Pháp Mệnh Thiên Tôn
-
147: Thủ Thành
Sự kiện ở hầm mỏ khiến cho toàn quân khiếp đảm không kẻ nào dám nổi lòng tham được nữa.
Và cũng vì vậy, nhiều kẻ lộ ra là đã đem giấu một số lượng không nhỏ viên khoáng cho riêng mình, bất quá vẫn còn sợ nguy hiểm mà sư đoàn trưởng nhắc tới nên chưa dám dùng.
Những kẻ này cũng sẽ nhận hình phạt không hề nhẹ, chỉ là so với năm tên kia thì thoải mái hơn một chút.
Và cứ như vậy, tinh thần của sư đoàn Hỏa Thung mới dần thống nhất hơn, tất cả đều về dưới trướng của Trần Phong, không kẻ nào dám làm trái lệnh y nữa.
Thời gian chậm rãi trôi qua, cuối cùng bọn họ cũng hoàn thành công việc khai khoáng.
Không gian bên dưới hầm mỏ lúc này không còn bất cứ khoáng sản nào, vì vậy mà hầm mỏ được dỡ bỏ rồi làm móng để xây các tháp pháo, đánh dấu thời điểm ba tháng trôi qua kể từ ngày pháp sư tóc bạc lên làm sư đoàn trưởng.
Ba tháng rưỡi tiếp theo công việc diễn ra suôn sẻ hơn, không xảy ra bất cứ biến cố gì, vì thế mà toàn bộ phần không gian Phong Hiệp giải phóng được khỏi Hỏa Ngục đã hoàn thiện việc xây thành bao quanh.
Cùng với đó, sư đoàn Hỏa Thung cũng khai thác thành công mỏ khoáng sản thứ hai, nơi có lượng khoáng vật nhiều hơn mỏ trước không ít, giúp cho nồng độ pháp lực trong thành so với trước nồng đậm hơn khá nhiều.
Tuy nhiên, có vẻ như điều này đã khiến cho những kẻ đấu trí với Trần Phong chân chính nổi cơn thịnh nộ, khi mà giờ đây chúng không chỉ đơn giản là dẫn các đợt thú triều quấy nhiễu y nữa, thay vào đó là những đợt công thành thực thụ.
Bên ngoài bức tường thành kiên cố của sư đoàn lúc này chính là vùng đất Hỏa Ngục chưa được y “thanh tẩy”, chứa hàng ngũ phải đến cả mấy vạn quái vật xếp hàng chỉnh tề.
Kinh hãi có lẽ là từ rõ ràng nhất để mô tả tâm trạng của các binh sĩ lúc này.
Bọn họ không phải chưa đối mặt với kẻ địch hung hãn bao giờ, chỉ là cái số lượng này thì quá mức bá đạo, quá khác biệt so với những gì họ trải qua trong nửa năm qua, những thứ vốn cũng đã là bất thường so với vạn năm lịch sử.
Với số lượng đông đột biến ấy, kể cả có đem hệ thống phòng thủ ra hoạt động hết năng suất, lực lượng sư đoàn chiến đấu như lâu nay cũng không thể nào chống đỡ được lấy dù chỉ là một đợt tấn công của đám quái vật.
Chính vì thế, để đối phó với binh đoàn khổng lồ quy củ, bọn họ cũng là triệu tập đầy đủ cả bốn đạo quân vốn làm việc luân phiên, tất cả cùng dốc sức thủ thành.
Mỗi vị trí được kết nối với hệ thống vũ khí trong tường thành hay các tháp pháo đều do ba binh sĩ luân phiên nhau đảm nhiệm để đảm bảo lực lượng không bị hao hụt, tinh thần chiến đấu không bị giảm sút.
Nhưng không có nghĩa khi một người phải gồng mình ra điều khiển ma thuật thủ thành thì hai người còn lại có thời gian thư giãn hoàn toàn.
Với phép thuật chia sẻ tầm nhìn, họ hỗ trợ nhau ngắm bắn hay đề phòng sự tiếp cận của kẻ địch, những con quái vật chiến đấu chẳng khác nào một quân đội chính quy.
Đạo quân ấy tấn công hết sức quyết liệt, mặc cho sức phòng thủ của sư đoàn Hỏa Thung là cực lớn, liên tục hạ sát kẻ địch.
Dường như tinh thần của chúng cực kỳ vững, hoặc là chúng chẳng có chút cảm xúc hay ý thức nào để mà sợ hãi cả.
Dù cho có bao nhiêu đồng đội ngã xuống, dù cho ma pháp phòng thủ có cường hãn, bá đạo bậc nào, chúng vẫn cứ với tốc độ và sức mạnh như cũ mà lao tới, điên cuồng chiến đấu không màng sinh tử.
Đối phó với đám quái vật khủng khiếp ấy, các binh lính nếu như trực tiếp đối đầu hẳn sẽ chỉ có những người cứng cáp tầm cỡ các trung đoàn phó trở lên thì mới thoải mái, còn không sẽ bị áp chế ít nhiều.
May mắn cho họ là công việc đơn giản hơn nhờ có hệ thống pháo năng lượng mạnh mẽ và linh hoạt.
Nhiệm vụ của họ chỉ là ở trong các tháp pháo để điều khiển chúng, nhắm bắn thật chính xác để tránh việc tổn thất năng lượng không cần thiết.
Đối với những người can đảm hơn một chút thì nhận nhiệm vụ ngồi trong các lớp tường thành ngoài cùng mà điều khiển hệ thống giáo phòng thủ để xử lý đám quái tiếp cận được đến gần thành.
Tuy nhiên, số lượng và khí thế của đám quái vật cực độ khổng lồ, mạnh mẽ đến bất thường.
Chúng gầm thét inh ỏi, lao tới lũ lượt tạo thành vô số dòng chảy quái vật không thể nào xử lý nổi.
Theo thời gian, ngày càng có nhiều hơn những con tiếp cận được đến tường thành và có hành động đập phá.
Bức tường năng lượng bao quanh vì thế mà ngay lập tức sụt giảm một lượng không nhỏ, khiến cho pháp sư tóc bạc nhíu mày khó chịu.
Để ngăn cản chuyện này, Phong Hiệp lệnh cho những người đứng đầu sư đoàn trực tiếp ra tay, không phụ thuộc hoàn toàn vào tháp pháo nữa.
Tất cả những ai thực lực từ ngũ tinh pháp quan trở lên đều xuất trận, dàn đều ra khắp hai phía tường thành, tung chiêu hạ gục bất cứ con nào vượt qua được vũ khí phòng thủ tầm gần.
Thực lực của sư đoàn Hỏa Thung bây giờ không phải là thấp.
Nhờ có nồng độ pháp lực trong không gian được tăng lên, tu vi của tất cả binh sĩ đều có những tinh tiến nhất định.
Thiên Y và những người thiên phú có hạn đột phá được một tinh, nhưng đa số đều được đến hai tinh.
Riêng Thiên Lạc, cậu ta tinh tiến tận bốn tinh, đạt tới tứ tinh pháp tông cảnh giới.
Với đội hình hùng mạnh như vậy, tuy nói đám quái này cường hãn và kỷ luật hơn ngay cả những đợt thú triều nguy hiểm nhất rất nhiều, nhưng kết hợp với hệ thống phòng thủ của tường thành, sư đoàn thành công chống lại được đến ba đợt công kích liên tiếp của binh đoàn quái vật.
Số lượng kẻ địch họ hạ sát được phải lên đến hơn chục vạn, nhưng đồng thời lượng năng lượng hao hụt cũng là không hề nhỏ.
Tuy nhiên cứ như thể quân số kẻ địch là vô hạn vậy, mọi người còn chưa kịp nghỉ ngơi gì thì đạo quân tiếp theo đã xuất hiện.
Lần này bọn chúng không chỉ dừng việc tấn công thành lại ở hai mặt trước và bên trái với quân số lên tới tám vạn, mà còn bổ sung thêm không kích trên trời với khoảng hơn chục vạn đám quái vật bay.
Duy chỉ có bên phải, nơi vực dung nham nóng bỏng ngự trị là mới không có dấu vết nào của kẻ địch.
Đám quân trên không vừa xuất hiện, chúng liền tung ra một chiêu tổng công kích, thứ mà ánh mắt của Trần Phong nhận định là đủ sức khiến cho toàn bộ năng lượng dự trữ của tường thành chạm đáy.
Vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, y ngay lập tức truyền ra một lượng lớn pháp lực bao lấy sức mạnh hủy diệt ấy, ngăn không cho nó tác động một chút nào tới màn chắn.
Công kích đám quái vật va chạm với năng lượng y tạo thành, không gây ra bất cứ xung chấn nào, ngược lại hết sức nhẹ nhàng, từ từ mất đi như bị thôn phệ.
Pháp sư tóc bạc bằng khả năng thao túng bản nguyên Hỗn Độn và chuyển hóa lực lượng lập tức biến chúng trở thành pháp lực rồi đưa nó thẳng vào các tháp dự trữ năng lượng.
Theo đó, các “cục pin” vừa hao hụt đi một lượng lớn lập tức được phục hồi, thậm chí mức độ dồi dào của chúng còn vượt trước kia không ít.
Đám quái vật trông thấy điều đó thì cực kỳ phẫn nộ, tung ra công kích thậm chí còn mạnh hơn trước mà không biết rằng chúng chỉ đang sạc năng lượng giúp Phong Hiệp.
Các tháp dự trữ của sư đoàn Hỏa Thung nhờ đó mà gần như được sạc đầy hoàn toàn, giúp cho việc phòng thủ các đạo quân mặt đất dễ dàng và thoải mái hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, sau một thời gian, có vẻ như cuối cùng những kẻ đang đấu trí với y cũng nhận ra việc mình làm là vô nghĩa, và cần phải chuyển sang tấn công vật lý.
Chúng lao thẳng tới màn chắn năng lượng bằng sức mạnh nhục thể, kết hợp với pháp lực cường hóa thể chất và quán tính của trọng lực, gây lên những cơn rung chấn lan khắp màn năng lượng.
Đối với kiểu công kích này, Trần Phong không thể giải quyết đơn giản như trước, đành phải đem pháp lực ra tiêu hao, ngạnh kháng trực tiếp với chúng.
Trong khi toàn quân chiến đấu cật lực với đám quái vật mặt đất vẫn không ngừng tăng lên, y đối phó với toàn bộ kẻ địch trên trời.
Y có thể là một pháp sư cận chiến cực mạnh, nhưng với việc không có phi hành pháp kỹ, Pháp Vương cũng chưa đạt tới, công kích tầm xa thì cũng không luyện, y chỉ có thể đem uy áp pháp lực ra nghiền nát chúng.
Hiệu quả của phương thức này rõ ràng là rất thấp, nhưng y cũng chẳng có cách nào khác.
Chiến trường hết sức căng thẳng và khốc liệt.
Mặt trận mặt đất tuy nói có sự hỗ trợ cực mạnh bởi các pháo năng lượng và hệ thống bẫy rập, giáo phóng tại tường thành nhưng cũng chẳng dễ hơn là mấy.
Số lượng quái vật cứ như thể tăng lên theo cấp số nhân vậy, cứ giết một con thì lại có mười con khác thế chỗ, cực kỳ hung hãn và đông đảo.
Chính vì vậy, họ không thể nào chia bớt các tháp pháo ra để hỗ trợ vị thủ lĩnh của mình.
Và vì thế, công việc của pháp sư tóc bạc chỉ có tăng thêm chứ chẳng có chỗ nào giảm bớt.
Dù cho y có cố gắng cách mấy, vẫn có một lượng không nhỏ quái vật vượt qua được tầm kiểm soát của y, lao thẳng vào màn chắn năng lượng mà đập phá.
Tuy nói sức mạnh của y áp đảo tuyệt đối từng con quái một, nhưng y vẫn chưa trở về thực lực đỉnh phong, lại thêm tác động tiêu cực của nguyền ấn, cộng với bất lợi trong phong cách chiến đấu, đối phó với cả ngàn vạn con như vậy thực sự là quá khả năng của y.
Đội quân quái vật cường hãn, cứ như bất tận kéo đến vây hãm thật khiến người ta phải khiếp sợ và nản lòng.
Chúng cứ liên tục vượt qua được nỗ lực phòng thủ của mọi người rồi không ngừng tấn công tấm màn năng lượng của tường thành.
Các tháp dự trữ vừa mới được sạc đầy không lâu liền sụt giảm không ngừng với tốc độ có thể trông thấy bằng mắt thường, chẳng mấy chốc toàn bộ đã chỉ còn năm phần.
Sư đoàn Hỏa Thung ngoan cường chiến đấu, mặc cho cơn mệt mỏi liên tục tăng lên trong tâm trí họ.
Tuy nói trước đây họ từng phải giao tranh không nghỉ có khi lên đến cả tuần trời nhưng khi ấy kẻ địch không đông và mạnh như hiện tại.
Nếu không nhờ có Thiên Y chúc phúc tinh thần và sức mạnh cho họ, không nghi ngờ việc một ngày ròng rã chiến đấu như vậy, những pháp sư mới từ trại tập trung lên không chịu nổi áp lực mà gục ngã.
Màn đêm buông xuống, có vẻ như đám quái vật cuối cùng cũng quyết định chịu thiệt mà lui binh, để lại khung cảnh thành trì Hỏa Thung mệt mỏi đến đáng thương.
Tuy nhiên Phong Hiệp không có tâm trạng mà tỏ ra cái gì thoải mái khi trông thấy điều đó.
Mặt khác, y cho toàn quân nghỉ ngơi rồi triệu tập các cao tầng của sư đoàn lại.
Những người này mạnh mẽ hơn hẳn các binh lính thông thường nhưng họ cũng là pháp sư, vẫn là con người chứ không phải thần thánh gì.
Họ ít nhiều vẫn có những dấu hiệu của kiệt sức, nhưng họ cố gắng không để lộ ra.
Đợi họ ổn định lại một chút, y bày ra trước mặt họ một bản thiết kế, nói với giọng điềm đạm:
– Chúng ta cần ngay lập tức bổ sung thêm một ma pháp nữa vào trong tường thành.
Ta biết các ngươi đang mệt nhưng đây là việc cực kỳ cấp bách!
Các chỉ huy trông thấy pháp thuật mà y đề cập thì khá khó hiểu nhưng cũng làm theo mà không hỏi thêm bất cứ điều gì.
Bọn họ cố gắng hoàn tất công việc thật nhanh rồi trở về các tháp pháo ngồi xếp bằng hồi phục thể trạng.
Trần Phong thậm chí còn nhiều việc hơn họ.
Y chuyển hóa toàn bộ các viên tinh thạch nén được từ năng lượng binh đoàn quái vật tỏa ra suốt ngày hôm nay thành pháp lực thuần khiết trong không gian.
Điều này không những giúp cho toàn quân được bổ sung một nguồn lực cực kỳ khổng lồ mà còn giúp cho các tháp năng lượng được sạc lại một chút.
Mặt khác, biết được những tính toán, tài năng và hành động của y, sự kính trọng đối với sư đoàn trưởng của các binh sĩ tăng lên rất rất nhiều.
Có lẽ điều may mắn đối với họ đó là ngày tiếp theo không hề có một đợt công thành nào hết.
Đám quái vật hoàn toàn im hơi lặng tiếng, chẳng có bất cứ dấu hiệu nào là sẽ xuất hiện chứ đừng nói là tấn công.
Tuy nhiên điều đó lại chỉ càng làm tăng sự lo lắng của pháp sư tóc bạc lên nhiều thêm chứ chẳng giúp y yên tâm hơn chút nào.
Rạng sáng ngày kế tiếp, đám quái vật cuối cùng cũng dẫn binh lần nữa.
Quân số binh đoàn vây thành lần này đông dễ đến gấp đôi hôm trước là ít, với số lượng quân trên mặt đất ước chừng mười lăm vạn còn trên không lên tới hai mươi vạn.
Tất cả mọi người ai cũng có một chút ngao ngán với số lượng kẻ địch đông đảo như vậy.
Tuy nhiên từ trên tường thành, tiếng tiêu vang lên, đem đến chúc phúc tinh thần cực mạnh đến cho sư đoàn, giúp họ lấy lại chiến ý.
Đám quái vật cũng giống như trước, lao thẳng vào công kích mà chẳng cần bất cứ chiến thuật nào.
Căn bản với quân số khổng lồ như vậy, mà sức mạnh con nào cũng là không thấp, chúng hoàn toàn có thể áp dụng thế đánh tiêu hao.
Phong Hiệp không chắc kẻ địch tạo ra mấy đạo quân này bằng cách nào, nhưng y biết rõ, những con quái vật này chỉ là những sinh vật hạ đẳng trong mắt chúng, có chết bao nhiêu cũng chẳng vấn đề gì.
Y khích lệ các binh sĩ đang cật lực chiến đấu trong khi bản thân vẫn một mình đảm nhiệm mặt trận trên không.
Binh lính của y đang gặp khó dưới mặt đất thì y càng cần phải giữ vững khu vực của mình, giảm thiệt hại xuống tối thiểu.
Cuộc chiến khốc liệt cứ như vậy mà lại một ngày nữa diễn ra, khiến cho tinh thần kể cả là những người kiên cường nhất cũng phải kiệt quệ.
Nửa ngày chầm chậm trôi qua, tháp dự trữ đã bị bào mòn xuống còn ba phần trong sự lo lắng của tất cả mọi người.
Tuy nhiên sự lo lắng của họ không hề xảy ra, bởi hiện thực còn tàn khốc hơn thế cả vạn lần.
Cùng với một vụ nổ kinh thiên động địa, toàn bộ năng lượng còn lại trong các tháp chạm đáy, kéo theo sự biến mất của tấm màn năng lượng.
Không dừng lại ở đó, hệ thống phòng thủ chỉ còn lại các bẫy rập bên ngoài và các ma pháp vật lý, khi mà các pháo năng lượng cũng không thể hoạt động tiếp.
Mặc cho toàn sư đoàn ngay lập tức mỗi người truyền ra một lượng nhỏ năng lượng hòng kích hoạt lại các ma pháp năng lượng, nó chỉ đủ để tạo ra một lớp màn chắn rất mỏng.
Mọi sự hỗ trợ đều biến mất, tất cả chỉ còn cách bung sức chính mình ra mà đối đầu với kẻ địch hung hiểm.
Và đương nhiên, khi mà sức tấn công của sư đoàn Hỏa Thung đại giảm như vậy, binh đoàn quái vật tràn lên như nước lũ.
Chúng ùa tới tường thành như chẳng hề có bất cứ thứ gì cản đường, bá đạo tấn công thẳng lên cấu trúc vật lý của thành.
Mặt trận trên không thậm chí còn khủng hoảng hơn, khi mà thiếu đi màn chắn năng lượng, chẳng còn gì cản đám quái vật nếu như vị sư đoàn trưởng để sót cả.
Chúng lao tới như vũ bão hòng tàn phá các công trình quân sự trong thành, cũng như tàn sát những binh lính đang khổ cực chiến đấu.
Nhưng nếu như mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó, có lẽ đã chẳng ai cảm thấy bất lực hay hoàn toàn mất đi tinh thần chiến đấu.
Mặt đất khu vực chính giữa tường thành sụt xuống, để lộ ra bóng hình cả chục vạn quái vật khổng lồ với hình dạng kỳ dị.
Thực chất, lần này ngoài hai đạo quân mặt đất và trên không, đám quái vật còn có một đạo tấn công ngầm dưới đất, vừa bất ngờ vừa tin tưởng sẽ đạt được sát thương tối ưu, xuyên phá được tường thành Hỏa Thung vững chãi.
Và quả thực chúng không sai, cũng giống như trên không, dưới lòng đất thì không có tường thành rắn chắc, thay vào đó chỉ là lớp đất đá đơn thuần.
Chúng chỉ cần một lực vừa phải là có thể tấn công thẳng được vào trong thành, mà cũng không sợ phải chiến đấu với một pháp sư tóc bạc bá đạo nào đó.
Kết quả, chúng thậm chí còn đánh văng hàng loạt tháp pháo đi cùng với những binh sĩ đang chiến đấu bên trong.
Những tòa tháp này thậm chí còn va chạm với hàng chục tòa khác, gây ra thiệt hại rất lớn cho sư đoàn cả về người và của.
Tuy chưa có ai bỏ mạng, nhưng số lượng binh lính không thể tiếp tục chiến đấu lên tới cả trăm người, và khả năng phòng ngự thì sụt giảm trầm trọng.
Tuy nhiên đấy là điều đại đa số mọi người và kẻ địch nghĩ.
Ngay sau khi đám quái vừa đặt chân vào thành, chúng chưa kịp làm gì thêm thì bỗng nhiên một vụ nổ kinh thiên động địa phát ra trong lòng đất khiến cho tất cả đều phải khiếp sợ.
Vị sư đoàn trưởng mở mắt ra, đem quả cầu năng lượng khổng lồ, thứ vốn chính là sức mạnh phản chiếu chiêu thức của kẻ địch vừa dùng xong, bắt đầu tàn sát những kẻ xâm nhập thành.
Không dừng lại ở đó, sau khi quét sạch từng thân ảnh quái vật trong thành, nguồn sức mạnh khổng lồ ấy tiếp tục bắn thẳng xuống lòng đất, hạ sát toàn bộ đám quái chưa kịp lên phía trên.
Sau đó, nó tiếp tục bay ra ngoài, theo sự điều khiển của Phong Hiệp mà tỏa ra, đánh tan tất cả binh đoàn quái vật trên mặt đất và không trung trước ánh mắt kinh ngạc của toàn quân.
Trần Phong chỉ giơ nhấc tay, thao túng quả cầu sức mạnh bá đạo kết liễu đến tận kẻ địch cuối cùng, sau đó đưa nó trở về các tháp, khôi phục năng lượng cho chúng.
Lực lượng tưởng chừng đã chạm đáy thì ngay lập tức được hồi phục đến hai thành trong sự ngỡ ngàng của toàn quân.
Mỉm cười với những tướng lĩnh của mình, pháp sư tóc bạc nhìn thẳng về phía thế giới Hỏa Ngục, trong lòng cảm thấy vài phần thú vị.
Kết thúc rồi lũ khốn!.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook