánh với những năm trước cao điệu, năm nay Lý Thượng có vẻ thâm trầm hơn. Tựa như chỉ đi qua, cơ hồ không cho truyền thông bao nhiêu thời gian chụp ảnh, đã vội vàng đi xuống khỏi thảm đỏ.
Phía sau hắn là tổ hợp A-clock, tuy rằng xuất đạo không lâu nhưng nhân khí không thể khinh thường. Vừa xuất hiện liền nhận được tiếng thét chói tai của đám đông fan, độ hoan nghênh có thể sánh ngang với minh tinh.
A-watch theo sát phía sau, quả nhiên lại khơi lên một vòng triều cường khác. Cứ việc ba người phía trước các loại trợn tròn mắt, vẫn không thể ảnh hưởng độ ăn ý của bọn họ trong lòng fan.
Tiếp theo, nữ vương Chu Lê nổi bật thu hút mọi sự chú ý.
Trang điểm diễm lệ, trang sức ngọc lấp láp, đường cong nóng bỏng, sắc đẹp ba trăm sáu mươi độ không góc chết... Làm cho cả thảm đỏ đều rạng rỡ lên theo.
Thái Bằng đứng ở cách đó không xa đánh giá Chu Lê, tinh nhãn nhấp nháy sáng lên.
Chu Lê từng tiếp xúc qua vô số nam nhân, nhìn thấy cái loại ánh mắt này của Thái Bằng, liền minh bạch trong lòng gã muốn gì.
Đoá hoa giao tiếp chính là đoá hoa giao tiếp, chỉ cần phát hiện dấu hiệu quật khởi từ người này, liền buông dáng tiến đến thông đồng.
"Thái tổng, uống một chén?" ngón tay xinh đẹp của Chu Lê trêu đùa lên ly rượu.
Thái Bằng cười cười cùng nàng chạm ly, khen nói: "Cô so với tưởng tượng của tôi còn đẹp hơn."
"Trong tưởng tượng của ngài có bao nhiêu đẹp?" Chu Lê cố ý hỏi.
Thái Bằng không nghĩ ngợi gì liền trả lời: "Diễm áp quần phương."
(vẻ đẹp áp đảo tất cả những người xung quanh)
Chu Lê không chút nào che dấu lòng hư vinh của mình, trong nháy mắt lúm đồng tiền như hoa, khiến nhiều người phải ghé mắt.
Nhưng mà, ngay khi hai người đang tán gẫu thật vui thì ánh mắt Thái Bằng đột nhiên chuyển tới thảm đỏ. Tiếp theo mặt tựa như đóng băng, động cũng không động một chút.
Người mới vừa rồi còn diễm áp quần phương kia, nháy mắt liền ảm đạm thất sắc.
Lúc này người đi trên thảm đỏ chính là Hàn Đông.
Hắn so với Lý Thượng còn giản dị hơn, ngay cả tạo hình sư cũng không kinh động, tùy tiện chọn chiếc áo logo hoạt hình, một cái quần chín phân ôm chân mặc lên.
Chu Lê quay đầu thấy Hàn Đông, cũng không khỏi sửng sốt.
Chiếc quần trên người Hàn Đông này, cho ai mặc cũng phải quét trên mặt đất làm khăn lau. Ngay khi Chu Lê còn kinh hoảng vì Hàn Đông ngay cả quần dài như vậy cũng có thể mặc vừa, lại phát hiện dưới quần còn lộ ra một đoạn cổ chân.
Chân dài không đáng sợ, vào đội bóng rổ liền thu được một bó to. Chỉ sợ chân không chỉ có dài, còn Thẳng! Trắng! Đều! Cân đối! Kiện Mỹ!
Lúc này ngay cả Chu Lê cũng có chút không bình tĩnh rồi.
Vốn dĩ nàng là chờ Hàn Đông chủ động tìm tới cửa, bởi vì từ lúc nàng đến công ty, scandal về nàng cùng Vương Trung Đỉnh liền như lũ chặn không dứt. Mà Hàn Đông cùng Vương Trung Đỉnh có tư tình lại là chuyện mọi người lòng hiểu mà không nói, cho nên Chu Lê cảm thấy Hàn Đông nhất định sẽ bằng mọi cách tìm hiểu.Nhưng mà, không sợ gặp kẻ đầy bụng tâm cơ, chỉ sợ gặp phải kẻ vô tâm vô phế.
Ngươi đây ngay cả kịch bản cũng đã có, một câu "Tôi và anh ta đã sớm là quá khứ" lãnh diễm đều đã chuẩn bị xong, người ta lại giống như không có việc gì, ngươi nói có biệt khuất hay không?
Cho nên, kết quả là chính là Chu Lê không thể nhịn được trước.
Hàn Đông mới vừa xuống thảm đỏ, đã bị một đôi tay thơm ngát trắng mịn như ngọc nhéo nhéo hai má.
"Ai nha, làm sao cậu lại đáng yêu như thế?" Chu Lê miệng không đúng tâm khen.
Hàn Đông lại tưởng là nói thật, tự mình cảm giác tốt đẹp đến hai tay đều sáp vào túi quần rồi.
Trợ lý Chu Lê nói: "Tôi cảm thấy hai người tính cách giống nhau a, cậu ấy tựa như phiên bản nam của cô."
Hàn Đông hớn hở trả lời: "Vậy cũng thật là vinh hạnh của tôi rồi."
Trợ lý ngay sau đó còn nói: "Chẳng thể trách Vương tổng vì cậu ngay cả tính hướng cũng thay đổi."
Hàn Đông giả vờ không nghe không biết loại quan hệ này, như trước cà lơ phất phơ cười.
Chu Lê cũng giả như vô ý phản bác trợ lý một câu.
"Nói bậy bạ gì đó? Vương tổng thích cậu ấy là bởi vì cậu ấy tốt, liên quan gì đến việc giống tôi?"
Trợ lý nói tiếp: "Chính là không phải Vương tổng với cô..."
"Cô có thôi hay không?" Chu Lê ngắt lời trợ lý đúng lúc, lưu lại cho Hàn Đông một biểu cảm lo lắng.
Nhưng mà, Hàn Đông vẫn là bộ dạng chẳng hề để ý kia.
Chu Lê giả mù sa mưa khuyên nhủ Hàn Đông: "Cậu đừng nghe người ta nói bậy, tôi với Vương tổng căn bản không có gì. Trong lòng Vương tổng chỉ có cậu, thật sự, cậu đừng nghĩ nhiều a!"
Hàn Đông cười nói: "Yên tâm đi, tôi sẽ không nghĩ nhiều."
Trong lòng ám thêm một câu: Ngu ngốc mới đi nhìn trúng ngươi!!
Bên này, Vương Trung Đỉnh và Thái Bằng cũng đang trò chuyện "hữu hảo".
Thái Bằng đùa giỡn nói: "Vương tổng ngài đại khí chính trực như vậy, như thế nào cũng học theo trò lợi dụng?"
Vương Trung Đỉnh mặt lạnh trả lời: "Gần mực thì đen, cùng một ổ chăn ngủ lâu, tự nhiên dính vào chút ngạt khí."
Nghe được bốn chữ "Cùng một ổ chăn", sắc mặt Thái Bằng quả nhiên không còn tốt như vậy.
"So với ở đây khoe khoang, còn không bằng làm chút thực tế. Mùa hè diễn cảnh mùa đông, bọc đến nổi một thân rôm, thiệt thòi ngài vẫn nhìn được."
Vương Trung Đỉnh thản nhiên trả lời: "Ngươi dù ôn nhu săn sóc thế nào, cũng không đổi được bản chất đàn ông thô kệch."
Lời này nháy mắt gợi lên thương tâm của Thái Bằng, Hàn Đông bằng một câu "Ta đối với đàn ông thô kệch không có hứng thú" trở thành nỗi đau lớn nhất trong lòng gã.
Cho nên, sắc mặt Thái Bằng có thể suy nghĩ là biết.
"Tôi là thô kệch đúng vậy, nhưng là ngài tinh tế tỉ mỉ nửa ngày, như thế nào còn để thủ hạ đem kế hoạch tiết lộ ra đây?"
Vương Trung Đỉnh lẳng lặng trả lời: "Thấy ngươi một mình một phòng rất đáng thương, tặng ngươi ba văn vật ngụy tạo làm ấm ổ chăn."
"Ai là chính phẩm ai là văn vật nguỵ tạo, còn chưa nhất định đâu."
Hôm sau, Hằng Vũ truyền thông đã đem đơn kiện tập đoàn Trung Đỉnh tố cáo lên toà án.
Đồng thời, A-clock cũng công khai tuyên bố, bọn họ không có bất cứ quan hệ nào cùng A-watch. Chính là lợi dụng danh tiếng của bọn họ tiến hành lăng xê, bọn họ thể hiện căm hận cực điểm đối với hành động này.
Việc này gây lên sóng to gió lớn ở trên mạng.
Hai bên tựa như Vương lão cát cùng Gia Đa Bảo, các loại giương đao giương súng khẩu chiến, rất gay gắt, trong lúc nhất thời thiệt giả khó phân.
(Vương lão cát cùng Gia Đa Bảo: hai hãng hàng trà lạnh ở TQ, có hình thức bao bì sản phẩm giống nhau)
Thông qua hiệp thương, phương thức xử lý tốt nhất, chính là trình giấy tờ hợp đồng thành lập tổ hợp, thông qua ngày hợp đồng có hiệu lực mà phán định đến tột cùng ai trước ai sau.
Nếu dựa theo cái này mà phán định, phần thắng của Trung Đỉnh cũng không lớn.
Bởi vì phương án của Phùng Mục Chi ghi rõ thời gian dự định ký hợp đồng tổ hợp là ngày 21/5, mà thời gian chính thức cũng nghiêm khắc dựa theo kế hoạch này thực hiện.
Nên nếu kế hoạch bị trộm lấy, Hằng Vũ truyền thông nhất định sẽ lựa chọn ngày trước đó.
Trên thực tế tổ hợp A-clock so với A-watch được ra mắt sớm hơn vài ngày.
Nhưng mà, kết quả khiến cho mọi người trợn mắt líu lưỡi.
Thời gian Hằng Vũ truyền thông ký hợp đồng không ngờ là ở ngày 25/5, so với Trung Đỉnh chậm gần 4 ngày.
Nhãn cầu Thái Bằng đều đỏ rồi.
Ngày 21/5? Như thế nào lại là ngày 21/5?
Tiểu tử Lý Thượng đó trộm kế hoạch tới rõ ràng viết ngày 27/5!
Ai con mẹ nó đã sửa lại của lão tử?
Còn có thể là ai?
Thái Bằng hơi giương mắt liền thấy được ý cười giữa hai hàng lông mày của Hàn Đông.
Trong nháy mắt toàn bộ minh bạch rồi.
Hảo ~ cố ý để Lý Thượng đánh cắp một phần kế hoạch giả, sau đó để chúng ta làm tuyên truyền giúp. Chờ tuyên truyền gần xong rồi, sẽ đem ta một cước đá văng... Tiểu tử cậu đủ thâm!
Thái Bằng trong nghiến răng nghiến lợi vẫn không quên hướng Hàn Đông truyền đạt yêu thương.
Yên tâm, tôi sẽ càng thêmyêu cậu!!"
Mà tổ hợp thanh niên bắt chước, A-clock, cũng là thử nghiệm đầu tiên của lĩnh vực này.
Sự thật chứng minh, Phùng Mục Chi không chỉ có ánh mắt thị trường lợi hại, phương diện trù hoạch kinh doanh cũng rất có thiên phú. Nên tổ hợp mới vừa xuất đạo một tháng liền bùng nổ nhân khí, còn lên hình chương trình tống nghệ lớn nhất quốc nội, cuồng lãm một đám fan thanh thiếu niên.
Ngay khi tất cả mọi người nghĩ kế hoạch tổ hợp của tập đoàn Trung Đỉnh đã thất bại, công ty quản lý Trung Đỉnh lại có thể gióng trống khua chiêng đem tổ hợp này tung ra. Hơn nữa là còn để nguyên như cũ mà ra mắt, tên còn là A-watch. Từ đó về sau, phàm là nơi có A-clock, liền có thân ảnh A-watch.
Thậm chí có truyền thông còn tuyên truyền kết hợp, ngang nhiên đánh ra cờ hiệu A-clock- And- A-watch, ám chỉ song phương là một tổ hợp hai chi nhánh.
Đối với sự việc này, bên Trung Đỉnh một mực dùng thái độ ái muội đáp lại.
Hằng Vũ truyền thông tuy rằng cực lực phủ nhận, nhưng trước mạng lưới quan hệ khổng lồ của tập đoàn Trung Đỉnh, tiếng phản bác có vẻ như cực kì nhỏ. Hơn nữa tập đoàn Trung Đỉnh có tâm phúc truyền thông trợ giúp, làm cho việc "Hợp Thể" trong mắt mọi người giống như đã trở thành sự thật rồi.
Vì thế, các fan nhiệt tình nhanh chóng lan tràn sang bên A-watch này.
Hơn nữa thành viên A-watch huấn luyện từ trước tới nay, khiến cho từ hình tượng, khí chất đến thái độ xử sự của họ đều trội hơn so với A-clock, rất nhanh trở thành 'tân sủng' của người hâm mộ.
Trong lúc này, tập đoàn Trung Đỉnh cơ hồ không tốn bao nhiêu tuyên truyền phí, hết thảy đều dựa vào "Được nhờ". Nếu so với tranh chấp thẩm vấn cùng Hằng Vũ truyền thông, khiến cho lưỡng bại câu thương, tính ra cách này hơn rất nhiều.
Nhưng mà, cái này cũng không phù hợp với tác phong từ trước tới nay của tập đoàn Trung Đỉnh, có một bộ phận cao tầng đối với hành động lần này vẫn có phê bình kín đáo.
Bọn họ cho rằng công ty làm như vậy là tự hạ thấp giá trị của mình, tương đương đem đường đường một cái đại tập đoàn đặt ngang hàng với một công ty nhỏ hạ lưu. Tuy rằng ngoại giới đều nghĩ Hằng Vũ truyền thông đang chiếm tiện nghi của Trung Đỉnh, nhưng thân là người biết chuyện, bọn họ chung quy cảm thấy làm như vậy có mặt tổn hại, không tránh khỏi lời ra tiếng vào.
Đối với việc này, Vương Trung Đỉnh hoàn toàn áp dụng phương thức xử lý lạnh.
Sau đó ngay cả họp cũng không tham gia, vài người từng trung nghĩa, hiện giờ toàn bộ đều trở thành người ầm ĩ bảo thủ, cả công ty liền không cơ trí bằng một mình vợ y.
Tháng sáu, có một buổi lễ thời trang lớn ở Bắc Kinh.
Các nghệ sĩ nổi bật trên thảm đỏ, bàn tiệc khách quý đều chật kín.So sánh với những năm trước cao điệu, năm nay Lý Thượng có vẻ thâm trầm hơn. Tựa như chỉ đi qua, cơ hồ không cho truyền thông bao nhiêu thời gian chụp ảnh, đã vội vàng đi xuống khỏi thảm đỏ.
Phía sau hắn là tổ hợp A-clock, tuy rằng xuất đạo không lâu nhưng nhân khí không thể khinh thường. Vừa xuất hiện liền nhận được tiếng thét chói tai của đám đông fan, độ hoan nghênh có thể sánh ngang với minh tinh.
A-watch theo sát phía sau, quả nhiên lại khơi lên một vòng triều cường khác. Cứ việc ba người phía trước các loại trợn tròn mắt, vẫn không thể ảnh hưởng độ ăn ý của bọn họ trong lòng fan.
Tiếp theo, nữ vương Chu Lê nổi bật thu hút mọi sự chú ý.
Trang điểm diễm lệ, trang sức ngọc lấp láp, đường cong nóng bỏng, sắc đẹp ba trăm sáu mươi độ không góc chết... Làm cho cả thảm đỏ đều rạng rỡ lên theo.
Thái Bằng đứng ở cách đó không xa đánh giá Chu Lê, tinh nhãn nhấp nháy sáng lên.
Chu Lê từng tiếp xúc qua vô số nam nhân, nhìn thấy cái loại ánh mắt này của Thái Bằng, liền minh bạch trong lòng gã muốn gì.
Đoá hoa giao tiếp chính là đoá hoa giao tiếp, chỉ cần phát hiện dấu hiệu quật khởi từ người này, liền buông dáng tiến đến thông đồng.
"Thái tổng, uống một chén?" ngón tay xinh đẹp của Chu Lê trêu đùa lên ly rượu.
Thái Bằng cười cười cùng nàng chạm ly, khen nói: "Cô so với tưởng tượng của tôi còn đẹp hơn."
"Trong tưởng tượng của ngài có bao nhiêu đẹp?" Chu Lê cố ý hỏi.
Thái Bằng không nghĩ ngợi gì liền trả lời: "Diễm áp quần phương."
(vẻ đẹp áp đảo tất cả những người xung quanh)
Chu Lê không chút nào che dấu lòng hư vinh của mình, trong nháy mắt lúm đồng tiền như hoa, khiến nhiều người phải ghé mắt.
Nhưng mà, ngay khi hai người đang tán gẫu thật vui thì ánh mắt Thái Bằng đột nhiên chuyển tới thảm đỏ. Tiếp theo mặt tựa như đóng băng, động cũng không động một chút.
Người mới vừa rồi còn diễm áp quần phương kia, nháy mắt liền ảm đạm thất sắc.
Lúc này người đi trên thảm đỏ chính là Hàn Đông.
Hắn so với Lý Thượng còn giản dị hơn, ngay cả tạo hình sư cũng không kinh động, tùy tiện chọn chiếc áo logo hoạt hình, một cái quần chín phân ôm chân mặc lên.
Chu Lê quay đầu thấy Hàn Đông, cũng không khỏi sửng sốt.
Chiếc quần trên người Hàn Đông này, cho ai mặc cũng phải quét trên mặt đất làm khăn lau. Ngay khi Chu Lê còn kinh hoảng vì Hàn Đông ngay cả quần dài như vậy cũng có thể mặc vừa, lại phát hiện dưới quần còn lộ ra một đoạn cổ chân.
Chân dài không đáng sợ, vào đội bóng rổ liền thu được một bó to. Chỉ sợ chân không chỉ có dài, còn Thẳng! Trắng! Đều! Cân đối! Kiện Mỹ!
Lúc này ngay cả Chu Lê cũng có chút không bình tĩnh rồi.
Vốn dĩ nàng là chờ Hàn Đông chủ động tìm tới cửa, bởi vì từ lúc nàng đến công ty, scandal về nàng cùng Vương Trung Đỉnh liền như lũ chặn không dứt. Mà Hàn Đông cùng Vương Trung Đỉnh có tư tình lại là chuyện mọi người lòng hiểu mà không nói, cho nên Chu Lê cảm thấy Hàn Đông nhất định sẽ bằng mọi cách tìm hiểu.Nhưng mà, không sợ gặp kẻ đầy bụng tâm cơ, chỉ sợ gặp phải kẻ vô tâm vô phế.
Ngươi đây ngay cả kịch bản cũng đã có, một câu "Tôi và anh ta đã sớm là quá khứ" lãnh diễm đều đã chuẩn bị xong, người ta lại giống như không có việc gì, ngươi nói có biệt khuất hay không?
Cho nên, kết quả là chính là Chu Lê không thể nhịn được trước.
Hàn Đông mới vừa xuống thảm đỏ, đã bị một đôi tay thơm ngát trắng mịn như ngọc nhéo nhéo hai má.
"Ai nha, làm sao cậu lại đáng yêu như thế?" Chu Lê miệng không đúng tâm khen.
Hàn Đông lại tưởng là nói thật, tự mình cảm giác tốt đẹp đến hai tay đều sáp vào túi quần rồi.
Trợ lý Chu Lê nói: "Tôi cảm thấy hai người tính cách giống nhau a, cậu ấy tựa như phiên bản nam của cô."
Hàn Đông hớn hở trả lời: "Vậy cũng thật là vinh hạnh của tôi rồi."
Trợ lý ngay sau đó còn nói: "Chẳng thể trách Vương tổng vì cậu ngay cả tính hướng cũng thay đổi."
Hàn Đông giả vờ không nghe không biết loại quan hệ này, như trước cà lơ phất phơ cười.
Chu Lê cũng giả như vô ý phản bác trợ lý một câu.
"Nói bậy bạ gì đó? Vương tổng thích cậu ấy là bởi vì cậu ấy tốt, liên quan gì đến việc giống tôi?"
Trợ lý nói tiếp: "Chính là không phải Vương tổng với cô..."
"Cô có thôi hay không?" Chu Lê ngắt lời trợ lý đúng lúc, lưu lại cho Hàn Đông một biểu cảm lo lắng.
Nhưng mà, Hàn Đông vẫn là bộ dạng chẳng hề để ý kia.
Chu Lê giả mù sa mưa khuyên nhủ Hàn Đông: "Cậu đừng nghe người ta nói bậy, tôi với Vương tổng căn bản không có gì. Trong lòng Vương tổng chỉ có cậu, thật sự, cậu đừng nghĩ nhiều a!"
Hàn Đông cười nói: "Yên tâm đi, tôi sẽ không nghĩ nhiều."
Trong lòng ám thêm một câu: Ngu ngốc mới đi nhìn trúng ngươi!!
Bên này, Vương Trung Đỉnh và Thái Bằng cũng đang trò chuyện "hữu hảo".
Thái Bằng đùa giỡn nói: "Vương tổng ngài đại khí chính trực như vậy, như thế nào cũng học theo trò lợi dụng?"
Vương Trung Đỉnh mặt lạnh trả lời: "Gần mực thì đen, cùng một ổ chăn ngủ lâu, tự nhiên dính vào chút ngạt khí."
Nghe được bốn chữ "Cùng một ổ chăn", sắc mặt Thái Bằng quả nhiên không còn tốt như vậy.
"So với ở đây khoe khoang, còn không bằng làm chút thực tế. Mùa hè diễn cảnh mùa đông, bọc đến nổi một thân rôm, thiệt thòi ngài vẫn nhìn được."
Vương Trung Đỉnh thản nhiên trả lời: "Ngươi dù ôn nhu săn sóc thế nào, cũng không đổi được bản chất đàn ông thô kệch."
Lời này nháy mắt gợi lên thương tâm của Thái Bằng, Hàn Đông bằng một câu "Ta đối với đàn ông thô kệch không có hứng thú" trở thành nỗi đau lớn nhất trong lòng gã.
Cho nên, sắc mặt Thái Bằng có thể suy nghĩ là biết.
"Tôi là thô kệch đúng vậy, nhưng là ngài tinh tế tỉ mỉ nửa ngày, như thế nào còn để thủ hạ đem kế hoạch tiết lộ ra đây?"
Vương Trung Đỉnh lẳng lặng trả lời: "Thấy ngươi một mình một phòng rất đáng thương, tặng ngươi ba văn vật ngụy tạo làm ấm ổ chăn."
"Ai là chính phẩm ai là văn vật nguỵ tạo, còn chưa nhất định đâu."
Hôm sau, Hằng Vũ truyền thông đã đem đơn kiện tập đoàn Trung Đỉnh tố cáo lên toà án.
Đồng thời, A-clock cũng công khai tuyên bố, bọn họ không có bất cứ quan hệ nào cùng A-watch. Chính là lợi dụng danh tiếng của bọn họ tiến hành lăng xê, bọn họ thể hiện căm hận cực điểm đối với hành động này.
Việc này gây lên sóng to gió lớn ở trên mạng.
Hai bên tựa như Vương lão cát cùng Gia Đa Bảo, các loại giương đao giương súng khẩu chiến, rất gay gắt, trong lúc nhất thời thiệt giả khó phân.
(Vương lão cát cùng Gia Đa Bảo: hai hãng hàng trà lạnh ở TQ, có hình thức bao bì sản phẩm giống nhau)
Thông qua hiệp thương, phương thức xử lý tốt nhất, chính là trình giấy tờ hợp đồng thành lập tổ hợp, thông qua ngày hợp đồng có hiệu lực mà phán định đến tột cùng ai trước ai sau.
Nếu dựa theo cái này mà phán định, phần thắng của Trung Đỉnh cũng không lớn.
Bởi vì phương án của Phùng Mục Chi ghi rõ thời gian dự định ký hợp đồng tổ hợp là ngày 21/5, mà thời gian chính thức cũng nghiêm khắc dựa theo kế hoạch này thực hiện.
Nên nếu kế hoạch bị trộm lấy, Hằng Vũ truyền thông nhất định sẽ lựa chọn ngày trước đó.
Trên thực tế tổ hợp A-clock so với A-watch được ra mắt sớm hơn vài ngày.
Nhưng mà, kết quả khiến cho mọi người trợn mắt líu lưỡi.
Thời gian Hằng Vũ truyền thông ký hợp đồng không ngờ là ở ngày 25/5, so với Trung Đỉnh chậm gần 4 ngày.
Nhãn cầu Thái Bằng đều đỏ rồi.
Ngày 21/5? Như thế nào lại là ngày 21/5?
Tiểu tử Lý Thượng đó trộm kế hoạch tới rõ ràng viết ngày 27/5!
Ai con mẹ nó đã sửa lại của lão tử?
Còn có thể là ai?
Thái Bằng hơi giương mắt liền thấy được ý cười giữa hai hàng lông mày của Hàn Đông.
Trong nháy mắt toàn bộ minh bạch rồi.
Hảo ~ cố ý để Lý Thượng đánh cắp một phần kế hoạch giả, sau đó để chúng ta làm tuyên truyền giúp. Chờ tuyên truyền gần xong rồi, sẽ đem ta một cước đá văng... Tiểu tử cậu đủ thâm!
Thái Bằng trong nghiến răng nghiến lợi vẫn không quên hướng Hàn Đông truyền đạt yêu thương.
Yên tâm, tôi sẽ càng thêmyêu cậu!!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook