Edit: kaylee

Thiên Bắc Tầm nhìn Phượng Thiên Huyễn: “Thì tính sao? Năm đó cha ta chỉ là liếc mắt nhìn nương ta một cái, đã luân hãm từ đó, bị tra tấn vài thập niên chính là vì đi theo bên người mẫu thân ta theo đuổi nàng, tuy rằng hai người chúng ta cũng là lần đầu gặp mặt, nhưng mà cảm tình có thể chậm rãi bồi dưỡng, dù sao ngươi đã xem hết ta, ngươi cần phụ trách đối với ta, nếu không, ta vẫn luôn quấn lấy ngươi không bỏ.”

Phượng Thiên Huyễn trợn tròn mắt, nàng chưa từng thấy nam nhân mặt dày vô sỉ như vậy!

Nghĩ vậy, nàng không nhịn được nhíu mày: “Thiên Bắc Tầm, ngươi nháo đủ chưa?”

Giống như là không nghe thấy lời thiếu nữ nói, Thiên Bắc Tầm chỉ lo mình nói: “Theo ta được biết, người Chu Tước quốc đều họ Tá, vì sao ngươi lại họ Phượng?”

“Họ Tá?” Phượng Thiên Huyễn cười tự giễu: “Người nào đó cho rằng ta không xứng họ Tá, cho nên ta mới theo họ mẫu thân ta.”

Nàng nói mẫu thân đương nhiên không phải Mộ Như Nguyệt, mà là mẫu thân của thân thể này, chỉ là, cho dù hiện tại nàng chính là Phượng Thiên Huyễn, lại vẫn không cách nào dung nhập với thân thể này thật tốt.

Mà ở trong cảm nhận của nàng, cha nương nàng chỉ có hai người Dạ Vô Trần và Mộ Như Nguyệt.

Thiên Bắc Tầm thoáng nhìn đau xót ở đáy mắt Phượng Thiên Huyễn, không biết vì sao, tâm hắn hung hăng co rút một chút! Có lẽ ban đầu hắn có mang mục đích là vì làm nữ nhân này phụ trách, nhưng hiện tại, hắn có một loại xúc động muốn bảo vệ nàng.

Nữ tử như vậy, vốn nên được bảo vệ, không phải sao?

“Nếu ngươi là công chúa Chu Tước quốc, ta đây có thể hỏi một chút, ngươi có biết Tá Thượng Thần hay không?”

Con ngươi Thiên Bắc Tầm chuyển động vài cái, hỏi.

“Ngươi là nói tứ thúc?” Phượng Thiên Huyễn hơi hơi sửng sốt, nhíu chặt mày: “Tứ hoàng thúc là một nhân vật truyền kỳ của Chu Tước quốc chúng ta, cho dù là phụ hoàng ta hận hắn thấu xương, nhưng mà, ta lại rất sùng bái hắn! Nghe nói ở nhiều năm trước hắn đã rời đi, mà ta, càng là không có cơ hội gặp qua hắn một lần, nếu có thể, ta nhưng là thật muốn trông thấy Tứ hoàng tử năm đó này, đúng rồi, vì sao ngươi nhắc tới tứ thúc ta?”

Phượng Thiên Huyễn xác thật không có gặp qua Tá Thượng Thần, rốt cuộc ở vài thập niên trước Tá Thượng Thần đã rời đi, ký ức của nàng đối với Tá Thượng Thần, là sùng bái của chủ nhân thân thể này đối với hắn.

Tá Thượng Thần này phong lưu phóng khoáng, sống vô cùng tùy ý, thực lực càng là vô cùng cường hãn, Phượng Thiên Huyễn trước kia coi hắn như thần tượng.

Đáng tiếc, cho dù là nguyên chủ thân thể này, cũng không gặp qua Tá Thượng Thần trong truyền thuyết.

Hắn chỉ là sống ở bên trong ký ức của mọi người.

“Ừ,” Thiên Bắc Tầm khẽ gật đầu, nghiêm trang nói: “Hắn là cha nuôi ta.”

“Cái gì?”

Phượng Thiên Huyễn bị lời này của Thiên Bắc Tầm làm kinh sợ, không dám tin tưởng hỏi một câu: “Ngươi là con nuôi của Tứ hoàng thúc?”

“Không sai, Tứ hoàng thúc ngươi không ở mảnh đại lục này, nếu ngươi muốn gặp hắn, phải thật nỗ lực, tranh thủ cùng ta cùng đạp lên đại lục càng cao.”

Đại lục càng cao?

Phượng Thiên Huyễn hơi hơi nheo mắt lại, xem ra mảnh đại lục này cũng giống thời không cha nương ở, đầu tiên là bắt đầu từ đại lục cấp thấp, sau đó mới có thể đạp lên đại lục càng cao cấp.

Mà Tây Linh đại lục nhỏ yếu này, cũng không phải là nơi nàng muốn lưu lại.

“Ta hiểu được,” Phượng Thiên Huyễn ngẩng đầu, ngóng nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của thiếu niên: “Ta sẽ nỗ lực, đi địa phương càng cao! Nhưng mà, ta không phải vì Tứ hoàng thúc, là vì chính ta.”

Có lẽ, chờ thực lực của nàng đủ cường đại, là có thể tìm được biện pháp về nhà.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương