Pháp Mệnh Thiên Tôn
90: Nổi Giận


- Các ngươi thực sự là quá bỉ ổi rồi đấy!
- Chúng ta sẽ coi đó là lời khen tặng!
Sáu tên con trai mặt mũi cũng có vài phần anh tuấn nhưng giờ đây lại lộ rõ vẻ tham lam.

Chúng không chỉ đơn giản muốn đánh bại thiếu nữ trước mặt kia, mục đích của chúng sâu xa hơn thế nhiều.

Một tên bước lên:
- Giao người và bảo vật ra đây\, chúng ta có thể tha cho ngươi một mạng.
- Đừng hòng!
Linh Nhi gắt lên.

Pháp lực trong kinh mạch điều động ra hai tay, tạo ra uy áp lập tức khiến kẻ địch phải khiếp sợ.

Tình thế hiện tại tuy không có chút nào tốt cho nàng nhưng không có nghĩa là không thể chống cự.

Nếu nghĩ chỉ bằng sáu người bọn chúng liền có thể áp chế được nàng thì quả là một sai lầm rất lớn.
Từ ngày bắt đầu Vương Giả chiến đến giờ, Thủy đội bọn họ liên tục bị phục kích và đả bại.

Lý do của việc này chính là Lôi, Hỏa, nhị đội hợp lực tấn công họ.

Bằng một cách nào đó mà bọn chúng có thể dễ dàng tìm được vị trí của nhau, tập trung lực lượng rồi đánh lén họ.
Kết cục hiện tại, về phía kẻ địch, ba thành viên Hỏa tháp bị loại, còn Lôi tháp thì vẫn giữ nguyên được đội hình.

Trong khi đó Thủy tháp bốn trên sáu người đã bị loại, Vương Chung tuy vẫn trụ lại nhưng vì bị phục kích nên đã trọng thương, nếu không sớm được chữa trị e rằng cũng sẽ bị đẩy ra khỏi Thiên Huyền giới.
Trông thấy hành động của Linh Nhi, kẻ địch không hẹn mà cùng nhíu mày khó chịu.

Chiến đấu suốt thời gian qua, bọn chúng thừa hiểu nữ nhân trước mặt không thể đánh giá sức mạnh qua cái thực lực cửu tinh pháp tôn của nàng ta.
Không kể đến việc bây giờ nhờ có chúc phúc mà Linh Nhi đã chạm tới ngụy Hoàng, bằng vào kiến thức của mình, chúng có thể nhận ra bản nguyên cùng pháp lực của nàng cực kỳ đặc biệt, dễ dàng vượt cấp, thậm chí vượt giai mà khiêu chiến.

Tuy nói chúng áp đảo về cấp độ cũng như quân số, nhưng đến khi thực chiến không thể nói trước điều gì.
- Vẫn là nên cẩn thận một chút!
Một pháp sư Lôi tháp nói, những tên còn lại gật đầu đồng tình, lập tức bắt ấn.

Hành động của chúng diễn ra rất nhanh, chẳng mấy chốc đã tạo ra một cái pháp trận khổng lồ bao bọc lấy không chỉ mình Linh Nhi mà thậm chí là cả bọn chúng.
Linh Nhi nheo mắt, cảm nhận lượng pháp lực hùng hồn trong cơ thể từ từ bị áp chế lại đúng bằng thực lực của mình, toàn bộ chúc phúc từ lá bùa đều đã tan biến.

Đây chính là thứ mà nàng và Vương Chung nhìn thấy bọn chúng dùng để đả bại Tư Hình mạnh nhất Thủy tháp.
Nếu như để nguyên chúc phúc mà tấn công, hiển nhiên tỷ ấy sẽ càn quét kẻ địch cực kỳ nhanh gọn.

Tuy nhiên pháp trận này đã làm tỷ ấy yếu đi, chỉ có thể loại được ba tên trước khi bị đánh trọng thương ra khỏi Thiên Huyền giới.
- Nộ Thiên Linh Yêu Hỏa!
Thiếu nữ Thủy tháp trầm giọng, tay hoàn thiện ấn pháp.

Tức thì một hỏa linh cửu vĩ hồ xuất hiện, tỏa ra uy áp cực kỳ kinh hồn.

Kích thước của nó không phải quá vĩ đại, nhưng khí tức mà nó sở hữu lại là cực độ cường đại, khiến cho đám người Lôi, Hỏa nhị tháp không hẹn mà cùng lui lại một bước.

Bất quá đó cũng không phải thứ làm cho bọn chúng cảm thấy sợ hãi hiện tại, mà là hào quang đang bao trùm lên Linh Nhi phát ra từ nó, thứ đã làm cho toàn bộ điểm chúc phúc từ lá bùa một lần nữa trở lại.
- Làm sao có thể?
Một tên Hỏa tháp nói, giọng run run.

Nữ nhân trước mặt kia một lần nữa chạm tới ngụy Hoàng trong khi bọn chúng ngược lại vẫn là bị pháp trận áp chế về thực lực chân chính.
- Mau\, giải trận!

Pháp sư Lôi tháp quát, cả bọn như tỉnh khỏi cơn mê, đồng loạt chuyển ấn.

Linh Nhi cười:
- Dễ như vậy sao?
Lời vừa dứt, hỏa linh cạnh bên gầm lên một tiếng.

Âm ba lan tỏa khắp một khu vực rộng lớn chiến trường, ập thẳng vào người kẻ địch.

Linh hồn bọn chúng lập tức nhận một công kích linh hồn cực kỳ đáng sợ, tất cả đều là bị áp chế hoàn toàn, nhất thời không thể cử động.
Trong lúc ấy, Linh Nhi biến hóa thủ pháp, mắt tỏa ra quang mang hổ phách, pháp lực trong cơ thể cuồn cuộn trào dâng, miệng trầm giọng:
- Trả giá đi!
Nàng cúi xuống, đập mạnh tay xuống đất.

Chiến trường như bùng nổ, sóng xung kích bạo phát liên miên cùng với lam sắc hỏa diễm bạo phát, như sóng thần ồ ạt đánh tới sáu thân ảnh đứng bao vây nàng.

Bọn chúng mồ hôi chảy ra như suối, cố sống cố chết thoát khỏi trạng thái tê liệt, vận sức tìm một cơ may sống sót.
ẦM! ẦM! ẦM! ẦM! ẦM!
Hàng loạt vụ nổ liên tục vang lên.

Hỏa diệm hủy diệt bao trùm khắp một phương thế gian, khiến cho những pháp sư dù ở cách đó cả ngàn trượng cũng có thể cảm nhận được mùi vị nguy hiểm.

Trung tâm của ngọn lửa thần thánh, một thân ảnh nữ nhân hiên ngang, bất khuất, đem ánh mắt cao cao tại thượng nhìn kẻ địch đang điên cuồng gào thét, gắng sức hóa giải chiêu thức của nàng.
Một chiêu vừa rồi tuy rằng khủng bố nhưng Linh Nhi cũng cảm nhận được, chỉ có một nửa trong số địch thủ đã bị loại.

Còn ba tên nhị tinh Pháp Vương của Lôi tháp vẫn còn trụ được.

Bọn chúng lúc này đã hóa giải thành công trận pháp trước kia, đồng thời cơ thể tỏa ra ánh sáng chói lóa của pháp cụ phòng hộ.
- Tam Thiên Lôi Kích!
Đám người Lôi tháp gầm lên, tạo ra pháp kỹ phối hợp, định bụng đối cứng để thoát khỏi hỏa diệm hùng hồn của thiếu nữ Thủy tháp.

Tuy nhiên ngọn lửa hung bạo ấy lại được Linh Nhi cùng lúc thu hồi, không hề tiếp xúc dù chỉ là một chút với công kích của đối phương.
Mặt khác hỏa linh bên cạnh tụ lực rồi bắn một quả cầu thẳng lên trời từ miệng.

Thứ này bay lên vài trượng rồi tỏa ra không gian chung quanh, tạo thành một lớp màn chắn ma thuật huyền ảo.

Lôi kích mạnh mẽ của kẻ địch phô thiên cái địa găm thẳng vào tấm màn nhưng lại không gây ra dao động pháp lực hay bất cứ vụ nổ nào, mặt khác chỉ tạo ra một gợn sóng nho nhỏ lên tấm màn rồi lần lượt bị hoá giải.
- Cái quái gì vậy?
Ba tên kia sửng sốt, trong lòng có chút lo sợ.

Tiểu cô nương phía trước kia liên tục bày ra những thủ đoạn mà chúng có thể nói là chưa thấy bao giờ, không những thế cái nào cũng vô cùng cổ quái.

Hôm nay chúng nhất định phải mau chóng giải quyết, để lâu hoàn toàn có thể sinh biến.
Chúng vận sức, cùng lúc đánh ra những pháp kỹ hùng mạnh.

Phía đối diện, Linh Nhi ngược lại, không hề làm gì, chỉ ung dung tự tại, đứng nhìn đối phương tấn công như vậy.

Kẻ địch thấy thế cũng không có ý định nương tay, toàn lực nhắm thẳng tới tấm màn năng lượng.
Tuy nhiên, trái với dự tính của chúng, mặc dù lần này đòn thế đã không chỉ là năng lượng mà đã có cả thể lực của chúng, nhưng tấm màn cổ quái kia vẫn như trước, rung lên vài gợn sóng rồi lại như cũ, bình lặng như không có gì xảy ra.

Pháp sư Lôi tháp thấy vậy thì cực kỳ khó chịu:
- Thứ này rốt cuộc là gì?
Chúng tạm ngừng tấn công, thử chạm nhẹ lên màn chắn định bụng kiểm tra một chút.

Tuy nhiên còn chưa kịp tiếp xúc thì một luồng lửa kinh hồn đã bay tới, nhằm thẳng vào mặt chúng.


Bằng tốc độ nhanh nhất có thể, cả ba tên cật lực tránh né, đem ánh mắt kinh hãi nhìn thiếu nữ Thủy tháp.

Linh Nhi mỉm cười:
- Các ngươi hình như quên mất vị trí của mình rồi thì phải?
Lời vừa dứt, dưới chân chúng bắn thẳng lên vô số những cột lửa với sát thương cực kỳ kinh hồn.

Nếu không nhờ có pháp cụ phòng hộ mạnh mẽ, lúc này chúng đã nhận thương thế không hề nhẹ.

Một tên nhíu mày, giọng hằn học:
- Cũng chỉ là một cái cửu tinh pháp tôn mà thôi!
Tinh Vân ma pháp được khởi động, ba pháp sư Lôi tháp cùng lúc lăng không di chuyển, tránh đi trận địa công kích khủng bố của Linh Nhi.

Vừa bay, chúng vừa tấn công vào tấm màn chắn năng lượng, bắt đầu quá trình trao đổi chiêu thức.

Bọn chúng không biết thứ này rốt cuộc là thế nào nhưng chắc chắn một điều là nó có giới hạn, đến một lúc nào đó nhất định sẽ không chịu được mà mất đi.
Thiếu nữ Thủy tháp hiểu ý định của chúng, trong lòng không có chỗ nào bất mãn, ngược lại vẫn ổn định tinh thần, đều đặn công kích kẻ địch.

Tinh Vân ma pháp của nàng so với người khác thực sự có chút đặc thù, bất quá cũng chính vì thế mà càng dễ dụ được đám người kia khi mà không có sử sách nào ghi lại thông tin về nó.
Không nói đến sáng tạo của Linh Nhi, bản nguyên của nàng là Vô Cực, một dị thường bá đạo bản nguyên.

Vì vậy mà Tinh Vân ma pháp của nàng cũng vừa cường đại, vừa huyền ảo.

Tuy nói khi các pháp sư Lôi tháp khởi động Tinh Vân ma pháp ra, thế trận có chút cân bằng trở lại nhưng cũng chỉ được đến vậy, chúng không có cách nào phá vỡ được màn chắn này bằng những công kích đơn giản đó.
- Cái thứ chết tiệt này làm thế nào lại có thể như vậy?
Một tên bất mãn, tức tối nói.

Ba người bọn chúng tung ra phải hơn trăm đòn thế cao cấp các loại nhưng tuyệt đối không gây ra một chút tác dụng nào lên người con gái kia.
Tấm màn này hoàn toàn nằm ngoài tầm hiểu biết của chúng, thực sự không nghĩ ra nổi chuyện gì đang diễn ra.

Ba nhị tinh Pháp Vương không đụng được đến một sợi tóc của một cửu tinh pháp tôn.

Nếu để người khác biết được thật là mất sạch thể diện của chúng.
- HA!
Ba tên sau khi dùng một vài khỏa đan dược thì cùng lúc gầm lên, pháp lực từ trong cơ thể bạo phát mà ra, tạo thành dao động cực kỳ mãnh liệt.

Bọn chúng đột ngột tăng tốc, lao tới tấm màn chắn tung ra một chưởng hủy diệt, gây ra những va chạm khủng khiếp.
Không có tiếng động nào vang lên, nhưng đó lại mới là điều làm cho người ta khiếp sợ, khi mà rõ ràng một vụ nổ thảm khốc đã diễn ra.

Các pháp sư Lôi tháp có vẻ như đã thành công trong việc phá hủy lá chắn năng lượng, bất quá cũng chính nó đã tạo ra sức công phá khủng khiếp cùng lúc đánh bay tất cả, lập tức san bằng, quét sạch mọi thứ chung quanh.
- Cuối cùng cũng xong!
Một tên nói, nở ra một nụ cười hài lòng.

Tuy nhiên hắn còn chưa kịp làm gì thì đột nhiên đất trời rung chuyển dữ dội, toàn bộ không gian được nhuốm một màn sương lam sắc lạnh giá.

Liền sau đó, nỗi sợ hãi cùng mùi vị tử vong ngập tràn tâm trí đám người Lôi tháp khi mà toàn thân chúng không thể nào cử động được trước dao động pháp lực hủy diệt đang ập đến.
- Đi!
Linh Nhi phất tay.

Một cơn bão lửa cực kỳ khủng khiếp từ bên trên giáng xuống như thần linh thịnh nộ, không những vậy, toàn bộ những cột lửa được tạo ra từ kỹ năng của nàng ban nãy cũng đồng loạt phóng lên, phong tỏa bốn phương tám hướng, bao trùm lấy toàn bộ chiến trường, tạo ra công kích không thể tránh né.

Nhưng cũng cùng lúc đó, băng phách ma thuật dàn trải khắp không gian đột ngột bạo phát, gây ra bão tuyết tuyệt diệt tựa thiên phạt.

Phép thuật này những tưởng đối nghịch mà lại phối hợp hoàn hảo với hỏa diệm ma pháp, gây ra sức sát thương khổng lồ lên kẻ địch vẫn đang bị khống chế.
Băng Hỏa giao hòa…
… Nhật Nguyệt giáng lâm…
… Càn Khôn nghịch chuyển!
Cho dù là đứng tại xa hàng chục ngàn trượng, người ta vẫn có thể trông thấy được cảnh tượng khủng khiếp đang diễn ra tại nơi này.

Mà tại ba vị trí kia là ba thân ảnh đang chịu một lượng sát thương khổng lồ, khiến cho tầng tầng lớp lớp bảo hộ trên cơ thể lần lượt bị phá nát trong nháy mắt.

Tiếng gào thét vang vọng hòa với thanh âm hỏa diệm cùng băng phách như muốn xé tan cả không gian.
Suốt một khoảng thời gian dài, cơn bão băng hỏa khủng khiếp bao trùm tất cả.

Không có lấy chút khoảng trống nào trong chiến trường ấy mà không nằm trong tầm kiểm soát của thiếu nữ Thủy tháp.

Nàng đưa linh hồn lực lượng hòa làm một với công kích, khống chế tất cả, đồng thời đánh cho đám người Lôi tháp lên bờ xuống ruộng.
Những tưởng mọi chuyện sẽ kết thúc như vậy thì trong giới chỉ ba người bọn chúng đột nhiên lóe lên tia sáng chói lóa.

Linh Nhi nhíu mày, vội vàng vận công lên tạo một lớp phòng thủ chung quanh cơ thể đề phòng vạn nhất.

Tuy nhiên nàng còn chưa kịp củng cố màn chắn thì ba tia sét rạch ngang chiến trường cùng lúc đâm tới, không những lập tức phá nát tấm khiên của nàng mà còn trực tiếp đánh thẳng vào thân thể nàng.
ẦM! ẦM! ẦM! ẦM! ẦM!
Hàng loạt vụ nổ pháp lực vang lên dữ dội.

Linh Nhi bị vô số tia sét công kích cùng lúc, đánh bay thẳng lên không cả ngàn trượng, mắt nhắm lại, nghiến chặt răng vì đau đớn.

Tuy bình thường thì thứ này còn rất xa mới bằng khi nàng đột phá cảnh giới, nhưng ở đây nàng đang dùng pháp kỹ, hậu quả mà nó đem lại nặng nề hơn rất nhiều.
Cơn bão băng hỏa vì nàng không thể tiếp tục điều khiển mà dần dần tan biến, để lại một mảnh đất hoang vu vừa bị tàn phá.

Thân ảnh cao lớn của ba pháp sư Lôi tháp hiện ra cùng với những thanh kiếm vàng kim tỏa ra dao động pháp lực hùng hồn.

Bọn chúng tuy đã sử dụng không ít đan dược cùng pháp cụ phòng hộ nhưng vẫn phải chịu một lượng đáng kể công kích, thương tích tuy không quá lớn nhưng cũng đã là xuống sức khá nhiều.
- Chủ quan quá rồi đấy tiểu cô nương!
Một tên ngước lên nhìn thiếu nữ Thủy tháp đang rơi xuống, nói.

Hắn tay phải nắm chắc thanh kiếm, người vào thế định lao lên một chiêu dứt điểm trận chiến.

Tuy nhiên mục đích còn chưa có đạt được, hắn ta liền phải dừng lại, mà nguyên nhân chính là thân ảnh đột nhiên xuất hiện sau lưng, kẻ gây nên cơn đau đến cùng cực hắn đang phải chịu.
- Chưa biết ai mới là người chủ quan?
Văn tự cổ xưa cùng quang mang trắng sáng xuất hiện, bao lấy cơ thể pháp sư Lôi tháp cùng lúc thanh niên cao lớn rút song kiếm ra.

Sau đó, bằng tốc độ nhanh nhất của mình, cậu phóng thẳng lên trời, đỡ lấy cơ thể mảnh mai của người con gái.
- Xin lỗi\, ta tới trễ!
Trần Phong nói, đem ánh mắt âu yếm nhìn Linh Nhi.

Nàng lắc đầu:
- Không sao\, ta vẫn ổn mà!
Thiếu nữ Thủy tháp ổn định lại thân hình, đem ánh mắt nghiêm túc nhìn kẻ địch.

Thanh niên bên cạnh hỏi:
- Muốn kéo dài một chút không?
- Dứt điểm luôn thì hơn!
Linh Nhi nói.

Hai tên kia trông thấy một màn như vậy thì tỏ ra khá kinh ngạc.

Trông diện mạo người trước mặt, chúng cũng nhận ra cậu là ai, nhưng đồng thời có chút khó hiểu:
- Chỉ là tứ tinh pháp tôn\, làm sao?
Thời điểm này, tất cả các tháp đều đã có mười một điểm chúc phúc trên lá bùa, cộng với thông tin có được và kinh nghiệm trước giờ, bọn chúng dễ dàng nhìn ra tu vi của Trần Phong.

Bất quá thực lực của người vừa bị cậu ta loại là nhị tinh Pháp Vương, tính ra hơn tới gần một giai, vậy mà chỉ chớp mắt liền bị đánh bại.


Tuy nói tình thế đó dĩ nhiên sẽ nhận phải nhiều sát thương hơn bình thường, bất quá cái này có chút biến thái quá rồi đi?
Hai tên này quá mức nguy hiểm!
Lập tức đưa ra nhận định như vậy, hai tên Lôi tháp tập trung lại, bàn bạc một chút.

Thời điểm mà Cổ điện mở ra không còn bao lâu, nếu liều lĩnh chiến đấu với kẻ địch bậc này nguy cơ là rất lớn, chúng không muốn mạo hiểm như vậy.

Một tên nói lớn:
- Chúng ta có thể hay không mỗi bên nhường nhau một chút?
Linh Nhi nheo mắt:
- Giảng hòa sao? Cũng biết suy nghĩ một chút rồi đấy?
- Muội đùa đấy à?
Trần Phong nhướn mày hỏi, sau đó hướng kẻ địch mà nói:
- Các ngươi bao vây\, phục kích chúng ta\, giờ trông đánh không lại nên như chó cụp đuôi vậy sao?
- Tiểu tử\, ngươi quá ngạo mạn rồi đấy!
Pháp sư Lôi tháp nhíu mày, thật không nghĩ người trước mặt kia lại dám ngông cuồng như vậy.

Thanh niên Phong tháp cao giọng:
- Ta cho các ngươi hai lựa chọn: Một là tự rời khỏi Thiên Huyền giới\, hai là để ta giúp một tay!
- Ăn nói hàm hồ!
Dùng thêm vài khỏa đan dược, toàn bộ thương thế trên cơ thể lập tức hồi phục, hai tên Lôi tháp vào thế tấn công.

Pháp lực điên cuồng vận chuyển trong kinh mạch, tập trung lại lưỡng kiếm, hai bọn chúng cùng lúc tung sát chiêu:
- Phá Thiên Lôi Kiếm!
- Lôi Phần Thiên Trảm!
Tuy nhiên, những pháp kỹ hùng mạnh ấy còn chưa kịp có cơ hội được thi triển thì cả hai tên đã bị khóa chặt bởi hai sợi xích từ hư không phóng tới.

Pháp lực đang đà bạo phát đột ngột bị khống chế như vậy, đồng thời còn chịu cùng lúc ngoại thương cương mãnh, nội thương ôn nhu và công kích linh hồn, bọn chúng không chịu được mà phun ra một ngụm máu.

Cơ thể suy nhược tuyệt đối, pháp sư Lôi tháp đem ánh mắt sợ hãi nhìn Trần Phong hai người.
Làm thế nào?
Thanh niên cao lớn mỉm cười trước tình trạng của đối phương.

Thực ra nếu là Phong Xích Diệt Hồn trận trước đây, hiệu quả nhất định sẽ không thể nào đạt được thế này.

Bất quá giờ đây không những linh pháp ấn của cậu đã hoàn thiện, mà tầng thứ nhất của trận pháp cậu cũng đã luyện thành.

Uy lực của nó không phải chỉ nhìn qua số lượng sợi xích tăng thêm một mà có thể đánh giá.

Sức mạnh của nó trên tất cả các phương diện hiện tại đều đã tăng lên ít nhất là gấp đôi!
Linh Nhi mặt không đổi sắc, phất tay tung chiêu.

Hỏa diệm lam sắc phô thiên cái địa ập tới cơ thể kẻ địch, bao trùm toàn thân chúng mà thiêu đốt với sức sát thương cực đại.

Với trạng thái của mình, pháp sư Lôi tháp không thể nào chống cự, nhưng cũng chưa kịp gào thét thì đã biến mất khỏi Thiên Huyền giới, bỏ lại hai thân ảnh một nam một nữ.
Thiếu nữ Thủy tháp lấy ra một khỏa đan dược cho vào miệng rồi quay qua quan sát người thanh niên cao lớn, nói:
- Ta không nghĩ tới huynh vậy mà lại trực tiếp khước từ đề nghị của chúng\, đồng thời đánh nhanh diệt gọn ngay tắp lự.
- Ai bảo chúng dám động thủ với muội!
Trần Phong nhìn nàng, mỉm cười nói.

Linh Nhi bật cười trước câu trả lời ấy.

Nàng hiểu hành động của đám người kia đã khiến cho người thương của nàng chân chính nổi cơn thịnh nộ.

Nếu đã như vậy thì kết quả chỉ có một mà thôi!
- Được rồi\, chúng ta nghỉ ngơi một chút\, đồng thời chữa trị cho Vương sư huynh!
- Ừm!
Hai người bay xuống hang động bên dưới, nơi Vương Chung đang dưỡng sức.

Tình trạng của nam tử này nếu như không nhờ có y thuật của Linh Nhi thì đã bị ép khỏi Thiên Huyền giới rồi.

Tiếp theo cần phải hồi phục cho anh ta để chuẩn bị cho chuỗi sự kiện cuối cùng..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương