Giới thiệu
Thể Loại: Hiện đại, hài hước
Edit: Phong Linh, Sissi
Beta: Quảng Hằng
Converter: Rich – Tàng Thư Viện
Reconvert: Ngọc Quỳnh Lê Quý Đôn
Lúc đang yêu:
Trì Trì: “Anh nghe kìa, thật lãng mạn a, còn có tiếng côn trùng kêu đấy?”
Phong Lôi: “Đó là tiếng khóa kéo quần anh.”
Trước hôn nhân:
Trì Trì: “Em có chứng hoảng sợ trước hôn nhân, làm sao bây giờ?”
Phong Lôi: “Em hoảng sợ cái gì? Nên sợ chính là anh.”
Tân hôn:
Trì Trì: “Chúng ta tới chỗ nào hưởng tuần trăng mật?”
Phong Lôi: “Trên giường.”
Sau cưới:
Trì Trì: “Em cho anh biết, em thường sẽ không ghen vô duyên cớ .”
Phong Lôi: “Yên tâm, anh sẽ không để cho em ghen vô duyên vô cớ.”
(Có nghĩa ghen có lí do =))
Phong Lôi: “Anh thích dáng vẻ thế này của em.”
Trì Trì: “Nhưng là ngộ nhỡ về sau sẽ xuất hiện loại hình dáng như em thì làm sao bây giờ?”
Phong Lôi: “Thượng Đế tạo ra em đã là một sai lầm anh nghĩ lão nhân gia ông ta sẽ không tái phạm đồng dạng sai lầm đâu.”
Mười năm sau cưới:
Phong Lôi đi cùng Trì Trì đi dạo tiệm bán quần áo, Trì Trì thật lâu không ra. . . . . . Cô trong lúc vô tình thoáng nhìn, Phong Lôi đang cùng người phụ nữ khác nói chuyện, cô bước một bước dài vọt ra.
Phong Lôi nhìn cô gái kia nói: “Tốt lắm, cám ơn cô, khi tôi nói chuyện với cô, vợ của tôi liền ra tới.”
Ba mươi năm sau cưới:
Phong Lôi cả giận nói: “Tại sao không cùng tôi thương lượng đã đi cắt tóc?”
Trì Trì phản bác: “Ông hói đầu có hỏi ý tôi sao?”
Năm mươi năm sau cưới:
Phong Lôi: “Trì Trì, có thể anh sẽ đi trước một bước.”
Trì Trì: “Lão già không biết thẹn này, ông đi trước để gặp tình nhân cũ có phải không?”
Nhận xét: Cái văn án đã nói lên tất cả, hài hước vô cùng, mong đừng ăn uống khi đọc!
Edit: Phong Linh, Sissi
Beta: Quảng Hằng
Converter: Rich – Tàng Thư Viện
Reconvert: Ngọc Quỳnh Lê Quý Đôn
Lúc đang yêu:
Trì Trì: “Anh nghe kìa, thật lãng mạn a, còn có tiếng côn trùng kêu đấy?”
Phong Lôi: “Đó là tiếng khóa kéo quần anh.”
Trước hôn nhân:
Trì Trì: “Em có chứng hoảng sợ trước hôn nhân, làm sao bây giờ?”
Phong Lôi: “Em hoảng sợ cái gì? Nên sợ chính là anh.”
Tân hôn:
Trì Trì: “Chúng ta tới chỗ nào hưởng tuần trăng mật?”
Phong Lôi: “Trên giường.”
Sau cưới:
Trì Trì: “Em cho anh biết, em thường sẽ không ghen vô duyên cớ .”
Phong Lôi: “Yên tâm, anh sẽ không để cho em ghen vô duyên vô cớ.”
(Có nghĩa ghen có lí do =))
Phong Lôi: “Anh thích dáng vẻ thế này của em.”
Trì Trì: “Nhưng là ngộ nhỡ về sau sẽ xuất hiện loại hình dáng như em thì làm sao bây giờ?”
Phong Lôi: “Thượng Đế tạo ra em đã là một sai lầm anh nghĩ lão nhân gia ông ta sẽ không tái phạm đồng dạng sai lầm đâu.”
Mười năm sau cưới:
Phong Lôi đi cùng Trì Trì đi dạo tiệm bán quần áo, Trì Trì thật lâu không ra. . . . . . Cô trong lúc vô tình thoáng nhìn, Phong Lôi đang cùng người phụ nữ khác nói chuyện, cô bước một bước dài vọt ra.
Phong Lôi nhìn cô gái kia nói: “Tốt lắm, cám ơn cô, khi tôi nói chuyện với cô, vợ của tôi liền ra tới.”
Ba mươi năm sau cưới:
Phong Lôi cả giận nói: “Tại sao không cùng tôi thương lượng đã đi cắt tóc?”
Trì Trì phản bác: “Ông hói đầu có hỏi ý tôi sao?”
Năm mươi năm sau cưới:
Phong Lôi: “Trì Trì, có thể anh sẽ đi trước một bước.”
Trì Trì: “Lão già không biết thẹn này, ông đi trước để gặp tình nhân cũ có phải không?”
Nhận xét: Cái văn án đã nói lên tất cả, hài hước vô cùng, mong đừng ăn uống khi đọc!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook