Phàm Tiên Chi Lữ
-
Chương 111: Một Đường Chiến Đấu
- Hắc hắc, hai tên Người, các ngươi chạy không thoát đâu.
Phía sau tên thủ lĩnh của đám Kim Ngân tộc lúc trước vưà tăng tốc vừa uy hiếp. Hắn đã tiếp cận hai người Trần Uy và Phạm Ngọc rất gần. Khoảng cách chỉ còn vài trăm mét.
Tên này vừa chạy vừa liếm môi, ánh mắt lộ rõ vẻ điên cuồng. Sau khi kích phát Tử Linh hạt giống bọn chúng sẽ lâm vào trạng thái khát máu. Huyết sát tinh khí lúc đó mang đến kích thích rất lớn. Nhất là loại huyết khí trẻ tuổi hừng hực này. Nó không hề như Trùng Thú sống trong một không gian bị phong kín như Tử Vong sa mạc.
- Không ổn.
Phạm Ngọc thầm kêu lên. Tốc độ của hắn đã biến nhanh rất nhiều nhưng cũng không kéo dài được khoảng cách với đối phương là bao. Dù sao xét về tu vi thì đám này tên yếu nhất cũng mạnh hơn hắn. Đặc biệt tên thủ lĩnh kia tỏa ra khí tức áp bức mãnh liệt chứng tỏ tu vi rất thâm sâu.
Bên cạnh Trần Uy cũng đang cật lực ra tốc. Nhìn rõ ràng thì hắn đang dần tách ra khỏi hướng chạy của Phạm Ngọc. Tên này chỉ khẽ nhìn thoáng qua Phạm Ngọc dùng ánh mắt ra hiệu rồi lao đi rất nhanh.
Chia ra chạy. Đây quả thật là một biện pháp tốt nhất lúc này.
- Vù!
Phạm Ngọc thấy vậy cũng tăng nhanh tốc độ lao nhanh về một huớng khác. Đồng thời hắn cũng sử dụng một viên thuốc tăng lực cộng với một viên hồi phục thể lực. Tốc độ thoáng cái nhanh lên.
- Hừ !
Tên thủ lĩnh Kim Ngân tộc hừ lạnh. Thân hình thoáng ngừng lại đôi chút. Sau đó hắn lại tiếp tục lao lên với tốc độ nhanh hơn hồi nãy. Tên này rất tức giận. Đám phía sau hắn gay lập tức chia ra làm hai nhóm đuổi theo.
Sau khi dùng viên thuốc tăng lực, tốc độ Phạm Ngọc rõ ràng tăng lên tương đối. Hắn dùng cảm tri quan sát phía sau thì phát hiện có khoảng mười hai tên đang đuổi theo bản thân. Trong đó có cả tên thủ lĩnh đang mặt mày dữ tợn bám sát phía sau.
Bỗng nhiên trong cảm tri của Phạm Ngọc xuất hiện rất nhiều khí tức chấn động. Ánh mắt hắn ngay lập tức sáng lên. Trong đầu hắn hiện lên đoạn bản đồ mà Công Chính đã truyền qua.
Phía trước đúng là một tòa Trùng Ốc khác trong số mấy tòa Trùng Ốc vệ tinh xung quanh Đại Thành Trì của Xuất Khoa tộc.
Ngay lập tức khóe miệng Phạm Ngọc hiện lên nụ cười.
- Thất Long cảnh !
Hai chân đang chạy dừng lại. Thần lực quanh thân cuộn trào. Hai tay hắn huy vũ sử ra một chiêu Thất Long cảnh trong Cửu Long quyết. Bảy con rồng mang theo khí thế mạnh mẽ lướt ra.
Phạm Ngọc đánh ra một chiêu này càng ngày càng thuần thục. Cửu Long quyết không phải một võ kĩ tu luyện nên không chú trọng vào chiêu thức. Chỉ lấy ý làm chính. Chín loại quyền hắn đã học được bảy. Đánh ra không có chút nào trúc trắc, tự nhiên thành chiêu, mây trôi nước chảy. Trong một chiêu nhìn qua chỉ thâý long vậy mà ẩn chứa đủ bảy loại linh tính, bảy ý, bảy hình.
Nếu có đại gia Võ học phương Nam nào nhìn thấy Phạm Ngọc thi triển ra sẽ kinh thán không thôi. Trong lịch sử chỉ có những vị thần võ xa xưa như Mai Hắc Đế, Bố Cái Đại Vương...mới làm được như vậy.
- Chết !
Đang đuổi theo phía sau, tên thủ lĩnh Kim Ngân tộc thấy thế cười lạnh. Tốc độ của hắn không hề chậm lại, toàn thân bộc phát ra ánh bạc sáng chói. Thanh đao trong tay hắn vung lên rồi bổ mạnh về phía trước.
Khí tượng thanh đao bạc khủng bố hình thành mang theo lực lượng cực mạnh bổ xuống chiêu Thất Long Cảnh của Phạm Ngọc. Tốc độ của chiêu đao này nhanh vô cùng.
Hai đòn ngay lập tức va chạm. Thanh đao bạc khổng lồ khiến bảy con rồng khựng lại lâm vào thế giằng co. Chỉ tích tắc bảy con rồng bỗng nhiên tiêu tán.
- Bùng !
Lực lượng của đối phương đột ngột biến mất khiến tên thủ lĩnh Kim Ngân tộc nhíu mày. Sau đó hắn nổi giận gào lên.
Phía xa thân hình Phạm Ngọc bay đi với tốc độ rất nhanh. Vừa bay hắn vừa phun ra một ngụm máu tươi.
Phạm Ngọc vừa rồi ngay khi va chạm với lực lượng của đối phương đã thu lại lực lượng của Thất Long cảnh. Rôì hắn trong nháy mắt mượn nhờ công kích của đối phương tạo thành lực đâỷ cho mình bay đi xa.
Tuy nhiên điều này khiến thân thể hắn chịu phản lực rất lớn. Thậm chí đã bị thương không nhẹ. Ngọm máu phun ra là một bằng chứng thấy rõ.
- Bịch.
Phạm Ngọc rơi vào một bụi cây nhỏ. Hắn xoay người uyển chuyển mượn thế nép vào.
- Là bọn Kim Ngân tộc xâm nhập!
- Lũ đáng chết.
Phía ngoài, tên thủ lĩnh Kim Ngân tộc lạnh lùng nhìn qua đám Xuất Khoa tộc đang kéo tới. Hắn quét đôi mắt qua phía xa nhưng không tìm thấy thân ảnh của tên Người kia. Sự tức giận cùng khát máu trỗi dậy.
- Giết.
Phát ra một câu lạnh băng truyền lệnh cho đám thủ hạ phía sau, tên thủ lĩnh lao lên phía trước. Sát khí toàn thân hắn tỏa ra. Theo sau hắn đám Kim Ngân tộc còn lại đôi mắt lóe lên tia khát máu lao về phía địch thủ.
- Giết bọn chúng.
Phía đối diện hơn mười tên Xuất Khoa tộc thấy thế phẫn nộ. Một tên có khí tức rất mạnh cũng lạnh lùng buông một câu sau đó lao lên nghênh chiến.
- Một tòa Trùng Ốc nữa.
Phạm Ngọc liếc nhìn về phía xa. Mục tiêu của hắn chính là tòa Trùng Ốc của Xuất Khoa tộc. Có được chỗ tốt từ Linh Ngọc Nguyên Tinh nên hắn hiểu đây là cách nhanh nhất tăng lên thực lực của bản thân.
Đồng thời Phạm Ngọc cũng đoán biết được chút ít tình hình bên ngoài. Sắp tới chắc sẽ có sóng gió rất lớn trên toàn Liên Minh. Linh cảm của hắn vốn cực kì cường đại. Nó mách bảo hắn như thế. Cũng chỉ có như thế hội đồng Nam Thủy mới không tiếc tất cả mau chóng tăng lên thực lực của bọn họ. Phải biết rằng trong này kẻ địch rất nhiều, thực lực mạnh mẽ chưa từng thấy. Do vậy tồn tại cả nguy cơ tử vong. Khả năng thương tật là rất lớn. Dù có chữa lành được thì tu vi cũng sẽ bị tổn hại. Với các học sinh chiến sĩ ưu tú thì nó có nghĩa tương lai cũng bị ảnh hưởng lớn, thậm chí là đánh mất. Nếu chỉ vì cuộc thi tài Liên Minh trên Hy Mã Lạp Sơn thì không cần quyết liệt đến vậy.
“Không biết anh Uy thế nào?”
Phạm Ngọc thầm nghĩ. Hắn đang nhanh chóng tiến về phía mục tiêu. Trong đầu hắn hiện lên năm khí tức sinh mạng xung quanh tòa Trùng Ốc. Tuy bọn chúng rõ ràng phát hiện chiến đấu bộc phát nhưng không có chạy qua tham dự. Hiển nhiên càng vào sâu thì các tòa Trùng Ốc có vị trí càng quan trọng sẽ được canh gác cẩn thận và kỷ luật hơn. Nếu có Trần Uy ở đây thì hai người bọn họ có thể nhanh chóng giải quyết.
Nhưng Trần Uy hiện nay không biết ở trong tình thế như thế nào.
- Phải nhanh lên.
Phạm Ngọc thầm nhủ. Sau đó, hắn hít sâu một hơi, thân hình vọt lên với tốc độ cực nhanh. Hắn cần tranh thủ yếu tố bất ngờ để nắm chắc thời gian.
Cách xa đó khoảng một cây số, một tên Xuất Khoa tộc đang cảnh giác nhìn ngó xung quanh. Hắn cũng đã phát hiện ra dao động chiến đấu phía xa. Hiển nhiên đám người đi cùng thống lĩnh đã có xung đột với kẻ địch.
Chiến lệnh mới được Vương ban bố xuống trong toàn tộc. Bọn họ cũng đã sẵn sàng.
Bỗng nhiên trong tầm mắt của tên Xuất Khoa tộc này xuất hiện một cái bóng đang tiến gần. Hai mắt hắn ngay lập tức tập trung vào mục tiêu.
- Dị tộc.
Tên Xuất Khoa tộc bật ra hai chữ. Đôi cánh sau lưng khẽ rung lên. Khí tức toàn thân hắn ngay lập tức bộc phát.
Lúc tên Xuất Khoa tộc phát hiện ra thì Phạm Ngọc đã chỉ còn cách hắn hơn một trăm mét. Với tốc độ hiện tại thì không quá một giây hắn đã tiếp cận đối thủ.
- Vù!
Hai cánh tay Phạm Ngọc rung lên. Thần lực toàn thân cuộn trào. Thân hình hắn nháy mắt bộc phát tốc độ. Một quyền như sấm sét ngay lập tức được đánh ra.
Phía đối diện tên Xuất Khoa tộc tuy hơi bất ngờ với tốc độ của tên Dị tộc này. Vì khí tức đối phương không hề mạnh hơn hắn. Tuy nhiên hắn cũng không hề chậm trễ. Hai cánh tay như đao vung lên thi triển ra một chiêu đao gọn gàng đón đỡ.
- Ầm !
Hai bên nháy mắt va chạm. Một tiếng nổ lớn vang lên. Vưà va chạm tên Xuất Khoa tộc ngay lập tức biến sắc. Lực lượng của đối phương vậy mà mạnh hơn hắn rất nhiều.
Điều này sao có thể.
Thân hình tên Xuất Khao tộc chật vật lui lại. Trong ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc kèm theo phẫn nộ. Nhiều loại lực lượng kì quái theo chiêu của đối phương xâm nhập cơ thể hắn. Trong lúc không phòng bị những lực lượng này tấn công vào thân thể hắn. Tên này phải vận dụng thần lực đi tiêu hao hóa giải.
- Hung Báo!
Phạm Ngọc thấy vậy không hề cho đối phương cơ hội thở dốc. Hắn lập tức ra tiếp một đòn. Lần này Thất Long cảnh lấy Hung Báo quyền ý làm chủ đạo. Đây là ý tưởng kì lạ mà Phạm Ngọc muốn thử nghiệm từ khi đạt đến Thất Long cảnh.
- Graooo!
Tiếng báo gầm hung lệ vang lên. Chỉ thấy từ tay quyền của Phạm Ngọc, không phải bảy con rồng vàng hiện lên nữa. Thay vào đó là bảy sinh vật kì dị đầu báo thân rồng mang theo khí tức hung lệ nhưng lẫm liệt lao ra. Lực lượng trong chiêu này nháy mắt tăng lên.
- Tử Liêm Đao !
Tên Xuất Khoa tộc phẫn nộ hét lên. Hai tay đao của hắn huy vũ. Bên cạnh hắn cũng hiện lên sáu thanh liêm đao màu tím chém về phía trước. Đồng thời xung quanh thân tên này lồng sáng thần lực hình thành.
- Choang !
Hai chiêu nháy mắt va chạm. Sáu thanh đao chém vào bảy con long báo vậy mà phát ra tiếng kêu kim loại. Ngay sau đó sáu thanh đao vỡ vụn. Dưới ánh mắt hoảng sợ của tên Xuất Khoa tộc, chiêu quyền tiếp theo của Phạm Ngọc đập vào bức tường phòng ngự rồi phá nát nó.
- Rắc !
Nắm tay Phạm Ngọc đấm vào trên thân thể tên Xuất Khoa tộc khiến tiếng xương gâỹ vang lên. Trên thân thể của tên này cũng xuất hiện một vết lõm lớn. Thân thể hắn bay ngược ra phía sau.
- Bịch.
Tên Xuất Khoa tộc bị đấm nát hộ tâm, thân thể rơi xuống đất bất động. Khí tức sinh mạng mất đi.
- Bị phát hiện rồi.
Phạm Ngọc nhíu mày. Bốn khí tức sinh mạng đang tiến lại chỗ này. Xem ra hắn đã bị phát hiện. Tuy nhiên Phạm Ngọc không hề lo lắng mà kèm theo chút hưng phấn. Hắn cũng muốn xem sức chiến đấu của bản thân mạnh đến đâu. Sau khi đi cùng đám người Nam Bắc Hải Vân, Ngọc Đại Tôn đã nổi lên tâm tư tranh đua.
Thiên tài là luôn bị kích thích.
- Dị tộc.
- Khoa Nhất !
- Đáng chết.
Bốn tên Xuất Khoa tộc nhìn qua khá giống nhau tiến tới. Bọn chúng phát hiện ra thi thể của đồng bọn thì phẫn nộ không thôi. Thân hình bốn tên di chuyển tạo ra vòng vây với Phạm Ngọc. Ánh mắt cả bốn tên lạnh đi.
Bọn chúng cũng không thể coi thường tên trước mắt. Thực lực của Khoa Nhất kia cũng không chênh lệch với cả bốn tên là bao, đêù thuộc tinh anh trong tộc. Mà từ lúc bọn chúng phát hiện ra chiến đấu đến khi chạy lại đây thời gian không dài. Tên dị tộc trước mắt không dễ chơi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook