Phản Diện Siêu Cấp
-
Chương 50: Âm Đô
"Luyện Thần Phản Hư!" Giữa thiên địa mây đen, cuồng phong gào thét, tất cả các dị tượng vây quanh cột khí như cuồng long kia rồi khuếch tán ra. Mấy trăm đệ tử tạp dịch trên Thủ Tọa Phong nhìn cột khí to lớn như cột chống trời này, người nào cũng bị dọa cho trợn mắt há mồm, mặt không còn một chút máu!
Mà cột khí to lớn này, cũng hấp dẫn sự chú ý của toàn bộ Thuần Dương Cung.
"Tinh Khí Lang Yên? Sao dị tượng thần thông mà sau khi luyện thể đến trình độ nhất định mới có thể kích phát lại xuất hiện ở Thuần Dương Cung, là Thủ Tọa Phong sao? Chẳng lẽ là của Đạo Tử Thuần Dương!"
"Không chỉ là Tinh Khí Lang Yên! Còn có khí tức Luyện Thần Phản Hư, Khuynh Địch đã đột phá!"
"Hơn nữa còn không phải là đột phá bình thường, Tinh Khí Lang Yên, huyết khí Thuần Dương. Không ngờ ở phương diện thể tu thủ tọa cũng có tạo nghệ tinh thâm như thế!"
"Ha ha! Trời phù hộ Thuần Dương Cung chúng ta! Kể từ đây, xem thử còn có thánh địa võ đạo nào còn dám nói thiên kiêu của Thuần Dương Cung chúng ta là có danh mà không có thực lực nữa hay không?"
Từng suy nghĩ xen lẫn trong hư không, cuối cùng đều trở nên yên ắng, sau đó từ Vạn Thọ Cung —— chỗ sâu nhất của Thuần Dương Cung, có một cỗ kiếm ý bàng bạc đè ép tất cả mọi người phóng lên tận trời! Như tiên nhân giáng trần, nơi mà kiếm ý đến, trời đổ mưa rào, đất nở sen vàng, mang theo ý cảnh mọc cánh thành tiên!
"Là tông chủ!"
"Tông chủ đại nhân cũng bị kinh động, cũng đúng, Đạo Tử có thành tựu này, tông chủ đại nhân há có thể không đích thân chú ý?"
Kiếm ý cắt rách trời cao, nhanh như điện chớp rơi vào Thủ Tọa Phong, trong nháy mắt đã hóa thành một đạo kiếm quang xuất hiện ở trước mặt của Trần Khuynh Địch.
"Phù..." Mở hai mắt ra, trong mắt của Trần Khuynh Địch còn có một ít hưng phấn khó mà ức chế.
Chỉ có hắn biết, đây là lần đầu hắn chân chính đột phá từ khi xuyên việt!
Hơn nữa còn không phải là dựa vào Trần Khuynh Địch trước đây, mà là dựa vào bản thân, mở ra lối riêng rồi hoàn thành đột phá!
Không giống như mọi người tưởng tượng, Trần Khuynh Địch cũng không dựa vào tu luyện Tam Hoàng Khai Thái Đại Thuần Dương Công, sau đó dùng Thuần Dương cương khí làm cơ sở để hoàn thành đột phá, mà hắn đột phá dựa vào quyền ý của mình!
Trần Khuynh Địch lúc trước, tuy cũng tu luyện ra quyền ý, nhưng chung quy lực lượng mà quyền ý có thể hội tụ không mạnh, chỉ có Thuần Dương cương khí là còn tạm được. Nhưng sau khi tu luyện Trượng Lục Kim Thân và Đại Uy Thiên Long La Hán Quyền, nhục thân huyết khí của hắn đã có thể xưng là đỉnh tiêm trong đồng giai, lực lượng mà quyền ý có thể ngưng tụ cũng chợt tăng lên mấy lần.
Cũng chính vì như thế, hắn mới có thể tụ tập được Tinh Khí Lang Yên kinh thiên động địa, nhất cử xông phá ràng buộc cảnh giới!
Tinh Khí Lang Yên xuyên suốt huyệt Bách Hội kia, không chỉ phá tan mật thất, mà còn phá tan cực hạn của hắn!
"Không thể không thừa nhận, hai môn võ công Phật môn này quả không hổ là kỳ danh, có uy lực tuyệt luân a! Nếu không có cái gọi là đồng tử công gặp quỷ thì còn tốt hơn..." Trần Khuynh Địch nghĩ như vậy, nhưng vào giờ này phút này hắn vẫn không phát hiện ra: Kỳ thực hắn đã phạm một sai lầm rất lớn trong vấn đề đồng tử công, đến nỗi sau này hồi tưởng lại, hắn tức giận đến hận không thể cho mình hai cái bạt tai. Rõ ràng là lỗi sai logic vô cùng đơn giản, vì sao hắn lại không phát hiện ra...
Chẳng qua bất kể thế nào, bây giờ hắn đã quên sạch sành sanh vấn đề về đồng tử công, đắm chìm trong mừng rỡ khi đột phá.
Nhưng không đợi hắn đắc ý, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt đã bao phủ toàn thân, thình lình chính là đạo Tiên Nhân kiếm quang của Ninh Thiên Cơ!
"Nghĩa phụ?!"
Kiếm quang không đáp lời, nhưng nhắm thẳng vào Trần Khuynh Địch. Tiên Nhân kiếm kéo ra một đường cong mộng ảo, một đường chém ngang tới Trần Khuynh Địch, tạo ra một đạo kiếm khí chí cường! Bao trùm tất cả không gian xung quanh Trần Khuynh Địch, không có chỗ nào để chạy trốn, sát cơ nồng đậm làm cho người ta ngạt thở.
"Đến hay lắm!" Dưới tình cảnh nguy cấp, Trần Khuynh Địch không kịp nói gì, trực tiếp giơ tay lên, dùng năm ngón tay khép lại thành quyền!
Trong sát na, Tinh Khí Lang Yên ngập trời đều bị thu nạp, hội tụ trong thiết quyền của hắn, lộ ra một cỗ quyền ý —— mặc ngươi thanh thế ngập trời, ta tự sừng sững bất động.
Lúc đầu quyền ý của Trần Khuynh Địch là quyền ý phát huy lực lượng của bản thân đến cực hạn, nhưng bây giờ nội tình của hắn đã tăng lên, lực lượng quyền ý cũng tăng lên theo. Diễn biến đến cuối cùng, vậy mà mơ hồ có sự biến hóa, mà còn là một loại biến hóa cực kì bá đạo.
Một quyền này hạ xuống, cho dù ngươi có ngàn loại biến hóa, cũng đều phải phấn thân toái cốt, đầu rơi máu chảy dưới quyền của ta!
Trên quyền của Trần Khuynh Địch không có dị tượng, nhưng quyền ý bá đạo lại không thu liễm một chút nào, toàn bộ uy năng ngập trời lúc trước đều khóa trong một quyền này, khóa trong da thịt nhìn như bình thường này. Cứ như vậy, thẳng tắp đón nhận một tia Tiên Nhân kiếm quang mà Ninh Thiên Cơ vung ra!
Kiếm quyền tương giao, trong sát na, toàn bộ kiếm khí chí cường đã bị Trần Khuynh Địch đánh cho lõm một khối lớn. Trần Khuynh Địch cũng không dừng lại một chút nào, hai chân trái phải cùng dùng lực, dùng bí pháp phát kình làm cho lực lượng của bản thân nổ tung tại một điểm trên quyền, trong nháy mắt đã đập tan toàn bộ kiếm khí của Ninh Thiên Cơ.
Mà Tiên Nhân kiếm quang thì bị Trần Khuynh Địch vững vàng nắm trong tay!
Kiếm khí tung toé, tạo ra một bạch ấn thật sâu trong lòng bàn tay của Trần Khuynh Địch, nhưng không chảy ra một chút máu tươi nào.
Trong cái nháy mắt này, toàn bộ không gian đều trở nên yên tĩnh. Sau một hồi lâu, âm thanh của chưởng giáo chí tôn Thuần Dương Cung —— Ninh Thiên Cơ mới vang lên trong Thủ Tọa Phong.
"Không tệ!"
- --
Tại đại thế giới Trung Thổ, trong quốc đô của Xa Trì Quốc —— nước lớn nhất trong ba mươi sáu nước Tây Vực.
Mây đen ép thành đoàn, lôi quang phích lịch, trên không trung có một trận dị tượngkéo dài trọn vẹn nửa canh giờ, mới coi như dần dần tiêu tán, cũng dẫn tới không ít nghị luận của người Tây Vực trong quốc đô. Chẳng qua, những năm gần đây thường xuyên có dị tượng như vậy, lúc đầu lúc còn có người tưởng là thiên thần nổi giận, bây giờ mây đen phích lịch này đã bị bọn hắn coi là chúc phúc.
Mà lúc mọi người trên mặt đất hoạt động như thường lệ, trong lòng đất Xa Trì Quốc, lại có một đám người nghênh đón chủ nhân.
"Điện hạ." Thái tử Hoành Xương sải bước đi trong địa đạo âm u, binh sĩ mặc thiết giáp hai bên nhao nhao cúi đầu với hắn.
Đẩy một cánh cửa to lớn ra, diện mạo thật của kiến trúc dưới đất này rốt cuộc cũng chiếu vào mắt hắn, đây là một đại động trong lòng đất bị đào rỗng hoàn toàn, mà không gian rộng rãi dưới đất này, có một tòa thành trì to lớn được xây theo tiêu chuẩn hoàng đô.
Sợ rằng người dân của Xa Trì Quốc mất cả đời cũng không nghĩ ra, dưới chỗ mà bọn hắn sinh hoạt, chính là một tòa thành trì cực lớn có diện tích vượt qua quốc đô của bọn hắn.
Nơi này, chính là nơi ở của tiền triều Đại Chu, hoàng tộc họ Cơ: Âm Đô.
Mà cột khí to lớn này, cũng hấp dẫn sự chú ý của toàn bộ Thuần Dương Cung.
"Tinh Khí Lang Yên? Sao dị tượng thần thông mà sau khi luyện thể đến trình độ nhất định mới có thể kích phát lại xuất hiện ở Thuần Dương Cung, là Thủ Tọa Phong sao? Chẳng lẽ là của Đạo Tử Thuần Dương!"
"Không chỉ là Tinh Khí Lang Yên! Còn có khí tức Luyện Thần Phản Hư, Khuynh Địch đã đột phá!"
"Hơn nữa còn không phải là đột phá bình thường, Tinh Khí Lang Yên, huyết khí Thuần Dương. Không ngờ ở phương diện thể tu thủ tọa cũng có tạo nghệ tinh thâm như thế!"
"Ha ha! Trời phù hộ Thuần Dương Cung chúng ta! Kể từ đây, xem thử còn có thánh địa võ đạo nào còn dám nói thiên kiêu của Thuần Dương Cung chúng ta là có danh mà không có thực lực nữa hay không?"
Từng suy nghĩ xen lẫn trong hư không, cuối cùng đều trở nên yên ắng, sau đó từ Vạn Thọ Cung —— chỗ sâu nhất của Thuần Dương Cung, có một cỗ kiếm ý bàng bạc đè ép tất cả mọi người phóng lên tận trời! Như tiên nhân giáng trần, nơi mà kiếm ý đến, trời đổ mưa rào, đất nở sen vàng, mang theo ý cảnh mọc cánh thành tiên!
"Là tông chủ!"
"Tông chủ đại nhân cũng bị kinh động, cũng đúng, Đạo Tử có thành tựu này, tông chủ đại nhân há có thể không đích thân chú ý?"
Kiếm ý cắt rách trời cao, nhanh như điện chớp rơi vào Thủ Tọa Phong, trong nháy mắt đã hóa thành một đạo kiếm quang xuất hiện ở trước mặt của Trần Khuynh Địch.
"Phù..." Mở hai mắt ra, trong mắt của Trần Khuynh Địch còn có một ít hưng phấn khó mà ức chế.
Chỉ có hắn biết, đây là lần đầu hắn chân chính đột phá từ khi xuyên việt!
Hơn nữa còn không phải là dựa vào Trần Khuynh Địch trước đây, mà là dựa vào bản thân, mở ra lối riêng rồi hoàn thành đột phá!
Không giống như mọi người tưởng tượng, Trần Khuynh Địch cũng không dựa vào tu luyện Tam Hoàng Khai Thái Đại Thuần Dương Công, sau đó dùng Thuần Dương cương khí làm cơ sở để hoàn thành đột phá, mà hắn đột phá dựa vào quyền ý của mình!
Trần Khuynh Địch lúc trước, tuy cũng tu luyện ra quyền ý, nhưng chung quy lực lượng mà quyền ý có thể hội tụ không mạnh, chỉ có Thuần Dương cương khí là còn tạm được. Nhưng sau khi tu luyện Trượng Lục Kim Thân và Đại Uy Thiên Long La Hán Quyền, nhục thân huyết khí của hắn đã có thể xưng là đỉnh tiêm trong đồng giai, lực lượng mà quyền ý có thể ngưng tụ cũng chợt tăng lên mấy lần.
Cũng chính vì như thế, hắn mới có thể tụ tập được Tinh Khí Lang Yên kinh thiên động địa, nhất cử xông phá ràng buộc cảnh giới!
Tinh Khí Lang Yên xuyên suốt huyệt Bách Hội kia, không chỉ phá tan mật thất, mà còn phá tan cực hạn của hắn!
"Không thể không thừa nhận, hai môn võ công Phật môn này quả không hổ là kỳ danh, có uy lực tuyệt luân a! Nếu không có cái gọi là đồng tử công gặp quỷ thì còn tốt hơn..." Trần Khuynh Địch nghĩ như vậy, nhưng vào giờ này phút này hắn vẫn không phát hiện ra: Kỳ thực hắn đã phạm một sai lầm rất lớn trong vấn đề đồng tử công, đến nỗi sau này hồi tưởng lại, hắn tức giận đến hận không thể cho mình hai cái bạt tai. Rõ ràng là lỗi sai logic vô cùng đơn giản, vì sao hắn lại không phát hiện ra...
Chẳng qua bất kể thế nào, bây giờ hắn đã quên sạch sành sanh vấn đề về đồng tử công, đắm chìm trong mừng rỡ khi đột phá.
Nhưng không đợi hắn đắc ý, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt đã bao phủ toàn thân, thình lình chính là đạo Tiên Nhân kiếm quang của Ninh Thiên Cơ!
"Nghĩa phụ?!"
Kiếm quang không đáp lời, nhưng nhắm thẳng vào Trần Khuynh Địch. Tiên Nhân kiếm kéo ra một đường cong mộng ảo, một đường chém ngang tới Trần Khuynh Địch, tạo ra một đạo kiếm khí chí cường! Bao trùm tất cả không gian xung quanh Trần Khuynh Địch, không có chỗ nào để chạy trốn, sát cơ nồng đậm làm cho người ta ngạt thở.
"Đến hay lắm!" Dưới tình cảnh nguy cấp, Trần Khuynh Địch không kịp nói gì, trực tiếp giơ tay lên, dùng năm ngón tay khép lại thành quyền!
Trong sát na, Tinh Khí Lang Yên ngập trời đều bị thu nạp, hội tụ trong thiết quyền của hắn, lộ ra một cỗ quyền ý —— mặc ngươi thanh thế ngập trời, ta tự sừng sững bất động.
Lúc đầu quyền ý của Trần Khuynh Địch là quyền ý phát huy lực lượng của bản thân đến cực hạn, nhưng bây giờ nội tình của hắn đã tăng lên, lực lượng quyền ý cũng tăng lên theo. Diễn biến đến cuối cùng, vậy mà mơ hồ có sự biến hóa, mà còn là một loại biến hóa cực kì bá đạo.
Một quyền này hạ xuống, cho dù ngươi có ngàn loại biến hóa, cũng đều phải phấn thân toái cốt, đầu rơi máu chảy dưới quyền của ta!
Trên quyền của Trần Khuynh Địch không có dị tượng, nhưng quyền ý bá đạo lại không thu liễm một chút nào, toàn bộ uy năng ngập trời lúc trước đều khóa trong một quyền này, khóa trong da thịt nhìn như bình thường này. Cứ như vậy, thẳng tắp đón nhận một tia Tiên Nhân kiếm quang mà Ninh Thiên Cơ vung ra!
Kiếm quyền tương giao, trong sát na, toàn bộ kiếm khí chí cường đã bị Trần Khuynh Địch đánh cho lõm một khối lớn. Trần Khuynh Địch cũng không dừng lại một chút nào, hai chân trái phải cùng dùng lực, dùng bí pháp phát kình làm cho lực lượng của bản thân nổ tung tại một điểm trên quyền, trong nháy mắt đã đập tan toàn bộ kiếm khí của Ninh Thiên Cơ.
Mà Tiên Nhân kiếm quang thì bị Trần Khuynh Địch vững vàng nắm trong tay!
Kiếm khí tung toé, tạo ra một bạch ấn thật sâu trong lòng bàn tay của Trần Khuynh Địch, nhưng không chảy ra một chút máu tươi nào.
Trong cái nháy mắt này, toàn bộ không gian đều trở nên yên tĩnh. Sau một hồi lâu, âm thanh của chưởng giáo chí tôn Thuần Dương Cung —— Ninh Thiên Cơ mới vang lên trong Thủ Tọa Phong.
"Không tệ!"
- --
Tại đại thế giới Trung Thổ, trong quốc đô của Xa Trì Quốc —— nước lớn nhất trong ba mươi sáu nước Tây Vực.
Mây đen ép thành đoàn, lôi quang phích lịch, trên không trung có một trận dị tượngkéo dài trọn vẹn nửa canh giờ, mới coi như dần dần tiêu tán, cũng dẫn tới không ít nghị luận của người Tây Vực trong quốc đô. Chẳng qua, những năm gần đây thường xuyên có dị tượng như vậy, lúc đầu lúc còn có người tưởng là thiên thần nổi giận, bây giờ mây đen phích lịch này đã bị bọn hắn coi là chúc phúc.
Mà lúc mọi người trên mặt đất hoạt động như thường lệ, trong lòng đất Xa Trì Quốc, lại có một đám người nghênh đón chủ nhân.
"Điện hạ." Thái tử Hoành Xương sải bước đi trong địa đạo âm u, binh sĩ mặc thiết giáp hai bên nhao nhao cúi đầu với hắn.
Đẩy một cánh cửa to lớn ra, diện mạo thật của kiến trúc dưới đất này rốt cuộc cũng chiếu vào mắt hắn, đây là một đại động trong lòng đất bị đào rỗng hoàn toàn, mà không gian rộng rãi dưới đất này, có một tòa thành trì to lớn được xây theo tiêu chuẩn hoàng đô.
Sợ rằng người dân của Xa Trì Quốc mất cả đời cũng không nghĩ ra, dưới chỗ mà bọn hắn sinh hoạt, chính là một tòa thành trì cực lớn có diện tích vượt qua quốc đô của bọn hắn.
Nơi này, chính là nơi ở của tiền triều Đại Chu, hoàng tộc họ Cơ: Âm Đô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook