Phản Diện Công Lược Kế Trong Kế
-
Chương 50: Vị hôn phu thủ trưởng có bệnh, sao bỏ trị 9
"Cái này phải nộp trước khi tan làm cho tôi!"
Doãn Nhược An mới vừa tiến vào văn phòng, đã bị Boss cần mẫn giữ chặt, phân phối nhiệm vụ.
Nhìn thoáng qua văn kiện trong tay, đại khái hơn hai mươi trang, Doãn Nhược An bĩu môi: "Anh quá coi thường em rồi"
Lệ Danh Triết trong mắt hiện lên một mạt kinh ngạc, sau đó không thèm để ý liếc liếc mắt nhìn cô một cái: "Thật sao, vậy tôi chờ xem."
Cô hừ mạnh một tiếng đối với Lệ Danh Triết, trở lại vị trí của chính mình, khoảng khắc mở văn kiện kia ra, nháy mắt cô liền cảm thấy suy sụp.
"Ai~ Tôi thà rằng đắc tội nữ nhân cũng không dám đắc tội với tiểu nhân a~"
Mà tiểu nhân ở đây, đương nhiên là chỉ Lệ Danh Triết rồi.
Nhưng hình như người ta vẫn không để ý cô nói cái gì, khuôn mặt vẫn luôn không biểu tình nhìn văn kiện của bản thân.
Doãn Nhược An xoa cằm, bĩu môi.
Một khuôn mặt trẻ con lại có biểu tình vô cùng nghiêm túc, phong cách thực sự có điểm quái lạ.
Cúi đầu nhìn thoáng qua văn kiện trên bàn của chính mình, thở dài thật mạnh một tiếng.
Tiếng Anh......
Ký chủ này có một tật xấu, đó chính là tiếng Anh đặc biệt không tốt.
26 chữ cái đều chưa nhận biết được, hắn cư nhiên còn kêu cô đi phiên dịch văn kiện này.
Hắn đang cố ý phải không?
Cô đã nói không hiểu sao ngày hôm qua người này lại tươi cười quỷ dị như vậy, thì ra là đã tính sẵn trong đầu nên làm gì rooig.
Càng nghĩ càng cảm thấy quá đáng, cô tức giận ngẩng đầu trừng mắt nhìn tên đầu sỏ đằng kia.
Thời gian trôi qua nhanh, trong nháy mắt đã đến lúc tan tầm.
"Cô không đói bụng sao?"
"Đừng phiền em, em còn khoảng 10 trang nữa!"
Thanh âm Doãn Nhược An bực bội làm Lệ Danh Triết kinh ngạc nhướng mày.
Cô không biết rằng giữa trưa cô vẫn chưa ăn cơm sao?
"Đinh —— độ hảo cảm+20, trước mắt ký chủ được 30 điểm, nữ chủ được 10 điểm."
Vốn dĩ Doãn Nhược An đang điên cuồng tra từ điển nghe được thanh âm của hệ thống thì dừng động tác, a?
Biểu tình kinh ngạc của cô rơi vào trong mắt của Lệ Danh Triết vốn dĩ quan sát cô từ nãy đến giờ, đáy mắt của Lệ Danh Triết hiện lên ý cười.
Khi Doãn Nhược An ngẩng đầu, nhìn thấy chính là Lệ Danh Triết gợi lên khóe môi.
Đối phương thấy cô ngẩng đầu, vội vàng đem khóe môi rũ đi xuống, Doãn Nhược An ngầm trợn mắt trắng.
Đáy lòng không nhịn được phun tào(không biết phun tào là gì): Gặp mặt nữ chủ một lần hắn liền tặng 10 độ hảo cảm cho cô ta, còn cô ở chỗ này điên cuồng xoát điểm mà chỉ được có 30 độ hảo cảm, quả nhiên tác giả là mẹ ruột của vai chính a ~
"Anh nhìn em làm cái gì? Không phải anh kêu em......"
Lời còn chưa dứt, cô chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, liền mất đi ý thức ——
"Người bệnh có bệnh viêm dạ dày rất nghiêm trọng, đã là người nhà thì nên có trách nhiệm nhắc nhở người bệnh ăn cơm đúng giờ."
Lời nói nghiêm túc của bác sĩ truyền đến trong tai của Doãn Nhược An, cô nhíu mày.
Viêm dạ dày?
Cô chậm rãi mở hai mắt, nhìn thấy chính là bác sĩ đang nghiêm túc dặn dò cùng với Lệ Danh Triết, lại xa một chút......
Cô hình như nhìn thấy anh hai nha~~
Nhìn đến người nhà của chính mình, cô không khỏi cong môi cười cười
"Tỉnh?"
Trong tiếng nói trầm thấp lộ rõ sự không vui.
Doãn Nhược An nhấp nhấp cánh môi khô khốc, hơi hơi hé miệng.
"Em đã quên em bị bệnh viêm dạ dày......"
Cô xác thật đã quên thân thể này bị viêm dạ dày, bằng không cũng sẽ không liều mạng như vậy.
"Cô ở nhà nghỉ ngơi một đoạn thời gian đi!"
Ngữ khí lãnh đạm làm Doãn Nhược An nổi lên gà da.
Rõ ràng là cô sinh bệnh, vì cái gì cô cảm thấy giống như người nào đó càng tức giận một ít?
"Em thỉnh cầu nghỉ phép một tháng."
Lệ Danh Triết tầm mắt đối diện với Doãn Nhược An, sau đó quay đi: "Tùy cô."
Doãn Nhược An vươn tay bắt lấy tay của Lệ Danh Triết, đáy mắt tràn đầy ý cười: "Kia vị hôn phu thân ái sẽ thường xuyên đến thăm em chứ?"
Bị Doãn Nhược An hỏi ngẩn ra, hắn trong lúc nhất thời sững sờ ở tại chỗ.
Phản ứng của hắn làm đáy mắt của Doãn Nhược An hiện lên một chút mất mát, quả nhiên a......
Nhưng, cô không nghĩ đến chính là ——
Doãn Nhược An mới vừa tiến vào văn phòng, đã bị Boss cần mẫn giữ chặt, phân phối nhiệm vụ.
Nhìn thoáng qua văn kiện trong tay, đại khái hơn hai mươi trang, Doãn Nhược An bĩu môi: "Anh quá coi thường em rồi"
Lệ Danh Triết trong mắt hiện lên một mạt kinh ngạc, sau đó không thèm để ý liếc liếc mắt nhìn cô một cái: "Thật sao, vậy tôi chờ xem."
Cô hừ mạnh một tiếng đối với Lệ Danh Triết, trở lại vị trí của chính mình, khoảng khắc mở văn kiện kia ra, nháy mắt cô liền cảm thấy suy sụp.
"Ai~ Tôi thà rằng đắc tội nữ nhân cũng không dám đắc tội với tiểu nhân a~"
Mà tiểu nhân ở đây, đương nhiên là chỉ Lệ Danh Triết rồi.
Nhưng hình như người ta vẫn không để ý cô nói cái gì, khuôn mặt vẫn luôn không biểu tình nhìn văn kiện của bản thân.
Doãn Nhược An xoa cằm, bĩu môi.
Một khuôn mặt trẻ con lại có biểu tình vô cùng nghiêm túc, phong cách thực sự có điểm quái lạ.
Cúi đầu nhìn thoáng qua văn kiện trên bàn của chính mình, thở dài thật mạnh một tiếng.
Tiếng Anh......
Ký chủ này có một tật xấu, đó chính là tiếng Anh đặc biệt không tốt.
26 chữ cái đều chưa nhận biết được, hắn cư nhiên còn kêu cô đi phiên dịch văn kiện này.
Hắn đang cố ý phải không?
Cô đã nói không hiểu sao ngày hôm qua người này lại tươi cười quỷ dị như vậy, thì ra là đã tính sẵn trong đầu nên làm gì rooig.
Càng nghĩ càng cảm thấy quá đáng, cô tức giận ngẩng đầu trừng mắt nhìn tên đầu sỏ đằng kia.
Thời gian trôi qua nhanh, trong nháy mắt đã đến lúc tan tầm.
"Cô không đói bụng sao?"
"Đừng phiền em, em còn khoảng 10 trang nữa!"
Thanh âm Doãn Nhược An bực bội làm Lệ Danh Triết kinh ngạc nhướng mày.
Cô không biết rằng giữa trưa cô vẫn chưa ăn cơm sao?
"Đinh —— độ hảo cảm+20, trước mắt ký chủ được 30 điểm, nữ chủ được 10 điểm."
Vốn dĩ Doãn Nhược An đang điên cuồng tra từ điển nghe được thanh âm của hệ thống thì dừng động tác, a?
Biểu tình kinh ngạc của cô rơi vào trong mắt của Lệ Danh Triết vốn dĩ quan sát cô từ nãy đến giờ, đáy mắt của Lệ Danh Triết hiện lên ý cười.
Khi Doãn Nhược An ngẩng đầu, nhìn thấy chính là Lệ Danh Triết gợi lên khóe môi.
Đối phương thấy cô ngẩng đầu, vội vàng đem khóe môi rũ đi xuống, Doãn Nhược An ngầm trợn mắt trắng.
Đáy lòng không nhịn được phun tào(không biết phun tào là gì): Gặp mặt nữ chủ một lần hắn liền tặng 10 độ hảo cảm cho cô ta, còn cô ở chỗ này điên cuồng xoát điểm mà chỉ được có 30 độ hảo cảm, quả nhiên tác giả là mẹ ruột của vai chính a ~
"Anh nhìn em làm cái gì? Không phải anh kêu em......"
Lời còn chưa dứt, cô chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, liền mất đi ý thức ——
"Người bệnh có bệnh viêm dạ dày rất nghiêm trọng, đã là người nhà thì nên có trách nhiệm nhắc nhở người bệnh ăn cơm đúng giờ."
Lời nói nghiêm túc của bác sĩ truyền đến trong tai của Doãn Nhược An, cô nhíu mày.
Viêm dạ dày?
Cô chậm rãi mở hai mắt, nhìn thấy chính là bác sĩ đang nghiêm túc dặn dò cùng với Lệ Danh Triết, lại xa một chút......
Cô hình như nhìn thấy anh hai nha~~
Nhìn đến người nhà của chính mình, cô không khỏi cong môi cười cười
"Tỉnh?"
Trong tiếng nói trầm thấp lộ rõ sự không vui.
Doãn Nhược An nhấp nhấp cánh môi khô khốc, hơi hơi hé miệng.
"Em đã quên em bị bệnh viêm dạ dày......"
Cô xác thật đã quên thân thể này bị viêm dạ dày, bằng không cũng sẽ không liều mạng như vậy.
"Cô ở nhà nghỉ ngơi một đoạn thời gian đi!"
Ngữ khí lãnh đạm làm Doãn Nhược An nổi lên gà da.
Rõ ràng là cô sinh bệnh, vì cái gì cô cảm thấy giống như người nào đó càng tức giận một ít?
"Em thỉnh cầu nghỉ phép một tháng."
Lệ Danh Triết tầm mắt đối diện với Doãn Nhược An, sau đó quay đi: "Tùy cô."
Doãn Nhược An vươn tay bắt lấy tay của Lệ Danh Triết, đáy mắt tràn đầy ý cười: "Kia vị hôn phu thân ái sẽ thường xuyên đến thăm em chứ?"
Bị Doãn Nhược An hỏi ngẩn ra, hắn trong lúc nhất thời sững sờ ở tại chỗ.
Phản ứng của hắn làm đáy mắt của Doãn Nhược An hiện lên một chút mất mát, quả nhiên a......
Nhưng, cô không nghĩ đến chính là ——
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook