Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
-
Chương 1794
Edit: kaylee
Liễu phi tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
Nàng ta biết, lúc này đây mình thật sự là chạy trời không khỏi nắng!
“Cầu ngươi giết ta đi.”
Giết nàng ta, cũng tốt hơn tra tấn nàng ta như vậy……
“Ngươi yên tâm, ta khẳng định sẽ giết ngươi, chỉ là ta cần chờ sau khi máu của ngươi chảy sạch sẽ, lại giải quyết ngươi!”
Phượng Thiên Huyễn hơi hơi nhướng mày, đáy mắt hiện lên thị huyết: “Đây là cái giá ngươi thương tổn Thần Nhi!”
Ở trong mảnh đại lục xa lạ này, Tá Thần tính là người thân huyết mạch duy nhất của nàng, huống chi, ở trước khi chủ nhân đời trước của khối thân thể này rời đi, đã khẩn cầu nàng chiếu cố tốt Tá Thần.
Nhưng cuối cùng nàng vẫn là làm Tá Thần chịu thương tổn.
Như thế, nàng có thể nào tha cho những người này?
Hai mắt Cố Uyển Bạch sáng lên, đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Phượng Thiên Huyễn, tính tình của nữ nhân này, nàng thích.
“Này,” Đột nhiên, Cố Uyển Bạch giống như nghĩ tới cái gì, quay đầu nhìn về phía Thiên Bắc Tầm, nói: “Qua mấy ngày chính là ngày sinh của cố ngoại công ngươi, lúc đó, cha nương ngươi bọn họ đều sẽ đi tham gia, chừng nào thì ngươi bắt đầu đi đến đó?”
Mày Thiên Bắc Tầm nhẹ nhàng nhíu lại: “Giải quyết xong chuyện này, ta sẽ mang theo nhi tức của mẫu thân ta đi gặp nàng, mặt khác, Cố Uyển Bạch, ngươi đi thông báo với cố cữu công một chút, bảo ông lúc đi Đông Phương thế gia mừng thọ cố ngoại công, cần phải mang theo Ngôn Tử Thần!”
Nói vậy lúc nàng tới cứu Tá Thần này, Ngôn Tử Thần tất đã thoát đi hoàng cung.
Đáng tiếc, mặc kệ hắn ta trốn xa cỡ nào cũng không có tác dụng!
Nhìn tươi cười âm trầm của Thiên Bắc Tầm kia, Cố Uyển Bạch cảm giác cả người lạnh lẽo, chân nàng lui về sau vài bước, có chút đồng tình nói: “Gia hỏa tên là Ngôn Tử Thần kia đắc tội ngươi như thế nào?”
“Hả?” Thiên Bắc Tầm nhẹ vỗ cằm, tươi cười phía trên khuôn mặt tuấn mỹ càng sâu: “Hắn muốn cướp tức phụ ta.”
“Cái gì? ’
Sau khi Cố Uyển Bạch nghe được có người dám can đảm đoạt người với Thiên Bắc Tầm, trực tiếp bị chọc tức nhảy dựng lên, trên khuôn mặt nhỏ tú khí tràn đầy tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tên khốn kia vậy mà dám đoạt nhi tức của sư phụ ta! Quả thực chính là tìm chết! Giờ tên khốn ở nơi nào? Hiện tại ta lập tức đi giết hắn ta!”
Nữ nhân của Thiên Bắc Tầm cũng không phải là người bình thường, mà là nhi tức của sư phụ nàng!
Ngay cả nhi tức của sư phụ nàng cũng dám đánh chủ ý, quả thực chính là chán sống! Nếu tên kia rơi vào trong tay nàng, nàng khẳng định mỗi ngày một bộ độc dược, độc chết gia hỏa này!
Bên trong ngôn ngữ của hai người, không để Linh Tông vào mắt một chút nào, càng không để Ngôn Tử Thần ở trong lòng.
Giống như đối với bọn họ mà nói, Ngôn Tử Thần chỉ là một con kiến nhỏ bé mà thôi, tùy thời đều có thể giải quyết sinh mệnh của hắn ta.
Cho nên, nghe thấy lời hai người này nói, Liễu phi bị kinh hách dứt khoát lại lần nữa hôn mê đi……
Liễu phi tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
Nàng ta biết, lúc này đây mình thật sự là chạy trời không khỏi nắng!
“Cầu ngươi giết ta đi.”
Giết nàng ta, cũng tốt hơn tra tấn nàng ta như vậy……
“Ngươi yên tâm, ta khẳng định sẽ giết ngươi, chỉ là ta cần chờ sau khi máu của ngươi chảy sạch sẽ, lại giải quyết ngươi!”
Phượng Thiên Huyễn hơi hơi nhướng mày, đáy mắt hiện lên thị huyết: “Đây là cái giá ngươi thương tổn Thần Nhi!”
Ở trong mảnh đại lục xa lạ này, Tá Thần tính là người thân huyết mạch duy nhất của nàng, huống chi, ở trước khi chủ nhân đời trước của khối thân thể này rời đi, đã khẩn cầu nàng chiếu cố tốt Tá Thần.
Nhưng cuối cùng nàng vẫn là làm Tá Thần chịu thương tổn.
Như thế, nàng có thể nào tha cho những người này?
Hai mắt Cố Uyển Bạch sáng lên, đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Phượng Thiên Huyễn, tính tình của nữ nhân này, nàng thích.
“Này,” Đột nhiên, Cố Uyển Bạch giống như nghĩ tới cái gì, quay đầu nhìn về phía Thiên Bắc Tầm, nói: “Qua mấy ngày chính là ngày sinh của cố ngoại công ngươi, lúc đó, cha nương ngươi bọn họ đều sẽ đi tham gia, chừng nào thì ngươi bắt đầu đi đến đó?”
Mày Thiên Bắc Tầm nhẹ nhàng nhíu lại: “Giải quyết xong chuyện này, ta sẽ mang theo nhi tức của mẫu thân ta đi gặp nàng, mặt khác, Cố Uyển Bạch, ngươi đi thông báo với cố cữu công một chút, bảo ông lúc đi Đông Phương thế gia mừng thọ cố ngoại công, cần phải mang theo Ngôn Tử Thần!”
Nói vậy lúc nàng tới cứu Tá Thần này, Ngôn Tử Thần tất đã thoát đi hoàng cung.
Đáng tiếc, mặc kệ hắn ta trốn xa cỡ nào cũng không có tác dụng!
Nhìn tươi cười âm trầm của Thiên Bắc Tầm kia, Cố Uyển Bạch cảm giác cả người lạnh lẽo, chân nàng lui về sau vài bước, có chút đồng tình nói: “Gia hỏa tên là Ngôn Tử Thần kia đắc tội ngươi như thế nào?”
“Hả?” Thiên Bắc Tầm nhẹ vỗ cằm, tươi cười phía trên khuôn mặt tuấn mỹ càng sâu: “Hắn muốn cướp tức phụ ta.”
“Cái gì? ’
Sau khi Cố Uyển Bạch nghe được có người dám can đảm đoạt người với Thiên Bắc Tầm, trực tiếp bị chọc tức nhảy dựng lên, trên khuôn mặt nhỏ tú khí tràn đầy tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tên khốn kia vậy mà dám đoạt nhi tức của sư phụ ta! Quả thực chính là tìm chết! Giờ tên khốn ở nơi nào? Hiện tại ta lập tức đi giết hắn ta!”
Nữ nhân của Thiên Bắc Tầm cũng không phải là người bình thường, mà là nhi tức của sư phụ nàng!
Ngay cả nhi tức của sư phụ nàng cũng dám đánh chủ ý, quả thực chính là chán sống! Nếu tên kia rơi vào trong tay nàng, nàng khẳng định mỗi ngày một bộ độc dược, độc chết gia hỏa này!
Bên trong ngôn ngữ của hai người, không để Linh Tông vào mắt một chút nào, càng không để Ngôn Tử Thần ở trong lòng.
Giống như đối với bọn họ mà nói, Ngôn Tử Thần chỉ là một con kiến nhỏ bé mà thôi, tùy thời đều có thể giải quyết sinh mệnh của hắn ta.
Cho nên, nghe thấy lời hai người này nói, Liễu phi bị kinh hách dứt khoát lại lần nữa hôn mê đi……
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook