Phản Tướng
Chương 12: Phiên ngoại 2 – Yêu thầm



Nguyễn Oa sau khi tịnh thân, vẫn ở trong một gian phòng không có cửa sổ, bên trong ngày đêm đều đốt hỏa bồn, bên cạnh còn có hai đứa nhỏ bằng tuổi cũng bị hoạn, nằm hơn một tháng.

Suốt thời gian này, người bọn chúng luôn trần truồng, nằm trên một chiếc giường gỗ có khoét lỗ, ngay cả động thân cũng đều khó khăn, hạ thân có lót một lớp hương tro, thuận tiện cho việc bài tiết của chúng.

Ngoại trừ mỗi ngày ba bữa cơm và những khi phải thay đổi tro bẩn, còn lại không một ai đi vào căn phòng này nữa.

Ba đứa nhỏ mình mẩy cũng đau đến tái nhợt, thế nên cũng rất ít nói chuyện.

Nằm trong căn phòng cả ngày đều tối đen âm u một mảnh, yên tĩnh giống như mộ phần, Nguyễn Oa có đôi khi cảm thấy được mình đã trở thành người chết.

Thế nhưng, ngay cả khi đã chết, cũng không thể cam lòng.

Bách Khiếu Thanh không trở lại, rốt cuộc là không trở lại.

Mỗi khi nhớ đến chuyện này, nhớ đến chính mình chờ mong hy vọng, hắn gắt gao xiết chặt tay, làm cho móng tay đâm ngập vào lòng bàn tay, không cho bản thân nghẹn ngào bật thành tiếng, rồi sau đó lệ rơi đầy mặt.

Phụ thân ẩu đả với người khác, đánh chết người, cần bạc để đút lót khắp trên dưới, đến khi bị cha mẹ bán vào cung, hắn đã sớm hiểu được.

Trên đời, không thể tin tưởng ai, không thể chờ mong ai, chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi.

Đúng vậy, hắn hiện giờ đã thành hoạn quan, đã là thái giám… nhưng tương lai hắn phải trở thành thái giám đại quản sự, tử y giám, thành người mà mỗi người đều phải a dua xu nịnh, tuyệt không để cho người khác xem thường.

Một ngày nào đó, hắn phải đứng ở vị trí ngang hàng với Bách Khiếu Thanh… một ngày nào đó…

Đến lúc ấy, hắn sẽ một thân áo lụa, tử y ô sa, mỉm cười chào hỏi Bách Khiếu Thanh, nói với y rằng “Bách đại nhân, ngươi khỏe không, còn nhớ rõ Nguyễn Oa  ta chứ? Ta hiện giờ sống rất tốt.”

Rồi sẽ nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Bách Khiếu Thanh, thản nhiên rời đi.

Cơ hồ, Nguyễn Oa hoàn toàn dựa vào những tưởng tượng về tương lai, vượt qua một tháng sống không bằng chết này.

Mà những tưởng tượng chồng chất về tương lai kia, tất cả đều là Bách Khiếu Thanh.

Hắn ở trước mặt Bách Khiếu Thanh, lúc thì phấn chấn hăm hở, lúc thì nghênh ngang kiêu ngạo, lúc lại an ủi Bách Khiếu Thanh đang khóc nấc vì hối hận, khoan hồng độ lượng, không ngại chuyện cũ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương