Phì Lũ Đại Náo Dị Giới
-
Chương 456: Đối thủ truyền kiếp
Chỉ thấy ba bóng người đi theo phía sau một chiếc bóng khổng lồ to lớn bằng ba chiếc xe tải cộng lại di chuyển bằng bốn chi khổng lồ thô to gần bằng cái cột nhà, đặc biệt nhất là trên lưng của chiếc bóng khổng lồ có một chiếc bóng nhỏ hơn gấp trăm lần đang nằm ngả mình sưởi ấm hưởng thụ, lâu lâu mở miệng ra ngáp một hơi dài với vẻ uể oải làm biếng, khiến ba bóng người đang đi bộ dưới đất nóng mắt vô cùng.
Vậy là sau bao lời dụ dỗ hăm dọa, cuối cùng thì Hao Thiên Khuyển vẫn không chấp nhận cho nhóm Dương Kiệt ngồi lên lưng của Hỏa Linh Sư Vương cùng mình, bắt cả ba tiếp tục cuốc bộ theo phía sau nuôi của tọa kỵ của mình.
Đùa à?? Trên này đang trống trải rộng rãi, bổn cẩu gia muốn lăn lộn thế nào tùy thích, tự nhiên cho thêm ba tên kỳ đà ngồi lên chật hết chỗ, đồng ý cho nhóm Dương Kiệt lên chiếm chỗ mới là chuyện lạ á.
Không còn cách nào khác, chủ nhân không cho phép, Hỏa Linh Sư Vương tất nhiên là không dám cho nhóm Dương Kiệt ngồi lên lưng mình, mặc dù trong lòng nó vô cùng cảm kích Dương Kiệt đã gián tiếp giúp nó có được tương lai tươi sáng.
Nhưng không là không, làm đệ thì phải một lòng trung thành và nghe lời đại ca của mình chứ nhỉ?? Cho dù đối phương “ ân nhân” cũng không thể ngoại lệ.
“ Đại nhân, lối đi này dường như là ……”
Theo chỉ dẫn của Dương Kiệt di chuyển, Hỏa Linh Sư Vương dường như sực nhớ ra điều gì, không khẳng định lên tiếng hỏi.
“ ý ngươi muốn nói gì???” Hao Thiên Khuyển nằm ngã mình trên lưng Hỏa Linh Sư Vương, mắt không thèm mở lấy một cái, nói với giọng điệu vô cùng làm biếng.
“ Hướng đi này nếu tiểu nhân nhớ không nhầm thì, hình như đang đi vào lãnh thổ của con Tử Sắc Thủy Yết trời đánh thì phải.”
Nghĩ tới đối thủ không đội trời chung của mình, Hỏa Linh Sư Vương tỏ vẻ hậm hực nói.
“ Giữa ngươi và con thủy yết đó có thù hận với nhau???” Hao Thiên Khuyển còn chưa kịp lên tiếng, Dương Kiệt đi theo phía sau tỏ vẻ tò mò trước giọng điệu tỏ ra hậm hực bất bình trước Tử Sắc Thủy Yết của Hỏa Linh Sư Vương, lên tiếng hỏi.
“ Đương nhiên, chuyện là thế này ……..”
Hỏa Linh Sư Vương với giọng điệu bất bình nhanh chóng kể lại mối quan hệ cơm không lành canh không ngọt với đối thủ truyền kiếp trong khu rừng này.
Thì ra khu rừng này được phân chia thành hai lãnh thổ riêng biệt được cai trị bởi Hỏa Linh Sư Vương trên cạn, và Tử Sắc Thủy Yết dưới sông. Trở thành bá chủ một phương, có mấy ai có thể chấp nhận trong khu vực lãnh thổ mà mình đang xưng hùng xưng bá xuất hiện một đối thủ cạnh tranh chứ?? Cho dù đối thủ cạnh tranh này chỉ chiếm linh khu vực mà mình gần như không đếm xỉa tới.
Nhưng với danh dự và uy quyền của một bá chủ, làm sao có thể chấp nhận trong khu vực mình cai trị xuất hiện đối thủ có thể uy hiếp tới địa vị và uy quyền của mình chứ??
Nên giữa hai bên thường xuyên xảy ra xung đột thậm chí là xông vào cào xé lẫn nhau hòng loại bỏ đối phương bằng mọi giá.
Lẽ ra với thực lực ma thú cấp 6 sơ cấp, lớn mạnh hơn thực lực chỉ đạt tới ma thú cấp 5 cao cấp như Tử Sắc Thủy Yết, chiến thắng có thể nói là dễ như trở bàn tay, nhưng vấn đề là tên đối thủ gian xảo này lợi dụng lợi thế sân nhà, đánh không lại lập tức quay đầu nhảy xuống dưới sông né tránh, với một chúa tể sơn lâm sống trên cạn, đặc biệt là sở hữu thuộc tính lửa như Hỏa Linh Sư Vương, sông nước có thể nói là khắc tinh đáng sợ nhất đối với nó, nên mặc dù có thực lực lớn mạnh hơn đối thủ, nhưng rốt cuộc chỉ biết đứng trên bờ hai mắt dưng dưng nhìn đối phương tác oai tác quái mà không làm gì được cả.
Riết rồi Hỏa Linh Sư Vương cũng chả buồn quan tâm để ý tới Tử Sắc Thủy Yết làm gì nữa, chỉ cần đối phương không nhảy lên bờ khiêu khích địa vị của mình, xem như không nghe không thấy và không biết cho lành.
Tuy đã chấp nhận nước sông không phạm nước giếng, nhưng không có nghĩa là trong lòng có thể chấp nhận sự tồn tại của đối phương, tuy mình đã xác định rời bỏ cái nơi chim không đẻ nổi trứng này, nhưng nguyên tắc là nguyên tắc, nếu như có thể loại bỏ tên đối thủ đáng ghét kia, ai mà không muốn chứ???
Nên Hỏa Linh Sư Vương vẫn tỏ ra cay cú hậm hực đối với đối thủ truyền kiếp của mình mỗi khi nhắc tới nghĩ tới.
“ ngươi, à đúng rồi, ngươi tên là gì???” ‘ bẩm chủ nhân, tiểu nhân không có tên, chỉ là người đời xưng hô tiểu nhân là Hỏa Linh Sư Vương ạ. Chủ nhân có thể gọi tiểu nhân là Hỏa Linh hoặc Sư Vương hay thậm chí là như người đời xưng hô tiểu nhân cũng được ạ.”
“ không được, không được, cái tên nghe mới quê mùa làm sao. Ngươi đã trở thành tọa kỵ của bổn cẩu gia, sau này phải thường xuyên theo bổn cẩu gia đi gặp mặt giao lưu với đám hoàng tôn quý tộc, với giới thượng lưu, giới thiệu cái tên quê mùa không có chút bá khí này ra không chừng bị cười cho thối mũi. Điều này có thể ảnh hưởng không nhỏ tới mặt mũi của bổn câu gia, bổn cẩu gia phải đặt cho ngươi một cái tên mới nghe hay ho và đầy bá khí mới được.”
Hao Thiên Khuyển không cho đối phương cơ hội từ chối, khẽ díu mày suy nghĩ một cái tên mới đầy “ bá khí” cho tọa kỵ của mình.
Thực tế thì Hỏa Linh Sư Vương hoàn toàn không có ý định từ chối ngược lại còn tỏ ra hào hứng phấn khích khi được chủ nhân mới của mình đặt tên cho, đó là niềm vinh hạnh tột cùng đối với một sủng vật được đắc sủng đấy chứ.
“ Có rồi, bắt đầu từ hôm nay, ngươi sẽ được gọi là “ tiểu Miu”, thế nào?? Cái tên này bổn cẩu gia đã mất gần ba ngày ba đêm mới có thể nghĩ ra, quá hay ho đầy và bá khí chứ nhỉ??? Hô hô hô hô ~~~~~~~~~~~!!”
Tiểu, tiểu Miu ~~~!!!!
Không chỉ Hỏa Linh Sư Vương, ngay cả nhóm Dương Kiệt cũng suýt chút ngất xỉu với cái tên mới đầy “ bá khí” do Hao Thiên Khuyển đặt cho Hỏa Linh Sư Vương.
Cả ba liếc nhìn toàn thân trên dưới của Hỏa Linh Sư Vương, cái thể xác này, không biết “ tiểu” ở chỗ nào nhỉ???
“ thế nào??? Ngươi không thích cái tên này???”
Nhìn thấy vẻ mặt như mất sổ gạo của Hỏa Linh Sư Vương, Hao Thiên Khuyển tỏ vẻ bất mãn lạnh lạnh hỏi.
Mẹ kiếp, lâu lâu bổn cẩu gia mới có hứng thú nghĩ ra một cái tên mỹ miều như thế này, vẻ mặt của ngươi lúc này là có ý gì đây??? Dám chê à????
Tiểu Miu!! Cái tên này nghe đẹp đấy chứ, còn hay ho gấp trăm lần ngàn lần so với cái tên " Lucky" trời đánh mà con heo mập từng đặt cho bổn cẩu gia, mẹ kiếp, mỗi lần nghĩ tới là điên hết cả người à.
Con cẩu xực này không biết là muốn cân bằng tâm lý của mình hay không mà đặt cho tên tiểu đệ của mình một cái tên khó đỡ như thế này, đúng là bó tay mà.
“ dạ không dám, không dám ạ, tiểu nhân rất rất rất là thích cái tên mới này, nghe mới mỹ miều hoàn hảo làm sao, đa tạ, xin đa tạ chủ nhân đã ban tên cho ạ ~~~!!!”
Có cho vàng Hỏa Linh Sư Vương cũng không dám chê cái tên do chủ nhân mới của mình đặt cho, mặc dù trong lòng muôn màng bất cam, nhưng bề ngoài vẫn phải giả vờ mang theo vẻ háo hức phấn khích và biết ơn đối với ơn ban tên mà chủ nhân dành cho mình.
Vừa không ngừng buông lời cảm tạ biết ơn vô bờ bến với chủ nhân của mình vừa không ngừng quét đôi mắt liếc nhìn xung quanh để xem xem có con ma thú nào đang ẩn núp ở xung quanh hay không. Tuyệt đối không được để thông tin mình bị đặt cho cái tên cùi mía này lan truyền ra ngoài, nếu không thì còn gì uy quyền của bá chủ một phương nữa chứ???
Phải giết thú diệt khẩu ~~~!! Đúng, bất kỳ tên khốn này nghe lén được chuyện này đều phải bị giết thú diệt khẩu mới được ~~!!!
Phản đối vô dụng, không còn cách nào khác, Hỏa Linh Sư Vương từ nay phải mang cái tên “ tiểu Miu” đầy dễ thương này suốt đời rồi.
“ Đi tiểu Miu, hôm nay bổn chủ nhân sẽ giúp ngươi xử đẹp con thủy yết chó chết chỉ biết phát ra những tiếng rít nhức cả đầu kia.”
Đôi mắt của Hỏa Linh, à không, tiểu Miu rực sáng đầy phấn khích khi chủ nhân lên tiếng sẽ cùng mình đi tiến đánh xử đẹp kẻ thù đã khiến mình ngứa mắt bấy lâu nay.
Thực tế thì Hao Thiên Khuyển cũng chả phải tốt lành gì chủ động giúp tiểu Miu giải quyết kẻ thù của nó, chỉ là cả nhóm muốn đi tới đích đến, thì phải băng qua con sông do Tử Sắc Thủy Yết cai trị, lúc này lên tiếng khuyến khích tên tiểu đệ đi giải quyết đối thủ của nó, chẳng qua một công đôi việc mà thôi.
Rít rít rít rít ~~~~~~~~~~~~~!! Bùm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Cả nhóm vừa mới quay trở lại bên con sông vừa bỏ chạy lúc nãy, Tử Sắc Thủy Yết đã lập tức cảm nhận được khí thức của tên kẻ thù trời đánh đã giết chết con mình, lập tức từ dưới sông phóng thẳng lên bờ với những tiếng rít đầy phẫn nộ.
“ mẹ kiếp, nhức cả đầu. Tiểu Miu, đi, đập chết con thủy yết đáng ghét cho bổn cẩu gia ~~~!!!”
“ hả??? Không phải chủ nhân sẽ ….” “ Đồ ngốc, một con ma thú cấp 5 yếu ớt mà phải để bổn cẩu gia ra tay, vậy rốt cuộc bổn cẩu gia thu nhận ngươi làm tọa kỵ để làm gì??? Để ăn không ngồi rồi chắc??? Đừng nói nhiều nữa, mau đi đập chết con quỷ quái trời đánh kia, bổn cẩu gia sẽ đứng ở phía sau ủng hộ tinh thần cho ngươi.”
Vẻ mặt của tiểu Miu lập tức sụp đổ sau câu nói vô trách nhiệm của vị chủ nhân của mình. Thế mà nãy giờ cứ tưởng bở, ai dè ……
ủng hộ tinh thần???? Ai cần ngươi ủng hộ tinh thần chứ??? Cái ta cần chính là hành động của ngươi cơ mà ~~!!
Thực tế thì tiểu Miu không e ngại thực lực của Tử Sắc Thủy Yết, chỉ là tên đối thủ trời đánh kia cứ dựa vào lợi thế sân nhà, ngay cả tiểu Miu cũng không dám chắc mình có thể đánh bại được đối phương.
Nếu đơn giản như thế thì khu rừng này không phân chia lãnh thổ một cai trị trên cạn, một cai trị dưới sông bấy lâu nay rồi.
Không còn cách nào khác, chủ nhân đã nói thế, tiểu Miu đành cắn răng xuất chiến chứ biết sao bây giờ.
Đây là trận chiến đầu tiên thể hiện thực lực của mình với vị chủ nhân mới này, nếu như biểu hiện tệ hại khiến chủ nhân không hài lòng, cho rằng mình chỉ là một tên bất tài vô dụng, chê bai vứt bỏ quan hệ chủ tớ, một chi vỗ xuống vỡ nát sọ mình thì khổ.
Giờ không chiến thì chết chắc, chiến thì ít ra vẫn còn cơ hội, cùng lắm cố gắng thể hiện bản thân trong lúc giao chiến, cho dù cuối cùng để con thủy yết trời đánh đó bỏ trốn xuống sông, đó là do đối thủ chết nhát bỏ trốn, không phải là do lỗi của mình, chắc chủ nhân sẽ không có cớ chê bai nổi giận với mình chứ nhỉ???
Nghĩ tới điều đó, tiểu Miu thầm an tâm lại đôi chút, khẽ cúi mình xuống để cho Hao Thiên Khuyển bước xuống khỏi lưng mình, từng bước từng bước bước ra phía trước tiền tuyến, khí thế hừng hực dâng lên không ngừng, sẵn sàng xông vào cắn xé đối thủ truyền kiếp ở trước mắt bất kỳ lúc nào.
Tử Sắc Thủy Yết tỏ ra bất ngờ khi đối thủ truyền kiếp của mình lại đi chung với đám kẻ thù đã sát hại con cưng của mình. Nhưng nhanh chóng thay thế bằng sự phẫn nộ tột cùng, miệng không ngừng phát ra những tiếng rít đầy bất mãn và uy hiếp.
Rít rít rít ~~~~~~~~~~~!!! Gào gào ….. bốp ~~~~~~~!!! éc éc éc éc ~~~~~!!!
“ mẹ kiếp, đã nói là thôi cái trò gào thét phá làng phá xóm kia rồi mà, đánh thì xông vào đánh mẹ cho rồi, gào thét nhức hết cả đầu ~~~!!”
Hao Thiên Khuyển không biết từ lúc nào xuất hiện ngay sau lưng của tiểu Miu trong lúc nó đang gầm gừ gào thét đáp trả tiếng rít đầy thách thức của Tử Sắc Thủy Yết, trực tiếp một cước đá thẳng vào mông của tên tiểu đệ “ không biết nghe lời này”.
Vậy là sau bao lời dụ dỗ hăm dọa, cuối cùng thì Hao Thiên Khuyển vẫn không chấp nhận cho nhóm Dương Kiệt ngồi lên lưng của Hỏa Linh Sư Vương cùng mình, bắt cả ba tiếp tục cuốc bộ theo phía sau nuôi của tọa kỵ của mình.
Đùa à?? Trên này đang trống trải rộng rãi, bổn cẩu gia muốn lăn lộn thế nào tùy thích, tự nhiên cho thêm ba tên kỳ đà ngồi lên chật hết chỗ, đồng ý cho nhóm Dương Kiệt lên chiếm chỗ mới là chuyện lạ á.
Không còn cách nào khác, chủ nhân không cho phép, Hỏa Linh Sư Vương tất nhiên là không dám cho nhóm Dương Kiệt ngồi lên lưng mình, mặc dù trong lòng nó vô cùng cảm kích Dương Kiệt đã gián tiếp giúp nó có được tương lai tươi sáng.
Nhưng không là không, làm đệ thì phải một lòng trung thành và nghe lời đại ca của mình chứ nhỉ?? Cho dù đối phương “ ân nhân” cũng không thể ngoại lệ.
“ Đại nhân, lối đi này dường như là ……”
Theo chỉ dẫn của Dương Kiệt di chuyển, Hỏa Linh Sư Vương dường như sực nhớ ra điều gì, không khẳng định lên tiếng hỏi.
“ ý ngươi muốn nói gì???” Hao Thiên Khuyển nằm ngã mình trên lưng Hỏa Linh Sư Vương, mắt không thèm mở lấy một cái, nói với giọng điệu vô cùng làm biếng.
“ Hướng đi này nếu tiểu nhân nhớ không nhầm thì, hình như đang đi vào lãnh thổ của con Tử Sắc Thủy Yết trời đánh thì phải.”
Nghĩ tới đối thủ không đội trời chung của mình, Hỏa Linh Sư Vương tỏ vẻ hậm hực nói.
“ Giữa ngươi và con thủy yết đó có thù hận với nhau???” Hao Thiên Khuyển còn chưa kịp lên tiếng, Dương Kiệt đi theo phía sau tỏ vẻ tò mò trước giọng điệu tỏ ra hậm hực bất bình trước Tử Sắc Thủy Yết của Hỏa Linh Sư Vương, lên tiếng hỏi.
“ Đương nhiên, chuyện là thế này ……..”
Hỏa Linh Sư Vương với giọng điệu bất bình nhanh chóng kể lại mối quan hệ cơm không lành canh không ngọt với đối thủ truyền kiếp trong khu rừng này.
Thì ra khu rừng này được phân chia thành hai lãnh thổ riêng biệt được cai trị bởi Hỏa Linh Sư Vương trên cạn, và Tử Sắc Thủy Yết dưới sông. Trở thành bá chủ một phương, có mấy ai có thể chấp nhận trong khu vực lãnh thổ mà mình đang xưng hùng xưng bá xuất hiện một đối thủ cạnh tranh chứ?? Cho dù đối thủ cạnh tranh này chỉ chiếm linh khu vực mà mình gần như không đếm xỉa tới.
Nhưng với danh dự và uy quyền của một bá chủ, làm sao có thể chấp nhận trong khu vực mình cai trị xuất hiện đối thủ có thể uy hiếp tới địa vị và uy quyền của mình chứ??
Nên giữa hai bên thường xuyên xảy ra xung đột thậm chí là xông vào cào xé lẫn nhau hòng loại bỏ đối phương bằng mọi giá.
Lẽ ra với thực lực ma thú cấp 6 sơ cấp, lớn mạnh hơn thực lực chỉ đạt tới ma thú cấp 5 cao cấp như Tử Sắc Thủy Yết, chiến thắng có thể nói là dễ như trở bàn tay, nhưng vấn đề là tên đối thủ gian xảo này lợi dụng lợi thế sân nhà, đánh không lại lập tức quay đầu nhảy xuống dưới sông né tránh, với một chúa tể sơn lâm sống trên cạn, đặc biệt là sở hữu thuộc tính lửa như Hỏa Linh Sư Vương, sông nước có thể nói là khắc tinh đáng sợ nhất đối với nó, nên mặc dù có thực lực lớn mạnh hơn đối thủ, nhưng rốt cuộc chỉ biết đứng trên bờ hai mắt dưng dưng nhìn đối phương tác oai tác quái mà không làm gì được cả.
Riết rồi Hỏa Linh Sư Vương cũng chả buồn quan tâm để ý tới Tử Sắc Thủy Yết làm gì nữa, chỉ cần đối phương không nhảy lên bờ khiêu khích địa vị của mình, xem như không nghe không thấy và không biết cho lành.
Tuy đã chấp nhận nước sông không phạm nước giếng, nhưng không có nghĩa là trong lòng có thể chấp nhận sự tồn tại của đối phương, tuy mình đã xác định rời bỏ cái nơi chim không đẻ nổi trứng này, nhưng nguyên tắc là nguyên tắc, nếu như có thể loại bỏ tên đối thủ đáng ghét kia, ai mà không muốn chứ???
Nên Hỏa Linh Sư Vương vẫn tỏ ra cay cú hậm hực đối với đối thủ truyền kiếp của mình mỗi khi nhắc tới nghĩ tới.
“ ngươi, à đúng rồi, ngươi tên là gì???” ‘ bẩm chủ nhân, tiểu nhân không có tên, chỉ là người đời xưng hô tiểu nhân là Hỏa Linh Sư Vương ạ. Chủ nhân có thể gọi tiểu nhân là Hỏa Linh hoặc Sư Vương hay thậm chí là như người đời xưng hô tiểu nhân cũng được ạ.”
“ không được, không được, cái tên nghe mới quê mùa làm sao. Ngươi đã trở thành tọa kỵ của bổn cẩu gia, sau này phải thường xuyên theo bổn cẩu gia đi gặp mặt giao lưu với đám hoàng tôn quý tộc, với giới thượng lưu, giới thiệu cái tên quê mùa không có chút bá khí này ra không chừng bị cười cho thối mũi. Điều này có thể ảnh hưởng không nhỏ tới mặt mũi của bổn câu gia, bổn cẩu gia phải đặt cho ngươi một cái tên mới nghe hay ho và đầy bá khí mới được.”
Hao Thiên Khuyển không cho đối phương cơ hội từ chối, khẽ díu mày suy nghĩ một cái tên mới đầy “ bá khí” cho tọa kỵ của mình.
Thực tế thì Hỏa Linh Sư Vương hoàn toàn không có ý định từ chối ngược lại còn tỏ ra hào hứng phấn khích khi được chủ nhân mới của mình đặt tên cho, đó là niềm vinh hạnh tột cùng đối với một sủng vật được đắc sủng đấy chứ.
“ Có rồi, bắt đầu từ hôm nay, ngươi sẽ được gọi là “ tiểu Miu”, thế nào?? Cái tên này bổn cẩu gia đã mất gần ba ngày ba đêm mới có thể nghĩ ra, quá hay ho đầy và bá khí chứ nhỉ??? Hô hô hô hô ~~~~~~~~~~~!!”
Tiểu, tiểu Miu ~~~!!!!
Không chỉ Hỏa Linh Sư Vương, ngay cả nhóm Dương Kiệt cũng suýt chút ngất xỉu với cái tên mới đầy “ bá khí” do Hao Thiên Khuyển đặt cho Hỏa Linh Sư Vương.
Cả ba liếc nhìn toàn thân trên dưới của Hỏa Linh Sư Vương, cái thể xác này, không biết “ tiểu” ở chỗ nào nhỉ???
“ thế nào??? Ngươi không thích cái tên này???”
Nhìn thấy vẻ mặt như mất sổ gạo của Hỏa Linh Sư Vương, Hao Thiên Khuyển tỏ vẻ bất mãn lạnh lạnh hỏi.
Mẹ kiếp, lâu lâu bổn cẩu gia mới có hứng thú nghĩ ra một cái tên mỹ miều như thế này, vẻ mặt của ngươi lúc này là có ý gì đây??? Dám chê à????
Tiểu Miu!! Cái tên này nghe đẹp đấy chứ, còn hay ho gấp trăm lần ngàn lần so với cái tên " Lucky" trời đánh mà con heo mập từng đặt cho bổn cẩu gia, mẹ kiếp, mỗi lần nghĩ tới là điên hết cả người à.
Con cẩu xực này không biết là muốn cân bằng tâm lý của mình hay không mà đặt cho tên tiểu đệ của mình một cái tên khó đỡ như thế này, đúng là bó tay mà.
“ dạ không dám, không dám ạ, tiểu nhân rất rất rất là thích cái tên mới này, nghe mới mỹ miều hoàn hảo làm sao, đa tạ, xin đa tạ chủ nhân đã ban tên cho ạ ~~~!!!”
Có cho vàng Hỏa Linh Sư Vương cũng không dám chê cái tên do chủ nhân mới của mình đặt cho, mặc dù trong lòng muôn màng bất cam, nhưng bề ngoài vẫn phải giả vờ mang theo vẻ háo hức phấn khích và biết ơn đối với ơn ban tên mà chủ nhân dành cho mình.
Vừa không ngừng buông lời cảm tạ biết ơn vô bờ bến với chủ nhân của mình vừa không ngừng quét đôi mắt liếc nhìn xung quanh để xem xem có con ma thú nào đang ẩn núp ở xung quanh hay không. Tuyệt đối không được để thông tin mình bị đặt cho cái tên cùi mía này lan truyền ra ngoài, nếu không thì còn gì uy quyền của bá chủ một phương nữa chứ???
Phải giết thú diệt khẩu ~~~!! Đúng, bất kỳ tên khốn này nghe lén được chuyện này đều phải bị giết thú diệt khẩu mới được ~~!!!
Phản đối vô dụng, không còn cách nào khác, Hỏa Linh Sư Vương từ nay phải mang cái tên “ tiểu Miu” đầy dễ thương này suốt đời rồi.
“ Đi tiểu Miu, hôm nay bổn chủ nhân sẽ giúp ngươi xử đẹp con thủy yết chó chết chỉ biết phát ra những tiếng rít nhức cả đầu kia.”
Đôi mắt của Hỏa Linh, à không, tiểu Miu rực sáng đầy phấn khích khi chủ nhân lên tiếng sẽ cùng mình đi tiến đánh xử đẹp kẻ thù đã khiến mình ngứa mắt bấy lâu nay.
Thực tế thì Hao Thiên Khuyển cũng chả phải tốt lành gì chủ động giúp tiểu Miu giải quyết kẻ thù của nó, chỉ là cả nhóm muốn đi tới đích đến, thì phải băng qua con sông do Tử Sắc Thủy Yết cai trị, lúc này lên tiếng khuyến khích tên tiểu đệ đi giải quyết đối thủ của nó, chẳng qua một công đôi việc mà thôi.
Rít rít rít rít ~~~~~~~~~~~~~!! Bùm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Cả nhóm vừa mới quay trở lại bên con sông vừa bỏ chạy lúc nãy, Tử Sắc Thủy Yết đã lập tức cảm nhận được khí thức của tên kẻ thù trời đánh đã giết chết con mình, lập tức từ dưới sông phóng thẳng lên bờ với những tiếng rít đầy phẫn nộ.
“ mẹ kiếp, nhức cả đầu. Tiểu Miu, đi, đập chết con thủy yết đáng ghét cho bổn cẩu gia ~~~!!!”
“ hả??? Không phải chủ nhân sẽ ….” “ Đồ ngốc, một con ma thú cấp 5 yếu ớt mà phải để bổn cẩu gia ra tay, vậy rốt cuộc bổn cẩu gia thu nhận ngươi làm tọa kỵ để làm gì??? Để ăn không ngồi rồi chắc??? Đừng nói nhiều nữa, mau đi đập chết con quỷ quái trời đánh kia, bổn cẩu gia sẽ đứng ở phía sau ủng hộ tinh thần cho ngươi.”
Vẻ mặt của tiểu Miu lập tức sụp đổ sau câu nói vô trách nhiệm của vị chủ nhân của mình. Thế mà nãy giờ cứ tưởng bở, ai dè ……
ủng hộ tinh thần???? Ai cần ngươi ủng hộ tinh thần chứ??? Cái ta cần chính là hành động của ngươi cơ mà ~~!!
Thực tế thì tiểu Miu không e ngại thực lực của Tử Sắc Thủy Yết, chỉ là tên đối thủ trời đánh kia cứ dựa vào lợi thế sân nhà, ngay cả tiểu Miu cũng không dám chắc mình có thể đánh bại được đối phương.
Nếu đơn giản như thế thì khu rừng này không phân chia lãnh thổ một cai trị trên cạn, một cai trị dưới sông bấy lâu nay rồi.
Không còn cách nào khác, chủ nhân đã nói thế, tiểu Miu đành cắn răng xuất chiến chứ biết sao bây giờ.
Đây là trận chiến đầu tiên thể hiện thực lực của mình với vị chủ nhân mới này, nếu như biểu hiện tệ hại khiến chủ nhân không hài lòng, cho rằng mình chỉ là một tên bất tài vô dụng, chê bai vứt bỏ quan hệ chủ tớ, một chi vỗ xuống vỡ nát sọ mình thì khổ.
Giờ không chiến thì chết chắc, chiến thì ít ra vẫn còn cơ hội, cùng lắm cố gắng thể hiện bản thân trong lúc giao chiến, cho dù cuối cùng để con thủy yết trời đánh đó bỏ trốn xuống sông, đó là do đối thủ chết nhát bỏ trốn, không phải là do lỗi của mình, chắc chủ nhân sẽ không có cớ chê bai nổi giận với mình chứ nhỉ???
Nghĩ tới điều đó, tiểu Miu thầm an tâm lại đôi chút, khẽ cúi mình xuống để cho Hao Thiên Khuyển bước xuống khỏi lưng mình, từng bước từng bước bước ra phía trước tiền tuyến, khí thế hừng hực dâng lên không ngừng, sẵn sàng xông vào cắn xé đối thủ truyền kiếp ở trước mắt bất kỳ lúc nào.
Tử Sắc Thủy Yết tỏ ra bất ngờ khi đối thủ truyền kiếp của mình lại đi chung với đám kẻ thù đã sát hại con cưng của mình. Nhưng nhanh chóng thay thế bằng sự phẫn nộ tột cùng, miệng không ngừng phát ra những tiếng rít đầy bất mãn và uy hiếp.
Rít rít rít ~~~~~~~~~~~!!! Gào gào ….. bốp ~~~~~~~!!! éc éc éc éc ~~~~~!!!
“ mẹ kiếp, đã nói là thôi cái trò gào thét phá làng phá xóm kia rồi mà, đánh thì xông vào đánh mẹ cho rồi, gào thét nhức hết cả đầu ~~~!!”
Hao Thiên Khuyển không biết từ lúc nào xuất hiện ngay sau lưng của tiểu Miu trong lúc nó đang gầm gừ gào thét đáp trả tiếng rít đầy thách thức của Tử Sắc Thủy Yết, trực tiếp một cước đá thẳng vào mông của tên tiểu đệ “ không biết nghe lời này”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook