Phản Nghịch
-
Chương 1-1
Một bước tiến vào gian phòng này Hướng Nhu liền hối hận.
Đây là ngôi nhà mang phong cách Nhật Bản bốn phía bao quanh đều là rừng trúc, ngôi nhà có kiến trúc gỗ tinh xảo mà trang nhã ở gia trang riềng của Thành gia. Bà cố nội của Thành gia yêu thích nơi thanh nhã này nên một năm đến đây nghỉ hai, ba lần.
Cuốc sống bình thương ở nơi này rất yên tĩnh và hầu như không có ai tới, Thành Đại Nghiệp nói muốn tìm một nơi yên tĩnh, đầu tiên nàng nghĩ tới hắn muốn đến trường tìm một nơi yên tĩnh không nghĩ tới hắn đưa nàng tới nơi này.
“Cách” một tiếng, cửa bị đóng lại
Nàng nhanh chóng xoay người, mặc bộ đồng phục trung học chậm rãi đi tới cạnh Thành Đại Nghiệp với thân hình cao lớn che đi ngọn đèn bên cửa sổ làm cho phòng có vẻ âm u hơn.
“Hối hận?” hắn hỏi, giọng nói trầm ấm làm cho không gian hắc ám trở nên ấm hơn mà vô cùng thân thiết.
Nàng cắn môi không nói gì, tay nắm thật chặt, đầu ngón tay đều đâm vào lòng bàn tay mềm mại.
Lên núi đến này giai đoạn, Thành Đại Nghiệp mãnh thúc giục chân ga, đem kia thai trọng hình xe máy kỵ bay nhanh, nàng ngồi ở sau tòa, lạnh lãnh gió đêm làm cho men say tỉnh hơn phân nửa, hối hận cùng với nào đó kỳ dị khẩn trương, khinh cắn của nàng mỗi thốn thần ki
“Hoặc là nói ngươi sợ, chưa lâm trận đã bỏ chạy?” khẩu khí của hắn nói là hỏi thì không bằng nói là hắn khiêu khích đi.
Hướng Nhu lập tức ngẩng đầu, đôi mắt trong suốt lộ ra v ẻ quật cường.
“Ai nói ta sợ?”
“Không sợ” Thân hình to lớn tiến lại gần một chút.
“Đương nhiên” Nàng cậy mạnh đưa khuôn mặt nhỏ nhắn nâng cao lên, bây giờ nàng mới phát hiện hắn đứng gần quá, gần đến nỗi da thịt của nàng đều cảm thấy khó hô hấp.
“tốt lắm”
Hai chữ này dừng ở cánh môi của nàng, nhiệt năng bạc môi nam tính chặt chẽ bao trùm nàng. (first kiss rùi =p~)
Hướng Nhu trừng mắt lớn đầu tiên là toàn thân cứng ngắc tiếp đến là theo bản năng nàng giãy dụa nhưng hắn kiên cường không buông, đem nàng cố định trong ng ực mình, đại chưởng tham tiến bá đạo dùng lưỡi tiến vào thám hiểm bên trong miệng nàng.
hơi thở nam tính cùng xúc cảm nóng làm cho nàng kinh hoàng muốn giãy dụa nhưng hắn dùng một tay cố định cổ tay của nàng còn tay kia tham lam ở trước ngực của nàng xờ loạn bộ đồng phụ cùng với đoá hoa đại biểu tốt nghiệp.
Nụ hôn nồng nhiệt làm ý chí của nàng tan biến, toàn thân nàng đều nóng lên, thần trí dần dần mê say.
hơi thở nam tính cùng với khát vọng cuồng nhiệt bao phủ kháng cự nh ỏ còn sót lại của nàng, xích mích tồn tại đã lâu trước đây nay lại thuỷ chung chờ mong, dụ hoặc nàng khiến nàng không tự chủ được bắt đầu hưởng thụ.
Thiếp hợp cánh môi, sau một hồi lâu Thành Đại Nghiệp nhìn chăm chú vào đôi môi hồng phấn do bị hôn lâu, con ngươi thâm ưu bừa bại chạy rồi phát hiện bộ đồng phục đã trở nên hỗn độn mấy chiếc cúc áo đã mở ra làm lộ ra bộ ngực sữa mềm mại.
Dục vọng trong chốc lát đã bùng phát hắn lại lần nữa mạnh mẽ hôn trụ nàng, ôm nàng đến chiếc giường sạch sẽ mà đơn giản trong căn phòng gần đó.
Nụ hôn kia lại giống như ngọn lửa rồi từ t ừ bùng phát. Mọi việc diễn ra quá nhanh làm cho Hướng Nhu trở tay không kịp. Lí trí còn sót lại không ngừng nhắc nhở nếu không kháng cự khẳng đ nh sự việc ngày càng sai…. Cố tình làm chuyện sai lầm, cảm giác đứng lên cũng là rất đúng.
Ngăm đen dày rộng đại chưởng, bình dán nàng thon dài thân hình hoạt hạ, liêu khởi màu đen đồng phục váy. Nàng toàn thân cứng đờ, kinh hoảng đè lại tay hắn, trong mắt lộ ra bất lực cùng không xác đ àng
“Đừng sợ” hắn nói nhỏ, hơi thở hoạt nhập của nàng phát “ anh sẽ không thương tổn em…”
Tay nàng dần dần yếu đuối, dựa vào trong ngực hắn tuỳ ý hắn. Bộ đồng phục chỉ còn sót lại một chiếc cúc áo duy nhất.
“Em là của anh” hắn hạ thấp giọng tuyên bố, một tay cởi chiếc quần còn sót lại duy nhất của nàng, thân hình rắn chắc xâm nhập vào giữa hai chân nàng lúc đó, dục vọng cứng rắn bị áp chế để tiến vào chỗ nhu thuận của nàng.
Đau!
Hướng Nhu khẽ kêu một tiếng, cảm giác được động t ác của hắn ngày càng mạnh.
“Sẽ không đau, từ từ!” hắn để của nàng ngạch, mồ hôi dọc theo ngăm đen khuôn mặt hoạt hạ, tích lạc ở nàng tuyết nộn cần cổ, gian nan lại đi phía trước tham.
nàng cảm thấy như là bị một đao đâm vào!
Đau đến nỗi không gì có thể hình dung, nàng cảm thấy như chính mình bị xé rách ra, ! Huân nhiên men say, cùng với ý loạn tình mê khát cầu, đã muốn bị đau nhức khu trục nửa điểm không dư thừa
“Ngừng!” nàng ra sức giãy dụa, phụ giúp hắn khoan kiên. “ Ngươi, ngươi, đi ra ngoài!”.
hắn thật nhanh lùi về sau nhưng là hắn bắt lấy eo nhỏ của nàng và tiến vào nơi sâu nhất của nàng.
nàng cắn răng thật chặt bắt đầu hoài nghi mình sẽ chết ngay ở trên giường. Ngày mại báo chí địa phương sẽ đưa tin tức ở trang đầu “Học sinh trung học vụng trộm nếm trái cấm, chết tại phòng nhỏ trong núi” tiều đề đến lúc đó toàn thôn sẽ biết nàng cùng hắn… (trí tưởng tượng của chị phong phú thật J)
Bọn họ ở trong này
Tại đây trên giường
“ta bảo ngươi ngừng!” nàng đau đến mất lí trí không ngừng đánh vào bờ vai của hắn. “l ập tức dừng lại!”
Th ành Đại Nghiệp căn bản là không dừng lại được, món ăn thèm thuồng đã lâu rốt cuộc cũng ăn được như thế nào hắn lại bỏ ra được? Nàng như nhánh cỏ non làm cho hắn khó lòng khắc chế được. Hiện tại cho dù có một khẩu súng đặt ở trên đầu hắn thì hắn cũng vô pháp đình chỉ.
Cơn giận của Hướng Nhu cuối cùng xuất hiện, quyết định lấy “vũ lực trấn áp” nắm chậu hoa nhỏ bên giường hướng đầu hắn đập tới.
“Ngươi muốn làm cái gì” hắn bốc hoả ra tay nắm chặt bàn tay nhỏ bé “ ngươi muốn đập vào đầu ta”
“ ta muốn đập tan cái đầu của ngươi!”
“ ngươi muốn nhìn ta đầu rơi máu chảy à?”
“ là ngươi làm cho ta đổ máu trước”
“ ngươi, nữ nhân điên!” hắn rít gào, cố sức ngăn lại hành động hung ác của nàng.
Hai người liền như vậy quần áo không chỉnh tề giống như bánh bột mì cùng một chỗ, triển khai “vật lộn”.
Hắn càng buộc chặt ngăn dục vọng mênh mông khắc chế không cho nàng điên cuống vặn veọ.
“cho ta một chút thời gian”.
Nàng lập tức cự tuyệt “mơ tưởng! Lăn xuống đi, cách tax a một chút!”.
Thành Đại Nghiệp cắn chặt hàm răng, run run hít sâu một hơi dung tốc độ thong thả rời nàng đi. Thân thể cao lớn lật nghiêng như ngã vào trên giường thở dốc như là vừa bị người ta tra tấn.
hắn cắn răng chịu khổ làm cho Hướng Nhu nhìn xem lại phát hoả. Nàng mới là người chịu đau à ! Này 「 gia hại giả 」, dựa vào cái gì lộ ra cái loại này biểu tình?
Nàng miễn cưỡng khởi động thân mình, trảo long rộng mở áo, che khuất bị hắn hôn mẫn cảm lược đau đẫy đà, thân mình na hướng mép giường. Nhưng là, vừa mới có động tác, hắn liền hoả tốc lấy tay, cầm nàng mảnh khảnh cổ tay, đối của nàng ý đồ 「 cách triệt, biểu hiện nghiêm chỉnh kháng nghị.
“ ngươi muốn đi đâu?”
“về nhà.” nàng trừng mắt nhìn hắn, một tay lại cầm lấy chậu hoa.
Thành Đại Nghiệp nhanh chóng áp đảo nàng, đoạt đi hung khí nguy hiếm xa xa ném tới góc tường. “ngươi hãy nghe ta nói, lần đầu tiên luôn hội……”
Nàng căn bản không chịu nghe, cố gắng đem hắn đá xuống giường, hai người lại lần nữa chiến đấu cùng một chỗ, lăn qua lăn lại trên giường.
“Cạch!
cửa bị đẩy ra, một thanh niên bộ dạng cương nghị không biết đi vào từ lúc nào đã đến trước cửa đem bộ dạng hai người bộ dạng quần áo không chỉnh tề thu hết vào tầm mắt.
mặc dù là tình hình chiến đấu ác liệt, Thành Đại Nghiệp phản ứng cực nhanh như cũ. Hắn nhanh chóng xoay người, vòng bụng cứng rắn đụng trúng hai chân Hướng Nhu lại thét lớn một tiếng không có đường lui kiên trì hung thân hình ngăn trở nàng.
Hai nam nhân đối mặt, Hướng Nhu bị che ở phía sau giờ mới phát hiện ở cửa xuất hiện khách không mời mà đến. Nàng nhô đầu ra liền nhìn thấy gương mặt quen thuộc, liền kinh ngạc hô lên.
“Đại ca!”
Miệng nàng vừa hô đại ca trong đầu liền xuất hiện “xong rồi” hai chữ to đùng.
Không xong! Lúc này chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, bắt gian ở giường, mặc cho ai đều có thể liếc mắt một cái là nhìn ra nàng cùng Thành Đại Nghiệp làm cái “chuyện tốt” gì.
Bên trong im lặng chỉ nghe thấy tiếng côn trùng kêu vang ở ngoài phòng, ba người không có nói chuyện, Hướng Vinh với ánh mắt tràn đầy lửa giận thay phiên nhìn hai người vài vòng sau một lúc lâu mới mở miệng.
“sự tình là như thế nào phát sinh ?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook