Vất vả lắm mới thích nghi được, nhìn thấy mình sắp lao xuống sau núi nội môn, trong lòng Tần Thất Huyền rống giận: "Dừng lại, đó là nội môn!"

Nội môn có kết giới, nàng không có lệnh bài thân phận đệ tử nội môn, đi vào ắt sẽ bị sét đánh.


Con mẹ nó, mau dừng lại, bà đây còn chưa muốn chết á á á…

“Vèo” một cái, Tần Thất Huyền xuyên qua kết giới nội môn, nàng vốn đang bị dọa cho mồ hôi chảy đầm đìa thoáng cái thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thán phục: “Wao, hệ thống này có chút lợi hại, không coi kết giới này ra gì cả.



Quan trọng nhất là, một đường đi tới đây, ven đường có băng qua đỉnh núi nội môn, thế nhưng không có bị những đại lão tu vi cao thâm trong tông môn phát hiện.



Đủ loại dấu hiệu cho thấy hệ thống lợi hại, trong lòng Tần Thất Huyền hô thẳng con bò cái vẫy đuôi – rõ là trâu bò.


Nhưng mà ngay sau đó, trái tim vừa mới hạ xuống lại treo lơ lửng lên không trung, bởi vì hệ thống đã khống chế nàng bay qua đỉnh núi cao nhất Linh Tiêu Môn – Đỉnh Thanh Loan.


Tần Thất Huyền: "Chỗ đó là cấm địa cho Thái thượng trưởng lão bế quan, không tới đó được!” Thái thượng trưởng lão tên đầy đủ là Đông Trì Yến, là người có tu vi Độ Kiếp kỳ duy nhất của Linh Tiêu Môn, nghe nói vì muốn đột phá cảnh giới tiếp theo nên hắn đã bế quan ở cấm địa sau núi trăm năm, trừ khi liên quan tới chuyện sinh tử tồn vong của tông môn, nếu không dù có là ai, dù có chuyện gì cũng không được phép tới quấy rầy hắn.


Còn chưa kêu xong, Tần Thất Huyền đã phát hiện mình đã dễ dàng đột phá kết giới cấm địa.


Sau khi tiến vào cấm địa, nàng phóng nhanh bay thẳng về phía trước, cuối cùng dừng lại trước một cánh đồng mới trồng đầy hoa hướng dương.


Tần Thất Huyền không còn lời gì để nói.


Hợp với việc tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển, nhất định phải tu luyện trong cánh đồng hoa hướng dương mới được? Dựa theo pháp tắc tu luyện của cẩu hệ thống này, bên trong thịt lợn xào ngư hương phải có cá, bên trong bánh bà xã (tên một loại bánh ngọt tình yêu) phải có bà xã? (*)

(*) giải thích một chút, trong từ Quỳ Hoa Bảo Điển có chữ hoa, hệ thống bắt tới đồng hoa tu luyện.

Nên nữ chính mới có câu nói sau.



Sau khi đứng vững xuống cánh đồng hoa hướng dương, Tần Thất Huyền thả lỏng cơ thể, bày ra dáng vẻ yoga chào phía mặt trời, hô hấp thổ nạp.


Tần Thất Huyền:???

Có ai tu luyện lại bày ra tư thế này không? May mà bốn phía không có ai, nếu không nhỡ bị người ta nhìn thấy thì mặt mũi nàng biết để vào đâu.


Dù sao cũng không thể khống chế cơ thể của mình, Tần Thất Huyền bắt đầu quan sát bốn phía.

Nơi này chính là đỉnh Thanh Loan, là cấm địa tông môn mà cho dù là thiên kiêu của nội môn cũng không có tư cách tiến vào.


Hoa hướng dương ở đây…

Vốn định nặn ra vài từ mô tả cao sang, thế nhưng hoa hướng dương là thực vật vốn có ở thế giới kia, cho dù ở đây chúng bị bao phủ bởi Diệu Nhật Hoa và rất nhiều hào quang, nhưng trong mắt Tần Thất Huyền chúng vẫn là một thứ gì đó vô cùng bình dân gần gũi.



Nàng vừa nhìn thấy những đĩa hoa màu vàng rực rỡ này, trong đầu liền liên tưởng đến – hạt dưa.


Ngũ vị hương, nguyên vị, cùng với vị bạc hà tương đối phản nhân loại, còn có mấy loại khẩu vị nặng như muối tiêu, cay rát v.

v…

Rất nhanh, Tần Thất Huyền đã không còn rảnh lo nghĩ đến hạt dưa nữa.


Có dòng nước ấm từ lòng bàn chân, lòng bàn tay ùa vào trong cơ thể, lưu chuyển khắp tứ chi bách hài, rất nhanh đã vận hành được một chu thiên hoành chỉnh vòng quanh kinh mạch của nàng, thuận lợi hội hợp với thức hải ở trong sọ não, sau khi va chạm thì phát ra tiếng vù vù rất nhỏ, lại giống như nước trong hồ đột nhiên sôi trào cuồn cuộn, trực tiếp tràn ra khỏi hồ nước, phá vỡ vách tường gạch xanh trói buộc nước hồ này.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương