Phong Khí Quan Trường
-
Chương 477: Gía trị của quân bài tẩy
Triệu Thu Hoa đêm nay ở Nghi Thành, y ở khách sạn Nghi Thành nói chuyện với bí thư thành ủy Nghi Thành và các lãnh đạo khác của Nghi Thành, Trần Bảo Toàn bước đến, nói thầm với Triệu Thu Hoa cái gì đó, Triệu Thu Hoa nhíu lông mày, rồi nói với các lãnh đạo Nghi Thành:
-Hôm nay chúng ta nói đến đây thôi, đường cao tốc Đông Từ là công trình trọng điểm cuả Tỉnh ủy và chính quyền Tỉnh, việc thi công ở Nghi Thành còn lạc hậu, mọi người đẩy nhanh tốc độ công việc nhé.
Các lãnh đạo ở Nghi Thành không hiểu đã xảy ra chuyện gì, thấy Triệu Thu Hoa vội vã về nhà, họ cũng đứng lên chào từ biệt.
Triệu Thu Hoa hỏi Trần Bảo Tề:
-Có biết là đã xảy ra chuyện gì không?
-Cũng không rõ ạ.
Trần Bảo Tề nói:
-Vừa nãy tôi có gọi điện thoại cho hãng hàng không, họ nói đúng là có nhận được một cuộc điện thoại từ Tỉnh ủy, yêu cầu sắp xếp một chuyên cơ đến Đông Hoa để đón Thẩm Hoài đến Yến Kinh.
-Việc này nhẽ ra không đáng để tên họ Điền kia nhúng tay vào chứ.
Triệu Thu Hoa lẩm nhẩm, sự cố quá đột ngột này, làm người của y ở Đông Hoa lúng túng không biết xử lý như thế nào. Đây lại là một vấn đề lớn khác làm y phải vắt óc suy nghĩ.
Tránh làm ảnh hưởng đến suy nghĩ của Triệu Thu Hoa, Trần Bảo Kỳ đứng qua một bên không nói lời nào cả.
Một lúc lâu sau, Triệu Thu Hoa hỏi Trần Bảo Kỳ:
-Anh nói xem có khi nào Thẩm Hoài có quân bài nào chưa lật ra cho chúng ta biết mà đã nói cho Điền Gia Canh biết rồi không?
Đây là cách giải thích duy nhất cho tất cả những việc này, Trần Bảo Tề gật gật đầu, nói:
-Đêm nay chúng ta có nên đến Đông Hoa một chuyến không?
Triệu Thu Hoa lắc đầu:
-Không cần, mặc dù mọi việc không phát triển theo ý muốn của chúng ta, nhưng nói cho cùng thì Thẩm Hoài và Đàm Khải Bình đối chọi với nhau quá ác liệt, nếu chúng ta quá chủ động, có khi lại mất đi quyền chủ động. Án binh bất động, quan sát tình hình có lẽ là biện pháp tốt nhất. Anh gọi điện thoại cho Ngu Thành Chấn, Phạm Văn Trí, bảo họ đừng có hành động vội, ảnh hưởng đến đại cuộc.
-Được ạ
Trần Bảo Tề nói.
Màn đêm đen bao phủ bên ngoài, ánh sáng đèn ở phía dưới không đủ làm rõ phong cảnh mặt đất ở bên dưới, dường như cảnh vật bị bao phủ bởi một lớp sương đen dày đặc, thỉnh thoảng máy bay bay qua khu vực thành phố, thị trấn, mới nhìn thấy những dãy đèn chiếu sáng xếp thành hang dài.
Lý Cốc duỗi chân, quay đầu lại nhìn, thấy Điền Gia Canh vẫn đang nhìn chằm chằm vào đống tài liệu trên tay, tài liệu này là tài liệu quy hoạch giai đoạn một của xưởng gang Tân Phổ mà Trương Văn Tuấn, viện trưởng viện thiết kế luyện kim Hoài Giang đưa cho y lúc ở sân bay.
Theo cách nói của Trương Văn Tuấn “Mai Cương một tuần trước đã dừng hoạt động và hợp tác với Viện thiết kế luyện kim, sau khi biết tin Mai Cương và Hoài Năng rút vốn khỏi Đông Hoa, y cảm thấy việc tiết lộ bí mật kinh doanh này mặc dù trái với quy định của thương nghiệp nhưng vẫn phải báo cáo với tỉnh về kế hoạch hợp tác lần này”. Mặc dù lời nói của Trương Văn Tuấn không đáng tin, nhưng tệp tài liệu về kế hoạch xưởng gang Tân Phổ dày đến hơn 300 trang này, rõ ràng không phải là trong chốc lát có thể nghĩ ra được.
Cuối cùng thì Thẩm Hoài cũng lật quân bài cuối cùng của mình ra, giá trị của quân bài này quả thực có sức nặng, Lý Cốc tự nói một mình.
Tỉnh Hoài Hải năm 1995, tổng sản lượng sản xuất công nghiệp vừa vượt mức 200 triệu, thị trấn Mai Khê mấy năm gần đây mới nổi đã trực tiếp đóng góp vào 20%, dự tính năm nay còn cao hơn nữa, xưởng thép Tân Phổ và các thiết bị công nghiệp đi kèm nếu như thực sự có thể xây dựng ở huyện Hà Phổ, Đông Hoa thì quy mô công nghiệp toàn tỉnh có thể tăng 5% trong quy mô công nghiệp toàn tỉnh, quân bài của Thẩm Hoài không nói là lợi hại sao được.
Vấn đề này không chỉ là vấn đề của thành phố Đông Hoa nữa, nếu như Tỉnh không có bất cứ một hành động nào để giữ Mai Cương lại cho Đông Hoa, khiến cho dự án này tuột khỏi tay, tỉnh cũng sẽ bị nghi ngờ và khiển trách.
Tỉnh muốn giữ dự án xưởng thép Tân Phổ lại cho tỉnh Hoài Nam, thì làm thế nào để điều hòa quan hệ giữa Mai Cương và thành phố Đông Hoa đây?
Nếu như để mọi người đều tập trung vào thành phố Đông Hoa, sau khi Mai Khê khởi sắc, năm 1995, thành phố Đông Hoa với tổng sản lượng sản xuất công nghiệp là 16 tỷ, năm nay có lẽ sẽ đạt 20 tỷ, thậm chí còn cao hơn nữa, như vậy đã là tăng với tốc độ như vũ bão trong toàn tỉnh rồi.
Nhưng nếu như xưởng gang Tân Phổ được xây dựng, thì nó còn có thể làm cho quy mô công nghiệp thành phố Đông Hoa trực tiếp tăng lên 50%, giữa bí thư Thành ủy và dự án mới này, cái nào quan trọng hơn, kết quả đã quá rõ ràng.
Hơn nữa, mức độ tăng trưởng cao ở thành phố Đông Hoa này trước kia chủ yếu là do sự phát triển của Mai Khê, bí thư Thành Uỷ Đàm Khải Bình và chủ tịch thành phố Cao Thiên Hà, không thể kiểm soát một cách có hiệu quả cục diện ở Đông Hoa, điều này dường như mọi người đều thừa nhận. Chỉ cần đây không phải là trò lừa bịp của Thẩm Hoài thì chỉ dựa vào con bài này thôi, tỉnh sẽ cho Đàm Khải Bình và Cao Thiên Hà rời khỏi Đông Hoa, như thế thì dự án này sẽ được xây dựng một cách hợp lý.
Tỉnh điều động Đàm Khải Bình và Cao Thiên Hà đi khỏi Đông Hoa là việc đơn giản nhưng sẽ để cho ai ngồi lên cái ghế bí thư Thành ủy và chủ tịch thành phố Đông Hoa đây?
Điều này không chỉ đơn giản là việc cân bằng lại mối quan hệ giữa thành phố Đông Hoa và Mai Cương, cũng không phải đơn thuần là cân bằng lại vị trí của nhà họ Tống ở tỉnh Hoài Nam, đừng nói là thời cơ đã chín muồi, một khi xưởng thép Tân Phổ được xây dựng, chịu áp lực từ Mai Cương, cân bằng lại các mối quan hệ này thực tế còn phức tạp hơn tưởng tượng nhiều.
Hơn nữa, Thẩm Hoài đã lật quân bài cuối cùng ra, bây giờ bọn Điền Gia Canh cũng không biết nội bộ nhà họ Tống tính chuyện này như thế nào rồi, càng không rõ Thẩm Hoài muốn có được điều kiện gì thì mới đồng ý để dự án này ở Đông Hoa.
Nếu như Thẩm Hoài tham lam trực tiếp đòi vị trí bí thư Thành ủy Đông Hoa thì sao đây?
Lý Cốc nghĩ:
-Đây mới là bài toán làm người ta tiến thoái lưỡng nan.
-Áp lực của Từ Bái sau này không nhẹ đâu.
Lý Cốc đang nghĩ về việc này, nghe thấy Điền Gia Canh lên tiếng, cũng ghé đầu vào gần, thấy Điền Gia Canh đang dở tệp tài liệu kế hoạch đến phần quy hoạch cảng Tân Phổ, xem bản đồ quy hoạch cảng Tân Phổ.
Lý Cốc cứ nghĩ là Điền Gia Canh vẫn đang nghĩ về việc chọn lãnh đạo cho Đông Hoa sau này, không ngờ Điền Gia Canh lại quan tâm đến chi tiết của bản kế hoạch xưởng gang Tân Phổ đến như thế.
Từ Bái giữ chức thường ủy Tỉnh ủy, việc chọn bí thư Thành ủy Từ Thành đã được sắp xếp xong, lệnh bổ nhiệm cũng sắp được công bố, sau đó y sẽ trở thành người nắm quyền ở Từ Thành. Như vậy, ngoài Điền Gia Canh ở Hoài Hải ra, Từ Bái là nhân vật quan trọng nhất. Nói xa xôi hơn, sau này Từ Bái có thể sẽ thay vị trí của Điền Gia Canh ở Hoài Hải.
Từ Thành là thành phố trực thuộc tỉnh Hoài Hải, các học viện khoa học tập trung, trình độ khoa học kỹ thuật cao, đã từ rất lâu Từ Thành đã là khu trọng điểm ở Trung Nguyên, cơ sở hạ tầng công nghiệp vững chắc kể từ khi ngành công nghiệp than đá phát triển. Năm 1995, tổng sản lượng công nghiệp ở Từ Thành đạt hơn 50 tỷ, chiếm ¼ tổng quy mô công nghiệp toàn tỉnh.
Khó để so sánh Từ Thành với các thành phố phát triển ở ven biển khác, nhưng ở Hoài Nam, Từ Thành luôn giữ vị trí hàng đầu. Nếu như dự án xưởng thép Tân Phổ và dự án luyện gang bằng lò điện ở Mai Khê cùng khởi công trong năm nay, quy mô công nghiệp ở Đông Hoa sẽ phát triển với tốc độ vũ bão, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Từ Thành.
Dự án xưởng luyện thép bằng lò điện ở Mai Khê là dự án quan trọng thứ hai, chủ yếu vẫn là hoàn thiện hơn nữa việc sắp xếp việc sản xuất công nghiệp ở quận mới Mai Khê, còn việc xây dựng dự án xưởng gang Tân Phổ cũng quyết không thể chỉ là vì thêm một xưởng luyện gang thép nữa ở Đông Hoa.
Mô hình Mai Khê do các dự án lớn dẫn theo sự phát triển của toàn bộ quy trình sản xuất công nghiệp, tiếp theo đó là lôi kéo sự phát triển của cả thành phố. Mô hình Mai Khê này do Thẩm Hoài một tay tạo nên, đến năm 1996, dưới sự ảnh hưởng của Mai Cương, tổng sản lượng công nghiệp ở thị trấn Mai Khê đạt mức 10 tỷ, trong đó Mai Khê chiếm 1/3 trong số đó.
Một mô hình công nghiệp tốt như thế, Thẩm Hoài không thể từ bỏ, hơn nữa dự án xưởng thép Tân Phổ chủ yếu là vận dụng kỹ thuật luyện gang của tập đoàn Tây Vưu Minh Tư của Anh, có thể sau này sẽ thay đổi hàng loạt các quy trình sản xuất có liên quan.
Cho dù phân bố công nghiệp ở thị trấn Mai Khê sẽ mất cân bằng trong một thời gian, huyện Hà Phổ ở Đông Hoa sau vài năm nữa, quy mô tổng sản lượng rất có thể sẽ đạt đến mức 30 triệu, nếu như Từ Thành không đẩy nhanh tốc độ phát triển thì e là vị trí dẫn đầu cũng không chắc đã giữ được.
Không chỉ áp lực ở Từ Thành lớn, mà các huyện khác trong tỉnh Hoài Nam áp lực cũng không nhỏ.
Lý Cốc cười nói:
-Không có áp lực thì sẽ không có động lực, nếu không tỉnh Hoài Hải cũng không có cách nào để rút ngắn khoảng cách với các tỉnh thành phố ven biển khác được.
Điền Gia Canh gật gật đầu nói:
-Chỉ dựa vào tập tài liệu kế hoạch này, vẫn không thể hoàn toàn nhìn ra ý đồ của Thẩm Hoài là gì, biểu hiện của Đàm Khải Bình ở Đông Hoa cũng được coi là tôn trọng quy tắc, trong các lãnh đạo, năng lực của y cũng không phải là tồi, nhưng năng lực của y chỉ phát huy trong những việc vặt vãnh, thiếu năng lực và tính quyết đoán trong những việc lớn. Để tỉnh Hoài Nam phát triển, không thiếu những người có thể giữ cân bằng trong những việc nhỏ, mà cần hơn là những người có khả năng làm việc lớn kia.
Lý Cốc cười nói:
-Nhà họ Tống có hai tên yêu nghiệt, đều là hạng hiếm gặp cả. Nếu như ban lãnh đạo thành phố Đông Hoa cần có 10 người tất cả, thì tỉnh cũng không thể sắp xếp cho đủ 10 người đều có gan làm việc lớn như hai tên nhà họ Tống kia.
Điền Gia Canh cười, biết là việc điều động lãnh đạo ở Thành ủy Đông Hoa vẫn là một vấn đề đau đầu mà y phải suy nghĩ. Điền Gia Canh gấp tệp tài liệu lại, nói:
-Tình hình cụ thể vẫn phải để ngày mai gặp Thẩm Hoài rồi nói.
…
Tống Văn Tuệ giới thiệu sơ qua về tình hình dự án xưởng thép Tân Phổ, trong phòng sách của Tống Kiều Sinh bỗng dưng im lặng trong giây lát, mọi người đều không ai nói gì cả. Tống Hồng Kỳ đứng ở đó, cũng không biết nên nói gì.
Mặc dù dường như có gì đó mắc trong cổ họng, nhưng không nói ra, tình hình bây giờ đã rõ như ban ngày.
Ban đầu nhà họ Tống cũng chỉ muốn hòa giải mối quan hệ giữa Đàm Khải Bình và Thẩm Hoài, hi vọng Đàm Khải Bình nắm chắc cục diện ở Đông Hoa, còn Thẩm Hoài quản lý hệ thống xí nghiệp ở Mai Cương, để giữa hai bọn họ không có nhiều xung đột, ít nhất thì không để xảy ra chuyện gì làm trò cười cho thiên hạ.
Cán cân giữa Đàm Khải Bình và Thẩm Hoài bây giờ lại được đặt lên dự án xưởng thép Tân Phổ, cán cân sẽ nghiêng về phía nào, câu hỏi này còn nghi ngờ gì nữa chứ?
Có tất cả 5 nhà máy thép quy mô 4 triệu, thông qua những ảnh hưởng gián tiếp, nhà họ Tống nắm trong tay doanh nghiệp gang sắt quy mô lớn, doanh nghiệp này có thể lọt vào top 6, hơn nữa, Hoài Năng và Mai Cương luôn hỗ trợ lẫn nhau, đối với việc mở rộng địa bàn nhà họ Tống mà nói, lợi ích còn hơn một cái ghế bí thư thành ủy nhiều.
Cho dù Thẩm Hoài luôn ngang bướng, làm cho nhà họ Tống trước đây loạn hết cả lên, thì dự án xưởng thép Tân Phổ này cũng đủ để bù lại tổn thất. Ai bảo Thẩm Hoài lúc trước phải chịu nhiều ấm ức chứ?
Tống Kiều Sinh trầm tư một lát, rồi hỏi Tống Văn Tuệ:
-Vậy dự án của Hoài Năng và Mai Cương ở Ký Hà có tiếp tục tiến hành không?
-Vẫn tiến hành chứ.
Tống Văn Tuệ nói:
-Dự án ở Tân Phổ là dự án luyện gang bằng lò điện, cần nguồn tài nguyên than đá, mà Hoài Năng hiện nay cũng sắp có nhà máy điện, cũng cần một lượng lớn than đá, đầu tư xây dựng cảng vận chuyển than đá ở Ký Hà, mặc dù sẽ phải tăng vốn đầu tư, nhưng Mai Cương và Hoài Năng vẫn có thể kiểm soát được tình hình. Theo như Thẩm Hoài nói, việc này sớm muộn gì cũng phải tiến hành, hơn nữa, Thẩm Hoài đã bàn bạc việc này với Kỷ Thành Hi rồi.
-Trong đám con cháu nhà họ Kỷ, chỉ có Kỷ Thành Hi là có thể làm nên nghiệp lớn.
Tống Hoa đẩy ghế ra đứng lên, nói:
-Việc này mọi người liệu mà làm, ta không can dự vào nữa.
Tống Hồng Kỳ cười chua chát, ông nội đã nói như thế rồi, thái độ vẫn chưa rõ ràng sao?
Ông cụ nói Kỷ Thành Hi có khả năng làm nên nghiệp lớn, hơn nữa lúc này địa vị của nhà họ Kỷ ở trung ương lớn hơn nhiều so với nhà họ Tống, xây dựng xong cảng vận chuyển than đá ở Ký Hà, nhà họ Tống sẽ liên kết chặt chẽ hơn với nhà họ Kỷ, mặc dù mối liên hệ này không lấy gì làm rõ ràng lắm, nhưng sẽ có lợi cho lợi ích lâu dài của nhà họ Tống sau này.
-Hôm nay chúng ta nói đến đây thôi, đường cao tốc Đông Từ là công trình trọng điểm cuả Tỉnh ủy và chính quyền Tỉnh, việc thi công ở Nghi Thành còn lạc hậu, mọi người đẩy nhanh tốc độ công việc nhé.
Các lãnh đạo ở Nghi Thành không hiểu đã xảy ra chuyện gì, thấy Triệu Thu Hoa vội vã về nhà, họ cũng đứng lên chào từ biệt.
Triệu Thu Hoa hỏi Trần Bảo Tề:
-Có biết là đã xảy ra chuyện gì không?
-Cũng không rõ ạ.
Trần Bảo Tề nói:
-Vừa nãy tôi có gọi điện thoại cho hãng hàng không, họ nói đúng là có nhận được một cuộc điện thoại từ Tỉnh ủy, yêu cầu sắp xếp một chuyên cơ đến Đông Hoa để đón Thẩm Hoài đến Yến Kinh.
-Việc này nhẽ ra không đáng để tên họ Điền kia nhúng tay vào chứ.
Triệu Thu Hoa lẩm nhẩm, sự cố quá đột ngột này, làm người của y ở Đông Hoa lúng túng không biết xử lý như thế nào. Đây lại là một vấn đề lớn khác làm y phải vắt óc suy nghĩ.
Tránh làm ảnh hưởng đến suy nghĩ của Triệu Thu Hoa, Trần Bảo Kỳ đứng qua một bên không nói lời nào cả.
Một lúc lâu sau, Triệu Thu Hoa hỏi Trần Bảo Kỳ:
-Anh nói xem có khi nào Thẩm Hoài có quân bài nào chưa lật ra cho chúng ta biết mà đã nói cho Điền Gia Canh biết rồi không?
Đây là cách giải thích duy nhất cho tất cả những việc này, Trần Bảo Tề gật gật đầu, nói:
-Đêm nay chúng ta có nên đến Đông Hoa một chuyến không?
Triệu Thu Hoa lắc đầu:
-Không cần, mặc dù mọi việc không phát triển theo ý muốn của chúng ta, nhưng nói cho cùng thì Thẩm Hoài và Đàm Khải Bình đối chọi với nhau quá ác liệt, nếu chúng ta quá chủ động, có khi lại mất đi quyền chủ động. Án binh bất động, quan sát tình hình có lẽ là biện pháp tốt nhất. Anh gọi điện thoại cho Ngu Thành Chấn, Phạm Văn Trí, bảo họ đừng có hành động vội, ảnh hưởng đến đại cuộc.
-Được ạ
Trần Bảo Tề nói.
Màn đêm đen bao phủ bên ngoài, ánh sáng đèn ở phía dưới không đủ làm rõ phong cảnh mặt đất ở bên dưới, dường như cảnh vật bị bao phủ bởi một lớp sương đen dày đặc, thỉnh thoảng máy bay bay qua khu vực thành phố, thị trấn, mới nhìn thấy những dãy đèn chiếu sáng xếp thành hang dài.
Lý Cốc duỗi chân, quay đầu lại nhìn, thấy Điền Gia Canh vẫn đang nhìn chằm chằm vào đống tài liệu trên tay, tài liệu này là tài liệu quy hoạch giai đoạn một của xưởng gang Tân Phổ mà Trương Văn Tuấn, viện trưởng viện thiết kế luyện kim Hoài Giang đưa cho y lúc ở sân bay.
Theo cách nói của Trương Văn Tuấn “Mai Cương một tuần trước đã dừng hoạt động và hợp tác với Viện thiết kế luyện kim, sau khi biết tin Mai Cương và Hoài Năng rút vốn khỏi Đông Hoa, y cảm thấy việc tiết lộ bí mật kinh doanh này mặc dù trái với quy định của thương nghiệp nhưng vẫn phải báo cáo với tỉnh về kế hoạch hợp tác lần này”. Mặc dù lời nói của Trương Văn Tuấn không đáng tin, nhưng tệp tài liệu về kế hoạch xưởng gang Tân Phổ dày đến hơn 300 trang này, rõ ràng không phải là trong chốc lát có thể nghĩ ra được.
Cuối cùng thì Thẩm Hoài cũng lật quân bài cuối cùng của mình ra, giá trị của quân bài này quả thực có sức nặng, Lý Cốc tự nói một mình.
Tỉnh Hoài Hải năm 1995, tổng sản lượng sản xuất công nghiệp vừa vượt mức 200 triệu, thị trấn Mai Khê mấy năm gần đây mới nổi đã trực tiếp đóng góp vào 20%, dự tính năm nay còn cao hơn nữa, xưởng thép Tân Phổ và các thiết bị công nghiệp đi kèm nếu như thực sự có thể xây dựng ở huyện Hà Phổ, Đông Hoa thì quy mô công nghiệp toàn tỉnh có thể tăng 5% trong quy mô công nghiệp toàn tỉnh, quân bài của Thẩm Hoài không nói là lợi hại sao được.
Vấn đề này không chỉ là vấn đề của thành phố Đông Hoa nữa, nếu như Tỉnh không có bất cứ một hành động nào để giữ Mai Cương lại cho Đông Hoa, khiến cho dự án này tuột khỏi tay, tỉnh cũng sẽ bị nghi ngờ và khiển trách.
Tỉnh muốn giữ dự án xưởng thép Tân Phổ lại cho tỉnh Hoài Nam, thì làm thế nào để điều hòa quan hệ giữa Mai Cương và thành phố Đông Hoa đây?
Nếu như để mọi người đều tập trung vào thành phố Đông Hoa, sau khi Mai Khê khởi sắc, năm 1995, thành phố Đông Hoa với tổng sản lượng sản xuất công nghiệp là 16 tỷ, năm nay có lẽ sẽ đạt 20 tỷ, thậm chí còn cao hơn nữa, như vậy đã là tăng với tốc độ như vũ bão trong toàn tỉnh rồi.
Nhưng nếu như xưởng gang Tân Phổ được xây dựng, thì nó còn có thể làm cho quy mô công nghiệp thành phố Đông Hoa trực tiếp tăng lên 50%, giữa bí thư Thành ủy và dự án mới này, cái nào quan trọng hơn, kết quả đã quá rõ ràng.
Hơn nữa, mức độ tăng trưởng cao ở thành phố Đông Hoa này trước kia chủ yếu là do sự phát triển của Mai Khê, bí thư Thành Uỷ Đàm Khải Bình và chủ tịch thành phố Cao Thiên Hà, không thể kiểm soát một cách có hiệu quả cục diện ở Đông Hoa, điều này dường như mọi người đều thừa nhận. Chỉ cần đây không phải là trò lừa bịp của Thẩm Hoài thì chỉ dựa vào con bài này thôi, tỉnh sẽ cho Đàm Khải Bình và Cao Thiên Hà rời khỏi Đông Hoa, như thế thì dự án này sẽ được xây dựng một cách hợp lý.
Tỉnh điều động Đàm Khải Bình và Cao Thiên Hà đi khỏi Đông Hoa là việc đơn giản nhưng sẽ để cho ai ngồi lên cái ghế bí thư Thành ủy và chủ tịch thành phố Đông Hoa đây?
Điều này không chỉ đơn giản là việc cân bằng lại mối quan hệ giữa thành phố Đông Hoa và Mai Cương, cũng không phải đơn thuần là cân bằng lại vị trí của nhà họ Tống ở tỉnh Hoài Nam, đừng nói là thời cơ đã chín muồi, một khi xưởng thép Tân Phổ được xây dựng, chịu áp lực từ Mai Cương, cân bằng lại các mối quan hệ này thực tế còn phức tạp hơn tưởng tượng nhiều.
Hơn nữa, Thẩm Hoài đã lật quân bài cuối cùng ra, bây giờ bọn Điền Gia Canh cũng không biết nội bộ nhà họ Tống tính chuyện này như thế nào rồi, càng không rõ Thẩm Hoài muốn có được điều kiện gì thì mới đồng ý để dự án này ở Đông Hoa.
Nếu như Thẩm Hoài tham lam trực tiếp đòi vị trí bí thư Thành ủy Đông Hoa thì sao đây?
Lý Cốc nghĩ:
-Đây mới là bài toán làm người ta tiến thoái lưỡng nan.
-Áp lực của Từ Bái sau này không nhẹ đâu.
Lý Cốc đang nghĩ về việc này, nghe thấy Điền Gia Canh lên tiếng, cũng ghé đầu vào gần, thấy Điền Gia Canh đang dở tệp tài liệu kế hoạch đến phần quy hoạch cảng Tân Phổ, xem bản đồ quy hoạch cảng Tân Phổ.
Lý Cốc cứ nghĩ là Điền Gia Canh vẫn đang nghĩ về việc chọn lãnh đạo cho Đông Hoa sau này, không ngờ Điền Gia Canh lại quan tâm đến chi tiết của bản kế hoạch xưởng gang Tân Phổ đến như thế.
Từ Bái giữ chức thường ủy Tỉnh ủy, việc chọn bí thư Thành ủy Từ Thành đã được sắp xếp xong, lệnh bổ nhiệm cũng sắp được công bố, sau đó y sẽ trở thành người nắm quyền ở Từ Thành. Như vậy, ngoài Điền Gia Canh ở Hoài Hải ra, Từ Bái là nhân vật quan trọng nhất. Nói xa xôi hơn, sau này Từ Bái có thể sẽ thay vị trí của Điền Gia Canh ở Hoài Hải.
Từ Thành là thành phố trực thuộc tỉnh Hoài Hải, các học viện khoa học tập trung, trình độ khoa học kỹ thuật cao, đã từ rất lâu Từ Thành đã là khu trọng điểm ở Trung Nguyên, cơ sở hạ tầng công nghiệp vững chắc kể từ khi ngành công nghiệp than đá phát triển. Năm 1995, tổng sản lượng công nghiệp ở Từ Thành đạt hơn 50 tỷ, chiếm ¼ tổng quy mô công nghiệp toàn tỉnh.
Khó để so sánh Từ Thành với các thành phố phát triển ở ven biển khác, nhưng ở Hoài Nam, Từ Thành luôn giữ vị trí hàng đầu. Nếu như dự án xưởng thép Tân Phổ và dự án luyện gang bằng lò điện ở Mai Khê cùng khởi công trong năm nay, quy mô công nghiệp ở Đông Hoa sẽ phát triển với tốc độ vũ bão, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Từ Thành.
Dự án xưởng luyện thép bằng lò điện ở Mai Khê là dự án quan trọng thứ hai, chủ yếu vẫn là hoàn thiện hơn nữa việc sắp xếp việc sản xuất công nghiệp ở quận mới Mai Khê, còn việc xây dựng dự án xưởng gang Tân Phổ cũng quyết không thể chỉ là vì thêm một xưởng luyện gang thép nữa ở Đông Hoa.
Mô hình Mai Khê do các dự án lớn dẫn theo sự phát triển của toàn bộ quy trình sản xuất công nghiệp, tiếp theo đó là lôi kéo sự phát triển của cả thành phố. Mô hình Mai Khê này do Thẩm Hoài một tay tạo nên, đến năm 1996, dưới sự ảnh hưởng của Mai Cương, tổng sản lượng công nghiệp ở thị trấn Mai Khê đạt mức 10 tỷ, trong đó Mai Khê chiếm 1/3 trong số đó.
Một mô hình công nghiệp tốt như thế, Thẩm Hoài không thể từ bỏ, hơn nữa dự án xưởng thép Tân Phổ chủ yếu là vận dụng kỹ thuật luyện gang của tập đoàn Tây Vưu Minh Tư của Anh, có thể sau này sẽ thay đổi hàng loạt các quy trình sản xuất có liên quan.
Cho dù phân bố công nghiệp ở thị trấn Mai Khê sẽ mất cân bằng trong một thời gian, huyện Hà Phổ ở Đông Hoa sau vài năm nữa, quy mô tổng sản lượng rất có thể sẽ đạt đến mức 30 triệu, nếu như Từ Thành không đẩy nhanh tốc độ phát triển thì e là vị trí dẫn đầu cũng không chắc đã giữ được.
Không chỉ áp lực ở Từ Thành lớn, mà các huyện khác trong tỉnh Hoài Nam áp lực cũng không nhỏ.
Lý Cốc cười nói:
-Không có áp lực thì sẽ không có động lực, nếu không tỉnh Hoài Hải cũng không có cách nào để rút ngắn khoảng cách với các tỉnh thành phố ven biển khác được.
Điền Gia Canh gật gật đầu nói:
-Chỉ dựa vào tập tài liệu kế hoạch này, vẫn không thể hoàn toàn nhìn ra ý đồ của Thẩm Hoài là gì, biểu hiện của Đàm Khải Bình ở Đông Hoa cũng được coi là tôn trọng quy tắc, trong các lãnh đạo, năng lực của y cũng không phải là tồi, nhưng năng lực của y chỉ phát huy trong những việc vặt vãnh, thiếu năng lực và tính quyết đoán trong những việc lớn. Để tỉnh Hoài Nam phát triển, không thiếu những người có thể giữ cân bằng trong những việc nhỏ, mà cần hơn là những người có khả năng làm việc lớn kia.
Lý Cốc cười nói:
-Nhà họ Tống có hai tên yêu nghiệt, đều là hạng hiếm gặp cả. Nếu như ban lãnh đạo thành phố Đông Hoa cần có 10 người tất cả, thì tỉnh cũng không thể sắp xếp cho đủ 10 người đều có gan làm việc lớn như hai tên nhà họ Tống kia.
Điền Gia Canh cười, biết là việc điều động lãnh đạo ở Thành ủy Đông Hoa vẫn là một vấn đề đau đầu mà y phải suy nghĩ. Điền Gia Canh gấp tệp tài liệu lại, nói:
-Tình hình cụ thể vẫn phải để ngày mai gặp Thẩm Hoài rồi nói.
…
Tống Văn Tuệ giới thiệu sơ qua về tình hình dự án xưởng thép Tân Phổ, trong phòng sách của Tống Kiều Sinh bỗng dưng im lặng trong giây lát, mọi người đều không ai nói gì cả. Tống Hồng Kỳ đứng ở đó, cũng không biết nên nói gì.
Mặc dù dường như có gì đó mắc trong cổ họng, nhưng không nói ra, tình hình bây giờ đã rõ như ban ngày.
Ban đầu nhà họ Tống cũng chỉ muốn hòa giải mối quan hệ giữa Đàm Khải Bình và Thẩm Hoài, hi vọng Đàm Khải Bình nắm chắc cục diện ở Đông Hoa, còn Thẩm Hoài quản lý hệ thống xí nghiệp ở Mai Cương, để giữa hai bọn họ không có nhiều xung đột, ít nhất thì không để xảy ra chuyện gì làm trò cười cho thiên hạ.
Cán cân giữa Đàm Khải Bình và Thẩm Hoài bây giờ lại được đặt lên dự án xưởng thép Tân Phổ, cán cân sẽ nghiêng về phía nào, câu hỏi này còn nghi ngờ gì nữa chứ?
Có tất cả 5 nhà máy thép quy mô 4 triệu, thông qua những ảnh hưởng gián tiếp, nhà họ Tống nắm trong tay doanh nghiệp gang sắt quy mô lớn, doanh nghiệp này có thể lọt vào top 6, hơn nữa, Hoài Năng và Mai Cương luôn hỗ trợ lẫn nhau, đối với việc mở rộng địa bàn nhà họ Tống mà nói, lợi ích còn hơn một cái ghế bí thư thành ủy nhiều.
Cho dù Thẩm Hoài luôn ngang bướng, làm cho nhà họ Tống trước đây loạn hết cả lên, thì dự án xưởng thép Tân Phổ này cũng đủ để bù lại tổn thất. Ai bảo Thẩm Hoài lúc trước phải chịu nhiều ấm ức chứ?
Tống Kiều Sinh trầm tư một lát, rồi hỏi Tống Văn Tuệ:
-Vậy dự án của Hoài Năng và Mai Cương ở Ký Hà có tiếp tục tiến hành không?
-Vẫn tiến hành chứ.
Tống Văn Tuệ nói:
-Dự án ở Tân Phổ là dự án luyện gang bằng lò điện, cần nguồn tài nguyên than đá, mà Hoài Năng hiện nay cũng sắp có nhà máy điện, cũng cần một lượng lớn than đá, đầu tư xây dựng cảng vận chuyển than đá ở Ký Hà, mặc dù sẽ phải tăng vốn đầu tư, nhưng Mai Cương và Hoài Năng vẫn có thể kiểm soát được tình hình. Theo như Thẩm Hoài nói, việc này sớm muộn gì cũng phải tiến hành, hơn nữa, Thẩm Hoài đã bàn bạc việc này với Kỷ Thành Hi rồi.
-Trong đám con cháu nhà họ Kỷ, chỉ có Kỷ Thành Hi là có thể làm nên nghiệp lớn.
Tống Hoa đẩy ghế ra đứng lên, nói:
-Việc này mọi người liệu mà làm, ta không can dự vào nữa.
Tống Hồng Kỳ cười chua chát, ông nội đã nói như thế rồi, thái độ vẫn chưa rõ ràng sao?
Ông cụ nói Kỷ Thành Hi có khả năng làm nên nghiệp lớn, hơn nữa lúc này địa vị của nhà họ Kỷ ở trung ương lớn hơn nhiều so với nhà họ Tống, xây dựng xong cảng vận chuyển than đá ở Ký Hà, nhà họ Tống sẽ liên kết chặt chẽ hơn với nhà họ Kỷ, mặc dù mối liên hệ này không lấy gì làm rõ ràng lắm, nhưng sẽ có lợi cho lợi ích lâu dài của nhà họ Tống sau này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook