Phì Lũ Đại Náo Dị Giới
-
Chương 10: Kích hoat võ hồn
“ Tất cả hãy bỏ tay lên quả cầu thủy tinh này.” Những người tham gia kiểm tra lập tức bỏ tay lên chụp lấy bề mặt quả cầu thủy tinh, ngay lập tức, La trưởng lão và mười thanh niên nam nữ kia miệng lẩm nhẩm những câu thần chú gì đó, quả cầu trên tay họ lập tức rực cháy dữ dội.
Dúng ~~~~~~!!
Mười một người kiểm tra, chín quả cầu chỉ rực cháy một cái rồi vụt tắt hẳn, chỉ duy nhất hai quả cầu do chàng thanh niên đang kiểm tra với La trưởng lão và một thanh niên cơ thể vạm vỡ, khuôn mặt hung tợn xấu xí thô kệch vẫn tiếp tục thắp sáng, càng lúc càng chói rọi hơn.
Rầm ~~~~~~!!
Ngay trên đỉnh đầu của chàng thanh niên lập tức xuất hiện một thanh kiếm cổ dạng khí, dài ba thước, lưỡi kiếm thô bằng hai ngón tay cộng lại, trên bề mặt lưỡi kiếm có vô số nét hoa văn kỳ lạ, thanh kiếm phát tán ra một khí thế sắc lạnh đáng sợ, có cảm giác có thể chém gãy bất kỳ thứ gì trên đời này.
“ Võ hồn binh khí lục phẩm, Cự Giải Kiếm, tốt, tốt, tốt!! Cậu tên gì?” Nhìn thấy võ hồn của chàng thanh niên, La trưởng lão không kềm được phấn khích kêu thót lên.
Tuy chỉ đạt lục phẩm, nhưng đối với Thánh Hỏa Tông tuyệt đối là một thiên tài hiếm gặp, phải biết rằng ngay cả võ hồn của tông chủ Thánh Hỏa Tông, Thái Việt chân nhân cũng chỉ là lục phẩm, Thiên Hỏa Linh Sư mà thôi, nhưng đã được xem là thiên tài ngàn năm hiếm gặp ở khu vực U châu này rồi. Lục phẩm võ hồn, có thể sánh ngang với đệ nhất đệ tử chân truyền Hàng Bá Thiên, người sở hữu lục phẩm võ hồn “ Uyển Nguyệt thần đao”, tung hoành Thánh Hỏa Tông không có đối thủ. Giờ lại thêm một thiên tài sở hữu ngũ phẩm võ hồn, thử hỏi La trưởng lão có thể không phấn khích được sao?
Chàng thanh niên nhìn thấy võ hồn của mình, chỉ lộ ra nụ cười nhẹ nhàng hài lòng, không tỏ ra quá phấn khích, dương dương tự đắc. Nghe thấy câu hỏi của La trưởng lão, chắp tay lễ phép nói: “ Hậu bối tên là Tống Thiên Hành, là con cháu đích truyền của gia tộc họ Tống ở thành Bắc Nguyên ạ.”
“Tống Thiên Hành, tốt, tốt, hãy đứng sang một bên chờ đợi, lát nữa sau khi kiểm tra toàn bộ xong, ta sẽ dẫn cậu đi ra mắt với thập đại trưởng lão ở nội môn, chắc chắn sẽ có người sẵn sàng thu nhận cậu làm đệ tử đích truyền.” Nghe thấy lời hứa hẹn của La trưởng lão, tuy trong lòng phấn khích vô cùng, nhưng vẫn tỏ ra vô cùng bình thản chắp tay thi lễ cảm tạ ông ta.
Nhìn thấy biểu hiện của chàng thanh niên như thế, La trưởng lão thầm ngật đầu hài lòng, cao ngạo nhưng không khoa trương, một người như thế thành tựu sau này tuyệt đối không thấp.
Nhưng lọt vào đôi mắt của tên thanh niên khuôn mặt sắc lạnh cao ngạo, có đôi mắt giống rắn độc kia lại khác, chỉ cảm thấy hắn càng nhìn càng ngứa mắt, hận không thể lao tới tặng cho hắn một cú vào mặt cho bổ ghét, cứ ở đó mà giả vờ giả vịt đi, lát nữa bố mày kích hoạt vỗ hồn cao cấp hơn, sẽ giẫm đạp lên đầu mày để mày bễ mặt cho bổ ghét.
Còn thiếu nữ mặc trang phục cung đình kia nhấp nháy đôi mắt long lanh to sáng đánh giá toàn thân trên dưới chàng thanh niên, trên môi lộ ra nụ cười thích thú. Anh hùng thích mỹ nhân, nhưng mỹ nhân cũng thích anh hùng đấy chứ.
Ngoại trừ Tống Thiên Hành kích hoạt võ hồn thành công, mười người còn lại chỉ duy nhất mỗi tên thanh niên có khuôn mặt hung tợn xấu xí kích hoạt thành công, võ hồn của hắn là nhị phẩm Thanh Phong Lang, ma thú có thuộc tính gió, không quá cao cũng không quá tệ. Nhưng vẻ mặt khoái trá cao ngạo của hắn khi nhìn vào những người thất bại kích hoạt võ hồn vẫn đang than thân trách phận vô cùng đáng ghét, đã vậy trên môi còn lộ ra nụ cười khinh thường chế giễu hừ mạnh một tiếng, khẽ né người trách xa những người kia ra, tỏ ý không muốn đứng chung với lũ phế nhân kia.
Thái độ của hắn khiến La trưởng lão khẽ díu mày, nhưng cũng không nói gì cả. Ở thế giới này mạnh được yếu thua, kẻ mạnh có quyền coi thường chà đạp kẻ yếu, đó là chuyện thường tình.
“ Mhóm tiếp theo.” ngay lập tức lại thêm mười người bước tới trước mặt mười thanh niên nam nữ kia, trong đó có tên Tư Mã Thiên đáng ghét kia, trước khi bước đi, hắn còn không quên quay đầu lại trao cho Dương Kiệt một ánh mắt đầy khiêu khích. Còn tên thanh niên có đôi mắt rắn độc bước tới trước mặt La trưởng lão tiến hành kiểm tra.
Đồng loạt bỏ tay chụp lấy quả cầu thủy tinh, La trưởng lão và mười người kia lại đọc nhẩm câu thần chú bí truyền, mười quả cầu đồng loạt rực sáng, nhưng có tám quả nhanh chóng vụt tắt, chỉ duy nhất ba quả vẫn còn thắp sáng dữ dội, phân biệt là tên thanh niên có đôi mắt rắn độc, Tư Mã Thiên, và một thiếu nữ có khuôn mặt bầu bĩnh, thân hình nhỏ nhắn trông vô cùng dễ thương.
“Lại là lục phẩm võ hồn Bồ Thi Khúc Xà!!!” Chỉ thấy trên đỉnh đầu tên thanh niên có đôi mắt rắn độc xuất hiện một con rắn toàn thân phát sáng, trên đỉnh đầu có một thớ thịt giống như chiếc sừng, thân rắn cuộn tròn dài trên ba mét, phần đầu ngẩng cao lên dùng đôi mắt lạnh lùng khát máu quét ngang qua những người có mặt ở đây, tỏ vẻ vô cùng phấn khích thèm khát.
Xịt ~~~~~~!!
Tiếng hít sâu vang lên liên hồi, không ít người tỏ vẻ sợ hãi thấp thỏm không yên, ngay cả mười thanh niên nam nữ đạt tới cảnh giới chân nguyên cũng không ngoại lệ, cơ thể không tự chủ tránh xa tên thanh niên đó ra, không ai dám tới gần hắn.
Bồ Thi Khúc Xà, loại ma thú đáng sợ có tốc độ nhanh như gió, nọc độc của nó có thể giết chết một người cùng cấp ngay tức khắc, nếu như tên thanh niên đó có thể dung hợp được với võ hồn của mình, vậy thì sau này hắn sẽ sở hữu tốc độ di chuyển cực nhanh, mỗi chiêu tấn công đều mang theo độc tố đáng sợ, ngay cả những người có thực lực lớn mạnh hơn vài cấp cũng không dám sáp lá cà với hắn, không chừng bị dính chiêu như chơi.
Tên thanh niên hài lòng với biểu hiện của mọi người, sau đó phóng ánh mắt đầy khiêu khích về phía Tống Thiên Hành, Tống Thiên Hành chỉ mỉm cười đáp trả, không nói năng gì cả.
“ Cậu tên gì thế?” La trưởng lão tỏ vẻ vui mừng tột độ, không ngờ hôm nay lại may mắn như thế, cùng một lúc xuất hiện hai thiên tài sở hữu võ hồn lục phẩm, chẳng lẽ là niềm báo rằng Thánh Hỏa Tông sẽ ngày càng lớn mạnh sao?
“ Bẩm La trưởng lão, hậu bối tên Lăng Hàn Phong ạ.” Mặc dù vô cùng cao ngạo, nhưng đối diện với La trưởng lão, hắn cũng không dám làm càn, vô cùng lễ phép chắp tay thi lễ đáp.
“ Tốt, tốt, hãy đứng sang một bên chờ đợi, lát nữa ta sẽ dẫn theo cậu và Tống Thiên Hành vào nội môn ra mắt với tông chủ và các vị trưởng lão cấp cao.” Lăng Hàn Phong lại chắp tay thi lễ một cái, sau đó đi tới bên cạnh Tống Thiên Hành, hừ mạnh tiếng, không thèm nói chuyện với Tống Thiên Hành, mang theo ánh mắt ngạo thị thiên hạ để theo dõi những người kiểm tra tiếp theo.
Võ hồn của Tư Mã Thiên đạt tới tam phẩm “ Huyền Băng Cự Hùng”, đó là một con gấu khổng lồ cao trên hai mét rưỡi, toàn thân trắng như tuyết, trong miệng không ngừng phun ra khí lạnh có thể đóng băng không khí ở xung quanh, cũng là một võ hồn đáng mơ ước của nhiều người. Tư Mã Thiên tỏ ra vô cùng khoái trí, nhìn về phía Dương Kiệt, trên môi lộ ra nụ cười sắc lạnh đầy sát khí.
Đối diện với ánh mắt sát khí đằng đằng của tên bại tướng đó, Dương Kiệt chỉ bễu môi, trong lòng thầm nghĩ: “ Đợi bố mày kích hoạt võ hồn cửu phẩm, thánh phẩm hay thậm chí là thần phẩm, một tay vỗ chết con gấu bông Wendy của ngươi, để xem ngươi còn dám chảnh chó với ta không.”
Nhìn thấy thái độ dửng dưng của Dương Kiệt, Tư Mã Thiên nộ khí xung thiên, nếu như La trưởng lão không có mặt ở đây, e rằng hắn đã điều khiển võ hồn của mình lao tới một cú đập cho Dương Kiệt thành miếng thịt nát rồi.
Nhận được lời khen ngợi cổ vũ của La trưởng lão, Tư Mã Thiên ngẩng cao đầu đi thẳng về phía Tống Thiên Hành và Lăng Hàn Phong đang đứng, nhưng chỉ đứng phía sau lưng chứ không dám đứng ngang hàng với hai người kia.
Tống Thiên Hành trao cho hắn ánh mắt thân thiện, còn Lăng Hàn Phong thậm chí không thèm để ý tới hắn làm gì, cũng chỉ là một con kiến mạnh hơn chút so với mấy con khác, chẳng có gì đáng để bận tâm cả.
Thiếu nữ có khuôn mặt bầu bĩnh kia là nhị phẩm võ hồn “ Tam Vĩ linh miêu”, một loại biến thể của thất phẩm võ hồn “ cửu vĩ linh miêu”. Người sở hữu loại võ hồn nay có thân pháp nhanh nhẹn, đặc biệt là có ba cái mạng, có nghĩa là có thể chết rồi hồi sinh ba lần, tuy hỗ trợ chiến đấu không nhiều, nhưng tuyệt đối là võ hồn giữ mạng vô giá. Vì cho dù là thiên hạ đệ nhất cao thủ, cũng không dám vỗ ngực tự xưng rằng mình tuyệt đối an toàn, ai mà biết được một ngày nào đó rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm tới tính mạng chứ? Có cơ hội hồi sinh ba lần, tuyệt đối là thứ dùng bao nhiêu của cải báu vật cũng không đổi lấy được. Tương truyền Cửu Vĩ Linh Miêu có thể hồi sinh tới chín lần. Chỉ là võ hồn này không thể gia tăng sức chiến đấu, tốc độ tu luyện cũng như người không có võ hồn, nên thuộc dạng ăn thì vô vị, bỏ thì tiếc nuối đối với tông môn.
“ Mười người tiếp theo bước ra.” Lần này đã tới lượt Dương Kiệt tiến hành kiểm tra, trao ánh mắt yên tâm về phía Diệp Tuyền vừa mới cổ vũ mình, vô cùng tự tin bước tới trước mặt một thanh niên phụ trách kiểm tra, khẽ quay đầu nhìn về phía Tư Mã Thiên, trên môi lộ ra nụ cười khiêu khích, miệng lẩm nhẩm nói nhỏ tới nỗi chỉ mình anh ta nghe được, nhưng nhìn cách nhép miệng của anh ta, Tư Mã Thiên lập tức hiểu ý Dương Kiệt đang muốn nói gì: “ hãy xem bố mày đây.”
Tư Mã Thiên chỉ cười lạnh tiếng: “ Để xem mày làm được cái trò trống gì? cùng lắm là nhị phẩm võ hồn là cao chứ gì. Sao mà sánh bằng với thiên tài của một gia tộc hùng mạnh truyền thừa mấy ngàn năm nay chứ?”
Thì ra võ hồn của mọi người đa số được truyền thừa từ huyết thống, thông thường thì nếu tổ tiên sở hữu võ hồn, thì con cháu sau này sẽ dễ dàng kích hoạt võ hồn hơn, và võ hồn của tổ tiên càng cao thì võ hồn con cháu sau này sẽ càng ca, thậm chí có cơ hội vượt trên cả tổ tiên sở hữu võ hồn cao cấp hơn nữa. Tổ tiên của gia tộc Tư Mã từng sở hữu võ hồn lục phẩm “ Đại Địa Chi Hùng", Tư Mã Thiên không thể sánh bằng tổ tiên, nên chỉ sở hữu một biến thể của “ Đại Địa Chi Hùng” tam phẫm võ hồn “ Huyền Băng Chi Hùng".
Tất nhiên, không có nghĩa là nếu tổ tiên không có võ hồn thì con cháu không có cơ hội kích hoạt võ hồn, chỉ là tỷ lệ thành công của họ thấp hơn rất nhiều so với những người có huyết thống truyền thừa.
Đó là lý do vì sao Tư Mã Thiên tự tin võ hồn của một tên vô danh tiểu tốt không có gia tộc hùng mạnh như Dương Kiệt tuyệt đối không thể vượt qua mình, thậm chí có thể kích hoạt võ hồn hay không cũng là cả một vấn đề.
Tất cả mọi người đồng loạt để tên quả cầu thủy tinh, kết quả có tới mười quả cầu thủy tinh vừa thắp sáng rồi tắt hẳn, chỉ duy nhất thiếu nữ mặc trang phục cung đình đang tiến hành kiểm tra với La trưởng lão thành công kích hoạt võ hồn.
“ Lại là lục phẩm võ hồn, đã vậy còn là….là…. Linh Lung Huyền Thiên Đỉnh!!!” Trên đầu thiếu nữ trang phục cung đình xuất hiện một cái đỉnh ba chân hai tai, thân đỉnh khảm vàng, có thêu hình vẽ vô số linh thú đang vây quanh như đang triều bái cái đỉnh.
Thiếu nữ cũng có chút bất ngờ võ hồn của mình, nhưng nhanh chóng được thay bằng nụ cười phấn khích tột cùng.
Lục phẩm võ hồn Linh Lung Huyền Thiên Đỉnh, người sở hữu võ hồn này sau này tuyệt đối có thể trở thành luyện đan tông sư, luyện bất kỳ loại đan dược nào tỷ lệ thành công cũng tăng 50 %, chất lượng, sản lượng cũng gia tăng một cách đáng kể. Phải biết rằng cho dù là một luyện đan đại tông sư dày công toi luyện hết cả trăm năm, nếu như không có võ hồn, tỷ lệ luyện đan thành công chỉ đạt khoảng 20 ~ 30 %, và phẩm chất của đan dược càng cao thì tỷ lệ thành công càng thấp, cho nên sở hữu một võ hồn lục phẩm Linh Lung Huyền Thiên Đỉnh, tuyệt đối là võ hồn đáng mơ ước của bất kỳ một luyện đan sư nào trên đại lục Huyền Thiên này, ngay cả đan dược tông sư đứng đầu Thánh Hỏa Tông, cũng chỉ sở hữu võ hồn tứ phẩm thái hòa đỉnh, đã vậy đã trở thành một người có địa vị quyền lực nhất nhì trong khu vực U châu, ngay cả tông chủ của các tông môn hùng mạnh khi gặp ông ta cũng phải cúi đầu chào hỏi lấy lòng. Giờ cô gái sở hữu võ hồn lục phẩm, cấp bậc cao hơn hai cấp so với vị đan dược tông sư của tông môn, nếu như cô ta chịu đi theo con đường luyện đan sư, dưới sự dìu dắt bồi dưỡng của vị đan dược tông sư kia, sau này thậm chí có thể vượt qua sư phụ của mình trở thành nhất đại tông sư cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Nhất đại tông sư, cho dù đi tới khu vực trung ương, cũng được chào đón nồng nhiệt, địa vị sánh ngang với các vị trưởng lão quyền lực trong các tông môn hùng mạnh.
Ở đại lục Huyền Thiên này, có hai nghề nghiệp có địa vị cao hơn những người tu luyện thông thường rất nhiều. Đó chính là luyện đan sư và luyện khí sư. Luyện đan sư là người chuyên luyện chế ra thần đan diệu dược cho người tu luyện sử dụng, muốn nhận được cái ngật đầu đồng ý giúp đỡ luyện một viên thần đan của luyện đan sư, không ít kẻ mạnh trên đại lục Huyền Thiên phải chuẩn bị quà cáp đầy đủ, thậm chí phải quỳ xuống khấu đầu ba ngày ba đêm mới mong nhận được cái ngật đầu của người ta. Thử nghĩ xem, nếu như nhờ vả được một luyện đan tông sư giúp luyện chế thành công một viên thần đan gia tăng tỷ lệ độ kiếp thành công lên tới 60 %, còn một người không có thần đan trong tay tỷ lệ độ kiếp thành công chỉ khoảng 10 %, tăng gần 50 % tỷ lệ độ kiếp thành công, đó là một con số khiến không ít người điên cuồng, độ kiếp thành công không chỉ liên quan tới thực lực, còn liên quan tới mạng sống của mình, độ kiếp thất bại đồng nghĩa với cái chết không có cơ hội đầu thai. cũng đủ hiểu tầm quan trọng của đan dược quý giá như thế nào rồi. đó là lý do vì sao luyện đan sư có địa vị cao quý như thế này.
Trên đại lục Huyền Thiên có một câu nói bất hủ “ thà đắc tội với tông chủ của tông môn hùng mạnh nhất của đại lục Huyền Thiên, cũng đừng nên đắc tội một luyện đan tông sư”. Vì đắc tội tông chủ, chỉ phải đối diện sự truy sát của một tông môn, còn nếu đắc tội với luyện đan sư, chỉ cần một câu nói của vị luyện đan sư đó, một viên thần đan ném ra làm mồi nhử, chắc chắn sẽ có vô số tông môn hùng mạnh vui vẻ đảm nhận tránh nhiệm truy sát, không chỉ người của tông môn, ngay cả những kẻ mạnh không có tông môn cũng sẽ không ngần ngại tham gia vào cuộc truy sát đó.
Và luyện khí sư, người chuyên luyện chế ra thiên binh thần khí cho người tu luyện sử dụng cũng có địa vị ngang hàng với luyện đan sư. Ai mà không muốn trong tay có thêm một cây thiên binh thần khí có thể gia tăng sức chiến đấu lên gấp nhiều lần chứ? Có một cây thần khí trong tay, thậm chí có vượt vài cấp để khiêu chiến một cách dễ dàng.
Tuy luyện đan sư và luyện khí sư trên đại lục Huyền Thiên không ít, nhưng để có thể trở thành tông sư, có thể luyện chế thành công thần đan diệu dược, thiên binh thần khí thì phải có võ hồn tương ứng phù trợ, nếu không có võ hồn tương ứng, thì suốt đời chỉ là những luyện đan luyện khí học đồ, chỉ có thể luyện chế những đan dược vũ khí thông thường. Mà số người có võ hồn tương ứng, là rất ít rất ít, đặc biệt là những võ hồn cao cấp. Cấp bậc càng cao thì thành tựu sau này càng cao, lục phẩm võ hồn có thể sản sinh ra một luyện đan đại tông sư rồi đấy.
“ Cháu gái, cháu tên gì thế?” Ngay cả La trưởng lão cũng phải mang theo vẻ mặt nịnh bợ lấy lòng, dịu giọng hỏi. Khiến cho tất cả những người có mặt ở đây phải ngưỡng mộ, ghen tỵ.
Ngay cả Lăng Hàn Phong cũng chỉ dám ghen tỵ chứ không dám ghen tức, thậm chí sau này phải gia nhâp vào nhóm nịnh bợ lấy lòng, ai mà biết được sau này có cần cầu xin tới người ta không chứ? Mà hết 99% là phải cần tới, lúc này không lo đi lấy lòng, sau này người ta chẳng thèm đếm xỉa tới mình thì sao.
“ Bẩm trưởng lão, cháu tên Thẩm Thùy Vân.” Đối diện với thái độ của La trưởng lão, Thẩm Thùy Vân vô cùng thản nhiên chấp nhận, nhưng cũng nể mặt người ta là trưởng lão, nên chắp tay thi lễ đáp.
“ Tốt, tốt, người đẹp mà tên cũng đẹp. Lát nữa ta sẽ trực tiếp dẫn cháu tới gặp Lỗ tông sư, chắc chắn ông ta sẽ vui mừng khôn xiết, hết lòng đào tạo cháu thành một luyện đan đại tông sư, mọi tài nguyên đều dành cho hết cho cháu, ngoài ra, bắt đầu từ bây giờ, cháu sẽ là đệ nhất chân truyền đệ tử có địa vị sáng ngang với đệ nhất chân truyền đệ tử của bổn môn là Hàng Bá Thiên, cháu có đồng ý không.” La trưởng lão thận trọng gợi ý, chỉ sợ Thẩm Thùy Vân không có hứng thú với nghề luyện đan, hoặc không hài lòng với đãi ngộ của tông môn quay đầu bỏ đi, nếu để một thiên tài luyện đan sư, sau này có cơ hội trở thành luyện đan đại tông sư gia nhập tông môn khác, tới lúc đó chỉ có nước tông đầu vào tường tự vẫn mà thôi.
Khẽ díu mày suy nghĩ một hồi, nhìn thấy sắc mắt thấp thỏm không yên của La trưởng lão, cảm thấy hài lòng với đãi ngộ của mình, nên ngật đầu mỉm cười nói: “ Xin được tuân theo lời gợi ý của La trưởng lão ạ.”
“ Tốt, tốt, mau qua bên kia ngồi, mau qua bên kia ngồi, người đâu, còn không mau mau mang ghé cho Thẩm đại sư ngồi.” La trưởng lão quay sang mười thanh niên nam nữ quát, mười thanh niên nam nữ đó không tỏ vẻ khó chịu, thậm chí lúc này không dám mang theo vẻ mặt cao ngạo xem thường lúc ban đầu, tranh giành việc đi lấy chiếc ghế đặt ngay trước mặt Tống Thiên Hành và Lăng Hàn Phong, để Thẩm Thùy Vân ngồi xuống.
Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn hết về phía Thẩm Thùy Vân, còn mười tên xui xẻo không thể kích hoạt võ hồn không ai thèm để ý tới nữa. Mà cho dù có ai đó có thể kích hoạt võ hồn, dưới ánh hào quang của Thẩm Thùy Vân, cũng chỉ như người tàng hình mà thôi, trừ khi có thể kích hoạt võ hồn cấp 7 trở nên thì còn may ra thu hút được chút chú ý của mọi người.
Trong số mười tên xui xẻo đó có sự góp mặt của Dương Kiệt, lúc này sắc mặt của anh ta trông vô cùng khó coi. Mới cách nay chưa lâu, vẫn còn mang theo vẻ mặt tự tin, tưởng rằng sẽ kích hoạt võ hồn thần phẩm, thánh phẩm, hay thấp nhất cũng phải là cửu phẩm, thế mà sự thật phũ phàng, tựa như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào đầu, tựa như bị ai đó nắm lấy cổ áo nhấc bổng lên, tát nhiều bạt tai vào mặt tới nỗi sưng vù như đầu heo, mặc dù cho dù tát hay không tát khuôn mặt của anh ta cũng giống như cái đầu heo rồi.
Đối với Dương Kiệt, thực ra có võ hồn hay không cũng không phải quá quan trọng, vì anh ta không như những người khác phải ngồi bó gối hấp thụ linh khí để tu luyện, nên tốc độ tăng lên gấp bao nhiêu lần cũng chẳng liên quan gì tới anh ta, còn sức chiến đấu ư? Chỉ cần có đủ điểm kinh nghiệm thăng cấp giới vương quyền lên, ngay cả võ hồn cửu phẩm cũng phải né sang một bên.
Nhưng quan trọng nhất là lúc này phải bẽ mặt trước thiên hạ đấy chứ!
Không phải sao, thậm chí không cần quay đầu lại nhìn, cũng có thể cảm nhận được vẻ mặt khinh thường chế giễu của tên khốn Tư Mã Thiên, chắc lúc này hắn đang vô cùng hả hê chế giễu mình đây mà.
Tất nhiên, vẫn còn một người mang theo vẻ khó tin, quan tâm, an ủi với mình, người đó chính là Diệp Tuyền.
Dương Kiệt mang theo sắc mặt trầm đen như than, cùng chín người thất bại kia ủ rũ quay trở về hàng ngũ của người thất bại, chấp nhận số phận trở thành đệ tử tạp vụ một thời gian, đợi tới đạt tới cảnh giới tiên thiên vượt qua bài kiểm tra của tông môn, mới có thể trở thành đệ tử ngoại môn.
Không cần quá lâu, chỉ cần hai tới ba tháng thôi, khoảng cách giữa đệ tử tạp vụ và đệ tử ngoại môn sẽ bị kéo xa tới mức tuyệt vọng, cho dù cố gắng cỡ nào cũng khó có thể đuổi theo kịp. Thử nhìn vào tài nguyên tu luyện mà cả hai nhận được là đủ hiểu rồi.
Thực ra tài nguyên cũng chỉ là một phần nguyên do, quan trọng nhất là đệ tử ngoại môn có đủ thời gian để chuyên tâm tu luyện mà không cần phải lo lắng chuyện gì. Còn đệ tử tạp vụ, hằng ngày phải làm vô số công việc lớn nhỏ do tông môn truyền xuống, chỉ nội làm xong những nhiệm vụ đó cũng hết cả ngày rồi, còn thời gian nữa đâu mà tu luyện nữa chứ?
Cũng may là Dương Kiệt không cần phải tu luyện như những người kia, nếu không thì không biết phải tới năm tháng nào mới đột phá thành tiên thiên để trở thành đệ tử ngoại môn đây.
Ngay sau khi nhóm của Dương Kiệt kiểm tra xong, dưới sự phấn khích kỳ vọng của La trưởng lão, nhóm tiếp theo cứ tiếp tục bước tới kiểm tra, gần ba trăm thiên tài vượt qua bài kiểm tra đầu tiên, có thể nói là thiên tài trong thiên tài nhưng rốt cuộc số người kích hoạt được võ hồn chỉ có mười hai người. Đúng vậy, bạn không nhìn sai, chỉ đúng mười hai người mà thôi, thậm chí con số này có thể nói là khá nhiều rồi đấy. Và mười hai người đó trực tiếp trở thành đệ tử ngoại môn, còn những người còn lại sẽ bị phái tới khu vực giành cho đệ tử tạp vụ, ngày đêm làm trâu làm bò phục vụ cho tông môn.
Cũng may là Diệp Tuyền nằm trong số mười hai người kích hoạt võ hồn, đáng mừng nhất là võ hồn của cô ta đạt tới ngũ phẩm “ Kim Dịch Đại Bàng”, có thuộc tính gió, khi triệu hồi võ hồn ra, có thể hỗ trợ chiến đấu và dùng làm công cụ di chuyển, tốc độ bay của nó cực nhanh, môt cái sải cánh có thể bay tới mười ngàn dặm, nhận được sự chú ý của La trưởng lão.
Mười hai người kích hoạt võ hồn, ngoại trừ ba võ hồn lục phẩm khó tin ra, chỉ duy nhất mỗi mình Diệp Tuyền đạt ngũ phẩm võ hồn, hai người tam phẩm, năm người nhị phẩm và một người nhất phẩm.
Dưới ánh mắt cao ngạo chê cười của những người kích hoạt võ hồn thành công, Dương Kiệt cùng hai trăm tám mươi mấy người còn lại bị trực tiếp điều đi tới khu vực giành cho đệ tử tạp vụ, bắt đầu cuộc sống tông môn của mình.
Trước khi rời khỏi, Diệp Tuyền không quên phóng ánh mắt an ủi cổ vũ, miệng nhép nhỏ rằng: “ Tôi đợi ông ở ngoại môn đó, hãy mau chóng vào đây nhé.” Mặc dù Dương Kiệt không có võ hồn, nhưng Diệp Tuyền vẫn vô cùng tin tưởng vào thực lực của anh ta, trong vòng nửa tháng thăng hai cấp, luyện thể cấp 9 đã có thể đánh bại luyện thể cấp 10, hoàn toàn không thua kém những người có nhất phẩm hay thậm chí nhị phẩm võ hồn là bao, anh ta trở thành đệ tử ngoại môn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Chỉ là tới giờ vẫn nghĩ không thấu vì sao một thiên tài như Dương Kiệt lại không có võ hồn.
Dương Kiệt trao ánh mắt yên tâm cho Diệp Tuyền, mặc kệ ánh mắt đầy khiêu khích chế giễu của Tư Mã Thiên, cùng nhóm người kia quay đầu rời khỏi.
“ Đừng tưởng chuyện này là xong nha, cho dù mày trốn ở khu vực đệ tử tạp vụ, tao cũng có cách hành hạ mày thân tàn ma dại, hãy chuẩn bị đón nhận bữa tiệc tao dành sẵn cho mày đi, khà khà.” Nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Dương Kiệt đi xa dần, trong lòng Tư Mã Thiên thầm cười lạnh.
Dúng ~~~~~~!!
Mười một người kiểm tra, chín quả cầu chỉ rực cháy một cái rồi vụt tắt hẳn, chỉ duy nhất hai quả cầu do chàng thanh niên đang kiểm tra với La trưởng lão và một thanh niên cơ thể vạm vỡ, khuôn mặt hung tợn xấu xí thô kệch vẫn tiếp tục thắp sáng, càng lúc càng chói rọi hơn.
Rầm ~~~~~~!!
Ngay trên đỉnh đầu của chàng thanh niên lập tức xuất hiện một thanh kiếm cổ dạng khí, dài ba thước, lưỡi kiếm thô bằng hai ngón tay cộng lại, trên bề mặt lưỡi kiếm có vô số nét hoa văn kỳ lạ, thanh kiếm phát tán ra một khí thế sắc lạnh đáng sợ, có cảm giác có thể chém gãy bất kỳ thứ gì trên đời này.
“ Võ hồn binh khí lục phẩm, Cự Giải Kiếm, tốt, tốt, tốt!! Cậu tên gì?” Nhìn thấy võ hồn của chàng thanh niên, La trưởng lão không kềm được phấn khích kêu thót lên.
Tuy chỉ đạt lục phẩm, nhưng đối với Thánh Hỏa Tông tuyệt đối là một thiên tài hiếm gặp, phải biết rằng ngay cả võ hồn của tông chủ Thánh Hỏa Tông, Thái Việt chân nhân cũng chỉ là lục phẩm, Thiên Hỏa Linh Sư mà thôi, nhưng đã được xem là thiên tài ngàn năm hiếm gặp ở khu vực U châu này rồi. Lục phẩm võ hồn, có thể sánh ngang với đệ nhất đệ tử chân truyền Hàng Bá Thiên, người sở hữu lục phẩm võ hồn “ Uyển Nguyệt thần đao”, tung hoành Thánh Hỏa Tông không có đối thủ. Giờ lại thêm một thiên tài sở hữu ngũ phẩm võ hồn, thử hỏi La trưởng lão có thể không phấn khích được sao?
Chàng thanh niên nhìn thấy võ hồn của mình, chỉ lộ ra nụ cười nhẹ nhàng hài lòng, không tỏ ra quá phấn khích, dương dương tự đắc. Nghe thấy câu hỏi của La trưởng lão, chắp tay lễ phép nói: “ Hậu bối tên là Tống Thiên Hành, là con cháu đích truyền của gia tộc họ Tống ở thành Bắc Nguyên ạ.”
“Tống Thiên Hành, tốt, tốt, hãy đứng sang một bên chờ đợi, lát nữa sau khi kiểm tra toàn bộ xong, ta sẽ dẫn cậu đi ra mắt với thập đại trưởng lão ở nội môn, chắc chắn sẽ có người sẵn sàng thu nhận cậu làm đệ tử đích truyền.” Nghe thấy lời hứa hẹn của La trưởng lão, tuy trong lòng phấn khích vô cùng, nhưng vẫn tỏ ra vô cùng bình thản chắp tay thi lễ cảm tạ ông ta.
Nhìn thấy biểu hiện của chàng thanh niên như thế, La trưởng lão thầm ngật đầu hài lòng, cao ngạo nhưng không khoa trương, một người như thế thành tựu sau này tuyệt đối không thấp.
Nhưng lọt vào đôi mắt của tên thanh niên khuôn mặt sắc lạnh cao ngạo, có đôi mắt giống rắn độc kia lại khác, chỉ cảm thấy hắn càng nhìn càng ngứa mắt, hận không thể lao tới tặng cho hắn một cú vào mặt cho bổ ghét, cứ ở đó mà giả vờ giả vịt đi, lát nữa bố mày kích hoạt vỗ hồn cao cấp hơn, sẽ giẫm đạp lên đầu mày để mày bễ mặt cho bổ ghét.
Còn thiếu nữ mặc trang phục cung đình kia nhấp nháy đôi mắt long lanh to sáng đánh giá toàn thân trên dưới chàng thanh niên, trên môi lộ ra nụ cười thích thú. Anh hùng thích mỹ nhân, nhưng mỹ nhân cũng thích anh hùng đấy chứ.
Ngoại trừ Tống Thiên Hành kích hoạt võ hồn thành công, mười người còn lại chỉ duy nhất mỗi tên thanh niên có khuôn mặt hung tợn xấu xí kích hoạt thành công, võ hồn của hắn là nhị phẩm Thanh Phong Lang, ma thú có thuộc tính gió, không quá cao cũng không quá tệ. Nhưng vẻ mặt khoái trá cao ngạo của hắn khi nhìn vào những người thất bại kích hoạt võ hồn vẫn đang than thân trách phận vô cùng đáng ghét, đã vậy trên môi còn lộ ra nụ cười khinh thường chế giễu hừ mạnh một tiếng, khẽ né người trách xa những người kia ra, tỏ ý không muốn đứng chung với lũ phế nhân kia.
Thái độ của hắn khiến La trưởng lão khẽ díu mày, nhưng cũng không nói gì cả. Ở thế giới này mạnh được yếu thua, kẻ mạnh có quyền coi thường chà đạp kẻ yếu, đó là chuyện thường tình.
“ Mhóm tiếp theo.” ngay lập tức lại thêm mười người bước tới trước mặt mười thanh niên nam nữ kia, trong đó có tên Tư Mã Thiên đáng ghét kia, trước khi bước đi, hắn còn không quên quay đầu lại trao cho Dương Kiệt một ánh mắt đầy khiêu khích. Còn tên thanh niên có đôi mắt rắn độc bước tới trước mặt La trưởng lão tiến hành kiểm tra.
Đồng loạt bỏ tay chụp lấy quả cầu thủy tinh, La trưởng lão và mười người kia lại đọc nhẩm câu thần chú bí truyền, mười quả cầu đồng loạt rực sáng, nhưng có tám quả nhanh chóng vụt tắt, chỉ duy nhất ba quả vẫn còn thắp sáng dữ dội, phân biệt là tên thanh niên có đôi mắt rắn độc, Tư Mã Thiên, và một thiếu nữ có khuôn mặt bầu bĩnh, thân hình nhỏ nhắn trông vô cùng dễ thương.
“Lại là lục phẩm võ hồn Bồ Thi Khúc Xà!!!” Chỉ thấy trên đỉnh đầu tên thanh niên có đôi mắt rắn độc xuất hiện một con rắn toàn thân phát sáng, trên đỉnh đầu có một thớ thịt giống như chiếc sừng, thân rắn cuộn tròn dài trên ba mét, phần đầu ngẩng cao lên dùng đôi mắt lạnh lùng khát máu quét ngang qua những người có mặt ở đây, tỏ vẻ vô cùng phấn khích thèm khát.
Xịt ~~~~~~!!
Tiếng hít sâu vang lên liên hồi, không ít người tỏ vẻ sợ hãi thấp thỏm không yên, ngay cả mười thanh niên nam nữ đạt tới cảnh giới chân nguyên cũng không ngoại lệ, cơ thể không tự chủ tránh xa tên thanh niên đó ra, không ai dám tới gần hắn.
Bồ Thi Khúc Xà, loại ma thú đáng sợ có tốc độ nhanh như gió, nọc độc của nó có thể giết chết một người cùng cấp ngay tức khắc, nếu như tên thanh niên đó có thể dung hợp được với võ hồn của mình, vậy thì sau này hắn sẽ sở hữu tốc độ di chuyển cực nhanh, mỗi chiêu tấn công đều mang theo độc tố đáng sợ, ngay cả những người có thực lực lớn mạnh hơn vài cấp cũng không dám sáp lá cà với hắn, không chừng bị dính chiêu như chơi.
Tên thanh niên hài lòng với biểu hiện của mọi người, sau đó phóng ánh mắt đầy khiêu khích về phía Tống Thiên Hành, Tống Thiên Hành chỉ mỉm cười đáp trả, không nói năng gì cả.
“ Cậu tên gì thế?” La trưởng lão tỏ vẻ vui mừng tột độ, không ngờ hôm nay lại may mắn như thế, cùng một lúc xuất hiện hai thiên tài sở hữu võ hồn lục phẩm, chẳng lẽ là niềm báo rằng Thánh Hỏa Tông sẽ ngày càng lớn mạnh sao?
“ Bẩm La trưởng lão, hậu bối tên Lăng Hàn Phong ạ.” Mặc dù vô cùng cao ngạo, nhưng đối diện với La trưởng lão, hắn cũng không dám làm càn, vô cùng lễ phép chắp tay thi lễ đáp.
“ Tốt, tốt, hãy đứng sang một bên chờ đợi, lát nữa ta sẽ dẫn theo cậu và Tống Thiên Hành vào nội môn ra mắt với tông chủ và các vị trưởng lão cấp cao.” Lăng Hàn Phong lại chắp tay thi lễ một cái, sau đó đi tới bên cạnh Tống Thiên Hành, hừ mạnh tiếng, không thèm nói chuyện với Tống Thiên Hành, mang theo ánh mắt ngạo thị thiên hạ để theo dõi những người kiểm tra tiếp theo.
Võ hồn của Tư Mã Thiên đạt tới tam phẩm “ Huyền Băng Cự Hùng”, đó là một con gấu khổng lồ cao trên hai mét rưỡi, toàn thân trắng như tuyết, trong miệng không ngừng phun ra khí lạnh có thể đóng băng không khí ở xung quanh, cũng là một võ hồn đáng mơ ước của nhiều người. Tư Mã Thiên tỏ ra vô cùng khoái trí, nhìn về phía Dương Kiệt, trên môi lộ ra nụ cười sắc lạnh đầy sát khí.
Đối diện với ánh mắt sát khí đằng đằng của tên bại tướng đó, Dương Kiệt chỉ bễu môi, trong lòng thầm nghĩ: “ Đợi bố mày kích hoạt võ hồn cửu phẩm, thánh phẩm hay thậm chí là thần phẩm, một tay vỗ chết con gấu bông Wendy của ngươi, để xem ngươi còn dám chảnh chó với ta không.”
Nhìn thấy thái độ dửng dưng của Dương Kiệt, Tư Mã Thiên nộ khí xung thiên, nếu như La trưởng lão không có mặt ở đây, e rằng hắn đã điều khiển võ hồn của mình lao tới một cú đập cho Dương Kiệt thành miếng thịt nát rồi.
Nhận được lời khen ngợi cổ vũ của La trưởng lão, Tư Mã Thiên ngẩng cao đầu đi thẳng về phía Tống Thiên Hành và Lăng Hàn Phong đang đứng, nhưng chỉ đứng phía sau lưng chứ không dám đứng ngang hàng với hai người kia.
Tống Thiên Hành trao cho hắn ánh mắt thân thiện, còn Lăng Hàn Phong thậm chí không thèm để ý tới hắn làm gì, cũng chỉ là một con kiến mạnh hơn chút so với mấy con khác, chẳng có gì đáng để bận tâm cả.
Thiếu nữ có khuôn mặt bầu bĩnh kia là nhị phẩm võ hồn “ Tam Vĩ linh miêu”, một loại biến thể của thất phẩm võ hồn “ cửu vĩ linh miêu”. Người sở hữu loại võ hồn nay có thân pháp nhanh nhẹn, đặc biệt là có ba cái mạng, có nghĩa là có thể chết rồi hồi sinh ba lần, tuy hỗ trợ chiến đấu không nhiều, nhưng tuyệt đối là võ hồn giữ mạng vô giá. Vì cho dù là thiên hạ đệ nhất cao thủ, cũng không dám vỗ ngực tự xưng rằng mình tuyệt đối an toàn, ai mà biết được một ngày nào đó rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm tới tính mạng chứ? Có cơ hội hồi sinh ba lần, tuyệt đối là thứ dùng bao nhiêu của cải báu vật cũng không đổi lấy được. Tương truyền Cửu Vĩ Linh Miêu có thể hồi sinh tới chín lần. Chỉ là võ hồn này không thể gia tăng sức chiến đấu, tốc độ tu luyện cũng như người không có võ hồn, nên thuộc dạng ăn thì vô vị, bỏ thì tiếc nuối đối với tông môn.
“ Mười người tiếp theo bước ra.” Lần này đã tới lượt Dương Kiệt tiến hành kiểm tra, trao ánh mắt yên tâm về phía Diệp Tuyền vừa mới cổ vũ mình, vô cùng tự tin bước tới trước mặt một thanh niên phụ trách kiểm tra, khẽ quay đầu nhìn về phía Tư Mã Thiên, trên môi lộ ra nụ cười khiêu khích, miệng lẩm nhẩm nói nhỏ tới nỗi chỉ mình anh ta nghe được, nhưng nhìn cách nhép miệng của anh ta, Tư Mã Thiên lập tức hiểu ý Dương Kiệt đang muốn nói gì: “ hãy xem bố mày đây.”
Tư Mã Thiên chỉ cười lạnh tiếng: “ Để xem mày làm được cái trò trống gì? cùng lắm là nhị phẩm võ hồn là cao chứ gì. Sao mà sánh bằng với thiên tài của một gia tộc hùng mạnh truyền thừa mấy ngàn năm nay chứ?”
Thì ra võ hồn của mọi người đa số được truyền thừa từ huyết thống, thông thường thì nếu tổ tiên sở hữu võ hồn, thì con cháu sau này sẽ dễ dàng kích hoạt võ hồn hơn, và võ hồn của tổ tiên càng cao thì võ hồn con cháu sau này sẽ càng ca, thậm chí có cơ hội vượt trên cả tổ tiên sở hữu võ hồn cao cấp hơn nữa. Tổ tiên của gia tộc Tư Mã từng sở hữu võ hồn lục phẩm “ Đại Địa Chi Hùng", Tư Mã Thiên không thể sánh bằng tổ tiên, nên chỉ sở hữu một biến thể của “ Đại Địa Chi Hùng” tam phẫm võ hồn “ Huyền Băng Chi Hùng".
Tất nhiên, không có nghĩa là nếu tổ tiên không có võ hồn thì con cháu không có cơ hội kích hoạt võ hồn, chỉ là tỷ lệ thành công của họ thấp hơn rất nhiều so với những người có huyết thống truyền thừa.
Đó là lý do vì sao Tư Mã Thiên tự tin võ hồn của một tên vô danh tiểu tốt không có gia tộc hùng mạnh như Dương Kiệt tuyệt đối không thể vượt qua mình, thậm chí có thể kích hoạt võ hồn hay không cũng là cả một vấn đề.
Tất cả mọi người đồng loạt để tên quả cầu thủy tinh, kết quả có tới mười quả cầu thủy tinh vừa thắp sáng rồi tắt hẳn, chỉ duy nhất thiếu nữ mặc trang phục cung đình đang tiến hành kiểm tra với La trưởng lão thành công kích hoạt võ hồn.
“ Lại là lục phẩm võ hồn, đã vậy còn là….là…. Linh Lung Huyền Thiên Đỉnh!!!” Trên đầu thiếu nữ trang phục cung đình xuất hiện một cái đỉnh ba chân hai tai, thân đỉnh khảm vàng, có thêu hình vẽ vô số linh thú đang vây quanh như đang triều bái cái đỉnh.
Thiếu nữ cũng có chút bất ngờ võ hồn của mình, nhưng nhanh chóng được thay bằng nụ cười phấn khích tột cùng.
Lục phẩm võ hồn Linh Lung Huyền Thiên Đỉnh, người sở hữu võ hồn này sau này tuyệt đối có thể trở thành luyện đan tông sư, luyện bất kỳ loại đan dược nào tỷ lệ thành công cũng tăng 50 %, chất lượng, sản lượng cũng gia tăng một cách đáng kể. Phải biết rằng cho dù là một luyện đan đại tông sư dày công toi luyện hết cả trăm năm, nếu như không có võ hồn, tỷ lệ luyện đan thành công chỉ đạt khoảng 20 ~ 30 %, và phẩm chất của đan dược càng cao thì tỷ lệ thành công càng thấp, cho nên sở hữu một võ hồn lục phẩm Linh Lung Huyền Thiên Đỉnh, tuyệt đối là võ hồn đáng mơ ước của bất kỳ một luyện đan sư nào trên đại lục Huyền Thiên này, ngay cả đan dược tông sư đứng đầu Thánh Hỏa Tông, cũng chỉ sở hữu võ hồn tứ phẩm thái hòa đỉnh, đã vậy đã trở thành một người có địa vị quyền lực nhất nhì trong khu vực U châu, ngay cả tông chủ của các tông môn hùng mạnh khi gặp ông ta cũng phải cúi đầu chào hỏi lấy lòng. Giờ cô gái sở hữu võ hồn lục phẩm, cấp bậc cao hơn hai cấp so với vị đan dược tông sư của tông môn, nếu như cô ta chịu đi theo con đường luyện đan sư, dưới sự dìu dắt bồi dưỡng của vị đan dược tông sư kia, sau này thậm chí có thể vượt qua sư phụ của mình trở thành nhất đại tông sư cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Nhất đại tông sư, cho dù đi tới khu vực trung ương, cũng được chào đón nồng nhiệt, địa vị sánh ngang với các vị trưởng lão quyền lực trong các tông môn hùng mạnh.
Ở đại lục Huyền Thiên này, có hai nghề nghiệp có địa vị cao hơn những người tu luyện thông thường rất nhiều. Đó chính là luyện đan sư và luyện khí sư. Luyện đan sư là người chuyên luyện chế ra thần đan diệu dược cho người tu luyện sử dụng, muốn nhận được cái ngật đầu đồng ý giúp đỡ luyện một viên thần đan của luyện đan sư, không ít kẻ mạnh trên đại lục Huyền Thiên phải chuẩn bị quà cáp đầy đủ, thậm chí phải quỳ xuống khấu đầu ba ngày ba đêm mới mong nhận được cái ngật đầu của người ta. Thử nghĩ xem, nếu như nhờ vả được một luyện đan tông sư giúp luyện chế thành công một viên thần đan gia tăng tỷ lệ độ kiếp thành công lên tới 60 %, còn một người không có thần đan trong tay tỷ lệ độ kiếp thành công chỉ khoảng 10 %, tăng gần 50 % tỷ lệ độ kiếp thành công, đó là một con số khiến không ít người điên cuồng, độ kiếp thành công không chỉ liên quan tới thực lực, còn liên quan tới mạng sống của mình, độ kiếp thất bại đồng nghĩa với cái chết không có cơ hội đầu thai. cũng đủ hiểu tầm quan trọng của đan dược quý giá như thế nào rồi. đó là lý do vì sao luyện đan sư có địa vị cao quý như thế này.
Trên đại lục Huyền Thiên có một câu nói bất hủ “ thà đắc tội với tông chủ của tông môn hùng mạnh nhất của đại lục Huyền Thiên, cũng đừng nên đắc tội một luyện đan tông sư”. Vì đắc tội tông chủ, chỉ phải đối diện sự truy sát của một tông môn, còn nếu đắc tội với luyện đan sư, chỉ cần một câu nói của vị luyện đan sư đó, một viên thần đan ném ra làm mồi nhử, chắc chắn sẽ có vô số tông môn hùng mạnh vui vẻ đảm nhận tránh nhiệm truy sát, không chỉ người của tông môn, ngay cả những kẻ mạnh không có tông môn cũng sẽ không ngần ngại tham gia vào cuộc truy sát đó.
Và luyện khí sư, người chuyên luyện chế ra thiên binh thần khí cho người tu luyện sử dụng cũng có địa vị ngang hàng với luyện đan sư. Ai mà không muốn trong tay có thêm một cây thiên binh thần khí có thể gia tăng sức chiến đấu lên gấp nhiều lần chứ? Có một cây thần khí trong tay, thậm chí có vượt vài cấp để khiêu chiến một cách dễ dàng.
Tuy luyện đan sư và luyện khí sư trên đại lục Huyền Thiên không ít, nhưng để có thể trở thành tông sư, có thể luyện chế thành công thần đan diệu dược, thiên binh thần khí thì phải có võ hồn tương ứng phù trợ, nếu không có võ hồn tương ứng, thì suốt đời chỉ là những luyện đan luyện khí học đồ, chỉ có thể luyện chế những đan dược vũ khí thông thường. Mà số người có võ hồn tương ứng, là rất ít rất ít, đặc biệt là những võ hồn cao cấp. Cấp bậc càng cao thì thành tựu sau này càng cao, lục phẩm võ hồn có thể sản sinh ra một luyện đan đại tông sư rồi đấy.
“ Cháu gái, cháu tên gì thế?” Ngay cả La trưởng lão cũng phải mang theo vẻ mặt nịnh bợ lấy lòng, dịu giọng hỏi. Khiến cho tất cả những người có mặt ở đây phải ngưỡng mộ, ghen tỵ.
Ngay cả Lăng Hàn Phong cũng chỉ dám ghen tỵ chứ không dám ghen tức, thậm chí sau này phải gia nhâp vào nhóm nịnh bợ lấy lòng, ai mà biết được sau này có cần cầu xin tới người ta không chứ? Mà hết 99% là phải cần tới, lúc này không lo đi lấy lòng, sau này người ta chẳng thèm đếm xỉa tới mình thì sao.
“ Bẩm trưởng lão, cháu tên Thẩm Thùy Vân.” Đối diện với thái độ của La trưởng lão, Thẩm Thùy Vân vô cùng thản nhiên chấp nhận, nhưng cũng nể mặt người ta là trưởng lão, nên chắp tay thi lễ đáp.
“ Tốt, tốt, người đẹp mà tên cũng đẹp. Lát nữa ta sẽ trực tiếp dẫn cháu tới gặp Lỗ tông sư, chắc chắn ông ta sẽ vui mừng khôn xiết, hết lòng đào tạo cháu thành một luyện đan đại tông sư, mọi tài nguyên đều dành cho hết cho cháu, ngoài ra, bắt đầu từ bây giờ, cháu sẽ là đệ nhất chân truyền đệ tử có địa vị sáng ngang với đệ nhất chân truyền đệ tử của bổn môn là Hàng Bá Thiên, cháu có đồng ý không.” La trưởng lão thận trọng gợi ý, chỉ sợ Thẩm Thùy Vân không có hứng thú với nghề luyện đan, hoặc không hài lòng với đãi ngộ của tông môn quay đầu bỏ đi, nếu để một thiên tài luyện đan sư, sau này có cơ hội trở thành luyện đan đại tông sư gia nhập tông môn khác, tới lúc đó chỉ có nước tông đầu vào tường tự vẫn mà thôi.
Khẽ díu mày suy nghĩ một hồi, nhìn thấy sắc mắt thấp thỏm không yên của La trưởng lão, cảm thấy hài lòng với đãi ngộ của mình, nên ngật đầu mỉm cười nói: “ Xin được tuân theo lời gợi ý của La trưởng lão ạ.”
“ Tốt, tốt, mau qua bên kia ngồi, mau qua bên kia ngồi, người đâu, còn không mau mau mang ghé cho Thẩm đại sư ngồi.” La trưởng lão quay sang mười thanh niên nam nữ quát, mười thanh niên nam nữ đó không tỏ vẻ khó chịu, thậm chí lúc này không dám mang theo vẻ mặt cao ngạo xem thường lúc ban đầu, tranh giành việc đi lấy chiếc ghế đặt ngay trước mặt Tống Thiên Hành và Lăng Hàn Phong, để Thẩm Thùy Vân ngồi xuống.
Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn hết về phía Thẩm Thùy Vân, còn mười tên xui xẻo không thể kích hoạt võ hồn không ai thèm để ý tới nữa. Mà cho dù có ai đó có thể kích hoạt võ hồn, dưới ánh hào quang của Thẩm Thùy Vân, cũng chỉ như người tàng hình mà thôi, trừ khi có thể kích hoạt võ hồn cấp 7 trở nên thì còn may ra thu hút được chút chú ý của mọi người.
Trong số mười tên xui xẻo đó có sự góp mặt của Dương Kiệt, lúc này sắc mặt của anh ta trông vô cùng khó coi. Mới cách nay chưa lâu, vẫn còn mang theo vẻ mặt tự tin, tưởng rằng sẽ kích hoạt võ hồn thần phẩm, thánh phẩm, hay thấp nhất cũng phải là cửu phẩm, thế mà sự thật phũ phàng, tựa như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào đầu, tựa như bị ai đó nắm lấy cổ áo nhấc bổng lên, tát nhiều bạt tai vào mặt tới nỗi sưng vù như đầu heo, mặc dù cho dù tát hay không tát khuôn mặt của anh ta cũng giống như cái đầu heo rồi.
Đối với Dương Kiệt, thực ra có võ hồn hay không cũng không phải quá quan trọng, vì anh ta không như những người khác phải ngồi bó gối hấp thụ linh khí để tu luyện, nên tốc độ tăng lên gấp bao nhiêu lần cũng chẳng liên quan gì tới anh ta, còn sức chiến đấu ư? Chỉ cần có đủ điểm kinh nghiệm thăng cấp giới vương quyền lên, ngay cả võ hồn cửu phẩm cũng phải né sang một bên.
Nhưng quan trọng nhất là lúc này phải bẽ mặt trước thiên hạ đấy chứ!
Không phải sao, thậm chí không cần quay đầu lại nhìn, cũng có thể cảm nhận được vẻ mặt khinh thường chế giễu của tên khốn Tư Mã Thiên, chắc lúc này hắn đang vô cùng hả hê chế giễu mình đây mà.
Tất nhiên, vẫn còn một người mang theo vẻ khó tin, quan tâm, an ủi với mình, người đó chính là Diệp Tuyền.
Dương Kiệt mang theo sắc mặt trầm đen như than, cùng chín người thất bại kia ủ rũ quay trở về hàng ngũ của người thất bại, chấp nhận số phận trở thành đệ tử tạp vụ một thời gian, đợi tới đạt tới cảnh giới tiên thiên vượt qua bài kiểm tra của tông môn, mới có thể trở thành đệ tử ngoại môn.
Không cần quá lâu, chỉ cần hai tới ba tháng thôi, khoảng cách giữa đệ tử tạp vụ và đệ tử ngoại môn sẽ bị kéo xa tới mức tuyệt vọng, cho dù cố gắng cỡ nào cũng khó có thể đuổi theo kịp. Thử nhìn vào tài nguyên tu luyện mà cả hai nhận được là đủ hiểu rồi.
Thực ra tài nguyên cũng chỉ là một phần nguyên do, quan trọng nhất là đệ tử ngoại môn có đủ thời gian để chuyên tâm tu luyện mà không cần phải lo lắng chuyện gì. Còn đệ tử tạp vụ, hằng ngày phải làm vô số công việc lớn nhỏ do tông môn truyền xuống, chỉ nội làm xong những nhiệm vụ đó cũng hết cả ngày rồi, còn thời gian nữa đâu mà tu luyện nữa chứ?
Cũng may là Dương Kiệt không cần phải tu luyện như những người kia, nếu không thì không biết phải tới năm tháng nào mới đột phá thành tiên thiên để trở thành đệ tử ngoại môn đây.
Ngay sau khi nhóm của Dương Kiệt kiểm tra xong, dưới sự phấn khích kỳ vọng của La trưởng lão, nhóm tiếp theo cứ tiếp tục bước tới kiểm tra, gần ba trăm thiên tài vượt qua bài kiểm tra đầu tiên, có thể nói là thiên tài trong thiên tài nhưng rốt cuộc số người kích hoạt được võ hồn chỉ có mười hai người. Đúng vậy, bạn không nhìn sai, chỉ đúng mười hai người mà thôi, thậm chí con số này có thể nói là khá nhiều rồi đấy. Và mười hai người đó trực tiếp trở thành đệ tử ngoại môn, còn những người còn lại sẽ bị phái tới khu vực giành cho đệ tử tạp vụ, ngày đêm làm trâu làm bò phục vụ cho tông môn.
Cũng may là Diệp Tuyền nằm trong số mười hai người kích hoạt võ hồn, đáng mừng nhất là võ hồn của cô ta đạt tới ngũ phẩm “ Kim Dịch Đại Bàng”, có thuộc tính gió, khi triệu hồi võ hồn ra, có thể hỗ trợ chiến đấu và dùng làm công cụ di chuyển, tốc độ bay của nó cực nhanh, môt cái sải cánh có thể bay tới mười ngàn dặm, nhận được sự chú ý của La trưởng lão.
Mười hai người kích hoạt võ hồn, ngoại trừ ba võ hồn lục phẩm khó tin ra, chỉ duy nhất mỗi mình Diệp Tuyền đạt ngũ phẩm võ hồn, hai người tam phẩm, năm người nhị phẩm và một người nhất phẩm.
Dưới ánh mắt cao ngạo chê cười của những người kích hoạt võ hồn thành công, Dương Kiệt cùng hai trăm tám mươi mấy người còn lại bị trực tiếp điều đi tới khu vực giành cho đệ tử tạp vụ, bắt đầu cuộc sống tông môn của mình.
Trước khi rời khỏi, Diệp Tuyền không quên phóng ánh mắt an ủi cổ vũ, miệng nhép nhỏ rằng: “ Tôi đợi ông ở ngoại môn đó, hãy mau chóng vào đây nhé.” Mặc dù Dương Kiệt không có võ hồn, nhưng Diệp Tuyền vẫn vô cùng tin tưởng vào thực lực của anh ta, trong vòng nửa tháng thăng hai cấp, luyện thể cấp 9 đã có thể đánh bại luyện thể cấp 10, hoàn toàn không thua kém những người có nhất phẩm hay thậm chí nhị phẩm võ hồn là bao, anh ta trở thành đệ tử ngoại môn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Chỉ là tới giờ vẫn nghĩ không thấu vì sao một thiên tài như Dương Kiệt lại không có võ hồn.
Dương Kiệt trao ánh mắt yên tâm cho Diệp Tuyền, mặc kệ ánh mắt đầy khiêu khích chế giễu của Tư Mã Thiên, cùng nhóm người kia quay đầu rời khỏi.
“ Đừng tưởng chuyện này là xong nha, cho dù mày trốn ở khu vực đệ tử tạp vụ, tao cũng có cách hành hạ mày thân tàn ma dại, hãy chuẩn bị đón nhận bữa tiệc tao dành sẵn cho mày đi, khà khà.” Nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Dương Kiệt đi xa dần, trong lòng Tư Mã Thiên thầm cười lạnh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook