Phong Ấn Tiên Tôn
-
Chương 82: Ơn sư lớn hơn trời (Thượng)
Trong lòng thiếu niên giữ mãi một tín niệm là phá hủy trật tự tu tiên không công bằng, khai sáng ra thái bình thịnh thế, khai sáng ra thiên đường người người như rồng, trường sinh bất tử.
Liễu Tà Dương đọc phù văn đến đoạn này thì hoảng hồn.
Liễu Tà Dương đã biết chủ nhân của địa cung là ai!
Sửu Hán từng bước một đi vào sâu trong đường hầm. Liễu Tà Dương nhìn phù văn thượng cổ trên vách tường như trông thấy hành trình gian nan của một tu sĩ từ tu vi Trúc Cơ đến Kim Đan, từ kim Đan đến Nguyên Anh.
Cướp báu, giết người, diệt kẻ thù, các câu chuyện bày ra trước mắt khiến Liễu Tà Dương cảm nhận sự thê lương.
Phù văn thượng cổ biến mất phía cuối đường hầm, cuối cùng phù văn miêu tả tu sĩ đó thành lập một đạo phái, thề phải phá tan quy tắc tàn khốc của Tu Tiên giới, đạo phái đó tên là Vô Lượng môn.
Sửu Hán đến cuối đường hầm, một tòa đại điện địa cung bày ra trước mặt gã.
Lăng tẩm của Vô Lượng Lão Tổ! Đây là Vô Lượng Lão Tổ tự tạo ngôi mộ cho mình.
Liễu Tà Dương biết phù phú ba ngàn năm trước phong ấn hắn ra từ tay Vô Lượng Lão Tổ, nhưng lúc đó gã đã chết, chỉ dựa vào dư uy đã phong ấn được hắn. Tính ra Liễu Tà Dương bị tu sĩ Hóa Thần đã chết phong ấn suốt ba ngàn năm.
Đại điện trong lăng tẩm toát ra vẻ cổ xưa, không có chỗ nào đặc biệt.
Mọi người bị một bóng dáng trong đại điện hấp dẫn ánh mắt. Bóng lưng đứng yên không nhúc nhích, không chút sự sống nhưng mang đến thiên uy vô thượng, dù là Liễu Tà Dương cũng không dám khinh nhờn, cho dù đó chỉ là cái xác không chút sinh mệnh.
Tất cả chỉ vì người đó từng là tu sĩ Hóa Thần, dù chết thì tinh khí còn trường tồn mãi.
Liễu Tà Dương nhìn Sửu Hán, gã đứng lặng ngoài đại cung.
Liễu Tà Dương cho ra kết luận kinh người:
- Sửu Hán là một trong những thể chất chuyển thế của Vô Lượng Lão Tổ.
Liễu Tà Dương cảm giác thần thức Sửu Hán hỗn loạn, gã lảo đảo thụt lùi:
- Ta không phải hắn, ta không phải hắn!
Đám Lôi Hổ không dám thở mạnh, bọn họ không thấy ngay mặt tu sĩ Hóa Thần, chỉ nhìn bóng lưng nhưng khiến tu vi của họ chấn động, cửa ải cảnh giới bỗng chốc thả lỏng.
Nỗi lòng Liễu Tà Dương dao động thật lâu, lần này hắn chính thức thấy rõ chênh lệch giữa mình và tu sĩ Hóa Thần lớn cỡ nào. Tuy hai bên chỉ kém một cảnh giới nhưng tu sĩ Nguyên Anh mãi mãi không thể sánh bằng tu sĩ Hóa Thần, dù người kia đã chết cũng vậy.
Linh khí tụ tập trong Phong Thần trì vòng quanh kim thân Vô Lượng Lão Tổ, sát khí xâm nhập vào kim thân, không biết đã tẩm bao lâu.
Vô Lượng Lão Tổ muốn làm gì? Vô Lượng Lão Tổ đặt kim thaâ của mình tại đây để làm chi? Vì sao dẫn sát khí vào người? Bảo là thoát luân hồi chuyển thế cũng dễ hiểu, nhưng địa cung làm lòng Liễu Tà Dương thêm cái gai, hắn không hiểu Vô Lượng Lão Tổ muốn làm gì.
Hay là Vô Lượng Lão Tổ muốn luyện mình thành thân thể của thần? Trong kim thân cũng có một hạt giống đang trưởng thành?
Liễu Tà Dương cảm giác có thêm sợi xích trói buộc thân thể, Vô Lượng Lão Tổ mạnh mẽ làm hắn không có sức chống cự.
Thần thức Liễu Tà Dương rít gào:
- Chẳng lẽ ta mãi mãi bị một người chết áp chế!
Sợi xích trên người Liễu Tà Dương đứt đoạn.
Sửu Hán từ bên trong đi ra, nhóm Lôi Hổ xúm lại. Sửu Hán chỉ đi một vòng trong địa cung mà kim đan đã có dấu hiệu vỡ ra. Hóm Lôi Hổ thầm mừng, nếu họ đi vào địa cung chỉ e tu vi sẽ rớt xuống.
Liễu Tà Dương sử dụng thần thức điều tra kim đan của Sửu Hán, gã có thể sống đi ra vì là thân chuyển thế của Vô Lượng Lão Tổ. Nếu nhóm Lôi Hổ đi vào thì uy nhiếp cảnh giới Hóa Thần càng đậm hơn, khi đó không phải kim đan tan nát mà là chết không kịp ngán.
Nhóm Lôi Hổ canh giữ bên cạnh Sửu Hán vài ngày, cảm nhận thể ngộ lúc trước thấy im thân của tu sĩ Hóa Thần.
Liễu Tà Dương nhắm mắt lại. Chuyến đi Phong Thần trì lần này thu hoạch lớn nhất không phải được đến Kết Anh đan, không phải có một tọa ỵ mà là Liễu Tà Dương chính mắt thấy tu sĩ Hóa Thần, dù chỉ là kim thân.
Cách trăm vạn dặm, Liễu Tà Dương bản tôn chợt mở mắt ra, cảnh giới nhốt hắn gần ngàn năm rốt cuộc hơi lỏng ra. Cảnh giới Hóa Thần hóa Liễu Tà Dương trông thấy chút tia sáng, trước mắt hắn từng giăng sương mù nhưng giờ có tia sáng xuyên qua sương mù cho hắn thấy con đường bước vào cảnh giới Hóa Thần.
Chỉ cần ngàn năm, dù không có Hóa Thần quyết thì trong ngàn năm Liễu Tà Dương có thể đột phá cảnh giới Hóa Thần.
Nhóm Lôi Hổ không rời đi nửa bước, bọn họ tĩnh tọa tại chỗ hơn mười ngày, cảm ngộ kim thân của Hóa Thần mang đến trùng kích cho họ.
Hôm nay tiếng đông ầm ĩ, Liễu Tà Dương cảm giác bị cự sức mạnh to lớn ném ra ngoài, khi tầm nhìn lại rộng mở thì hắn đã đến bên ngoài Phong Thần trì.
Đám Lôi Hổ lần lượt mở mắt ra, chuyến đi Phong Thần trì lần này mọi người thu hoạch phong phú. Đặc biệt xem kim thân của tu sĩ Hóa Thần có thể nói là kỳ ngộ.
Đệ tử sư môn khác cũng bị ném ra khỏi Phong Thần trì. Cũng đi vào có hơn ngàn người, đi ra chỉ còn sáu, bảy trăm người, gần một phần ba tu sĩ Kim Đan chết thảm trong Phong Thần trì.
Đám sư huynh đệ Lôi Hổ mắt trống rỗng dường như còn chìm đắm trong cảm ngộ.
Một con thuyền Thần Hành nàng trên bầu trời, Liễu Tà Dương leo lên thuyền. Thần thức kêu gọi, nhóm Lôi Hổ nhảy người lên nhưng vẫn như rối gỗ. Hồng Liên cũng trong trạng thái thần thức đóng kín.
Liễu Tà Dương không nói nhiều, hắn điều khiển thuyền Thần Hành trở lại Thất Thập Nhị phong, nhóm Lôi Hổ cào phong chủ xong lần lượt bế quan. Một mình Liễu Tà Dương đi Hoàng Kim cung, trong đám người này chỉ có mình 1 là còn tỉnh táo. Tuy tu sĩ Hóa Thần trùng kích Liễu Tà Dương rất lớn nhưng còn xa mới đến trạng thái thần thức đóng kín.
Liễu Tà Dương trở lại Hoàng Kim cung, giật mình trông thấy một người quỳ tại chỗ, hiển nhiên đã chờ đợi mấy ngày. Cạnh người đó đặt một thanh trọng kiếm huyền thiết, kiếm to như ván cửa, cực kỳ nặng nề.
Liễu Tà Dương nhảy xuống thuyền Thần Hành.
Người quỳ dưới đất ngước lên:
- Sư tôn!
Mấy tháng trời Trọng Lâu đã đến đỉnh Trúc Cơ trung kỳ, chỉ thiếu một bước là vào Trúc Cơ hậu kỳ. Hiện tại Trọng Lâu đã hoàn toàn cởi bỏ tính trẻ con ngày xưa.
Liễu Tà Dương nói:
- Mau đứng lên!
Trọng Lâu đứng dậy khỏi mặt đất, tùy tay cầm trọng kiếm huyền thiết lên cõng sau lưng.
Liễu Tà Dương kêu Trọng Lâu vào Hoàng Kim cung, ném một viên đan dược cho gã:
- Kinh mạch của ngươi tổn hại nghiêm trọng, cứ tiếp tục thì đường tiên sẽ đứt đoạn.
Liễu Tà Dương đọc phù văn đến đoạn này thì hoảng hồn.
Liễu Tà Dương đã biết chủ nhân của địa cung là ai!
Sửu Hán từng bước một đi vào sâu trong đường hầm. Liễu Tà Dương nhìn phù văn thượng cổ trên vách tường như trông thấy hành trình gian nan của một tu sĩ từ tu vi Trúc Cơ đến Kim Đan, từ kim Đan đến Nguyên Anh.
Cướp báu, giết người, diệt kẻ thù, các câu chuyện bày ra trước mắt khiến Liễu Tà Dương cảm nhận sự thê lương.
Phù văn thượng cổ biến mất phía cuối đường hầm, cuối cùng phù văn miêu tả tu sĩ đó thành lập một đạo phái, thề phải phá tan quy tắc tàn khốc của Tu Tiên giới, đạo phái đó tên là Vô Lượng môn.
Sửu Hán đến cuối đường hầm, một tòa đại điện địa cung bày ra trước mặt gã.
Lăng tẩm của Vô Lượng Lão Tổ! Đây là Vô Lượng Lão Tổ tự tạo ngôi mộ cho mình.
Liễu Tà Dương biết phù phú ba ngàn năm trước phong ấn hắn ra từ tay Vô Lượng Lão Tổ, nhưng lúc đó gã đã chết, chỉ dựa vào dư uy đã phong ấn được hắn. Tính ra Liễu Tà Dương bị tu sĩ Hóa Thần đã chết phong ấn suốt ba ngàn năm.
Đại điện trong lăng tẩm toát ra vẻ cổ xưa, không có chỗ nào đặc biệt.
Mọi người bị một bóng dáng trong đại điện hấp dẫn ánh mắt. Bóng lưng đứng yên không nhúc nhích, không chút sự sống nhưng mang đến thiên uy vô thượng, dù là Liễu Tà Dương cũng không dám khinh nhờn, cho dù đó chỉ là cái xác không chút sinh mệnh.
Tất cả chỉ vì người đó từng là tu sĩ Hóa Thần, dù chết thì tinh khí còn trường tồn mãi.
Liễu Tà Dương nhìn Sửu Hán, gã đứng lặng ngoài đại cung.
Liễu Tà Dương cho ra kết luận kinh người:
- Sửu Hán là một trong những thể chất chuyển thế của Vô Lượng Lão Tổ.
Liễu Tà Dương cảm giác thần thức Sửu Hán hỗn loạn, gã lảo đảo thụt lùi:
- Ta không phải hắn, ta không phải hắn!
Đám Lôi Hổ không dám thở mạnh, bọn họ không thấy ngay mặt tu sĩ Hóa Thần, chỉ nhìn bóng lưng nhưng khiến tu vi của họ chấn động, cửa ải cảnh giới bỗng chốc thả lỏng.
Nỗi lòng Liễu Tà Dương dao động thật lâu, lần này hắn chính thức thấy rõ chênh lệch giữa mình và tu sĩ Hóa Thần lớn cỡ nào. Tuy hai bên chỉ kém một cảnh giới nhưng tu sĩ Nguyên Anh mãi mãi không thể sánh bằng tu sĩ Hóa Thần, dù người kia đã chết cũng vậy.
Linh khí tụ tập trong Phong Thần trì vòng quanh kim thân Vô Lượng Lão Tổ, sát khí xâm nhập vào kim thân, không biết đã tẩm bao lâu.
Vô Lượng Lão Tổ muốn làm gì? Vô Lượng Lão Tổ đặt kim thaâ của mình tại đây để làm chi? Vì sao dẫn sát khí vào người? Bảo là thoát luân hồi chuyển thế cũng dễ hiểu, nhưng địa cung làm lòng Liễu Tà Dương thêm cái gai, hắn không hiểu Vô Lượng Lão Tổ muốn làm gì.
Hay là Vô Lượng Lão Tổ muốn luyện mình thành thân thể của thần? Trong kim thân cũng có một hạt giống đang trưởng thành?
Liễu Tà Dương cảm giác có thêm sợi xích trói buộc thân thể, Vô Lượng Lão Tổ mạnh mẽ làm hắn không có sức chống cự.
Thần thức Liễu Tà Dương rít gào:
- Chẳng lẽ ta mãi mãi bị một người chết áp chế!
Sợi xích trên người Liễu Tà Dương đứt đoạn.
Sửu Hán từ bên trong đi ra, nhóm Lôi Hổ xúm lại. Sửu Hán chỉ đi một vòng trong địa cung mà kim đan đã có dấu hiệu vỡ ra. Hóm Lôi Hổ thầm mừng, nếu họ đi vào địa cung chỉ e tu vi sẽ rớt xuống.
Liễu Tà Dương sử dụng thần thức điều tra kim đan của Sửu Hán, gã có thể sống đi ra vì là thân chuyển thế của Vô Lượng Lão Tổ. Nếu nhóm Lôi Hổ đi vào thì uy nhiếp cảnh giới Hóa Thần càng đậm hơn, khi đó không phải kim đan tan nát mà là chết không kịp ngán.
Nhóm Lôi Hổ canh giữ bên cạnh Sửu Hán vài ngày, cảm nhận thể ngộ lúc trước thấy im thân của tu sĩ Hóa Thần.
Liễu Tà Dương nhắm mắt lại. Chuyến đi Phong Thần trì lần này thu hoạch lớn nhất không phải được đến Kết Anh đan, không phải có một tọa ỵ mà là Liễu Tà Dương chính mắt thấy tu sĩ Hóa Thần, dù chỉ là kim thân.
Cách trăm vạn dặm, Liễu Tà Dương bản tôn chợt mở mắt ra, cảnh giới nhốt hắn gần ngàn năm rốt cuộc hơi lỏng ra. Cảnh giới Hóa Thần hóa Liễu Tà Dương trông thấy chút tia sáng, trước mắt hắn từng giăng sương mù nhưng giờ có tia sáng xuyên qua sương mù cho hắn thấy con đường bước vào cảnh giới Hóa Thần.
Chỉ cần ngàn năm, dù không có Hóa Thần quyết thì trong ngàn năm Liễu Tà Dương có thể đột phá cảnh giới Hóa Thần.
Nhóm Lôi Hổ không rời đi nửa bước, bọn họ tĩnh tọa tại chỗ hơn mười ngày, cảm ngộ kim thân của Hóa Thần mang đến trùng kích cho họ.
Hôm nay tiếng đông ầm ĩ, Liễu Tà Dương cảm giác bị cự sức mạnh to lớn ném ra ngoài, khi tầm nhìn lại rộng mở thì hắn đã đến bên ngoài Phong Thần trì.
Đám Lôi Hổ lần lượt mở mắt ra, chuyến đi Phong Thần trì lần này mọi người thu hoạch phong phú. Đặc biệt xem kim thân của tu sĩ Hóa Thần có thể nói là kỳ ngộ.
Đệ tử sư môn khác cũng bị ném ra khỏi Phong Thần trì. Cũng đi vào có hơn ngàn người, đi ra chỉ còn sáu, bảy trăm người, gần một phần ba tu sĩ Kim Đan chết thảm trong Phong Thần trì.
Đám sư huynh đệ Lôi Hổ mắt trống rỗng dường như còn chìm đắm trong cảm ngộ.
Một con thuyền Thần Hành nàng trên bầu trời, Liễu Tà Dương leo lên thuyền. Thần thức kêu gọi, nhóm Lôi Hổ nhảy người lên nhưng vẫn như rối gỗ. Hồng Liên cũng trong trạng thái thần thức đóng kín.
Liễu Tà Dương không nói nhiều, hắn điều khiển thuyền Thần Hành trở lại Thất Thập Nhị phong, nhóm Lôi Hổ cào phong chủ xong lần lượt bế quan. Một mình Liễu Tà Dương đi Hoàng Kim cung, trong đám người này chỉ có mình 1 là còn tỉnh táo. Tuy tu sĩ Hóa Thần trùng kích Liễu Tà Dương rất lớn nhưng còn xa mới đến trạng thái thần thức đóng kín.
Liễu Tà Dương trở lại Hoàng Kim cung, giật mình trông thấy một người quỳ tại chỗ, hiển nhiên đã chờ đợi mấy ngày. Cạnh người đó đặt một thanh trọng kiếm huyền thiết, kiếm to như ván cửa, cực kỳ nặng nề.
Liễu Tà Dương nhảy xuống thuyền Thần Hành.
Người quỳ dưới đất ngước lên:
- Sư tôn!
Mấy tháng trời Trọng Lâu đã đến đỉnh Trúc Cơ trung kỳ, chỉ thiếu một bước là vào Trúc Cơ hậu kỳ. Hiện tại Trọng Lâu đã hoàn toàn cởi bỏ tính trẻ con ngày xưa.
Liễu Tà Dương nói:
- Mau đứng lên!
Trọng Lâu đứng dậy khỏi mặt đất, tùy tay cầm trọng kiếm huyền thiết lên cõng sau lưng.
Liễu Tà Dương kêu Trọng Lâu vào Hoàng Kim cung, ném một viên đan dược cho gã:
- Kinh mạch của ngươi tổn hại nghiêm trọng, cứ tiếp tục thì đường tiên sẽ đứt đoạn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook