An Thanh đột nhiên cảm thấy lần này cùng Lương Hiểu đi công tác là cơ hội tốt nhất để tìm cách lén xóa ảnh chụp của mình trên điện thoại Lương Hiểu.

Vì vậy An Thanh bảo Trương Phân thuê khách sạn chọn một phòng đôi lớn, ở cùng nhau, có không gian để ra tay, khi Lương Hiểu đi tắm thì sẽ là thời cơ tốt nhất xóa ảnh chụp.
Ở trên xe, sau khi An Thanh cùng Lương Hiểu nói chuyện công việc xong, hình như không còn gì hay để nói, An Thanh liền nhắm mắt nghỉ ngơi, thật ra để tránh việc cô cùng Lương Hiểu nhìn nhau im lặng mà xấu hổ.

Vì tính chất công việc, Lương Hiểu rất biết tìm đề tài nói chuyện, nhưng với An Thanh thì khác, thân phận đặc thù, Lương Hiểu không muốn cùng An Thanh nói chuyện cá nhân, cho nên mặc kệ An Thanh là muốn nghỉ ngơi thật hay vì tránh xấu hổ, thì Lương Hiểu cũng thấy nhẹ nhõm, cô lấy điện thoại di động ra định chơi trò chơi, nhìn điện thoại nhớ đến cô vẫn còn giữ ảnh chụp của An Thanh.
Cô nhìn lén An Thanh đang nhắm mắt, ngón tay không tự chủ nhấn vào album ảnh.


Thật ra từ ngày ở khách sạn nhìn rất nhiều lần, xác định mình không bằng An Thanh, thì không có nhìn ảnh giường chiếu của An Thanh với Dương Văn Kỳ nữa, miễn cho khó chịu.
Nhìn hình ảnh nóng bỏng, Lương Hiểu có cảm giác đỏ tới mang tai, không thể không thừa nhận, An Thanh vóc người thật tốt, không hề kém so với Dương Văn Kỳ, nói thật ra nếu không mang theo tình cảm, đánh giá một cách khách quan, Lương Hiểu cảm thấy An Thanh phỏng chừng còn đẹp hơn.
Lương Hiểu nghĩ An Thanh đang ở bên cạnh, cô lại nhìn ảnh khỏa thân của cô ấy, hình như không tốt lắm, người không biết còn nghĩ mình có ý dâm với cô ấy.

Nhưng mà An Thanh cởi quần áo với mặc quần áo như ngự tỷ hoàn toàn đối lập, Lương Hiểu có loại cảm giác như hai người.
Lương Hiểu vụng trộm nhìn lén An Thanh mấy lần, lại nhìn ảnh chụp một chút, cô do dự có nên xóa hay không, dù sao cô bây giờ không còn oán giận An Thanh lớn như vậy nữa.

Nhưng ngón tay đặt ở chỗ xóa do dự một hồi, rồi không xóa, chỉ đóng lại album, ở ngoài ảnh đặt mật khẩu, lỡ như điện thoại bị người khác lấy, đem ảnh chụp phát tán, vậy sẽ thành họa lớn.
Thoát khỏi thư viện ảnh, bắt đầu lướt weibo và wechat, thấy Dương Văn Kỳ cùng một cô gái lạ mặt chụp ảnh chung, thầm nghĩ nhanh như vậy đã tìm được người mới, lòng có chút khó chịu, nhưng cũng cảm thấy may mắn vì đã chia tay xong rồi, Dương Văn Kỳ không mang lại cảm giác an toàn, lúc đầu sao cô lại chấp nhận cô ấy theo đuổi đây?
Được rồi, Lương Hiểu thừa nhận sắc đẹp của Dương Văn Kỳ chiếm ưu thế rất lớn, con người a, luôn luôn vì sự nông cạn của mình mà trả giá thật đắt! Có vết xe đổ này, Lương Hiểu nghĩ lần sau có lẽ cô sẽ tìm đối tượng điều kiện tương đương mình, nhất định không được quá quyến rũ, quá xinh đẹp, quá nhiều tiền, thật con mẹ nó không có cảm giác an toàn.
Lương Hiểu mỗi lần chia tay đều rất nghiêm túc tổng kết thất bại của lần trước, ví dụ như bạn gái đầu tiên tính tình mạnh mẽ, có chủ kiến, cuộc sống luôn lập kế hoạch rõ ràng nhưng lại không có đem cô vào trong kế hoạch đó.

Vì vậy Lương Hiểu quyết định tìm một người yếu đuối hơn, cũng không có chủ kiến như vậy, không thể không có cô, bạn gái thứ hai vừa vặn phù hợp, nhưng bạn gái thứ hai bởi vì không có chủ kiến nên khá là mềm yếu, không chịu nổi áp lực gia đình mà kết hôn.
Vì bạn gái đầu tiên mạnh mẽ nên Lương Hiểu tính cách cũng tự động yếu thế xuống, mềm yếu không khác gì người bạn gái thứ hai.
Rồi lúc quen bạn gái thứ hai, tính cách Lương Hiểu không biết thế nào lại thay đổi, trực tiếp trở thành nữ hán tử *, sau này Lương Hiểu nghĩ lại, cô đại khái là gặp mạnh thì yếu, gặp yếu thì mạnh, có thể là thụ mềm mại cũng có thể là công mạnh mẽ.
( * ) Nữ hán tử: Tính cách độc lập, hành động quyết đoán, không thua kém đàn ông.

Đến người bạn gái thứ ba, Lương Hiểu đã nghĩ, có đặt mục tiêu cũng không được thôi cứ tùy theo cảm giác, trực tiếp theo cảm giác hoặc trực tiếp theo giác quan, Dương Văn Kỳ vừa đẹp vừa quyến rũ, còn là loại biết dỗ ngọt nói yêu thương, được cô gái như vậy theo đuổi, rất dễ xiêu lòng, Lương Hiểu rất nhanh bị Dương Văn Kỳ tóm được, cũng không có đấu tranh gì nhiều.
Đương nhiên cô cũng không hiểu tại sao lúc đó Dương Văn Kỳ phải theo đuổi cô cho bằng được, dù sao bên cạnh Dương Văn Kỳ không thiếu người, còn có thể theo đuổi người như An Thanh làm bạn gái, điều kiện bên ngoài của Dương Văn Kỳ thật sự rất tốt.
Chia tay mối tình đầu và mối tình thứ hai đều là do sự bất đắc dĩ của hiện thực, so với Dương Văn Kỳ bắt cá hai tay thì chuyện sau càng khiến bức bối, nên Lương Hiểu dự định tiếp tục suy tính điều kiện, miễn cho lệch khỏi quỹ đạo quá nhiều.

Còn hơn năm xưa đối với tình yêu tràn đầy hy vọng, trải qua ba cuộc tình thất bại, Lương Hiểu đối với tương lai không còn lòng tin, rất muốn ở trên công việc đạt được chút thành tựu.

Nghĩ đến đây, Lương Hiểu khẽ thở dài.
An Thanh vốn chỉ nhắm mắt nhưng sau đó thì ngủ mất, Lương Hiểu một mình chơi điện thoại di động, ba bốn giờ cũng trôi qua rất nhanh.
Đến khách sạn, Lương Hiểu mới phát hiện, Trương Phân chỉ đặt một phòng, trợ lý tổng giám sao có thể phạm sai lầm cơ bản như vậy?
"An tổng, chúng ta có nên đặt thêm một phòng nữa?" Lương Hiểu hỏi, cô không phải kén chọn, chỉ cần An Thanh không ý kiến, dù sao cũng có hai giường, cũng không có vấn đề gì, chỉ sợ người này cao cao tại thượng thích giữ khoảng cách với người khác nên không chấp nhận, hơn nữa hai người đều cong, chỉ sợ An Thanh sẽ cảm thấy không tự nhiên.
"Không cần phiền phức như vậy, cứ một phòng này được rồi." An Thanh tùy ý nói, tựa như không thèm để ý.

Nếu An Thanh không ngại, Lương Hiểu đương nhiên không có gì để nói, liền kéo va ly vào phòng.

Vào phòng, Lương Hiểu phát hiện một vấn đề lớn, chính là vách tường phòng tắm, là thủy tinh, tuy không phải hoàn toàn trong suốt, nhưng cũng là kính phủ mờ, đường nét cơ bản đều có thể thấy rõ, hai người thẳng cũng không có gì, nhưng hai người đều cong, liền trở nên mập mờ và xấu hổ, hơn nữa khách sạn vốn là nơi dễ dàng nảy sinh liên tưởng này nọ.
"An tổng, chúng ta có nên đặt thêm một phòng nữa không?" Vì vậy Lương Hiểu hỏi lại.
An Thanh đương nhiên cũng phát hiện cái lỗi này, trong lòng thì muốn đặt thêm một phòng, nhưng nghĩ đến ảnh chụp ở trong điện thoại Lương Hiểu, thầm nghĩ, dù sao cũng không phải chưa bị Lương Hiểu nhìn qua, hơn nữa ảnh chụp ở trong tay cô ấy, có thể nhìn thấy rõ ràng, phòng tắm thủy tinh này ít ra còn có kính phủ mờ, vẫn trong khả năng tiếp nhận, An Thanh thầm an ủi bản thân.
"Không cần, cứ như vậy đi." An Thanh giả bộ bình tĩnh, vô tư nói.
Thấy An Thanh không chút để ý, Lương Hiểu trong lòng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, thái độ An Thanh như thường, chẳng lẽ là do tâm tư của cô không đủ thuần khiết? Trời đất chứng giám, cô đối với An Thanh không có chút ý đồ nào, chẳng qua chỉ là phòng hờ thôi..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương