Phi Duyệt Quân Tâm
-
Chương 196: Buồn cười!Lục Uyển này! ! !
Cứ như vậy, Ninh Thanh ôm hắn khóc rồi ngủ đi,Mộc Xuân Phong vẫn luôn ngồi ở bên giường nhìn nàng rơi lệ,ngay cả nằm mơ cũng rơi lệ, bản thân thương nàng càng nhiều…
Từ hôm nay trở đi ,ta sẽ chăm sóc cho nàng
Lâu Phủ.
Tra Tiểu Tân vừa vui vừa thẹn ngồi ở Liêm Tâm Các chờ Lâu Lan, bên ngoài không ngừng truyền đến âm thanh ồn ào, nàng biết bằng hữu Lâu Lan rất nhiều, chỉ sợ lúc này cũng chưa chiêu đãi xong, không khỏi nâng đầu tưởng,lúc này chắc Mộc Xuân Phong và Ninh Thanh động phòng , nghĩ vậy mặt lại đỏ, trời ơi, nàng khi nào thì trở nên không thuần khiết như vậy? !
Chính vào lúc này bỗng nhiên nhìn đến một bóng người ngay tại ngoài cửa sổ, ảnh ngược trên cửa sổ giấy ấn ra bóng dáng.
“Tiểu Lâu!” Tra Tiểu Tân vui vẻ nhảy nhót chạy ra ngoài,nụ cười trên mặt rất nhanh ngưng lại, thân ảnh màu đỏ đứng ở đằng kia không phải là Thu Dung sao? !
Thu Dung thấy mặt nàng có vài phần ngượng ngùng và nhát gan, hồi lâu mới nhỏ giọng nói: “Chúc mừng, chúc mừng muội.” Lúc nói chuyện mười ngón tay kháp chặt lại với nhau , giống như thật khẩn trương.
Trên mặt Tra Tiểu Tân giật mình một chút sau đó tiêu tán hóa thành ý cười, đi lên phía trước nắm chắc tay nàng: “Cám ơn tỷ,Thu Dung.”So với lần trước hôm nay tỷ ấy đỡ hơn rất nhiều, ánh mắt cũng có thần rất nhiều, chẳng qua là cả người nhìn qua vẫn có chút suy yếu.
Hai người cứ như vậy có một câu cũng không nói, mặc dù có chút xấu hổ, nhưng cũng ấm áp.
Hàn huyên trong chốc lát sau thần sắc Thu Dung bỗng nhiên nghiêm cẩn nói: “Tiểu Tân, vương gia xảy ra việc kia muội không biết sao?”
“Chuyện gì?” Tra Tiểu Tân không rõ cho nên nhăn lại mày,Lâu Lan có chuyện gì, mà nàng cũng không biết Thu Dung muốn nói là cái gì.
“Hắn bị hoàng thượng cho từ quan .” Thu Dung nói những lời con ngươi thiếu chút nửa rơi lệ , giống như lo lắng Lâu Lan có phải đã làm chuyện gì để hoàng thượng phẫn nộ.
Cảm nhận được bàn tay trong tay mình lạnh run,Tra Tiểu Tân nén lại suy nghĩ lung tung đi đến an ủi nàng: “Thu Dung,tỷ đừng sợ, chắc là không có chuyện gì ,đêm nay muội sẽ hỏi chàng ấy.” Kỳ thực vừa mới nghe được nàng thật sự hoảng sợ, từ quan không phải chuyện nhỏ nha, tại sao hắn một chữ cũng không nói? !
“Ừm!” Thu Dung dùng sức gật đầu nước mắt chảy xuống, dáng vẻ vừa thấy đã thương, gật đầu sau lại khẩn trương kéo nhanh tay nàng: “Chuyện này tỷ cũng nghe mọi người nói,muội cũng đừng nói với Vương gia tỷ hỏi muội.”
“Yên tâm, sẽ không .” Tra Tiểu Tân mỉm cười nói, nhưng tim lại đau nhói, chính nàng cũng chưa phát hiện sắc mặt mình dần dần tái nhợt.
Động phòng hoa chúc, một mảnh ái muội.
Tra Tiểu Tân vẫn như ban nãy ngồi ở trên giường chẳng qua là tâm tình lại đại bất đồng, không yên bất an, tâm phiền ý loạn, tuy rằng việc triều chính nàng không hiểu, nhưng ảnh hưởng của Lâu Lan ở Kỳ quốc nàng vẫn biết, cho nênhoàng thượng dám để hắn từ quan nhất định không phải chuyện nhỏ! Ngay khi nàng miên man suy nghĩ thì cửa được mở ra,Lâu Lan đi vào.
Y phục đỏ thẫm, tóc đen, con ngươi hẹp dài,vẻ mặt tuấn mỹ làm lay động long người.
Nàng nắm chặt tay hắn khẩn trương hỏi: “Hoàng thượng vì sao cho chàng từ quan nha?”
Lâu Lan chăm chú nhìn nàng ý cười trong mắt rõ ràng run sợ sau mới khôi phục, bất động thanh sắc vỗ về bên má nàng: “Ai nói với nàng?” Hắn biết nàng đang mang thai, lại chuyện này nói với nàng để ảnh hưởng tâm tình của nàng ! !
“Chàng mặc kệ là ai nói , chàng nói cho thiếp biết.” Tra Tiểu Tân nhất quyết không tha hỏi, mặt dường như cùng hắn dán vớinhau. Hiện tại không thể so trước kia, trước kia dù có chuyện gì thì chỉ có hắn và nàng, nhưng là hiện tại nàng có cục cưng, nghĩ đến cục cưng bị kích thích xuất ra.
“Nàng không nói là ai nói , ta cũng không nói.” Lâu Lan dịu dàng hôn thái dương nàng một chút nhẹ giọng nói, ngón tay cũng nắm chặt mười ngón tay của nàng, mắt phượng nhìn như mỉm cười nhưng đáy mắt lại cất giấu thật sâu lệ khí, như hắn biết là người kia, định không buông tha! ! !
Tra Tiểu Tân ngẩng cổ lên chậm rãi lùi về, vẻ mặt mất hứng, đẩy ra hắn tức giận ngồi ở một bên không nói lời nào.
Việc này làm Lâu Lan kinh ngạc, như bình thường nàng nhất định ngoan ngoãn nói, hôm nay quật cường như thế, không đoán hắn cũng biết là ai nói cho nàng . Nghĩ đến đây hắn dụ dỗ ngửi mùi thơm ở cổ nàng, nói: “Được, ta nói, ta nói.”
Tra Tiểu Tân tuy rằng vẫn không để ý hắn, nhưng sắc mặt lại nhu hạ, không giống bộ dáng hung dữ ban nãy.
Cứ như vậy,Lâu Lan nói chuyện hắn vào cung không thiếu một chữ nói cho nàng nghe.Mặc dù hắn không muốn nói , nhưng đêm thành thân không nên giấu giếm nàng chuyện gì, giấu diếm là chuyện đáng sợ.
“Buồn cười! Lục Uyển này! ! !” Nghe xong lời hắn nói sau đó Tra Tiểu Tân tức giận đến nổi trận lôi đình, thật giống như hận không thể bóp chết Lục Uyển. Lâu Lan cười mà không nói, ở trên mặt của nàng, trên cổ lưu luyến hôn, hắn hôn đến nơi đó ẩm ướt , nóng nóng , làm thân thể Tra Tiểu Tân run rẩy, khẽ sẳng giọng: “Đứng đắn một chút! Chuyện còn chưa nói xong đâu!”
“Ha ha, ở trên giường đương nhiên là muốn làm chuyện trên giường.” Hắn câu môi cười quỷ dị, lập tức đem nàng áp ở trên giường đồng thời cũng đem chăn che khuất hai người.
Từ hôm nay trở đi ,ta sẽ chăm sóc cho nàng
Lâu Phủ.
Tra Tiểu Tân vừa vui vừa thẹn ngồi ở Liêm Tâm Các chờ Lâu Lan, bên ngoài không ngừng truyền đến âm thanh ồn ào, nàng biết bằng hữu Lâu Lan rất nhiều, chỉ sợ lúc này cũng chưa chiêu đãi xong, không khỏi nâng đầu tưởng,lúc này chắc Mộc Xuân Phong và Ninh Thanh động phòng , nghĩ vậy mặt lại đỏ, trời ơi, nàng khi nào thì trở nên không thuần khiết như vậy? !
Chính vào lúc này bỗng nhiên nhìn đến một bóng người ngay tại ngoài cửa sổ, ảnh ngược trên cửa sổ giấy ấn ra bóng dáng.
“Tiểu Lâu!” Tra Tiểu Tân vui vẻ nhảy nhót chạy ra ngoài,nụ cười trên mặt rất nhanh ngưng lại, thân ảnh màu đỏ đứng ở đằng kia không phải là Thu Dung sao? !
Thu Dung thấy mặt nàng có vài phần ngượng ngùng và nhát gan, hồi lâu mới nhỏ giọng nói: “Chúc mừng, chúc mừng muội.” Lúc nói chuyện mười ngón tay kháp chặt lại với nhau , giống như thật khẩn trương.
Trên mặt Tra Tiểu Tân giật mình một chút sau đó tiêu tán hóa thành ý cười, đi lên phía trước nắm chắc tay nàng: “Cám ơn tỷ,Thu Dung.”So với lần trước hôm nay tỷ ấy đỡ hơn rất nhiều, ánh mắt cũng có thần rất nhiều, chẳng qua là cả người nhìn qua vẫn có chút suy yếu.
Hai người cứ như vậy có một câu cũng không nói, mặc dù có chút xấu hổ, nhưng cũng ấm áp.
Hàn huyên trong chốc lát sau thần sắc Thu Dung bỗng nhiên nghiêm cẩn nói: “Tiểu Tân, vương gia xảy ra việc kia muội không biết sao?”
“Chuyện gì?” Tra Tiểu Tân không rõ cho nên nhăn lại mày,Lâu Lan có chuyện gì, mà nàng cũng không biết Thu Dung muốn nói là cái gì.
“Hắn bị hoàng thượng cho từ quan .” Thu Dung nói những lời con ngươi thiếu chút nửa rơi lệ , giống như lo lắng Lâu Lan có phải đã làm chuyện gì để hoàng thượng phẫn nộ.
Cảm nhận được bàn tay trong tay mình lạnh run,Tra Tiểu Tân nén lại suy nghĩ lung tung đi đến an ủi nàng: “Thu Dung,tỷ đừng sợ, chắc là không có chuyện gì ,đêm nay muội sẽ hỏi chàng ấy.” Kỳ thực vừa mới nghe được nàng thật sự hoảng sợ, từ quan không phải chuyện nhỏ nha, tại sao hắn một chữ cũng không nói? !
“Ừm!” Thu Dung dùng sức gật đầu nước mắt chảy xuống, dáng vẻ vừa thấy đã thương, gật đầu sau lại khẩn trương kéo nhanh tay nàng: “Chuyện này tỷ cũng nghe mọi người nói,muội cũng đừng nói với Vương gia tỷ hỏi muội.”
“Yên tâm, sẽ không .” Tra Tiểu Tân mỉm cười nói, nhưng tim lại đau nhói, chính nàng cũng chưa phát hiện sắc mặt mình dần dần tái nhợt.
Động phòng hoa chúc, một mảnh ái muội.
Tra Tiểu Tân vẫn như ban nãy ngồi ở trên giường chẳng qua là tâm tình lại đại bất đồng, không yên bất an, tâm phiền ý loạn, tuy rằng việc triều chính nàng không hiểu, nhưng ảnh hưởng của Lâu Lan ở Kỳ quốc nàng vẫn biết, cho nênhoàng thượng dám để hắn từ quan nhất định không phải chuyện nhỏ! Ngay khi nàng miên man suy nghĩ thì cửa được mở ra,Lâu Lan đi vào.
Y phục đỏ thẫm, tóc đen, con ngươi hẹp dài,vẻ mặt tuấn mỹ làm lay động long người.
Nàng nắm chặt tay hắn khẩn trương hỏi: “Hoàng thượng vì sao cho chàng từ quan nha?”
Lâu Lan chăm chú nhìn nàng ý cười trong mắt rõ ràng run sợ sau mới khôi phục, bất động thanh sắc vỗ về bên má nàng: “Ai nói với nàng?” Hắn biết nàng đang mang thai, lại chuyện này nói với nàng để ảnh hưởng tâm tình của nàng ! !
“Chàng mặc kệ là ai nói , chàng nói cho thiếp biết.” Tra Tiểu Tân nhất quyết không tha hỏi, mặt dường như cùng hắn dán vớinhau. Hiện tại không thể so trước kia, trước kia dù có chuyện gì thì chỉ có hắn và nàng, nhưng là hiện tại nàng có cục cưng, nghĩ đến cục cưng bị kích thích xuất ra.
“Nàng không nói là ai nói , ta cũng không nói.” Lâu Lan dịu dàng hôn thái dương nàng một chút nhẹ giọng nói, ngón tay cũng nắm chặt mười ngón tay của nàng, mắt phượng nhìn như mỉm cười nhưng đáy mắt lại cất giấu thật sâu lệ khí, như hắn biết là người kia, định không buông tha! ! !
Tra Tiểu Tân ngẩng cổ lên chậm rãi lùi về, vẻ mặt mất hứng, đẩy ra hắn tức giận ngồi ở một bên không nói lời nào.
Việc này làm Lâu Lan kinh ngạc, như bình thường nàng nhất định ngoan ngoãn nói, hôm nay quật cường như thế, không đoán hắn cũng biết là ai nói cho nàng . Nghĩ đến đây hắn dụ dỗ ngửi mùi thơm ở cổ nàng, nói: “Được, ta nói, ta nói.”
Tra Tiểu Tân tuy rằng vẫn không để ý hắn, nhưng sắc mặt lại nhu hạ, không giống bộ dáng hung dữ ban nãy.
Cứ như vậy,Lâu Lan nói chuyện hắn vào cung không thiếu một chữ nói cho nàng nghe.Mặc dù hắn không muốn nói , nhưng đêm thành thân không nên giấu giếm nàng chuyện gì, giấu diếm là chuyện đáng sợ.
“Buồn cười! Lục Uyển này! ! !” Nghe xong lời hắn nói sau đó Tra Tiểu Tân tức giận đến nổi trận lôi đình, thật giống như hận không thể bóp chết Lục Uyển. Lâu Lan cười mà không nói, ở trên mặt của nàng, trên cổ lưu luyến hôn, hắn hôn đến nơi đó ẩm ướt , nóng nóng , làm thân thể Tra Tiểu Tân run rẩy, khẽ sẳng giọng: “Đứng đắn một chút! Chuyện còn chưa nói xong đâu!”
“Ha ha, ở trên giường đương nhiên là muốn làm chuyện trên giường.” Hắn câu môi cười quỷ dị, lập tức đem nàng áp ở trên giường đồng thời cũng đem chăn che khuất hai người.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook